Hơn một tháng sau, Thẩm Quân Dao cũng khỏe lại.

Cô bắt đầu trở lại với công việc của mình.

Có một hôm, Quách Tịnh Kỳ gọi cô đến rồi bảo cô.

"Du Hiên nói cô vào trong phòng làm việc của anh ấy lấy ra bản hợp đồng mà anh ấy cất trong ngăn tủ thứ hai.

Sau đó mang đến công ty cho anh ấy.

Nhanh lên, Du Hiên đang cần gấp đấy"
Thẩm Quân Dao chẳng có chút nghi ngờ gì, cô ngay lập tức tin những lời mà Quách Tịnh Kỳ nói với cô.

Cô nhanh chóng chạy vào phòng làm việc của Trác Du Hiên, lục lọi một lúc lâu.

Cuối cùng cô cũng tìm ra được bản hợp đồng mà Trác Du Hiên cất ở trong tủ.

Thẩm Quân Dao hớn hở định mang bản hợp đồng này đến công ty cho Trác Du Hiên nhưng chưa kịp đi, Trác Du Hiên đã hùng hổ xông vào giáng cho cô một cái bạt tai.

"Hóa ra là cô à?"
Trác Du Hiên chẳng nói chẳng rằng, hẳn ta đột nhiên đạp cửa xông vào tát Thẩm Quân Dao một cái.


Bộ dạng của người đàn ông lúc này trông vô cùng đáng sợ, hai mắt đỏ ngầu, ánh mắt trợn ngược lên.

Thẩm Quân Dao còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, Trác Du Hiên đã lao tới chỗ cô đưa tay túm lấy cố áo của người con gái đáng thương kia, chẳng hề để ý đến cảm nhận của cô mà cứ thế xốc cô dạy.

Âm thanh từ miệng của Trác Du Hiên mang theo một sự giận dữ đến đỉnh điểm.

"Hóa ra là con khốn nhà cô, loại phụ nữ lẳng lơ, cô chính là kẻ trong thời gian qua đã tiết lộ hàng loạt bí mật của Trác thị ra bên ngoài, khiến cho công ty của tôi đứng trên bờ vực phá sản phải không?"Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!
Thẩm Quân Dao ngây người nhìn khuôn mặt giận dữ của Trác Du Hiên, cô thật sự không hiểu hẳn ta đang nói cái gì cả.

Tự dưng Trác Du Hiên xông vào đánh cô, rồi tự dưng nổi điên lên nói cô là kẻ tiết lộ cái gì đó ra bên ngoài.

Thẩm Quân Dao thật sự không hiểu nổi ý trong lời nói của Trác Du Hiên là gì.

Cô lắp bắp sợ hãi nhìn hắn, thanh âm run rẩy phát ra.

"Anh....!
Anh nói cái gì vậy?....!
Em thật sự không biết anh đang nói gì cả?....!
Thẩm Quân Dao không hiểu, đang yên đang lành Trác Du Hiên xông vào đây rồi nổi trận lôi đình lên.

Ai làm gì người đàn ông này à? Tự nhiên Trác Du Hiên lại phát điên lên với cô, Thẩm Quân Dao thật sự không biết hắn ta đang làm gì cả? Người đàn ông này rốt cuộc bị làm sao vậy? Cô vừa sợ hãi vừa lo lắng, thật không biết là lý do vì sao mà Trác Du Hiên nổi giận như thế.

Chẳng qua cô chỉ muốn lấy hợp đồng cho hẳn thôi mà.

Trác Du Hiên đột nhiên đưa tay bóp chặt gương mặt đã tái xanh kia của Thẩm Quân Dao, hẳn gằn từng chữ, sự tức giận lúc này đã hoàn toàn chiếm lấy tâm trí của hẳn.

Trác Du Hiên bây giờ không suy nghĩ được gì, hắn chỉ biết nổi điên trút giận hết lên đầu của Thẩm Quân Dao.

"Con khốn này, cô còn dám nói không hiểu à? Cô đem bao nhiêu bí mật của công ty tôi cùng những bản hợp đồng quan trọng bán hết ra bên ngoài để lấy tiền, cô còn dám nói cô không làm gì à?"
Thẩm Quân Dao hoàn toàn sững sờ trước những lời định tội kia của Trác Du Hiên, hắn chẳng thèm điều tra hay hỏi cô mà đã khẳng định cô là người làm ra những chuyện đó.

Cô thật sự không biết mà Thẩm Quân Dao cũng không hề để lộ những bí mật quan trọng cùng với những bản hợp đồng của Trác thị ra bên ngoài.

Trác Du Hiên đâu có bao giờ kể cho cô nghe về những thứ đó, làm sao cô biết được cơ chứ? Vậy thì hà cớ gì bây giờ Trác Du Hiên lại định tội cô như vậy? Cô lắp bắp cuống cuồng giải thích, giọng nói yếu ớt nhỏ bé nghe thật đau lòng.

"Em không phải...! Em thật sự không biết anh đang nói gì cả...!
Em không hề biết những bí mật kia...!
Làm sao có thể tiết lộ ra bên ngoài cơ chứ?..... Hơn thế nữa, Thẩm Quân Dao còn âm thầm chạy đi khắp nơi để hỏi han, tìm cách giúp đỡ Trác Du Hiên.

Nếu cô thật sự muốn khiến cho Trác thị bị phá sản thì Thẩm Quân Dao đâu cần phải mệt mỏi vất vả chạy đi chạy lại suốt mấy tiếng đồng hồ sau khi làm việc mệt mỏi ở nhà cơ chứ? Nhưng lúc này, cơn giận đã hoàn toàn lấn át lý trí của Trác Du Hiên.

Hắn nổi điên lên mà không suy nghĩ đến những điều đó, không những vậy, hẳn còn bỏ ngoài tai những lời giải thích của Thẩm Quân Dao cầm bản hợp đồng mà cô vừa đánh rơi xuống đất kia ném thẳng vào gương mặt ướt đẫm lệ của người con gái một cách không thương tiếc.

"Cô còn dám chối cãi à? Vậy thì cô giải thích đi, đây là thứ gì"
Đôi bàn tay của Thẩm Quân Dao bất giác bị bóp chặt lại, Trác Du Hiên dường như đang nổi điên lên.

Nhìn những tờ giấy trắng bay tứ tung ở trong không gian rồi từ từ rơi xuống đất kia, đôi bàn tay của Thẩm Quân Dao vô thức siết chặt lại.

Đó không phải là bản hợp đồng mà Trác Du Hiên đã bảo Thẩm Quân Dao đem đến công ty cho hắn hay sao? Sao bây giờ hắn lại hỏi cô? Nhìn gương mặt thoáng sững sờ kia của Thẩm Quân Dao, Trác Du Hiên lại tiếp tục nói.

Lần này hắn rống lên chẳng khác gì một con thú dữ, trông rất đáng sợ chứ hẳn không kiềm chế được bản thân như vừa nãy nữa.

"Đây là bản hợp đồng mà tôi đã chuẩn bị suốt một tháng trời, định dùng nó để vực dậy cả công ty.

Vậy mà cô lại dám to gan ăn trộm tâm huyết suốt một tháng trời của tôi mà đem ra ngoài bán hay sao?"
Mãi Thẩm Quân Dao mới hiểu được ý trong câu nói của Trác Du Hiên, hản ta là đang nói cô chính là kẻ gây nên tổn thất cho Trác thị.

Nhưng mà chẳng phải hắn chính là người kêu cô mang bản hợp đồng kia đến cho hắn hay sao? Sao bây giờ Trác Du Hiên lại làm như không biết gì như vậy? "Chẳng phải anh chính là người kêu em mang nó tới cho anh hay sao?"
Thẩm Quân Dao run rẩy nói, đôi mắt đẫm lệ lộ rõ sự sợ hãi nhìn khuôn mặt đen kịt lại kia của Trác Du Hiên, sống lưng của cô đã lạnh toát từ lúc nào không hay biết.

Trác Du Hiên bỗng dưng sửng cồ lên, hắn xốc cả người của Thẩm Quân Dao đang đau đớn ngồi ở dưới sàn nhà đứng dậy rồi quát lớn.


"Cô đừng có ăn nói hàm hồ, tôi bảo cô mang hợp đông đến cho tôi khi nào.

Tôi chỉ dặn tiểu Kỳ là tôi chuẩn bị về nhà lấy hợp đồng, chứ tôi đâu có bảo cô đụng chạm vào phòng làm việc của tôi"
"Thẩm Quân Dao, cô đúng là giỏi bịa chuyện thật đấy.

Không phải vì cô thèm tiền nên mới đem toàn bộ bí mật của công ty tôi cùng bản hợp đồng ra ngoài bán à? Với loại phụ nữ ham tiền như cô thì chắc chắn không phải bàn cãi rôi.

Xem ra gan của cô cũng lớn lắm đấy"
Trác Du Hiên tàn nhẫn dùng những lời nói cay độc ấy để mảng chửi, sỉ nhục Thẩm Quân Dao.

Hắn một mực định tội cho cô gái ấy mà chẳng để cô giải thích một lời.

Thẩm Quân Dao chỉ biết đau đớn nhìn người đàn ông tức giận trước mặt mình đây.

Rõ ràng là Quách Tịnh Kỳ bảo cô lấy cho hắn không phải sao? Đúng lúc này, Quách Tịnh Kỳ mới ung dung bước vào, cô ta dường như muốn đến để xem kịch hay.

Thẩm Quân Dao nhìn thấy cô ta, đôi tay run rẩy của cô chỉ về chỗ của Quách Tịnh Kỳ.

"Là cô ta, rõ ràng là cô ta bảo em mang hợp đồng đến cho anh..


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện