Rất nhanh, con thuyền đã quay trở lại hòn đảo của nhà họ Đỗ. Ngay lập tức, Đồ Chi Tú đã hạ lệnh phong tỏa toàn bộ khu vực xung quanh nhà họ Đỗ, nâng mức cảnh giác lên cao nhất

Sau đó, Đỗ Duy Nam và Đỗ Duy Đạt được đưa đi trị liệu khẩn cấp, trong lúc đó, Diệp Phùng cẩn thận kiểm tra tất cả những người thuộc dòng chính của nhà họ Đỗ, kết quả khiến cho anh vô cùng kinh hãi: trong số tất cả bọn họ, lại có đến hơn nửa số người đang bị trúng độc mãn tính giống loại độc ở trong cơ thể của Thi Nguyệt

Đương nhiên là Diệp Phùng sẽ không gióng trống khua chiêng mà công khai chuyện này, dù sao thì sự việc này càng ít người biết càng tốt. Trong phòng họp của nhà họ Đỗ hiện tại chỉ có bốn người, đó là Đỗ Chị Tú, Hà Tổ Nghi, gia chủ hiện tại của nhà họ Đỗ Đỗ Chấn Đông, còn có cả Diệp Phùng nữa!

Sau khi nghe Diệp Phùng thuật lại đầu đuôi sự tình, Đỗ Chấn Đông cũng khó nên khỏi kinh sợ, không thể tưởng tượng nổi mà nhìn Diệp Phùng: “Những gì mà cậu vừa nói đều là sự thật?

Diệp Phùng nghiêm túc gật đầu “Chắc chắn một trăm phần trăm “Tuy nhiên, loại độc tố ở trong người Thi Nguyệt cũng không phải là kịch độc, tôi đã điều chế xong thuốc giải, cũng đã sai người bí mật bỏ vào thức ăn của mọi người, im hơi lặng tiếng giải quyết chất độc trong cơ thể bọn họ!”

Đỗ Chi Tú khẽ gật đầu: “Diệp Phùng, sự việc lần này may mà có cháu, bà ngoại vô cùng biết ơn!” “Chuyện này tuyệt đối không thể trắng trợn tuyên bố công khai, nếu không sẽ có thể dẫn đến khủng hoảng!” Đỗ Chấn Đông có hơi khó hiểu, quay sang nhìn Đỗ Chi

Tú: “Cô, kế hoạch của cô là gì?” . truyện tiên hiệp hay

Ánh mắt của Đỗ Chi Tú một lần nữa hướng về phía Diệp Phùng, Diệp Phùng hiểu ý, suy nghĩ một lúc rồi lên tiếng nói: “Vừa rồi tôi đã kiểm tra một lượt, phát hiện thấy tất cả những người nhà họ Đỗ bị trúng độc đều có thời gian chất độc xâm nhập vào cơ thể là không giống nhau, chẳng hạn như bọn người Đỗ Duy Nam, Đỗ Duy Đạt, lượng độc tố trong người đã tích tụ đủ nhiều nên mới bộc phát ra ngoài, thế nhưng cũng có một số người có lẽ là bị hạ độc trong thời gian gần đây, nên vẫn còn đang trong thời kỳ ủ bệnh!”

Gương mặt của Đỗ Chấn Đông biến sắc: “Ý cậu là nói hung thủ hạ độc người nhà họ Đỗ vẫn còn đang ở đây, hơn nữa vẫn chưa dừng tay?”

Diệp Phùng nhẹ gật đầu: “Khả năng này là rất lớn!” Râm!

Đỗ Chấn Đông vốn là một người có tính tình nóng nảy, nghe xong, anh ta lập tức vỗ bàn đứng dậy, sắc mặt vô cùng khó coi, suy nghĩ một lúc rồi quay đầu muốn rời khỏi phòng họp! “Cháu định đi đâu?” “Đương nhiên là đi tìm hung thủ rồi!” “Vớ vẩn!” Đỗ Chi Tủ nhìn về phía anh ta: “Cháu cứ hùng hùng hổ hổ đi như thế này, thì nào có ai sẽ thừa nhận mình là hung thủ?” “Hơn nữa, trúng độc chính là người nhà họ Đỗ chúng ta, mà hung thủ, cũng có thể là người nhà họ Đỗ chúng ta!” “Cái gì cơ… Đôi mắt của Đỗ Chấn Đông trong nháy mắt mở to: “Điều này… Điều này thật đúng là không có khả năng, người nhà họ Đỗ chúng ta làm sao lại…

Diệp Phùng hít một hơi thật sâu, tiếp lời bà cụ Đỗ: “Có thể im hơi lặng tiếng mà hạ độc nhiều người như vậy, chỉ có một nơi có thể làm được, đó chính là bên trong nhà bếp của nhà họ Đỗ!” “Nhưng mà, qua lời của bà cụ Đỗ, tôi biết được bên trong nhà bếp đều là những người hầu làm việc vặt vãnh, vả lại, trong ba tháng gần đây, cũng không có người mới nào được điều đến. Bởi lẽ đó, tôi cho rằng, khả năng bọn họ là hung thủ hạ độc là không cao, cho nên, người có thể ra vào nhà bếp tự do mà không bị ai hoài nghi, chỉ có thể là thành viên thuộc dòng chính nhà họ Đỗ!”

Đôi mắt Đỗ Chấn Đông hơi nheo lại, anh ta tiến lên trước một bước, nhìn chằm chằm vào Diệp Phùng: “Cậu nói như vậy, có chứng cứ gì không?”

Đỗ Chấn Đông hỏi như vậy chẳng có gì là đáng ngạc nhiên, bởi lẽ anh ta từng đi lên từ vị trí thấp nhất, cho nên Đỗ Chấn Đông thực sự không muốn tin rằng bên trong nhà họ Đỗ lại có thể xuất hiện một con sâu làm rầu nồi canh. Xét về công hay về tư, Đỗ Chấn Đông cũng không thể tiếp nhận chuyện này! “Tạm thời vẫn chưa có chứng cứ, nhưng cũng vì vậy mà chúng ta không thể công khai sự việc lần này ra ngoài. Dù sao thì chuyện này nói lớn thì là lớn, mà nói nhỏ thì là nhỏ, nhưng nếu như xử lý không tốt, vậy thì khó tránh khỏi sẽ gây ảnh hưởng lớn đến nhà họ Đỗ!” “Người nhà họ Đỗ nhiều, chuyện này cần phải điều tra từ đầu mới được!” “Điều tra ư? Làm sao mà điều tra đây? Mọi người đều là con cháu trực hệ nhà họ Đỗ, cậu nói xem, bây giờ tôi phải điều tra như thế nào đây?”

Đỗ Chấn Đông gần như bùng nổ, lúc này, Đỗ Chi Tú hung hăng trừng mắt nhìn anh ta: “Đỗ Chấn Đông! Cháu nhìn lại bản thân mình bây giờ đi, còn ra dáng gia chủ nhà họ Đỗ nữa hay không!” “Đối mặt với tất cả mọi chuyện nhất định phải tỉnh táo! Phải tỉnh táo! Cô đã dạy cho cháu nhiều thứ như vậy, cháu quên sạch hết rồi hay sao?”

Đỗ Chấn Đông im lặng không lên tiếng, một người đàn ông to lớn thô kệch, khi đứng trước mặt Đỗ Chi Tủ lại không dám họ he gì, anh ta biết, mặc dù anh ta đúng là gia chủ nhà họ Đỗ thật đấy, thế nhưng, quyền lực chân chính ở nhà họ Đỗ vẫn đang nằm trong tay Đỗ Chi Tú! “Diệp Phùng, cháu có tính toán gì không?”

Không biết từ lúc nào, Đỗ Chi Tú đã đặt Diệp Phùng ngang hàng với bản thân mình. Diệp Phùng dừng lại một chút rồi đáp: “Bà cụ Đỗ, cháu đang có một kế hoạch, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, vậy thì hung thủ chắc chắn sẽ chủ động ra mặt

Đỗ Chi Tú nhìn anh: “Tốt lắm! Vậy thì chuyện này, bà giao cho cháu toàn quyền xử lý, nhà họ Đỗ sẽ toàn lực phối hợp với cháu”

Rời khỏi phòng họp, Hà Tố Nghi và Diệp Phùng đi sóng vai cạnh nhau, Hà Tố Nghỉ hiếu kỳ mở miệng: “Anh đã biết hung thủ là ai rồi hay sao?”

Diệp Phùng lắc đầu: “Anh không biết…

Lông mày của Hà Tố Nghi khẽ nhíu lại: “Anh không biết mà lại khẳng định một cách chắc chắn như vậy ư?”

Diệp Phùng tự tin cười một tiếng: “Em có biết không? Có một số lúc, trực giác của đàn ông cũng vô cùng chính xác đó!”

Rất nhanh, một ngày đã trôi qua, màn đêm dần dần buông xuống trong lúc cả nhà họ Đỗ còn đang vô cùng vui vẻ. Đột nhiên, nhóm người Vương Khinh Lâm xuất hiện ở trong phòng của Diệp Phùng và Hà Tố Nghi! “Thưa thầy, theo chỉ thị của thầy, chúng em đã tiến hành điều tra toàn bộ người nhà họ Đỗ ở trên hòn đảo, nhất là khu vực mà bọn người ở nhà bếp thường xuyên lui tới, quả nhiên không ngoài dự liệu của thầy, chúng em đã phát hiện được manh mối quan trọng!”

Lông mày Diệp Phùng hơi nhíu lại, khóe miệng nhếch lên: “Cậu nói xem nào!” “Căn cứ theo lời nói của những người hầu ở trong nhà bếp, trong số các con cháu ba đời nhà họ Đỗ, có một người đàn ông tên gọi là Đỗ Ninh Phong, trong ba tháng gần đây, người này thường xuyên ra vào nhà bếp. Tuy nhiên, ngày thường ở nhà họ Đỗ, Đỗ Ninh Phong lại vô cùng khiêm tốn, bình thường cũng vô cùng hiền lành, trong số các con cháu của nhà họ Đỗ, anh ta cũng chẳng phải loại đặc biệt tài giỏi. Vì thế cho nên mọi người cũng không quá để ý đến người này!” “Sau đó, chúng em cũng đi hỏi thăm những người khác nữa, thông qua những câu chuyện tám nhảm, biết được trong khoảng thời gian này, Đỗ Ninh Phong có những biểu hiện và hành vi vô cùng kỳ quặc, thường xuyên lén lên lút lút một mình. Ngày hôm nay, sau khi trở về, tình trạng của anh ta vô cùng bất thường, cho nên, em cảm thấy, Đô Ninh Phong có hiềm nghị rất lớn

Diệp Phùng khẽ gật đầu: “Nếu như không có điều gì bất ngờ xảy ra, cho dù cái người tên Đỗ Ninh Phong này không phải giản điệp, thì cũng chắc chắn là có vấn đề. Như vậy, tiếp theo sẽ là việc quan trọng nhất, đó chính là đi tìm chứng cứ!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện