Lão Chu còn muốn Trần Mục giúp đỡ phong ấn Bát Cửu Ma Thần, chuyện quan trọng nhất bây giờ của hắn là giải cứu tiểu muội, để tiểu muội thoát khỏi nguy hiểm, sau đó lại nghĩ đến những chuyện khác. 

 Mộ Hồng Liên bỗng nhiên nhớ đến một chuyện, nàng ta trầm giọng nói: “Thái Thanh Tiên Cung có lời, nếu như chủ thượng tiếp tục trốn tránh thì muội muội của ngài có thể gặp nguy hiểm.” 

 “Bọn họ cho ngài kỳ hạn thời gian ba tháng, muốn ngài phải xuất hiện ở Thái Thanh Tiên Cung.” 

 “Ta sẽ đi.” 

 Trần Mục lại hỏi: “Hồng Liên, giúp ta điều tra vị trí cụ thể ở nhân gian tương ứng với Thái Thanh Tiên Cung.” 

 “Không thành vấn đề.” 

 Mộ Hồng Liên gật đầu đáp ứng. 

 Trần Mục có bản đồ của Tiên giới, hắn có thể tính toán suy ra được vị trí đại khái, nhưng vị trí cụ thể thì không rõ ràng, nếu như sai lệch quá lớn thì sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch của hắn. 

 Mộ Hồng Liên lập tức giúp Trần Mục đi điều tra. 

 Ý thức của Trần Mục trở về thức hải, bây giờ Tiên giới xuất hiện Ma Thần hàng thật giá thật, các đại thế lực đều đang trong khủng hoảng, hắn nhất định phải lợi dụng cơ hội này để hành động. 

 Thần thuyền tiến đến Thiên Châu với tốc độ nhanh nhất, Trần Mục cũng tăng nhanh tốc độ luyện hóa căn nguyên lôi kiếp. 

 Bên tai Trần Mục bỗng vang lên rất nhiều âm thanh, những âm thanh này đến từ nhân gian, Trấn Thiên Ấn đang hấp thụ lực lượng thần bí trở nên càng ngày càng mạnh. 

 Nhân gian, Đông Hoang. 

 Tiểu Thạch Đầu trần, bách tính lân cận thường xuyên quỳ bái trước tượng đá của Trần Mục, bởi vì trước đó không lâu, Tần Nghê Thường đã đến nơi đây, nàng ta còn đích thân chữa khỏi cho tiểu nữ hài mắc bệnh nặng, tất cả mọi người đều xem Trần Mục như Thần Minh. 

 Tin tức này truyền đi rất nhanh, thành trấn lân cận đều đã nghe nói, bắt chước ào ào. 

 Trần Mục chưa từng nghĩ sẽ có hiệu quả như thế, hắn không thể giúp đỡ tất cả mọi người, hơn nữa bản thân hắn ở Tiên giới, không cách nào đích thân ra tay, chỉ có thể nhờ Tần Nghê Thường và người trong tộc Trần gia giúp đỡ bách tính cần đến. 

 Bắc Hoang, thôn xóm vùng ven của Đại Yến vương triều, Đoàn Phong đang luyện kiếm trong viện tử bên ngoài nhà tranh, hắn ta cầm gậy gỗ, động tác vung kiếm rất ra dáng. 

 Âm thanh phá không trung vang lên, bách tính trong thôn nhìn thấy tu tiên giả của Huyền Kiếm tông ngự kiếm bay đến, trung y thanh niên đáp xuống trong viện tử cũ nát. 

 Lục Châu là chấp sự của Huyền Kiếm tông, lúc hắn ta đi ngang qua thôn thì chú ý đến Đoàn Phong, ở thôn xóm hẻo lánh như vậy lại có thể có tiểu hài đang tu luyện. 

 Đoàn Phong nhìn thấy Lục Châu ngự kiếm bay đến thì kích động khom người hành lễ: “Đoàn Phong bái kiến tiền bối.” 

 Lục Châu mỉm cười hỏi: “Gần đây cũng không có tu tiên giả, sao ngươi vẫn còn tu luyện?” 

 Đoàn Phong thành thật trả lời: “Một thời gian trước ta quỳ bái trước tượng đá, sau đó bị tiền bối kia xuất hiện trong tâm trí của ta, dạy ta tu luyện.” 

 Lục Châu nghe vậy thì kinh ngạc, Đoàn Phong có thể nhận được cơ duyên, có thể là do Trần Mục nhìn trúng, hắn ta nhanh chóng cười hỏi: “Có hứng thú muốn theo ta đến Huyền Kiếm tông tu hành không?” 

 Đoàn Phong nghe vậy thì kích động mở to mắt, sau đó có chút do dự: “Nhưng ta còn phải chăm sóc muội muội.” 

 “Dẫn nàng ta cùng đến Huyền Kiếm tông.” 

 “Thật sao? Đa tạ tiền bối!” 

 Lục Châu trịnh trọng nói: “Tất nhiên, ta là chấp sự của Huyền Kiếm tông, có thể đề cử cho các ngươi vào tông!” 

 Đoàn Phong vui vẻ nói tin này cho Đoàn Vũ, lúc này xung quanh phá viện đã có lượng lớn bách tính tụ tập, rất nhiều hài đồng ngưỡng mộ nhìn hai huynh muội bọn họ. 

 Bách tính xung quanh đang bàn tán, bọn họ cảm thấy đều là công lao của tôn tượng đá kia. 

 Dần dần, tượng đá của Trần Mục ở rất nhiều nơi đều bị vây đến nước chảy không lọt, bên tai hắn vang lên tiếng thì thầm, quang mang của Trấn Thiên Ấn ngày càng chói mắt. 

 Bây giờ Trần Mục có thể có được lực lượng gia trì thông qua Trấn Thiên Ấn, cỗ năng lượng này mạnh vô cùng, thậm chí còn không bị phản phệ, hắn dần dần hiểu được lực lượng nguồn cội của Trấn Thiên Ấn. 

 Lực lượng của Trấn Thiên Ấn bắt nguồn từ chúng sinh, Trần Mục cưỡng ép thôi động sẽ phải chịu phản phệ, nhưng nếu như có được tín ngưỡng của chúng sinh thì có thể sử dụng mà không bị bất cứ ảnh hưởng gì. 

 Giúp đỡ Trần Mục là do Tô Mân để xuất, Tần Nghê Thường và người trong tộc Trần gia phụ trách quảng bá, bây giờ sức ảnh hưởng của Trần Mục ở Bắc Hoang càng ngày càng lớn, lực lượng do Trấn Thiên Ấn ban cho cũng càng ngày càng mạnh. 

 Bắc Hoang, Trần gia. 

 Gần đây Trần Dĩnh đều rất bận rộn. 

 Ý thức của Trần Mục xuất hiện trong thức hải, vẻ mặt Trần Dĩnh kích động nói: “Ca, Dao Dao đâu?” 

 Trần Mục trịnh trọng nói: “Dao Dao bị Thái Thanh Tiên Cung giam cầm, huynh đang chuẩn bị giải cứu Dao Dao, muội đi đến Huyền Châu trước, đến lúc đó huynh cần muội phối hợp.” 

 Trần Dĩnh nghe vậy thì nghiêm túc nói: “Ca, không thành vấn đề, muội lập tức lên đường.” 

 Một tháng sau. 


 Thần thuyền xuất hiện ở Ninh Châu, Trần Mục dẫn theo Sở Sở đến tiên thác, hắn lo sợ tiên thác có nguy hiểm nên để Sở Sở ở lại bên ngoài rồi một mình đi vào chỗ sâu trong tiên thác. 

 Tiên thác đã khô cạn, thế nhưng trong thông đạo vẫn có cấm chế tồn tại, Trần Mục trải qua khảo nghiệm, rất nhanh đã xuất hiện ở khu vực phong ấn Ma Thần. 

 Hai tay hắn mười ngón đan chéo nhau, sau đó Thời Không Ấn kim sắc xuất hiện, ấn ký kim sắc kia bỗng nhiên mở ra không gian, Trần Mục mang Nhị Ngũ Ma Thần bị phong ấn ở chỗ này đi. 

 Sở Sở ngồi bên ngoài tiên thác, nàng ta nhìn ngang liếc dọc, luôn có cảm giác xung quanh có đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào mình, đợi sau khi Trần Mục đi ra, nàng ta vui vẻ đứng dậy.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện