Trần Mục không chịu ảnh hưởng gì.
Lão chu không nhịn được cảm thán: “Sức mạnh Hỗn Độn thật mạnh, lại có thể hấp thụ cả đòn tấn công của thiên kiếp, nhưng muốn đối kháng với thiên kiếp thì không dễ dàng!”
trong mắt ông ta mang theo tán thưởng, với tư cách là Chí Tôn, ông ta đã từng chứng kiến thiên kiếp còn khủng khiếp hơn thế này, từng chứng kiến nỗi kinh hoàng sâu trong lôi hải, cho dù là sinh linh mạnh nhất chư thiên, đối đầu với thiên kiếp cũng không dám bất cẩn.
Trần Mục sử dụng sức mạnh thôn phệ và cả Hồng Mông Thụ trong cơ thể cưỡng ép luyện hóa năng lượng lôi đình huyết sắc, cỗ lực lượng này chứa đựng sức phá hoại khủng khiếp, đồng thời cũng sở hữu sinh mệnh lực cường đại.
Thương tổn lớn trong cơ thể ngừng lan rộng, trong năng lượng lôi đình huyết sắc sau khi luyện hóa xuất hiện vật chất đỏ thẫm đang không ngừng chữa lành vết thương trong cơ thể Trần Mục, gân cốt huyết nhục đều đang trở nên mạnh mẽ hơn.
Hỗn Độn Kim Liên do Trần Mục luyện hóa cho hắn sở hữu sức mạnh Hỗn Độn cường đại, phát huy tác dụng quan trọng trong thiên kiếp, lôi kiếp không thể tới gần.
Luyện hóa năng lượng lôi đình huyết sắc trong cơ thể xong, hắn thu hồi sức mạnh Hỗn Độn trong cơ thể, sau khi Hỗn Độn Chung biến mất, lôi đình huyết sắc lại bao bọc lấy hắn lần nữa, cơ thể hắn lại chằng chịt vết thương.
Loại cảm giác này sống không bằng chết.
Hắn không hề kêu rên, ánh mắt kiên định, hắn cố nhịn cơn đau đớn hấp thụ lượng lớn năng lượng lôi đình cuồng bạo vào trong cơ thể cho đến cực hạn, lúc cốt nhục sắp bị nghiền nát, cơ thể sắp vỡ tung ra thì hắn lại giải phóng sức mạnh Hỗn Độn, khi Hỗn Độn Chung xuất hiện, chuông đen ngăn cách hắn với lôi đình huyết sắc.
Trần Mục chịu đựng cơn đau luyện hóa năng lượng xâm nhập vào cơ thể, tốc độ hấp thụ của hắn càng lúc càng nhanh, hiệu quả cũng tốt hơn vừa nãy.
Trần Mục liên tục lặp đi lặp lại quá trình này, mỗi lần sau khi luyện hóa xong, nhục thân đều sẽ trở nên mạnh hơn.
Lôi hải càng cuồng bạo, tiếng sấm đinh tai nhức óc khiến Sở Sở bịt chặt lỗ tai, ngay cả nàng ta cũng có chút đau đớn, có thể thấy được sự khủng khiếp của lôi hải.
Chỗ sâu trong lôi hải lại chém ra lưỡi dao huyết sắc lần nữa, uy lực lần này còn kinh khủng hơn, nhưng khi đến gần Hỗn Độn Chung thì dù năng lượng mạnh hơn nữa cũng bị tiêu diệt.
Trần Mục kinh ngạc với sự hùng mạnh của Hỗn Độn Chung, thế này tương đương với vạn pháp bất xâm, loại công kích này không yếu hơn một đoàn toàn lực của cường giả Kiếm Thần, thế mà lại có thể chặn lại dễ dàng, hắn liền trở nên tự tin.
Năng lượng cuồng bạo trong cơ thể nhanh chóng bị hấp thụ hết, Trần Mục lại thu lại sức mạnh Hỗn Độn, Hỗn Độn Chung cũng theo đó biến mất, hắn lại bị bao bọc trong lôi đình huyết sắc lần nữa.
Ầm ầm!
Tiếng phá nát không trung vang lên.
Lưỡi dao huyết sắc mấy ngàn trượng rơi xuống.
Ánh mắt Trần Mục rực lửa, hắn muốn thử xem liệu có thể ngăn chặn được lưỡi dao huyết sắc đó hay không.
Hắn nhắm mắt lại, sau đó siết chặt kiếm chỉ, lần đầu đạt đến cảnh giới quên đi bản thân.
Tất cả những âm thanh bên tai Trần Mục đều biến mất, hắn ngưng kết tiên lực vào đầu ngón tay.
Khoảnh khắc lưỡi dao cắt ngang không gian, Trần Mục đột nhiên mở mắt ra, tiếp đó kiếm quang bay ra từ đầu ngón tay, trong chốc lát cắt ngang tinh hà vạn dặm, hắn giải phóng Trích Tinh Kiếm Kỹ trong nháy mắt.
Keng!
Giây phút lưỡi dao huyết sắc và kiếm quang tử sắc va chạm vào nhau, chúng đồng thời vỡ tan, không gian bị bóp méo, gợn sóng lan tràn ngàn dặm, Trần Mục chỉ có thể giải phóng Hỗn Độn Chung.
Gợn sóng trong không gian tiếp tục lan tràn, ngôi sao gần đó đều sụp đổ theo, thần thuyền mở ra kết giới vẫn bị đánh bay ra rất xa.
Sở Sở nhìn chằm chằm vào Trần Mục, cầu khẩn nói: “Hy vọng đại ca ca có thể bình an trở về.”
Lão Chu gật đầu liên tục, kiếm quang do Trần Mục giải phóng có uy lực rất mạnh, hơn nữa còn nắm giữ lực lượng mà Tiên Vương mới có, tương lai có thể mong đợi.
Trần Mục luyện hóa năng lượng vừa hấp thụ được trong Hỗn Độn Chung, khi hắn hấp thụ xong, nhục thân lại trở nên mạnh mẽ, Bất Diệt Kinh Văn lượn quanh, bên ngoài cơ thể còn ngưng kết ra Kim Chung Tráo do Bất Diệt Kinh Văn ngưng kết thành, da thịt hiện lên ánh sáng trong suốt, đó cũng giống như một bức bình phong.
Bỗng nhiên, trong lôi hải lại xảy ra biến cố, một thanh hắc kiếm loang lổ vết rỉ phá không bay ra từ chỗ sâu trong lôi hải, vô cùng quỷ dị.
Trần Mục sắp khôi phục đỉnh phong, hắn không hề sơ suất, Hỗn Độn Chung vẫn bao phủ hắn như cũ.
Răng rắc!
Khoảnh khắc hắc kiếm va chạm với Hỗn Độn Chung, Hỗn Độn Chung bị xuyên thủng, đồng tử của Trần Mục co rút mạnh, Kim Chung Tráo mà hắn dùng Bất Diệt Kinh Văn ngưng kết ra cũng bị phá vỡ.
Hắc kiếm lấy thế bất khả kháng!
Trần Mục cảm nhận được khí tức của cái chết, hắn giải phóng Hồng Mông tiên lực muốn ngăn cản hắc kiếm đến gần.
Bịch!
Hắc kiếm rỉ sét đâm xuyên qua tất cả phòng ngự của Trần Mục, xuyên qua lồng ngực hắn, khi hắn vươn tay bắt lấy chuôi kiếm thì còn bị bay ra ngoài mấy trăm trượng.
Khụ khụ!
Trần Mục đang ho ra máu.
Quỷ dị trong thiên kiếp hiếm khi xảy ra, chỉ xuất hiện đối với tuyệt thế thiên kiêu.
Thanh hắc kiếm kia vốn không phải thể năng lượng mà là hắc kiếm hàng thật giá thật, có thể phá vỡ Hỗn Độn Chung và Bất Diệt Kinh Văn thì chắc chắn không phải vật bình thường, lão Chu cảm giác thanh hắc kiếm kia có lai lịch rất lớn.
Hắc kiếm liên tục giải phóng năng lượng, lục phủ ngũ tạng của Trần Mục đều bị phá hỏng, lôi đình huyết sắc vẫn đang ăn mòn cơ thể hắn không ngừng.
Sở Sở mở to mắt, nàng ta nhìn thấy Trần Mục đang gặp nguy hiểm thì bỗng nhiên đứng dậy muốn đi giúp đỡ, nhưng nghĩ đến lời của Trần Mục, nàng ta chỉ có thể ở lại lo lắng trên thần thuyền giống như kiến bò trên chảo nóng.
Danh sách chương