Tiền Đa Đa thấy bên phía Ninh Lạc vẫn chưa có động tĩnh gì, bèn đi vào nhìn xem, thế rồi phát hiện một miếng bánh mì mắc chứng tăng động đang vặn vẹo, anh ta kinh ngạc hỏi: "Ninh Lạc, cậu đang làm gì đấy?"
"Chọn hiệu ứng đặc biệt." Ngũ quan trên miếng bánh mì nói tiếng người.
Đôi mắt cá chết của Tiền Đa Đa trợn tròn.
Chưa hết, một tay của miếng bánh mì còn duỗi ra ngoài màn hình, kéo chặt một thứ gì đó về: "Quay lại đây, anh thích hiệu ứng nào? Em đổi cái khác là được mà, chạy gì chứ. Súp lơ xanh này thế nào?"
Giọng Lộ Đình Châu thoáng mất bình tĩnh: "Nhỏ tiếng thôi, đây đâu phải vinh quang gì?"
[ Có thể ép anh Lộ cảm xúc ổn định thành như vậy, không lẽ Ninh Lạc thực sự là thiên tài? ]
[ Cũng tại Lộ Đình Châu tự đưa mình vào tròng hhhh. ]
[ Bé Lạc kéo ảnh vào, thì phải cùng nhau mất mặt! ]
[ Đĩ mẹ, tôi thà xem Ninh Lạc nhảy dân ca Đông Bắc kiểu sệch xy còn hơn. ]
[ Thế nào gọi là tốc độ Trung Quốc? Chính là hai người giờ đã bị treo trên hot search quất xác rồi hhhh. ]
[ Từ khóa lại còn là #Lộ Đình Châu anh cứ thuận theo đi nữa chứ hahahahahahahaha! Cộng đồng mạng chơi khắm vleu. ]
[ Cảm ơn tình yêu của netizen, số người xem livestream của hai người sắp tăng gấp bội rồi. ]
[ Nghĩ theo hướng tích cực thì phần thưởng của chúng ta đã đến tay! ]
Tiểu Đào đã cười co giật, rung lắc thành bóng mờ, vẫn không quên bấu đùi nói một cách đàng hoàng: "Hai thầy ơi, chúng ta nên kết nối với dân mạng rồi."
"À đúng, kết nối, đi làm." Ninh Lạc lướt ngón tay trên các hiệu ứng đặc biệt, luyến tiếc bấm nút reset, bắt đầu làm việc chính.
Lộ Đình Châu thở phào nhẹ nhõm, xuất hiện lại trên màn hình, chào hỏi mọi người.
Cư dân mạng nhìn hai anh chàng đẹp trai với phong cách riêng biệt trong ống kính, cảm động rớt nước mắt.
Đây mới là thứ họ nên xem!
Oe oe oe cả tro cốt cũng ấm lại.
Hai người rất nhanh đã kết nối với người đầu tiên cần hoà giải tình cảm.
Là một cô gái dịu dàng: "Em tìm được một người bạn trai siêu đẹp trai, nhưng cứ hay lên lớp, em mặc váy cũng không cho, còn luôn nói bóng gió sau khi kết hôn em phải làm việc nhà chăm sóc gia đình, với cả thích có đủ nếp đủ tẻ, bảo em đẻ nhiều đứa, sau này cũng không cần đi làm, ở nhà trông con là được."
Ninh Lạc phun một chữ dứt khoát: "Chia."
Cô gái do dự: "Nhưng anh ấy đẹp trai dữ lắm, em không bỏ được."
Ninh Lạc: "Mối tình này tôi đã bói rồi, anh ta phá tài của cô."
Cô gái nhoắng cái đổi giọng: "Có cần em tự tay đâm chết anh ta không?"
Lộ Đình Châu ngoảnh đầu nhìn khẩu hiệu của họ.
Hừm, hiệu quả chữa lành rất tốt, trực tiếp nâng cấp người ta thành phiên bản plus.
[ Hoà giải tình cảm biến thành hiện trường án mạng trong nháy mắt. ]
[ Đòi tình cảm bà thì được, đòi tiền bà thì đéo! ]
[ Tình yêu thuần khiết không làm chúng ta thỏa mãn nữa, chỉ có vàng thuần mới đủ sức cáng đáng. ]
[ Vừa định mắng cô em yêu mù quáng, hóa ra là yêu mù quáng hệ tiền, vậy thì không sao. ]
Sau khi tiễn fan vàng thuần xuống sóng, hai người kết nối với cư dân mạng thứ hai.
Người thứ hai là một nô lệ văn phòng, biệt danh "Đi làm cái b* gì, một đấm nổ tung trái đất", vừa lên đã vỡ oà: "Ninh Lạc, thầy Lộ! Các cậu có tin được hôm nay là chủ nhật mà tôi vẫn đang tăng ca không? Ngồi tù còn được giảm án, tại sao đi làm của tôi chỉ có tăng ca? Hàng ngày tôi muốn nghỉ việc, hàng tháng lĩnh đủ chuyên cần! Không chịu được nữaaaaaa muốn phát điên quá!"
Ninh Lạc cảm thán: "Đi làm như đi viếng mộ, phát điên là bình thường, cảm xúc ổn định thì phải trả giá khác."
Chó làm công nghe vậy liên tục gật đầu, cho là rất đúng: "Nói quá chuẩn!... Haizz, nhưng tôi đi học ghét giáo viên, đi làm ghét sếp, liệu có phải khả năng chịu áp lực quá kém không?"
Ninh Lạc đáp: "Sao thế được? Anh có tướng đế vương đấy, không cam lòng khuất phục dưới trướng người khác."
Chó làm công vung một cú đấm: "Đại sư nói chuyện mát lòng người quá!"
Ninh Lạc tiếp tục cổ vũ: "Anh không phải người đi làm, anh là chiến sĩ xông pha vì sự nghiệp. Cố lên! Chỉ cần tâm thái tốt, công ty chính là đảo Bali."
Chó làm công chỉnh đốn tinh thần, hùng hồn đáp: "Vâng, lời đại sư nói rất đúng. Đảo Bali, tình yêu đời tôi! Tôi đi tiếp tục nghỉ dưỡng đây, nhiệm vụ chính là sống sót một tháng, muahahahahaha!"
Ninh Lạc: "Ừm ừm."
Sau khi ngắt kết nối, cậu nói với Tiểu Đào: "Nhớ liên lạc với người thân của người này, nhắc nhở kiểm tra tại phòng khám tâm lý định kỳ."
[ ??? Ninh Lạc, tôi chưa offline đâu đấy! ]
[ Há há há há há há! ]
Ninh Lạc chột dạ nhìn lảng chỗ khác, đẩy Lộ Đình Châu, để anh kết nối người thứ ba.
Giọng cô gái tràn trề nhiệt tình truyền ra từ loa: "Là em phải không là em phải không? Trời ơi thực sự là em!"
Ninh Lạc ngồi trên ghế xoay một vòng, nghiêm túc bảo: "Nói ra câu chuyện của em đi, tôi sẽ vì em bấm đèn xoay người."
Cô gái hiển nhiên đã biết phong cách của cậu từ lâu, chẳng hề bối rối: "Vâng thưa thầy Ninh. Là thế này, em rất thích một chàng trai, thích đến mức không thể thoát ra, mỗi ngày nhìn thấy ảnh của anh ấy đều vui đến nỗi khóe miệng nhếch lên, nghe tên anh ấy là ngẩng phắt đầu, anh ấy làm gì em cũng có thể bao dung vô điều kiện."
Ninh Lạc vừa nghe vừa gật gù.
【 Ồ ồ, lại là một câu chuyện tình đơn phương chua chát đây. 】
Cậu khuyến khích: "Thích thì cứ mạnh dạn theo đuổi đi."
Cô gái ngạc nhiên mừng rỡ: "Thật ạ? Anh cũng nói vậy à? Tiếc rằng giữa chúng em xuất hiện một trở ngại lớn nhất, có người không đồng ý."
Ninh Lạc hỏi: "Ai?"
Cô gái buồn bã: "Bạn trai ảnh... Thầy Lộ, anh đồng ý không?"
Ninh Lạc & cư dân mạng: ? Tấu hài à?
[ Khống chế cứng tao cả một phút, tưởng là một bộ phim học đường chua chát!]
[@Lộ Đình Châu, anh ơi, có đứa tới cướp vợ anh kìa. ]
[ Haha thầy Lộ, đổ mồ hôi ròng ròng rồi chứ giề! ]
[ Trên mạng quả nhiên vẫn nhiều người xấu. ]
Lộ Đình Châu ngồi thẳng người, dứt khoát từ chối: "Không được, họ hàng gần không thể kết hôn."
Ninh Lạc & cư dân mạng: ???
Cô gái kinh ngạc: "Từ khi nào em và Lạc cưng trở thành họ hàng gần vậy?"
Lộ Đình Châu phản bác rõ ràng mạch lạc: "Hai người đều có chung một người mẹ tổ quốc."
Ninh Lạc dấy lên lòng tôn kính thầm giơ ngón cái cho anh.
"Vì em, anh hoá thành người sói; vì em, anh nhiễm lấy sự điên rồ."
Lộ Đình Châu thở dài: "Hại người hại mình, bắt đầu từ em."
Cô gái phỉ nhổ: "Kiện lên trung ương, em sẽ kiện hai người lên trung ương!"
[ Đôi khi một mình lên mạng cũng bất lực lắm. ]
[ Xác nhận Lộ Đình Châu là người bình đạm, thích phát điên một cách bình tĩnh. ]
[ Thích đối thoại của họ quá, loại thích này giống như dấm đài, chỉ mình mình biết. ]
Những cuộc gọi tiếp theo ngày càng trở nên trừu tượng. Có người hỏi Lộ Đình Châu làm sao để điều giải lo lắng khi nỗ lực kiếm tiền nhưng vẫn luôn cạn túi.
Lộ Đình Châu hỏi: "Cậu cố gắng thế nào?"
Đối phương ngượng ngùng trả lời: "Mỗi tuần tôi đều đi thắp hương cho Thần Tài, quỳ mãi trước điện ngài ấy."
Lộ Đình Châu: "Đổi một phương pháp khác đi, duy tâm không thông đâu."
Đối phương khao khát tri thức: "Xin thầy Lộ chỉ giáo."
Lộ Đình Châu chậm rãi nói: "Mỗi ngày cậu lên Weibo @ các ngân hàng lớn, bảo họ chuyển tiền cho cậu."
"..."
Ninh Lạc bình luận: "Ngoạ Long Phượng Sồ."
Cư dân mạng hết chịu nổi: [ Từ này mô tả hai người mới đúng! ]
Phòng phát sóng trực tiếp của Ninh Lạc và Lộ Đình Châu nhanh chóng biến thành phòng phát sóng trực tiếp làm trò, đủ loại văn học trừu tượng bay đầy trời, khiến người xem cực kỳ vui vẻ. Hai người họ vốn đã rất nổi tiếng, sau một loạt thao tác này càng bỏ xa nhóm sau cả cây số.
Ninh Lạc búng tay: "Phần thưởng là cái chắc rồi."
Tiền Đa Đa cười khẩy, gì đây, tưởng cậu khinh thường mà?
Sau khi trị liệu tâm lý cho mười vị cư dân mạng, hai người cuối cùng kết nối với một vị nam giới ẩn danh.
"Alo? Lô a zalo? Ồ nghe được à, tôi nghe đồng nghiệp nói bên các cậu đang hoà giải tình cảm, giúp tôi phân tích xem tại sao tôi xem mắt mãi không thành công với."
Lộ Đình Châu: "Mời nói."
Anh chàng vừa mở lời đã mất phanh mồm: "Không nói đâu xa, ngay buổi xem mắt gần đây nhất, nghĩ đến là tức! Ăn vài bữa McDonald's xong, đối phương đột nhiên nói tính cách không hợp và không tiếp tục nữa, vậy chi phí tôi bỏ ra trước đấy tính là gì?"
"Tôi không thiếu tí tiền ấy, tôi chỉ là không cam tâm nên mới đòi lại. Ai ngờ cô ta còn tức hơn tôi, lúc chuyển khoản còn bảo trước khi ăn không đề cấp đến share bill thì không nên đòi! Đây chẳng phải là loại gái tham lợi vặt sao? Thật đen đủi."
Ninh Lạc và Lộ Đình Châu nhìn nhau với vẻ mặt khó mà bình phẩm.
【 Người keo kiệt hơn tôi đời này hiếm gặp, vừa keo vừa ra vẻ, khi loài người tiến hóa đã bỏ quên cậu phải không?
Anh chàng tiếp tục: "Các cậu nói xem, đây có phải là không biết lý lẽ không!"
Ninh Lạc nghe hết nổi: "Tôi phải nói là tính cô gái quá h——"
Anh chàng ngắt lời cậu, đắm chìm trong thế giới của riêng mình: "Nhưng tôi vừa nghĩ lại, cô ta chắc chắn cảm thấy hết hy vọng về hôn nhân, muốn dùng thủ đoạn này để tôi nhớ cô ta. Dù sao trước đây ở trường tôi cũng là nhân vật làm mưa làm gió, đánh nhau cái gì cũng giỏi, mấy gơn phố đều thích tôi."
"Con gái đều sẽ rung động vì trai hư. Kiểu đàn ông yêu tinh quyến rũ cao 1m8 như tôi, cô ta nhất định cảm thấy không thể kiểm soát nổi, nếu nói chuyện tiếp sẽ thực sự yêu tôi mất, nên mới vội vàng block và chặn, thậm chí không dám nói lời chia tay."
Miệng Ninh Lạc mở ra đóng vào, đóng vào mở ra.
【 Tưởng trời đổ mưa, hóa ra là mày làm tao cạn lời. 】
Bình luận đã nổ tung, thi nhau chửi.
[ Làm bà mày cười chết. ]
[ Anh đến để ăn chửi phải không?? ]
[ Thằng dị hợm nào đây, đúng là thần kinh toàn tập. ]
[ Bình thường đi làm đã đau khổ bỏ mẹ rồi, nhưng nghĩ đến có chị em xem mắt gặp loại rác rưởi này thì thấy cũng cũng. ]
Ninh Lạc lên tiếng: "Tôi hiểu anh, anh bạn à."
Anh chàng vui mừng khôn xiết: "Tôi biết ngay là đàn ông các anh mới hiểu tôi."
Ninh Lạc nói: "Tất nhiên, dù sao trước đây tôi cũng là một gã tự tin mặt dày, bị người ta đè xuống đất tẩn cho hai trận suýt chết mới thành thật."
Lộ Đình Châu ho nhẹ, nghiêng đầu không nhịn được cười.
[ ???? ]
[ ? Chửi người khác thì được chứ đừng tự chửi mình. ]
[ Sức tấn công của thầy Ninh, em xin gọi là đồng quy vu tận. ]
Anh chàng tức giận hét lớn: "Cậu đang mỉa mai tôi đúng không?"
Ninh Lạc ngạc nhiên, tốt bụng khuyên giải: "Sao thế được, tôi đang tâm sự chân thành với anh, tôi còn thường tự ti vì không đủ tự tin cơ. Tôi nói anh nghe, người như chúng ta chỉ cần sống trọn vẹn với bản thân là được, phần còn lại giao cho nghiệp báo lo."
Anh chàng bắt đầu nghi ngờ về thái độ của cậu: "Cậu rốt cuộc có đang nói ngược lại vì tức giận không?"
Ninh Lạc tức quá hoá cười, đập bàn một cái vạch trần: "Tôi không tức giận thì tức anh chắc? Đậu phụ còn có não mà anh thì không à? Anh chắc sinh ra thuộc họ dưa leo, trời sinh để bị dập, lớn lên chuyển sang họ óc chó cần phải đập đúng không? Não tiêm botox rồi à mà trơn tuột như quả bóng, bản thân làm người còn chưa đạt tiêu chuẩn sao không đi đầu thai lại?"
[ Vãi lòn, miệng thầy Ninh đỉnh quá! Em rút lại câu đồng quy vu tận. ]
[ Ninh Lạc, dạy tôi cách mắng người không cần từ tục đi. ]
[ Cảm ơn anh, hiệp sĩ tuyến zú*! ]
[ Vị thần cai quản phát ngôn ở Hy Lạp cổ đại! ]
[ Quả nhiên, lùi một bước biển rộng trời cao, mắng một trận sảng khoái tột cùng. ]
[ Chủ trương thầy Ninh nhà tôi chính là có việc thì phát điên luôn chứ éo bao giờ tự hao mòn nội tâm, cô gái xem mắt kia mau học theo đi. ]
#Gã trai xem mắt quái gở và #Ninh Lạc đại diện phát ngôn nhanh chóng lên top tìm kiếm, cư dân mạng cũng không ngờ rằng lại có nghệ thuật trình diễn dị hợm như vậy, ăn vài bữa McDonald's đã thành gái đào mỏ?
Hơn nữa, ai đời đi xem mắt lại mời ăn McDonald's chứ, quá thiếu tôn trọng người ta!
Dè đâu khi xem qua phần bình luận, trời ơi còn có những thứ kỳ quặc hơn.
Ninh Lạc tuôn một tràng công kích ngắn dài lên xuống, tình cảm phong phú, không tí vấp váp, làm anh chàng xem mắt choáng váng, thậm chí còn hỏi ngược: "À đúng rồi, mấy bữa ăn tổng cộng bao nhiêu tiền?"
Anh chàng kia chưa kịp load, vô thức trả lời: "187 tệ."
Ninh Lạc nghi ngờ mình nghe nhầm: "...Người như anh rốt cuộc tại sao lại có thể tuồn vào thị trường xem mắt quấy rối trật tự thị trường vậy?"
Lộ Đình Châu ngồi bên cạnh, cười nhạt: "Có lẽ là để đẩy những đồng tiền tốt* như chúng ta hướng đến tình yêu tự do chăng."
Ninh Lạc nói: "Cực kỳ có lý."
[ Double kill. ]
[ Bảo sao hai người là một cặp, thầy Lộ cũng là một kẻ bôi thạch tín lên miệng, lưỡi độc chết người mà. ]
"Chọn hiệu ứng đặc biệt." Ngũ quan trên miếng bánh mì nói tiếng người.
Đôi mắt cá chết của Tiền Đa Đa trợn tròn.
Chưa hết, một tay của miếng bánh mì còn duỗi ra ngoài màn hình, kéo chặt một thứ gì đó về: "Quay lại đây, anh thích hiệu ứng nào? Em đổi cái khác là được mà, chạy gì chứ. Súp lơ xanh này thế nào?"
Giọng Lộ Đình Châu thoáng mất bình tĩnh: "Nhỏ tiếng thôi, đây đâu phải vinh quang gì?"
[ Có thể ép anh Lộ cảm xúc ổn định thành như vậy, không lẽ Ninh Lạc thực sự là thiên tài? ]
[ Cũng tại Lộ Đình Châu tự đưa mình vào tròng hhhh. ]
[ Bé Lạc kéo ảnh vào, thì phải cùng nhau mất mặt! ]
[ Đĩ mẹ, tôi thà xem Ninh Lạc nhảy dân ca Đông Bắc kiểu sệch xy còn hơn. ]
[ Thế nào gọi là tốc độ Trung Quốc? Chính là hai người giờ đã bị treo trên hot search quất xác rồi hhhh. ]
[ Từ khóa lại còn là #Lộ Đình Châu anh cứ thuận theo đi nữa chứ hahahahahahahaha! Cộng đồng mạng chơi khắm vleu. ]
[ Cảm ơn tình yêu của netizen, số người xem livestream của hai người sắp tăng gấp bội rồi. ]
[ Nghĩ theo hướng tích cực thì phần thưởng của chúng ta đã đến tay! ]
Tiểu Đào đã cười co giật, rung lắc thành bóng mờ, vẫn không quên bấu đùi nói một cách đàng hoàng: "Hai thầy ơi, chúng ta nên kết nối với dân mạng rồi."
"À đúng, kết nối, đi làm." Ninh Lạc lướt ngón tay trên các hiệu ứng đặc biệt, luyến tiếc bấm nút reset, bắt đầu làm việc chính.
Lộ Đình Châu thở phào nhẹ nhõm, xuất hiện lại trên màn hình, chào hỏi mọi người.
Cư dân mạng nhìn hai anh chàng đẹp trai với phong cách riêng biệt trong ống kính, cảm động rớt nước mắt.
Đây mới là thứ họ nên xem!
Oe oe oe cả tro cốt cũng ấm lại.
Hai người rất nhanh đã kết nối với người đầu tiên cần hoà giải tình cảm.
Là một cô gái dịu dàng: "Em tìm được một người bạn trai siêu đẹp trai, nhưng cứ hay lên lớp, em mặc váy cũng không cho, còn luôn nói bóng gió sau khi kết hôn em phải làm việc nhà chăm sóc gia đình, với cả thích có đủ nếp đủ tẻ, bảo em đẻ nhiều đứa, sau này cũng không cần đi làm, ở nhà trông con là được."
Ninh Lạc phun một chữ dứt khoát: "Chia."
Cô gái do dự: "Nhưng anh ấy đẹp trai dữ lắm, em không bỏ được."
Ninh Lạc: "Mối tình này tôi đã bói rồi, anh ta phá tài của cô."
Cô gái nhoắng cái đổi giọng: "Có cần em tự tay đâm chết anh ta không?"
Lộ Đình Châu ngoảnh đầu nhìn khẩu hiệu của họ.
Hừm, hiệu quả chữa lành rất tốt, trực tiếp nâng cấp người ta thành phiên bản plus.
[ Hoà giải tình cảm biến thành hiện trường án mạng trong nháy mắt. ]
[ Đòi tình cảm bà thì được, đòi tiền bà thì đéo! ]
[ Tình yêu thuần khiết không làm chúng ta thỏa mãn nữa, chỉ có vàng thuần mới đủ sức cáng đáng. ]
[ Vừa định mắng cô em yêu mù quáng, hóa ra là yêu mù quáng hệ tiền, vậy thì không sao. ]
Sau khi tiễn fan vàng thuần xuống sóng, hai người kết nối với cư dân mạng thứ hai.
Người thứ hai là một nô lệ văn phòng, biệt danh "Đi làm cái b* gì, một đấm nổ tung trái đất", vừa lên đã vỡ oà: "Ninh Lạc, thầy Lộ! Các cậu có tin được hôm nay là chủ nhật mà tôi vẫn đang tăng ca không? Ngồi tù còn được giảm án, tại sao đi làm của tôi chỉ có tăng ca? Hàng ngày tôi muốn nghỉ việc, hàng tháng lĩnh đủ chuyên cần! Không chịu được nữaaaaaa muốn phát điên quá!"
Ninh Lạc cảm thán: "Đi làm như đi viếng mộ, phát điên là bình thường, cảm xúc ổn định thì phải trả giá khác."
Chó làm công nghe vậy liên tục gật đầu, cho là rất đúng: "Nói quá chuẩn!... Haizz, nhưng tôi đi học ghét giáo viên, đi làm ghét sếp, liệu có phải khả năng chịu áp lực quá kém không?"
Ninh Lạc đáp: "Sao thế được? Anh có tướng đế vương đấy, không cam lòng khuất phục dưới trướng người khác."
Chó làm công vung một cú đấm: "Đại sư nói chuyện mát lòng người quá!"
Ninh Lạc tiếp tục cổ vũ: "Anh không phải người đi làm, anh là chiến sĩ xông pha vì sự nghiệp. Cố lên! Chỉ cần tâm thái tốt, công ty chính là đảo Bali."
Chó làm công chỉnh đốn tinh thần, hùng hồn đáp: "Vâng, lời đại sư nói rất đúng. Đảo Bali, tình yêu đời tôi! Tôi đi tiếp tục nghỉ dưỡng đây, nhiệm vụ chính là sống sót một tháng, muahahahahaha!"
Ninh Lạc: "Ừm ừm."
Sau khi ngắt kết nối, cậu nói với Tiểu Đào: "Nhớ liên lạc với người thân của người này, nhắc nhở kiểm tra tại phòng khám tâm lý định kỳ."
[ ??? Ninh Lạc, tôi chưa offline đâu đấy! ]
[ Há há há há há há! ]
Ninh Lạc chột dạ nhìn lảng chỗ khác, đẩy Lộ Đình Châu, để anh kết nối người thứ ba.
Giọng cô gái tràn trề nhiệt tình truyền ra từ loa: "Là em phải không là em phải không? Trời ơi thực sự là em!"
Ninh Lạc ngồi trên ghế xoay một vòng, nghiêm túc bảo: "Nói ra câu chuyện của em đi, tôi sẽ vì em bấm đèn xoay người."
Cô gái hiển nhiên đã biết phong cách của cậu từ lâu, chẳng hề bối rối: "Vâng thưa thầy Ninh. Là thế này, em rất thích một chàng trai, thích đến mức không thể thoát ra, mỗi ngày nhìn thấy ảnh của anh ấy đều vui đến nỗi khóe miệng nhếch lên, nghe tên anh ấy là ngẩng phắt đầu, anh ấy làm gì em cũng có thể bao dung vô điều kiện."
Ninh Lạc vừa nghe vừa gật gù.
【 Ồ ồ, lại là một câu chuyện tình đơn phương chua chát đây. 】
Cậu khuyến khích: "Thích thì cứ mạnh dạn theo đuổi đi."
Cô gái ngạc nhiên mừng rỡ: "Thật ạ? Anh cũng nói vậy à? Tiếc rằng giữa chúng em xuất hiện một trở ngại lớn nhất, có người không đồng ý."
Ninh Lạc hỏi: "Ai?"
Cô gái buồn bã: "Bạn trai ảnh... Thầy Lộ, anh đồng ý không?"
Ninh Lạc & cư dân mạng: ? Tấu hài à?
[ Khống chế cứng tao cả một phút, tưởng là một bộ phim học đường chua chát!]
[@Lộ Đình Châu, anh ơi, có đứa tới cướp vợ anh kìa. ]
[ Haha thầy Lộ, đổ mồ hôi ròng ròng rồi chứ giề! ]
[ Trên mạng quả nhiên vẫn nhiều người xấu. ]
Lộ Đình Châu ngồi thẳng người, dứt khoát từ chối: "Không được, họ hàng gần không thể kết hôn."
Ninh Lạc & cư dân mạng: ???
Cô gái kinh ngạc: "Từ khi nào em và Lạc cưng trở thành họ hàng gần vậy?"
Lộ Đình Châu phản bác rõ ràng mạch lạc: "Hai người đều có chung một người mẹ tổ quốc."
Ninh Lạc dấy lên lòng tôn kính thầm giơ ngón cái cho anh.
"Vì em, anh hoá thành người sói; vì em, anh nhiễm lấy sự điên rồ."
Lộ Đình Châu thở dài: "Hại người hại mình, bắt đầu từ em."
Cô gái phỉ nhổ: "Kiện lên trung ương, em sẽ kiện hai người lên trung ương!"
[ Đôi khi một mình lên mạng cũng bất lực lắm. ]
[ Xác nhận Lộ Đình Châu là người bình đạm, thích phát điên một cách bình tĩnh. ]
[ Thích đối thoại của họ quá, loại thích này giống như dấm đài, chỉ mình mình biết. ]
Những cuộc gọi tiếp theo ngày càng trở nên trừu tượng. Có người hỏi Lộ Đình Châu làm sao để điều giải lo lắng khi nỗ lực kiếm tiền nhưng vẫn luôn cạn túi.
Lộ Đình Châu hỏi: "Cậu cố gắng thế nào?"
Đối phương ngượng ngùng trả lời: "Mỗi tuần tôi đều đi thắp hương cho Thần Tài, quỳ mãi trước điện ngài ấy."
Lộ Đình Châu: "Đổi một phương pháp khác đi, duy tâm không thông đâu."
Đối phương khao khát tri thức: "Xin thầy Lộ chỉ giáo."
Lộ Đình Châu chậm rãi nói: "Mỗi ngày cậu lên Weibo @ các ngân hàng lớn, bảo họ chuyển tiền cho cậu."
"..."
Ninh Lạc bình luận: "Ngoạ Long Phượng Sồ."
Cư dân mạng hết chịu nổi: [ Từ này mô tả hai người mới đúng! ]
Phòng phát sóng trực tiếp của Ninh Lạc và Lộ Đình Châu nhanh chóng biến thành phòng phát sóng trực tiếp làm trò, đủ loại văn học trừu tượng bay đầy trời, khiến người xem cực kỳ vui vẻ. Hai người họ vốn đã rất nổi tiếng, sau một loạt thao tác này càng bỏ xa nhóm sau cả cây số.
Ninh Lạc búng tay: "Phần thưởng là cái chắc rồi."
Tiền Đa Đa cười khẩy, gì đây, tưởng cậu khinh thường mà?
Sau khi trị liệu tâm lý cho mười vị cư dân mạng, hai người cuối cùng kết nối với một vị nam giới ẩn danh.
"Alo? Lô a zalo? Ồ nghe được à, tôi nghe đồng nghiệp nói bên các cậu đang hoà giải tình cảm, giúp tôi phân tích xem tại sao tôi xem mắt mãi không thành công với."
Lộ Đình Châu: "Mời nói."
Anh chàng vừa mở lời đã mất phanh mồm: "Không nói đâu xa, ngay buổi xem mắt gần đây nhất, nghĩ đến là tức! Ăn vài bữa McDonald's xong, đối phương đột nhiên nói tính cách không hợp và không tiếp tục nữa, vậy chi phí tôi bỏ ra trước đấy tính là gì?"
"Tôi không thiếu tí tiền ấy, tôi chỉ là không cam tâm nên mới đòi lại. Ai ngờ cô ta còn tức hơn tôi, lúc chuyển khoản còn bảo trước khi ăn không đề cấp đến share bill thì không nên đòi! Đây chẳng phải là loại gái tham lợi vặt sao? Thật đen đủi."
Ninh Lạc và Lộ Đình Châu nhìn nhau với vẻ mặt khó mà bình phẩm.
【 Người keo kiệt hơn tôi đời này hiếm gặp, vừa keo vừa ra vẻ, khi loài người tiến hóa đã bỏ quên cậu phải không?
Anh chàng tiếp tục: "Các cậu nói xem, đây có phải là không biết lý lẽ không!"
Ninh Lạc nghe hết nổi: "Tôi phải nói là tính cô gái quá h——"
Anh chàng ngắt lời cậu, đắm chìm trong thế giới của riêng mình: "Nhưng tôi vừa nghĩ lại, cô ta chắc chắn cảm thấy hết hy vọng về hôn nhân, muốn dùng thủ đoạn này để tôi nhớ cô ta. Dù sao trước đây ở trường tôi cũng là nhân vật làm mưa làm gió, đánh nhau cái gì cũng giỏi, mấy gơn phố đều thích tôi."
"Con gái đều sẽ rung động vì trai hư. Kiểu đàn ông yêu tinh quyến rũ cao 1m8 như tôi, cô ta nhất định cảm thấy không thể kiểm soát nổi, nếu nói chuyện tiếp sẽ thực sự yêu tôi mất, nên mới vội vàng block và chặn, thậm chí không dám nói lời chia tay."
Miệng Ninh Lạc mở ra đóng vào, đóng vào mở ra.
【 Tưởng trời đổ mưa, hóa ra là mày làm tao cạn lời. 】
Bình luận đã nổ tung, thi nhau chửi.
[ Làm bà mày cười chết. ]
[ Anh đến để ăn chửi phải không?? ]
[ Thằng dị hợm nào đây, đúng là thần kinh toàn tập. ]
[ Bình thường đi làm đã đau khổ bỏ mẹ rồi, nhưng nghĩ đến có chị em xem mắt gặp loại rác rưởi này thì thấy cũng cũng. ]
Ninh Lạc lên tiếng: "Tôi hiểu anh, anh bạn à."
Anh chàng vui mừng khôn xiết: "Tôi biết ngay là đàn ông các anh mới hiểu tôi."
Ninh Lạc nói: "Tất nhiên, dù sao trước đây tôi cũng là một gã tự tin mặt dày, bị người ta đè xuống đất tẩn cho hai trận suýt chết mới thành thật."
Lộ Đình Châu ho nhẹ, nghiêng đầu không nhịn được cười.
[ ???? ]
[ ? Chửi người khác thì được chứ đừng tự chửi mình. ]
[ Sức tấn công của thầy Ninh, em xin gọi là đồng quy vu tận. ]
Anh chàng tức giận hét lớn: "Cậu đang mỉa mai tôi đúng không?"
Ninh Lạc ngạc nhiên, tốt bụng khuyên giải: "Sao thế được, tôi đang tâm sự chân thành với anh, tôi còn thường tự ti vì không đủ tự tin cơ. Tôi nói anh nghe, người như chúng ta chỉ cần sống trọn vẹn với bản thân là được, phần còn lại giao cho nghiệp báo lo."
Anh chàng bắt đầu nghi ngờ về thái độ của cậu: "Cậu rốt cuộc có đang nói ngược lại vì tức giận không?"
Ninh Lạc tức quá hoá cười, đập bàn một cái vạch trần: "Tôi không tức giận thì tức anh chắc? Đậu phụ còn có não mà anh thì không à? Anh chắc sinh ra thuộc họ dưa leo, trời sinh để bị dập, lớn lên chuyển sang họ óc chó cần phải đập đúng không? Não tiêm botox rồi à mà trơn tuột như quả bóng, bản thân làm người còn chưa đạt tiêu chuẩn sao không đi đầu thai lại?"
[ Vãi lòn, miệng thầy Ninh đỉnh quá! Em rút lại câu đồng quy vu tận. ]
[ Ninh Lạc, dạy tôi cách mắng người không cần từ tục đi. ]
[ Cảm ơn anh, hiệp sĩ tuyến zú*! ]
[ Vị thần cai quản phát ngôn ở Hy Lạp cổ đại! ]
[ Quả nhiên, lùi một bước biển rộng trời cao, mắng một trận sảng khoái tột cùng. ]
[ Chủ trương thầy Ninh nhà tôi chính là có việc thì phát điên luôn chứ éo bao giờ tự hao mòn nội tâm, cô gái xem mắt kia mau học theo đi. ]
#Gã trai xem mắt quái gở và #Ninh Lạc đại diện phát ngôn nhanh chóng lên top tìm kiếm, cư dân mạng cũng không ngờ rằng lại có nghệ thuật trình diễn dị hợm như vậy, ăn vài bữa McDonald's đã thành gái đào mỏ?
Hơn nữa, ai đời đi xem mắt lại mời ăn McDonald's chứ, quá thiếu tôn trọng người ta!
Dè đâu khi xem qua phần bình luận, trời ơi còn có những thứ kỳ quặc hơn.
Ninh Lạc tuôn một tràng công kích ngắn dài lên xuống, tình cảm phong phú, không tí vấp váp, làm anh chàng xem mắt choáng váng, thậm chí còn hỏi ngược: "À đúng rồi, mấy bữa ăn tổng cộng bao nhiêu tiền?"
Anh chàng kia chưa kịp load, vô thức trả lời: "187 tệ."
Ninh Lạc nghi ngờ mình nghe nhầm: "...Người như anh rốt cuộc tại sao lại có thể tuồn vào thị trường xem mắt quấy rối trật tự thị trường vậy?"
Lộ Đình Châu ngồi bên cạnh, cười nhạt: "Có lẽ là để đẩy những đồng tiền tốt* như chúng ta hướng đến tình yêu tự do chăng."
Ninh Lạc nói: "Cực kỳ có lý."
[ Double kill. ]
[ Bảo sao hai người là một cặp, thầy Lộ cũng là một kẻ bôi thạch tín lên miệng, lưỡi độc chết người mà. ]
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương