" Có lẽ lần này là lần duy nhất tôi tới muộn"
Trong khoảnh khắc cuối cùng trước khi Trần Lạc hy sinh, thoáng hiện lên trong ký ức của ông chính là hình ảnh của những người đồng đội đã kề vai sát cánh cùng ông trong cuộc đại chiến năm xưa.
“Lần này lại là cậu tới đầu tiên sao Trần Lạc, lúc nào cũng vậy sao cậu luôn luôn hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên không bao giờ đợi bọn tôi vậy” Những người bạn cũ của ông ấy trêu đùa
“Tôi không thích làm gì đó muộn màng đâu, thay vì trách tôi sao cậu không nỗ lực hoàn thành sớm để tới kịp chứ” Trần Lạc vui vẻ đáp lời. Rồi những ngày tháng vui đùa cùng nhau, cùng nhau làm nhiệm vụ cùng nhau chiến đấu. Ấy vậy mà cuộc đại chiến pháp sư lần thứ hai nổ ra tất cả những người đồng đội của Trần Lạc đều hi sinh trên chiến trường. Trong một khoảnh khắc Trần Lạc cố gắng nắm chặt đôi tay giờ đã lạnh buốt không còn sức sống của người bạn cuối cùng của mình, trước khi mất cậu ta vẫn nở một nụ cười rồi nói:
“Lần này tớ đến đó trước, lần này là lần duy nhất cậu tới muộn hơn tớ đó. Đừng có ganh đua với tớ mà tới đây cậu phải sống! phải sống thật tốt đó”
Trở về hiện tại khi Trần Lạc đã trúng đòn tấn công của hai tên Hạ Huyền, và đang nằm hấp hối trên mặt đất. Đôi mắt ông nhìn thẳng lên bầu trời, nhìn những vì sao:
“Lần này có vẻ tôi tới muộn quá, tôi đã làm hết sức có thể rồi phần còn lại giao cho Trần Long và Lê Nam vậy. Tôi đã giành nhiều năm để trốn tránh thế rồi quay lại chiến đấu rồi hi sinh tại đây. Nếu gặp các cậu ở thế giới bên kia tôi sẽ có rất nhiều câu chuyện để kể đây” Khoảnh khắc Trần Lạc cảm nhận được luồng tiên khí mới toát ra ông đã yên tâm nhắm mắt với nụ cười ngay khoé miệng.
Lúc này hai tên Hạ Huyền là Công và Lực đang đứng quan sát chiến trường. Chẳng ai tưởng tượng nổi ngôi đình Làng Thụ to lớn đẹp chỉ với vài tiếng trôi qua mà đã bị san phẳng không còn gì tồn tại. Nhìn chung quanh một lúc tên Hạ Huyền Ngũ Lực nói với tên còn lại:
“Giờ thì tên Lạc đã bị đánh bại rồi mau sang kiểm tra đám pháp sư kia đi. Bọn chúng đã được Trần Lạc cứu chữa trong lúc chiến đấu với chúng ta, tên pháp sư nào còn sống Khử luôn!”
Hạ Huyền Tứ Công đáp lại:
“Mà chắc gì bọn chúng đã chịu nổi đòn chấn động của ngươi. Nhìn hình dạng bây giờ của ngươi thực sự rất khó diễn tả mà thôi mau …”
Đang nói bỗng tên Công ngã khụy người xuống đất, hắn phải dùng một chân để làm trụ tránh không cho cơ thể ngã gục. Lúc này tên Lực thấy vậy mới bảo:
“À quên mất ngươi vẫn đang bị thương đó, ta đã cấy cho ngươi một phần tế bào của Quỷ Đạo Ma Tượng. Nó có thể giúp ngươi quên hẳn đi những vết thương hay mệt mỏi để tiếp tục chiến đấu. Khi ngươi không dùng quỷ khí để chiến đấu nữa thì những vết thương sẽ trở lại. Thôi ngươi nghỉ ngơi đi để ta làm nốt phần còn lại”
Đầu tiên Tên Lực tiến lại phía thân xác của Trần Lạc, sau khi xác nhận chắc chắn Trần Lạc đã không còn dấu hiệu của sự sống hắn bắt đầu chuyển hướng sang phía các pháp sư cả chính hay tà ở phía bên kia.
“Cái lão già này đến lúc chết rồi mà hắn vẫn còn cưới được sao”
Hắn bắt đầu tiến gần tới phía nhóm pháp sư. Những vị pháp sư chịu ảnh hưởng từ đòn chấn động nằm la liệt trên mặt đất. Trên mặt đất cũng là loang lổ những vết máu. Trong khoảnh khắc tưởng trừng tên Hạ Huyền Ngũ sắp sửa lấy đi mạng sống của bọn họ.
Bỗng nhiên hai luồng sáng trắng phát ra khiến tên Lực bị thu hút vào. Hai luồng ánh sáng phát ra trong đám người nằm la liệt trên mặt đất, đó là của Lê Nam và Trần Long. Như phượng hoàng hồi sinh từ đống cho tàn hai bóng người đàn ông đứng dậy, trên hai người họ toả ra những luồng ánh sáng trắng.
“Không thể nào hai ngươi trong lúc đó hai tên đó đã thức tỉnh sao"Tên Lực há hốc mồm ngạc nhiên nhìn hai bọn họ. Trong khoảnh khắc cận kề cửa tử hai người Trần Long và Lê Nam đã thức tỉnh Tiên Thuật.
" Ôi cái cảm giác này thật là Yomost. Yes sir mình đã thức tỉnh mình đã tiến tới một đẳng cấp khác " Lê Nam cất lời đầu tiên
Ngay lúc này tên Lực lao tới tung cú đấm nhằm kết liễu Lê Nam. Ngay khi chỉ cách mình vài mét Lê Nam thi triển:
" Bạch Sửu Khởi”
Một thân ảnh Trâu vàng được triệu hồi ra, ngay khi Hạ Huyền Tứ tung cú đấm chạm vào thân ảnh trâu vàng nó liền chuyển sang màu trắng. Sức phòng thủ được tăng lên rất nhiều cú đấm của tên Lực đã bị chặn đứng.
Lúc này Lê Nam mới lao lên thi triển đòn tấn công:
“Bạch Dần khởi”
tạo ra một thân ảnh bạch hổ, ngay vừa triệu hồi nó ngay lập tức lao tới nhắm thẳng tên tà pháp sư cấp Hạ Huyền mà cắn. điều này buộc tên Lực phải thi triển:
“Thiên Quan Thủ”
Tử tay của hắn tạo ra một thân ảnh bàn tay Quỷ Đạo Ma Tượng khổng lồ bao quanh cánh tay hắn. Ngay lập tức hắn đẩy mảnh bàn tay chặn lại đòn tấn công của Lê Nam.
Ở phía này sau khi thức tỉnh Tiên thuật thì Trần Long không tham chiến ngay mà thực hiện đẩy Tiên Khí ra nhằm chữa thương cho tất cả mọi người. Nhưng do chưa thông thạo nên Trần Long không thể chữa thương cho diện rộng mà phải ưu tiên cứu chữa cho những người thương nặng hơn.
“Vậy là thây Lạc đã hy sinh rồi, mình phải cố gắng để sự hy sinh cua thầy không là vô ích”
Trong khoảnh khắc cuối cùng trước khi Trần Lạc hy sinh, thoáng hiện lên trong ký ức của ông chính là hình ảnh của những người đồng đội đã kề vai sát cánh cùng ông trong cuộc đại chiến năm xưa.
“Lần này lại là cậu tới đầu tiên sao Trần Lạc, lúc nào cũng vậy sao cậu luôn luôn hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên không bao giờ đợi bọn tôi vậy” Những người bạn cũ của ông ấy trêu đùa
“Tôi không thích làm gì đó muộn màng đâu, thay vì trách tôi sao cậu không nỗ lực hoàn thành sớm để tới kịp chứ” Trần Lạc vui vẻ đáp lời. Rồi những ngày tháng vui đùa cùng nhau, cùng nhau làm nhiệm vụ cùng nhau chiến đấu. Ấy vậy mà cuộc đại chiến pháp sư lần thứ hai nổ ra tất cả những người đồng đội của Trần Lạc đều hi sinh trên chiến trường. Trong một khoảnh khắc Trần Lạc cố gắng nắm chặt đôi tay giờ đã lạnh buốt không còn sức sống của người bạn cuối cùng của mình, trước khi mất cậu ta vẫn nở một nụ cười rồi nói:
“Lần này tớ đến đó trước, lần này là lần duy nhất cậu tới muộn hơn tớ đó. Đừng có ganh đua với tớ mà tới đây cậu phải sống! phải sống thật tốt đó”
Trở về hiện tại khi Trần Lạc đã trúng đòn tấn công của hai tên Hạ Huyền, và đang nằm hấp hối trên mặt đất. Đôi mắt ông nhìn thẳng lên bầu trời, nhìn những vì sao:
“Lần này có vẻ tôi tới muộn quá, tôi đã làm hết sức có thể rồi phần còn lại giao cho Trần Long và Lê Nam vậy. Tôi đã giành nhiều năm để trốn tránh thế rồi quay lại chiến đấu rồi hi sinh tại đây. Nếu gặp các cậu ở thế giới bên kia tôi sẽ có rất nhiều câu chuyện để kể đây” Khoảnh khắc Trần Lạc cảm nhận được luồng tiên khí mới toát ra ông đã yên tâm nhắm mắt với nụ cười ngay khoé miệng.
Lúc này hai tên Hạ Huyền là Công và Lực đang đứng quan sát chiến trường. Chẳng ai tưởng tượng nổi ngôi đình Làng Thụ to lớn đẹp chỉ với vài tiếng trôi qua mà đã bị san phẳng không còn gì tồn tại. Nhìn chung quanh một lúc tên Hạ Huyền Ngũ Lực nói với tên còn lại:
“Giờ thì tên Lạc đã bị đánh bại rồi mau sang kiểm tra đám pháp sư kia đi. Bọn chúng đã được Trần Lạc cứu chữa trong lúc chiến đấu với chúng ta, tên pháp sư nào còn sống Khử luôn!”
Hạ Huyền Tứ Công đáp lại:
“Mà chắc gì bọn chúng đã chịu nổi đòn chấn động của ngươi. Nhìn hình dạng bây giờ của ngươi thực sự rất khó diễn tả mà thôi mau …”
Đang nói bỗng tên Công ngã khụy người xuống đất, hắn phải dùng một chân để làm trụ tránh không cho cơ thể ngã gục. Lúc này tên Lực thấy vậy mới bảo:
“À quên mất ngươi vẫn đang bị thương đó, ta đã cấy cho ngươi một phần tế bào của Quỷ Đạo Ma Tượng. Nó có thể giúp ngươi quên hẳn đi những vết thương hay mệt mỏi để tiếp tục chiến đấu. Khi ngươi không dùng quỷ khí để chiến đấu nữa thì những vết thương sẽ trở lại. Thôi ngươi nghỉ ngơi đi để ta làm nốt phần còn lại”
Đầu tiên Tên Lực tiến lại phía thân xác của Trần Lạc, sau khi xác nhận chắc chắn Trần Lạc đã không còn dấu hiệu của sự sống hắn bắt đầu chuyển hướng sang phía các pháp sư cả chính hay tà ở phía bên kia.
“Cái lão già này đến lúc chết rồi mà hắn vẫn còn cưới được sao”
Hắn bắt đầu tiến gần tới phía nhóm pháp sư. Những vị pháp sư chịu ảnh hưởng từ đòn chấn động nằm la liệt trên mặt đất. Trên mặt đất cũng là loang lổ những vết máu. Trong khoảnh khắc tưởng trừng tên Hạ Huyền Ngũ sắp sửa lấy đi mạng sống của bọn họ.
Bỗng nhiên hai luồng sáng trắng phát ra khiến tên Lực bị thu hút vào. Hai luồng ánh sáng phát ra trong đám người nằm la liệt trên mặt đất, đó là của Lê Nam và Trần Long. Như phượng hoàng hồi sinh từ đống cho tàn hai bóng người đàn ông đứng dậy, trên hai người họ toả ra những luồng ánh sáng trắng.
“Không thể nào hai ngươi trong lúc đó hai tên đó đã thức tỉnh sao"Tên Lực há hốc mồm ngạc nhiên nhìn hai bọn họ. Trong khoảnh khắc cận kề cửa tử hai người Trần Long và Lê Nam đã thức tỉnh Tiên Thuật.
" Ôi cái cảm giác này thật là Yomost. Yes sir mình đã thức tỉnh mình đã tiến tới một đẳng cấp khác " Lê Nam cất lời đầu tiên
Ngay lúc này tên Lực lao tới tung cú đấm nhằm kết liễu Lê Nam. Ngay khi chỉ cách mình vài mét Lê Nam thi triển:
" Bạch Sửu Khởi”
Một thân ảnh Trâu vàng được triệu hồi ra, ngay khi Hạ Huyền Tứ tung cú đấm chạm vào thân ảnh trâu vàng nó liền chuyển sang màu trắng. Sức phòng thủ được tăng lên rất nhiều cú đấm của tên Lực đã bị chặn đứng.
Lúc này Lê Nam mới lao lên thi triển đòn tấn công:
“Bạch Dần khởi”
tạo ra một thân ảnh bạch hổ, ngay vừa triệu hồi nó ngay lập tức lao tới nhắm thẳng tên tà pháp sư cấp Hạ Huyền mà cắn. điều này buộc tên Lực phải thi triển:
“Thiên Quan Thủ”
Tử tay của hắn tạo ra một thân ảnh bàn tay Quỷ Đạo Ma Tượng khổng lồ bao quanh cánh tay hắn. Ngay lập tức hắn đẩy mảnh bàn tay chặn lại đòn tấn công của Lê Nam.
Ở phía này sau khi thức tỉnh Tiên thuật thì Trần Long không tham chiến ngay mà thực hiện đẩy Tiên Khí ra nhằm chữa thương cho tất cả mọi người. Nhưng do chưa thông thạo nên Trần Long không thể chữa thương cho diện rộng mà phải ưu tiên cứu chữa cho những người thương nặng hơn.
“Vậy là thây Lạc đã hy sinh rồi, mình phải cố gắng để sự hy sinh cua thầy không là vô ích”
Danh sách chương