Sau khi nghe Lê Nam nói vậy. Mọi người cũng ở lại nhắm nghe xem ông ấy muốn nói về việc gì ở ngôi làng. Dù sao thì trong tình cảnh này chỉ có Lê Nam là người có thể giúp được ngôi làng này. Do đoàn người quá đông nên Lê Nam đã đề nghị mọi người về bớt, chỉ để lại một ngườì đại diện cho hộ gia đình. Sau khi mọi người đã về bớt và ổn định chỗ ngồi trong nhà ông Chiến lúc này Lê Nam mới bắt đầu trình bày:
“Tôi có vấn đề này muốn nói với mọi ngườì việc này rất hệ trọng liên quan đến người làng ta đấy ạ "
Chưa kịp nói hết thì Bác Hùng trường thôn đã cất lời chất vấn Lê Nam:
" Tôi nhìn bác lạ lắm hình như anh không phải người ở làng này phải không? Người ở xa tới đây hả”
Biểu cảm trên khuôn mặt của Lê Nam bỗng nhăn lại ánh mắt hiện lên vẻ khó chịu vì bị tren ngang, nhưng vẫn bình tĩnh đáp lời:
“Ừ đúng vậy tôi là người từ nơi khác tới thôi theo sự chỉ dẫn của Ông Hưng tới ngôi làng này. Thấy làng đang gặp khó khăn nên muốn giúp sức thôi chứ tôi không có ý định nào khác”
Ngay sau câu trả lời không khí trong cuộc trò chuyện bỗng trở nên hỗn loạn. Mọi người bàn tán xì xào về người đàn ông từ bên ngoài này. Một người đàn ông cất lời nghi vấn Lê Nam:
“Này ồn thực sự là người ngoài vào được ngôi làng này á?”
dung này lên Nam đang vô cùng vô cùng bế tắc không biết trả lời như thế nào chứ câu hỏi của những người dân làng trong ngôi nhà của ông chiến Thì bỗng ông Hưng tiến vào cất lời giải thích:
“Thưa ông có thể những lời này thì ông không thể hiểu được nhưng từ khi khối đá bắt đầu chen mất lối đi khiến ngồi hàng này bị biệt lập thì chưa thấy có bất kỳ người bên nào có thế tới ngôi làng này bào việc tôi gặp được ông hay gặp được Trần Long, ông Tuấn cũng là điều vô cùng kỳ lạ”
lúc này Lê Nam như hiểu ra:
“Có lẽ từ khi mình với thần khí của mình đã khiến cho lũ ma quỷ không thể che mắt được những người rời khỏi ngôi làng hay tiến vào ngôi làng này được” ông ta chắc bẩm trong bụng.
Lúc này ông Hùng Trưởng thôn mới bắt đầu cất lời:
" Việc bác có thể tới được nơi này âu cũng là việc tốt biết đâu bác là vị ân nhân có thể cứu giúp chúng tôi vượt qua được cơn đại hạn này hay không? toàn bộ dân làng chúng tôi chỉ biết đặt niềm tin vào Bác chúng tôi đã được chứng kiến được sức mạnh của bác mong bác có thể ra tay cứu giúp ngôi làng này "
lúc này Lê Nam mới xua tay cất lời:
“Ấy bác không phải khách sáo như vậy việc cứu người chắc chắn tôi sẽ giúp. Nhưng trước tiên hãy nghe tôi nói với mọi người vấn đề mà ngôi làng này gặp phải
lúc này mọi người bắt đầu yên lặng nghe lý nam trình bày Sau đó sau khoảng một vài giây ông ấy bắt đầu cất lời:
" Ngôi làng của các vị gặp phải một khối đá lớn trong đó chứa hàng trăm những tên âm binh nhưng tên này là những tên quân giặc phương Bắc là chết từ cách đây rất lâu chúng tập hợp lại với nhau tạo thành một luồng quỷ khí lớn điều nay giúp chúng có thể làm biệt lập ngôi làng từ đó hãm hại ngôi làng nhỏ để đẩy toàn bộ mọi người tới cửa tử”
Sau câu nói của Lê Nam vừa xong một lần nữa tiếng xì xào to nhỏ bắt đầu phát trong ngôi nhà của ông Chiến lại phát ra người thì sợ hãi người thì tức giận một người đàn ông gặp bạn quá lớn:
" Khốn kiếp lũ người phương Bắc đến chết và còn cố làm hại dân ta. Bây giờ chúng ta cần phải làm như nào đây"
trước sự hoảng loạn sợ của mọi người trong mọi người dân trong làng thì Lê Nam lại cất lời phân trần, trấn tĩnh mọi người:
" Mọi người xin hãy bình tĩnh đi ạ cho dù bọn chúng có rất đông nhưng thực tế bọn chúng không hề có nhiều pháp thuật việc này tôi có thể có thể xử lý được bây giờ tôi cần sự giúp đỡ và đồng lòng từ mọi người."
Lúc này mọi ánh mắt hường vào Lê Nam ông ta thấy mọi người đều tập trung vào mình ông ta tiếp tục cất lời:
“Tối ngày hôm nay tôi sẽ thực hiện phá hủy khối đá, việc này đồng thời cũng giải thoát toàn bộ những tên âm binh phương Bắc tràn ra ngoài. Trong đêm nay mọi người phải cùng thức, luôn luôn thắp sàng bàn thờ gia tiên, thắp hương liên tục không được phép để hương tàn trên bàn thờ gia tiên. Lúc đó lũ âm binh sẽ không giám tràn vào nhà để làm hại mọi người.” Dừng lời ông đưa cho ông Hưng trưởng làng 4 là bùa rồi cất lời:
“Bây giờ ông hãy dán bốn tấm bùa này tại bốn góc Đông Tây Nam Bắc của ngôi làng. Còn mọi người trong làng nếu trường hợp xấu nhất là lũ âm binh tràn vào trong nhà hãy lấy roi cây dâu, hay dùng máu gà rải trước cửa để nhằm xua đuổi chúng không tiến vào nhà. Trong tôi nay có thể các vị sẽ thấy những thứ vô cùng kì dị nhưng đừng sợ hãi, mà hãy vững tâm nếu không chúng sẽ vào được trong nhà. Yên tâm là tôi sẽ bảo vệ hết mức có thể. Có thể đêm nay rất khó khăn nhưng cố lên chúng ta sẽ làm được”
Mọi người cùng hô hào hưởng ứng. Trên con đường trở về nhà Ông Hưng, ông ấy cất lời với Lê Nam:
“Thực sự cảm ơn anh đã ra tay cứu giúp chúng tôi”
Lê Nam như bỏ ngoài tai câu nói của ông Hưng chỉ cất lời hỏi:
“Ông có thấy gì lúc nãy không?”
"hả thấy gì " ông Hưng thắc mắc
"Thấy tôi ngầu không, lúc này tôi đúng kiểu điềm tĩnh lạnh lùng, giải thích cặn kẽ cho mọi người " Lê Nam bắt đầu nói nhảm
còn Ông Hưng chỉ mỉm cười nhẹ, một nụ cười trước một đêm đầy khó khăn trước mắt.
“Tôi có vấn đề này muốn nói với mọi ngườì việc này rất hệ trọng liên quan đến người làng ta đấy ạ "
Chưa kịp nói hết thì Bác Hùng trường thôn đã cất lời chất vấn Lê Nam:
" Tôi nhìn bác lạ lắm hình như anh không phải người ở làng này phải không? Người ở xa tới đây hả”
Biểu cảm trên khuôn mặt của Lê Nam bỗng nhăn lại ánh mắt hiện lên vẻ khó chịu vì bị tren ngang, nhưng vẫn bình tĩnh đáp lời:
“Ừ đúng vậy tôi là người từ nơi khác tới thôi theo sự chỉ dẫn của Ông Hưng tới ngôi làng này. Thấy làng đang gặp khó khăn nên muốn giúp sức thôi chứ tôi không có ý định nào khác”
Ngay sau câu trả lời không khí trong cuộc trò chuyện bỗng trở nên hỗn loạn. Mọi người bàn tán xì xào về người đàn ông từ bên ngoài này. Một người đàn ông cất lời nghi vấn Lê Nam:
“Này ồn thực sự là người ngoài vào được ngôi làng này á?”
dung này lên Nam đang vô cùng vô cùng bế tắc không biết trả lời như thế nào chứ câu hỏi của những người dân làng trong ngôi nhà của ông chiến Thì bỗng ông Hưng tiến vào cất lời giải thích:
“Thưa ông có thể những lời này thì ông không thể hiểu được nhưng từ khi khối đá bắt đầu chen mất lối đi khiến ngồi hàng này bị biệt lập thì chưa thấy có bất kỳ người bên nào có thế tới ngôi làng này bào việc tôi gặp được ông hay gặp được Trần Long, ông Tuấn cũng là điều vô cùng kỳ lạ”
lúc này Lê Nam như hiểu ra:
“Có lẽ từ khi mình với thần khí của mình đã khiến cho lũ ma quỷ không thể che mắt được những người rời khỏi ngôi làng hay tiến vào ngôi làng này được” ông ta chắc bẩm trong bụng.
Lúc này ông Hùng Trưởng thôn mới bắt đầu cất lời:
" Việc bác có thể tới được nơi này âu cũng là việc tốt biết đâu bác là vị ân nhân có thể cứu giúp chúng tôi vượt qua được cơn đại hạn này hay không? toàn bộ dân làng chúng tôi chỉ biết đặt niềm tin vào Bác chúng tôi đã được chứng kiến được sức mạnh của bác mong bác có thể ra tay cứu giúp ngôi làng này "
lúc này Lê Nam mới xua tay cất lời:
“Ấy bác không phải khách sáo như vậy việc cứu người chắc chắn tôi sẽ giúp. Nhưng trước tiên hãy nghe tôi nói với mọi người vấn đề mà ngôi làng này gặp phải
lúc này mọi người bắt đầu yên lặng nghe lý nam trình bày Sau đó sau khoảng một vài giây ông ấy bắt đầu cất lời:
" Ngôi làng của các vị gặp phải một khối đá lớn trong đó chứa hàng trăm những tên âm binh nhưng tên này là những tên quân giặc phương Bắc là chết từ cách đây rất lâu chúng tập hợp lại với nhau tạo thành một luồng quỷ khí lớn điều nay giúp chúng có thể làm biệt lập ngôi làng từ đó hãm hại ngôi làng nhỏ để đẩy toàn bộ mọi người tới cửa tử”
Sau câu nói của Lê Nam vừa xong một lần nữa tiếng xì xào to nhỏ bắt đầu phát trong ngôi nhà của ông Chiến lại phát ra người thì sợ hãi người thì tức giận một người đàn ông gặp bạn quá lớn:
" Khốn kiếp lũ người phương Bắc đến chết và còn cố làm hại dân ta. Bây giờ chúng ta cần phải làm như nào đây"
trước sự hoảng loạn sợ của mọi người trong mọi người dân trong làng thì Lê Nam lại cất lời phân trần, trấn tĩnh mọi người:
" Mọi người xin hãy bình tĩnh đi ạ cho dù bọn chúng có rất đông nhưng thực tế bọn chúng không hề có nhiều pháp thuật việc này tôi có thể có thể xử lý được bây giờ tôi cần sự giúp đỡ và đồng lòng từ mọi người."
Lúc này mọi ánh mắt hường vào Lê Nam ông ta thấy mọi người đều tập trung vào mình ông ta tiếp tục cất lời:
“Tối ngày hôm nay tôi sẽ thực hiện phá hủy khối đá, việc này đồng thời cũng giải thoát toàn bộ những tên âm binh phương Bắc tràn ra ngoài. Trong đêm nay mọi người phải cùng thức, luôn luôn thắp sàng bàn thờ gia tiên, thắp hương liên tục không được phép để hương tàn trên bàn thờ gia tiên. Lúc đó lũ âm binh sẽ không giám tràn vào nhà để làm hại mọi người.” Dừng lời ông đưa cho ông Hưng trưởng làng 4 là bùa rồi cất lời:
“Bây giờ ông hãy dán bốn tấm bùa này tại bốn góc Đông Tây Nam Bắc của ngôi làng. Còn mọi người trong làng nếu trường hợp xấu nhất là lũ âm binh tràn vào trong nhà hãy lấy roi cây dâu, hay dùng máu gà rải trước cửa để nhằm xua đuổi chúng không tiến vào nhà. Trong tôi nay có thể các vị sẽ thấy những thứ vô cùng kì dị nhưng đừng sợ hãi, mà hãy vững tâm nếu không chúng sẽ vào được trong nhà. Yên tâm là tôi sẽ bảo vệ hết mức có thể. Có thể đêm nay rất khó khăn nhưng cố lên chúng ta sẽ làm được”
Mọi người cùng hô hào hưởng ứng. Trên con đường trở về nhà Ông Hưng, ông ấy cất lời với Lê Nam:
“Thực sự cảm ơn anh đã ra tay cứu giúp chúng tôi”
Lê Nam như bỏ ngoài tai câu nói của ông Hưng chỉ cất lời hỏi:
“Ông có thấy gì lúc nãy không?”
"hả thấy gì " ông Hưng thắc mắc
"Thấy tôi ngầu không, lúc này tôi đúng kiểu điềm tĩnh lạnh lùng, giải thích cặn kẽ cho mọi người " Lê Nam bắt đầu nói nhảm
còn Ông Hưng chỉ mỉm cười nhẹ, một nụ cười trước một đêm đầy khó khăn trước mắt.
Danh sách chương