Trong lúc Lâm Minh tìm nơi bế quan, trận chiến tại Tịnh Liên Trai đã gây ra một cơn địa chấn trong giới tu chân Thất Sơn vốn đang dậy sóng.

Tại một thung lũng âm u ở Tượng Sơn, nơi Huyết Ma Tông đặt căn cứ tạm thời.
"PHẾ VẬT!"

Một tên ma tu Trúc Cơ hậu kỳ bị một luồng huyết quang đánh bay, hộc máu tươi. Ngồi trên chiếc ghế làm bằng xương trắng là một gã thanh niên yêu dị, môi đỏ như máu, ánh mắt âm lãnh. Hắn chính là Thiếu chủ của Huyết Ma Tông, Huyết Lệ.

"Một tên tán tu Trúc Cơ sơ kỳ không rõ lai lịch mà cũng không giải quyết được, còn để hắn đột phá ngay trước mặt? Ngươi làm mất hết mặt mũi của Huyết Ma Tông ta!" Huyết Lệ lạnh lùng nói.

"Thiếu chủ bớt giận! Tên tiểu tử đó công pháp rất quỷ dị, có thể thôn phệ huyết khí của chúng ta..." Tên thuộc hạ run rẩy giải thích.

"Thôn phệ?" Ánh mắt Huyết Lệ lóe lên tia tham lam. "Thú vị... Rất thú vị! Truyền lệnh xuống, dùng mọi cách tìm ra tung tích của hắn. Ta muốn xem thử, công pháp của hắn và Huyết Hải Ma Công của ta, cái nào thôn phệ lợi hại hơn!"

Tại đại điện nguy nga trên đỉnh Thiên Cấm Sơn của Thất Sơn Môn.

Vị chưởng môn râu tóc bạc phơ, Thất Sơn chân nhân, đang nghe một vị trưởng lão báo cáo.

"Bẩm chưởng môn, theo tin tức, người này tự xưng là Lâm Minh, một tán tu không môn phái. Một mình đánh lui Huyết Ma Tông, cứu Tịnh Liên Trai, và đột phá Trúc Cơ ngay tại trận. Dị tượng linh khí khi đó cả vùng đều cảm nhận được."

Thất Sơn chân nhân gõ nhẹ ngón tay lên bàn, ánh mắt sâu thẳm: "Một hạt giống tốt. Trong thời điểm Thất Sơn sắp đại loạn, một thiên tài như vậy xuất hiện, không biết là phúc hay họa."

Một vị trưởng lão khác nói: "Hay là chúng ta cho người tiếp xúc, thu nạp hắn vào môn phái? Có thể khống chế trong tay vẫn tốt hơn."

Thất Sơn chân nhân lắc đầu: "Thiên tài thường kiêu ngạo, ép buộc quá sẽ phản tác dụng. Hơn nữa, lai lịch của hắn còn chưa rõ ràng." Ông quay sang một nữ đệ tử đứng bên dưới, dung mạo như băng tuyết, khí chất thanh cao thoát tục. "Băng Tâm, con là đệ tử chân truyền xuất sắc nhất của môn phái, hãy xuống núi một chuyến. Tìm hiểu về người tên Lâm Minh này, nhưng nhớ, chỉ quan sát từ xa, không được gây hấn. Ta muốn biết hắn là người thế nào."
Nữ đệ tử tên Diệp Băng Tâm, tu vi Trúc Cơ trung kỳ, lạnh lùng gật đầu: "Vâng, thưa sư tôn."

Trong khi các thế lực lớn đang hành động, thì tại các khu chợ, quán trà dành cho tu sĩ ở chân núi, cái tên Lâm Minh đã trở thành đề tài nóng nhất. Một tán tu vô danh bỗng nhiên tỏa sáng, trở thành một truyền kỳ mới trong mắt các tu sĩ cấp thấp.

Trong hang động tại Phượng Hoàng Sơn.
Lâm Minh không hề hay biết về những biến động bên ngoài. Cậu nuốt viên Bách Niên Ngọc Liên Tử vào bụng. Một luồng sinh cơ và linh khí tinh thuần khổng lồ nổ tung, nhanh chóng chữa lành những tổn thương trong kinh mạch và bắt đầu lấp đầy đan điền vừa mới hình thành của cậu.

Cậu vận chuyển "Hỗn Độn Thôn Thiên Quyết", từng vòng, từng vòng một, luyện hóa dòng năng lượng tinh thuần đó. Đồng thời, cậu cũng bắt đầu tham ngộ "Tịnh Tâm Chú". Một luồng khí đen bá đạo và một luồng khí vàng kim ôn hòa cùng tồn tại trong thức hải của cậu, dần dần tạo thành một trạng thái cân bằng kỳ diệu.

Nửa tháng sau.

Lâm Minh mở mắt, một luồng tinh quang bắn ra. Khí tức của cậu đã hoàn toàn ổn định ở Trúc Cơ sơ kỳ đỉnh phong, chỉ một bước nữa là tới trung kỳ. Linh lực trong cơ thể hùng hậu và tinh thuần hơn trước gấp nhiều lần. Quan trọng nhất, cậu đã có thể dùng Tịnh Tâm Chú để áp chế sự hung tàn của công pháp.

"Đã đến lúc phải ra ngoài rồi."

Cậu đứng dậy, phủi bụi trên người. Bế quan tu luyện tuy tốt, nhưng muốn tiến xa hơn, cậu cần tài nguyên, cần pháp thuật chiến đấu, cần pháp bảo và quan trọng nhất là cần thông tin.

Mục tiêu tiếp theo của cậu: Thất Sơn Thành – thành thị tu chân lớn nhất vùng, nằm ngay dưới chân Thiên Cấm Sơn, nơi giao thương của tất cả các tu sĩ trong vùng. Đó là nơi long xà hỗn tạp, nhưng cũng là nơi có nhiều cơ duyên nhất.
Hành trình của Lâm Minh giờ mới thực sự bắt đầu.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện