Chương 46: Đại Hội Đấu Giá
Ba tháng trôi qua trong nháy mắt.
Trong ba tháng này, Lâm Minh vẫn duy trì việc đến Đấu Trường Sinh Tử. Cậu không còn ra tay một cách kinh thiên động địa như trước, mà bắt đầu học cách khống chế sức mạnh, chỉ dùng vừa đủ lực để chiến thắng. Cậu đã đạt được chuỗi một trăm trận thắng liên tiếp, một kỷ lục hiếm có, nhận được một khoản tiền thưởng khổng lồ và danh hiệu "Bách Chiến Quyền Vương", uy danh lừng lẫy. Nhưng cậu biết, mục tiêu thật sự của mình sắp đến.
Ngày Đại Hội Đấu Giá của Vạn Bảo Lâu diễn ra, cả Thiên Nam Thành trở nên sôi động hơn bao giờ hết. Từng chiếc phi xa (xe bay) hoa lệ, từng con thuyền bay mang cờ hiệu của các đại tông môn từ khắp nơi trong Nam Hoang Châu đều tề tựu về đây. Khí tức của các cao thủ Kim Đan kỳ, thậm chí cả những luồng uy áp mơ hồ của Nguyên Anh lão tổ, thỉnh thoảng lại xuất hiện, khiến cho không khí vừa náo nhiệt vừa căng thẳng.
Lâm Minh, với khối tài sản khổng lồ có được, dễ dàng thuê được một bao sương phòng (phòng bao riêng) ở tầng cao nhất của Vạn Bảo Lâu. Từ đây, cậu có thể nhìn xuống toàn cảnh đại sảnh đấu giá bên dưới qua một tấm màn ánh sáng một chiều, mà không ai có thể nhìn thấy cậu.
Đại sảnh đấu giá có thể chứa được hàng vạn người, được bố trí những trận pháp không gian và phòng ngự kiên cố. Người chủ trì buổi đấu giá là một mỹ phụ xinh đẹp có tu vi Kim Đan trung kỳ, tên là Mạn Đà La, nổi tiếng với tài ăn nói khéo léo có thể khiến người ta móc cạn túi linh thạch.
"Chào mừng chư vị đạo hữu đã đến với Đại Hội Đấu Giá mười năm một lần của Vạn Bảo Lâu!"
Sau lời chào mở màn, các vật phẩm đấu giá lần lượt được đưa lên. Mỗi một món đều là bảo vật hiếm có: một quả trứng yêu thú thượng cổ, một quyển công pháp Địa cấp, một thanh phi kiếm Pháp bảo hạ phẩm...
Không khí nhanh chóng trở nên nóng rực.
Tiếng hô giá vang lên không ngớt.
Lâm Minh cũng qua đó mà nhận diện được những đối thủ tiềm năng của mình.
Trong một bao sương khác, một thanh niên mặc áo bào đỏ thêu hình ngọn lửa, khí chất cao ngạo, đã vung tay chi hơn năm triệu linh thạch để mua một viên "Hỏa Linh Châu" cực phẩm. Hắn chính là thiếu chủ của một trong những tông môn mạnh nhất Nam Hoang Châu - Thiên Hỏa Tông, Tiêu Trần.
Ở một góc khác trong đại sảnh, một lão già mặc đồ đen, gương mặt âm hiểm, cũng ra giá mua một gốc độc thảo ngàn năm. Khí tức Kim Đan đại viên mãn của lão không hề che giấu, khiến nhiều người xung quanh phải e dè. Mọi người gọi lão là Độc Long lão tổ, một tán tu nổi tiếng tàn nhẫn và khó lường.
Cuối cùng, sau khi hâm nóng bầu không khí đến cực điểm, Mạn Đà La mỉm cười nói: "Và sau đây, là vật phẩm áp trục của buổi đấu giá hôm nay!"
Một chiếc khay ngọc được đưa lên. Tấm vải che được kéo ra, để lộ một viên đá ngũ sắc trông có vẻ bình thường, nhưng lại tỏa ra một luồng khí tức nguyên thủy, cổ xưa, khiến cho linh khí trong cả đại sảnh như ngưng đọng lại.
"Ngũ Hành Bổ Thiên Thạch!"
Cả hội trường như nổ tung. Vô số ánh mắt tham lam, nóng rực đều đổ dồn về phía viên đá.
"Giá khởi điểm, mười triệu linh thạch hạ phẩm! Mỗi lần tăng giá không dưới một triệu!"
Mạn Đà La hô lớn.
"Mười một triệu!"
"Mười hai triệu!"
Giá nhanh chóng được đẩy lên cao. Rất nhanh, những tu sĩ bình thường đã không còn khả năng tham gia, chỉ còn lại những thế lực thực sự.
"Mười tám triệu!" Tiêu Trần của Thiên Hỏa Tông ra giá, giọng đầy vẻ chắc chắn.
"Mười chín triệu." Độc Long lão tổ cười khà khà, không chịu thua kém.
Cuộc chiến dường như chỉ còn là của hai người họ. Giá được đẩy lên đến hai mươi lăm triệu, một con số không tưởng.
Tiêu Trần hừ lạnh, định ra một cái giá cuối cùng để kết thúc. Nhưng đúng lúc này...
"Hai mươi sáu triệu linh thạch."
Một giọng nói bình thản, không nhanh không chậm, phát ra từ bao sương của Lâm Minh.
Cả đại sảnh đang ồn ào bỗng nhiên im phăng phắc. Tất cả mọi ánh mắt, kể cả của Tiêu Trần và Độc Long lão tổ, đều đồng loạt hướng về phía bao sương bí ẩn kia.
Một kẻ thứ ba, một thế lực không rõ lai lịch, đã chính thức tham gia vào cuộc chiến.
Ba tháng trôi qua trong nháy mắt.
Trong ba tháng này, Lâm Minh vẫn duy trì việc đến Đấu Trường Sinh Tử. Cậu không còn ra tay một cách kinh thiên động địa như trước, mà bắt đầu học cách khống chế sức mạnh, chỉ dùng vừa đủ lực để chiến thắng. Cậu đã đạt được chuỗi một trăm trận thắng liên tiếp, một kỷ lục hiếm có, nhận được một khoản tiền thưởng khổng lồ và danh hiệu "Bách Chiến Quyền Vương", uy danh lừng lẫy. Nhưng cậu biết, mục tiêu thật sự của mình sắp đến.
Ngày Đại Hội Đấu Giá của Vạn Bảo Lâu diễn ra, cả Thiên Nam Thành trở nên sôi động hơn bao giờ hết. Từng chiếc phi xa (xe bay) hoa lệ, từng con thuyền bay mang cờ hiệu của các đại tông môn từ khắp nơi trong Nam Hoang Châu đều tề tựu về đây. Khí tức của các cao thủ Kim Đan kỳ, thậm chí cả những luồng uy áp mơ hồ của Nguyên Anh lão tổ, thỉnh thoảng lại xuất hiện, khiến cho không khí vừa náo nhiệt vừa căng thẳng.
Lâm Minh, với khối tài sản khổng lồ có được, dễ dàng thuê được một bao sương phòng (phòng bao riêng) ở tầng cao nhất của Vạn Bảo Lâu. Từ đây, cậu có thể nhìn xuống toàn cảnh đại sảnh đấu giá bên dưới qua một tấm màn ánh sáng một chiều, mà không ai có thể nhìn thấy cậu.
Đại sảnh đấu giá có thể chứa được hàng vạn người, được bố trí những trận pháp không gian và phòng ngự kiên cố. Người chủ trì buổi đấu giá là một mỹ phụ xinh đẹp có tu vi Kim Đan trung kỳ, tên là Mạn Đà La, nổi tiếng với tài ăn nói khéo léo có thể khiến người ta móc cạn túi linh thạch.
"Chào mừng chư vị đạo hữu đã đến với Đại Hội Đấu Giá mười năm một lần của Vạn Bảo Lâu!"
Sau lời chào mở màn, các vật phẩm đấu giá lần lượt được đưa lên. Mỗi một món đều là bảo vật hiếm có: một quả trứng yêu thú thượng cổ, một quyển công pháp Địa cấp, một thanh phi kiếm Pháp bảo hạ phẩm...
Không khí nhanh chóng trở nên nóng rực.
Tiếng hô giá vang lên không ngớt.
Lâm Minh cũng qua đó mà nhận diện được những đối thủ tiềm năng của mình.
Trong một bao sương khác, một thanh niên mặc áo bào đỏ thêu hình ngọn lửa, khí chất cao ngạo, đã vung tay chi hơn năm triệu linh thạch để mua một viên "Hỏa Linh Châu" cực phẩm. Hắn chính là thiếu chủ của một trong những tông môn mạnh nhất Nam Hoang Châu - Thiên Hỏa Tông, Tiêu Trần.
Ở một góc khác trong đại sảnh, một lão già mặc đồ đen, gương mặt âm hiểm, cũng ra giá mua một gốc độc thảo ngàn năm. Khí tức Kim Đan đại viên mãn của lão không hề che giấu, khiến nhiều người xung quanh phải e dè. Mọi người gọi lão là Độc Long lão tổ, một tán tu nổi tiếng tàn nhẫn và khó lường.
Cuối cùng, sau khi hâm nóng bầu không khí đến cực điểm, Mạn Đà La mỉm cười nói: "Và sau đây, là vật phẩm áp trục của buổi đấu giá hôm nay!"
Một chiếc khay ngọc được đưa lên. Tấm vải che được kéo ra, để lộ một viên đá ngũ sắc trông có vẻ bình thường, nhưng lại tỏa ra một luồng khí tức nguyên thủy, cổ xưa, khiến cho linh khí trong cả đại sảnh như ngưng đọng lại.
"Ngũ Hành Bổ Thiên Thạch!"
Cả hội trường như nổ tung. Vô số ánh mắt tham lam, nóng rực đều đổ dồn về phía viên đá.
"Giá khởi điểm, mười triệu linh thạch hạ phẩm! Mỗi lần tăng giá không dưới một triệu!"
Mạn Đà La hô lớn.
"Mười một triệu!"
"Mười hai triệu!"
Giá nhanh chóng được đẩy lên cao. Rất nhanh, những tu sĩ bình thường đã không còn khả năng tham gia, chỉ còn lại những thế lực thực sự.
"Mười tám triệu!" Tiêu Trần của Thiên Hỏa Tông ra giá, giọng đầy vẻ chắc chắn.
"Mười chín triệu." Độc Long lão tổ cười khà khà, không chịu thua kém.
Cuộc chiến dường như chỉ còn là của hai người họ. Giá được đẩy lên đến hai mươi lăm triệu, một con số không tưởng.
Tiêu Trần hừ lạnh, định ra một cái giá cuối cùng để kết thúc. Nhưng đúng lúc này...
"Hai mươi sáu triệu linh thạch."
Một giọng nói bình thản, không nhanh không chậm, phát ra từ bao sương của Lâm Minh.
Cả đại sảnh đang ồn ào bỗng nhiên im phăng phắc. Tất cả mọi ánh mắt, kể cả của Tiêu Trần và Độc Long lão tổ, đều đồng loạt hướng về phía bao sương bí ẩn kia.
Một kẻ thứ ba, một thế lực không rõ lai lịch, đã chính thức tham gia vào cuộc chiến.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương