Chương 37: Chân Trời Mới
Sau khi Lâm Minh hoàn toàn hồi phục, một đại hội mừng công long trọng được tổ chức tại quảng trường lớn nhất của Thất Sơn Môn.
Tất cả các chưởng môn, trưởng lão của các phái trong liên minh đều có mặt.
Lâm Minh, với tư cách là anh hùng lớn nhất, được mời ngồi ở vị trí trang trọng nhất, bên cạnh Thất Sơn chân nhân.
Thất Sơn chân nhân đứng lên, cất giọng hùng hồn, kể lại công lao trời biển của Lâm Minh.
Cuối cùng, trước sự chứng kiến của tất cả mọi người, ông trịnh trọng tuyên bố:
"Thất Sơn Môn quyết định, đặc cách phong cho Lâm Minh đạo hữu chức vị Danh Dự Trưởng Lão của bản môn. Địa vị ngang với các trưởng lão chính thức, được hưởng mọi tài nguyên và sự bảo hộ của tông môn!"
Tuyên bố này không còn gây ra bất kỳ sự phản đối nào nữa. Tất cả mọi người đều tâm phục khẩu phục. Lâm Minh, từ một tán tu vô danh, nay đã trở thành một trong những nhân vật có địa vị cao nhất của đệ nhất đại phái Thất Sơn.
Sau đại hội, Thất Sơn chân nhân giữ Lâm Minh ở lại để nói chuyện riêng.
Trong thư phòng cổ kính, vị chưởng môn nhìn Lâm Minh bằng ánh mắt sâu thẳm. "Lâm Minh, ta có chuyện này phải nói cho con biết."
Ông kể cho Lâm Minh nghe về lá Phá Giới Phù mà Huyết Lệ đã dùng.
"Thế giới tu chân mà chúng ta biết, thực ra vô cùng rộng lớn. Vùng Thất Sơn này của chúng ta, nói một cách không dễ nghe, chỉ là một 'tân thủ thôn' (làng tân thủ), một góc nhỏ tương đối yên bình mà thôi."
"Lá bùa đó có thể phá vỡ không gian, dịch chuyển đến một khu vực khác, một 'châu' khác. Huyết Ma Tông mà con đối đầu, thực chất chỉ là một nhánh nhỏ của một ma đạo khổng lồ ở một nơi gọi là Hắc Ám Ma Hải. Ở những nơi đó, tu sĩ Kim Đan nhiều như mây, thậm chí cả cường giả Nguyên Anh trong truyền thuyết cũng không phải là hiếm."
Lời nói của Thất Sơn chân nhân như một tiếng sấm nổ vang trong đầu Lâm Minh. Cậu cuối cùng cũng hiểu ra. Hèn gì Huyết Lệ lại có những pháp bảo và thực lực kinh người như vậy.
Cậu hiểu rằng, Huyết Lệ chắc chắn sẽ quay lại. Và lần sau, hắn sẽ không đến một mình.
Hắn có thể sẽ mang theo những cường giả Kim Đan, thậm chí là mạnh hơn nữa.
Ở lại Thất Sơn, dù có an toàn nhất thời, nhưng cũng là ngồi chờ chết. Linh khí và tài nguyên ở đây không đủ để cậu có thể đột phá lên một tầm cao mới, không đủ để cậu có thể đối mặt với kẻ thù thật sự của mình.
Cậu đã có quyết định.
"Chưởng môn, con hiểu rồi." Lâm Minh đứng dậy, cúi người thật sâu. "Con quyết định sẽ rời khỏi Thất Sơn, đi đến thế giới rộng lớn hơn."
Thất Sơn chân nhân dường như đã đoán trước được quyết định này. Ông gật đầu, trong mắt có sự tiếc nuối nhưng nhiều hơn là sự kỳ vọng. "Tốt lắm! Chim đại bàng không thể mãi ở trong một cái lồng nhỏ. Thế giới bên ngoài rất nguy hiểm, nhưng cũng đầy cơ duyên. Hãy đi đi, hãy mạnh mẽ hơn nữa, để một ngày nào đó, con có đủ sức mạnh để thực sự bảo vệ mảnh đất này."
Lâm Minh từ biệt Thất Sơn chân nhân, và cả Diệp Băng Tâm. Cuộc chia tay diễn ra lặng lẽ, không có nhiều lời nói, chỉ có một lời hứa hẹn trong ánh mắt. Nàng tin cậu sẽ trở về, và sẽ trở về một cách mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Ngày hôm sau, trên đỉnh cao nhất của Thiên Cấm Sơn, Lâm Minh đứng một mình, nhìn xuống bảy ngọn núi hùng vĩ trập trùng trong biển mây. Nơi này, từ một nơi xa lạ, đã trở thành nhà của cậu. Nơi đây có ân, có oán, có bạn bè, có kẻ thù, đã chứng kiến cậu từ một thiếu niên mồ côi trở thành một anh hùng.
Cậu hít một hơi thật sâu không khí của Thất Sơn, khắc ghi hình ảnh này vào trong tim. Rồi, cậu dứt khoát quay người. Phía trước cậu, là một chân trời mới, một thế giới vô cùng rộng lớn và đầy thử thách đang chờ đợi.
Thất Sơn Tiên Lộ, con đường tu tiên tại Thất Sơn, đã đi đến một chặng cuối. Nhưng con đường tu tiên thật sự của Lâm Minh, hành trình chinh phục cả vũ trụ, giờ mới chính thức bắt đầu.
Còn tiếp !
Sau khi Lâm Minh hoàn toàn hồi phục, một đại hội mừng công long trọng được tổ chức tại quảng trường lớn nhất của Thất Sơn Môn.
Tất cả các chưởng môn, trưởng lão của các phái trong liên minh đều có mặt.
Lâm Minh, với tư cách là anh hùng lớn nhất, được mời ngồi ở vị trí trang trọng nhất, bên cạnh Thất Sơn chân nhân.
Thất Sơn chân nhân đứng lên, cất giọng hùng hồn, kể lại công lao trời biển của Lâm Minh.
Cuối cùng, trước sự chứng kiến của tất cả mọi người, ông trịnh trọng tuyên bố:
"Thất Sơn Môn quyết định, đặc cách phong cho Lâm Minh đạo hữu chức vị Danh Dự Trưởng Lão của bản môn. Địa vị ngang với các trưởng lão chính thức, được hưởng mọi tài nguyên và sự bảo hộ của tông môn!"
Tuyên bố này không còn gây ra bất kỳ sự phản đối nào nữa. Tất cả mọi người đều tâm phục khẩu phục. Lâm Minh, từ một tán tu vô danh, nay đã trở thành một trong những nhân vật có địa vị cao nhất của đệ nhất đại phái Thất Sơn.
Sau đại hội, Thất Sơn chân nhân giữ Lâm Minh ở lại để nói chuyện riêng.
Trong thư phòng cổ kính, vị chưởng môn nhìn Lâm Minh bằng ánh mắt sâu thẳm. "Lâm Minh, ta có chuyện này phải nói cho con biết."
Ông kể cho Lâm Minh nghe về lá Phá Giới Phù mà Huyết Lệ đã dùng.
"Thế giới tu chân mà chúng ta biết, thực ra vô cùng rộng lớn. Vùng Thất Sơn này của chúng ta, nói một cách không dễ nghe, chỉ là một 'tân thủ thôn' (làng tân thủ), một góc nhỏ tương đối yên bình mà thôi."
"Lá bùa đó có thể phá vỡ không gian, dịch chuyển đến một khu vực khác, một 'châu' khác. Huyết Ma Tông mà con đối đầu, thực chất chỉ là một nhánh nhỏ của một ma đạo khổng lồ ở một nơi gọi là Hắc Ám Ma Hải. Ở những nơi đó, tu sĩ Kim Đan nhiều như mây, thậm chí cả cường giả Nguyên Anh trong truyền thuyết cũng không phải là hiếm."
Lời nói của Thất Sơn chân nhân như một tiếng sấm nổ vang trong đầu Lâm Minh. Cậu cuối cùng cũng hiểu ra. Hèn gì Huyết Lệ lại có những pháp bảo và thực lực kinh người như vậy.
Cậu hiểu rằng, Huyết Lệ chắc chắn sẽ quay lại. Và lần sau, hắn sẽ không đến một mình.
Hắn có thể sẽ mang theo những cường giả Kim Đan, thậm chí là mạnh hơn nữa.
Ở lại Thất Sơn, dù có an toàn nhất thời, nhưng cũng là ngồi chờ chết. Linh khí và tài nguyên ở đây không đủ để cậu có thể đột phá lên một tầm cao mới, không đủ để cậu có thể đối mặt với kẻ thù thật sự của mình.
Cậu đã có quyết định.
"Chưởng môn, con hiểu rồi." Lâm Minh đứng dậy, cúi người thật sâu. "Con quyết định sẽ rời khỏi Thất Sơn, đi đến thế giới rộng lớn hơn."
Thất Sơn chân nhân dường như đã đoán trước được quyết định này. Ông gật đầu, trong mắt có sự tiếc nuối nhưng nhiều hơn là sự kỳ vọng. "Tốt lắm! Chim đại bàng không thể mãi ở trong một cái lồng nhỏ. Thế giới bên ngoài rất nguy hiểm, nhưng cũng đầy cơ duyên. Hãy đi đi, hãy mạnh mẽ hơn nữa, để một ngày nào đó, con có đủ sức mạnh để thực sự bảo vệ mảnh đất này."
Lâm Minh từ biệt Thất Sơn chân nhân, và cả Diệp Băng Tâm. Cuộc chia tay diễn ra lặng lẽ, không có nhiều lời nói, chỉ có một lời hứa hẹn trong ánh mắt. Nàng tin cậu sẽ trở về, và sẽ trở về một cách mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Ngày hôm sau, trên đỉnh cao nhất của Thiên Cấm Sơn, Lâm Minh đứng một mình, nhìn xuống bảy ngọn núi hùng vĩ trập trùng trong biển mây. Nơi này, từ một nơi xa lạ, đã trở thành nhà của cậu. Nơi đây có ân, có oán, có bạn bè, có kẻ thù, đã chứng kiến cậu từ một thiếu niên mồ côi trở thành một anh hùng.
Cậu hít một hơi thật sâu không khí của Thất Sơn, khắc ghi hình ảnh này vào trong tim. Rồi, cậu dứt khoát quay người. Phía trước cậu, là một chân trời mới, một thế giới vô cùng rộng lớn và đầy thử thách đang chờ đợi.
Thất Sơn Tiên Lộ, con đường tu tiên tại Thất Sơn, đã đi đến một chặng cuối. Nhưng con đường tu tiên thật sự của Lâm Minh, hành trình chinh phục cả vũ trụ, giờ mới chính thức bắt đầu.
Còn tiếp !
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương