Chương 36: Dư Âm Trận Chiến
Trận chiến tại Ngọa Long Sơn kết thúc. Liên minh chính đạo đã thắng, nhưng là một chiến thắng thảm thương. Hơn một phần ba số tu sĩ tham gia đã vĩnh viễn nằm lại. Nhưng họ đã thành công bảo vệ được long mạch, bảo vệ được nền tảng của cả vùng Thất Sơn.
Giữa niềm vui và nỗi buồn của chiến thắng, người được nhắc đến nhiều nhất, người được xem là anh hùng số một, lại đang bất tỉnh.
Lâm Minh được đưa về Thất Sơn Môn trong tình trạng tốt nhất. Cậu không được đưa đến dược phòng thông thường, mà được đưa thẳng vào Ngọc Linh Trì - hồ nước linh thiêng nằm ở cấm địa của Thất Sơn Môn, nơi chỉ có chưởng môn và các thái thượng trưởng lão mới được phép sử dụng để chữa thương và tu luyện.
Thất Sơn chân nhân đã tự mình ra lệnh, dùng những loại linh dược trân quý nhất của tông môn để giúp cậu hồi phục.
Diệp Băng Tâm tình nguyện ở lại bên cạnh Ngọc Linh Trì để trông nom. Nàng lặng lẽ ngồi bên bờ hồ, nhìn bóng hình chàng thiếu niên đang ngâm mình trong làn nước linh khí lấp lánh. Nàng nhớ lại từng khoảnh khắc của trận chiến, từ sự tuyệt vọng khi cậu bị đánh bại, đến sự chấn động khi cậu tái sinh từ cõi chết, và cuối cùng là cú đấm kinh thiên động địa phá tan tế đàn.
Mỗi một hình ảnh đều khắc sâu vào tâm trí nàng. Trong lòng vị tiên tử băng giá này, lần đầu tiên xuất hiện một thứ cảm xúc mà chính nàng cũng không định nghĩa được.
Trong khi đó, trong thế giới ý thức của Lâm Minh, cậu đang trải qua một cuộc lột xác thực sự. Cậu không hề hôn mê, mà đang chìm sâu vào trạng thái thiền định, nội quan sát những thay đổi trong cơ thể mình.
Vòng xoáy Hỗn Độn trong đan điền của cậu đã lớn hơn rất nhiều. Ở trung tâm vòng xoáy, một sợi chỉ màu vàng kim - chính là tia Long Khí mà cậu hấp thụ được - đang lấp lánh, tỏa ra sinh cơ và uy áp cổ xưa. Luồng linh lực Hỗn Độn màu xám tro của cậu, sau khi được dung hợp và được Tịnh Thủy Linh Nhãn gột rửa, đã trở nên vô cùng tinh thuần và nằm dưới sự kiểm soát hoàn hảo của cậu.
Nền tảng của cậu đã vững chắc đến mức không thể tưởng tượng nổi. Cậu biết rằng, chỉ cần một cơ hội nữa, cậu có thể thử đột phá cảnh giới Kim Đan trong truyền thuyết!
Vài ngày sau, Lâm Minh từ từ mở mắt. Người đầu tiên cậu nhìn thấy là Diệp Băng Tâm đang ngồi gục bên bờ hồ, gương mặt có chút tiều tụy vì lo lắng. Nghe tiếng động, nàng giật mình tỉnh giấc, ánh mắt hai người chạm nhau.
"Ngươi... tỉnh rồi à?" Giọng nàng có chút bối rối.
Lâm Minh gật đầu, mỉm cười nhẹ. "Cảm ơn cô."
Một nụ cười nhẹ, một lời cảm ơn đơn giản, nhưng lại khiến cho không khí trở nên ấm áp lạ thường.
Dư âm của trận chiến Ngọa Long Sơn lan tỏa khắp Thất Sơn. Cái tên Lâm Minh được các tu sĩ ca tụng như một vị thần chiến tranh. Huyền thoại về việc cậu tái sinh từ cõi chết, một quyền nghịch chuyển càn khôn, đã trở thành câu chuyện được kể lại nhiều nhất trong các quán trà, tửu điếm. Uy danh của Thất Sơn Chính Đạo Minh và Thất Sơn Môn cũng theo đó mà lên đến đỉnh điểm.
Trận chiến tại Ngọa Long Sơn kết thúc. Liên minh chính đạo đã thắng, nhưng là một chiến thắng thảm thương. Hơn một phần ba số tu sĩ tham gia đã vĩnh viễn nằm lại. Nhưng họ đã thành công bảo vệ được long mạch, bảo vệ được nền tảng của cả vùng Thất Sơn.
Giữa niềm vui và nỗi buồn của chiến thắng, người được nhắc đến nhiều nhất, người được xem là anh hùng số một, lại đang bất tỉnh.
Lâm Minh được đưa về Thất Sơn Môn trong tình trạng tốt nhất. Cậu không được đưa đến dược phòng thông thường, mà được đưa thẳng vào Ngọc Linh Trì - hồ nước linh thiêng nằm ở cấm địa của Thất Sơn Môn, nơi chỉ có chưởng môn và các thái thượng trưởng lão mới được phép sử dụng để chữa thương và tu luyện.
Thất Sơn chân nhân đã tự mình ra lệnh, dùng những loại linh dược trân quý nhất của tông môn để giúp cậu hồi phục.
Diệp Băng Tâm tình nguyện ở lại bên cạnh Ngọc Linh Trì để trông nom. Nàng lặng lẽ ngồi bên bờ hồ, nhìn bóng hình chàng thiếu niên đang ngâm mình trong làn nước linh khí lấp lánh. Nàng nhớ lại từng khoảnh khắc của trận chiến, từ sự tuyệt vọng khi cậu bị đánh bại, đến sự chấn động khi cậu tái sinh từ cõi chết, và cuối cùng là cú đấm kinh thiên động địa phá tan tế đàn.
Mỗi một hình ảnh đều khắc sâu vào tâm trí nàng. Trong lòng vị tiên tử băng giá này, lần đầu tiên xuất hiện một thứ cảm xúc mà chính nàng cũng không định nghĩa được.
Trong khi đó, trong thế giới ý thức của Lâm Minh, cậu đang trải qua một cuộc lột xác thực sự. Cậu không hề hôn mê, mà đang chìm sâu vào trạng thái thiền định, nội quan sát những thay đổi trong cơ thể mình.
Vòng xoáy Hỗn Độn trong đan điền của cậu đã lớn hơn rất nhiều. Ở trung tâm vòng xoáy, một sợi chỉ màu vàng kim - chính là tia Long Khí mà cậu hấp thụ được - đang lấp lánh, tỏa ra sinh cơ và uy áp cổ xưa. Luồng linh lực Hỗn Độn màu xám tro của cậu, sau khi được dung hợp và được Tịnh Thủy Linh Nhãn gột rửa, đã trở nên vô cùng tinh thuần và nằm dưới sự kiểm soát hoàn hảo của cậu.
Nền tảng của cậu đã vững chắc đến mức không thể tưởng tượng nổi. Cậu biết rằng, chỉ cần một cơ hội nữa, cậu có thể thử đột phá cảnh giới Kim Đan trong truyền thuyết!
Vài ngày sau, Lâm Minh từ từ mở mắt. Người đầu tiên cậu nhìn thấy là Diệp Băng Tâm đang ngồi gục bên bờ hồ, gương mặt có chút tiều tụy vì lo lắng. Nghe tiếng động, nàng giật mình tỉnh giấc, ánh mắt hai người chạm nhau.
"Ngươi... tỉnh rồi à?" Giọng nàng có chút bối rối.
Lâm Minh gật đầu, mỉm cười nhẹ. "Cảm ơn cô."
Một nụ cười nhẹ, một lời cảm ơn đơn giản, nhưng lại khiến cho không khí trở nên ấm áp lạ thường.
Dư âm của trận chiến Ngọa Long Sơn lan tỏa khắp Thất Sơn. Cái tên Lâm Minh được các tu sĩ ca tụng như một vị thần chiến tranh. Huyền thoại về việc cậu tái sinh từ cõi chết, một quyền nghịch chuyển càn khôn, đã trở thành câu chuyện được kể lại nhiều nhất trong các quán trà, tửu điếm. Uy danh của Thất Sơn Chính Đạo Minh và Thất Sơn Môn cũng theo đó mà lên đến đỉnh điểm.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương