Sở Du Ninh sửng sốt, theo bản năng nhìn về phía Lý Nhiên, mà Lý Nhiên lại trầm mặt, tất nhiên cô ta sẽ không thừa nhận mình có ý định thay thế Sở Du Ninh, nhưng cũng không thể nói cô ta không cái ý tưởng này, bằng không về sau thật tiện nghi cho Sở Du Ninh, Triệu Tiêm Tiêm tất sẽ lấy cái này làm cái cớ.

Lý Nhiên dừng một chút, sau đó trầm mặt nói: “Tại sao cô lại luôn nhắm vào Ninh Ninh?”

Quá đẹp! Sở Du Ninh rất muốn tán thưởng Lý Nhiên, Lý Nhiên tránh hàm ý trong lời nói của Triệu Tiêm Tiêm, chỉ phản bác ý trên mặt chữ của ả: “Chúng ta đều là người, không phải thây ma, chúng ta có lý tính có trí tuệ, không nên lấy dị năng mạnh yếu để phân chia địa vị trong tất cả mọi người. Cho dù là mạt thế, chúng ta cũng phải giữ lấy chút đạo đức cuối cùng của nhân loại! Mà không phải biến thành quái vật mất lý trí như thây ma!”

Sở Du Ninh may mắn tóc mái của mình tương đối dài, nếu không… Cô thật sự sợ mình sẽ bị bại lộ bản tính, Lý Nhiên thật sự nghĩ như vậy hay là cố ý thiết lập hình tượng chúa cứu thế? Giữ vững chút đạo đức cuối cùng của nhân loại… Cô ta đang nằm mơ à? Nếu thật sự muốn công bằng thì Lý Nhiên nên ngồi sau xe cùng những người khác, mà không phải cậy nhờ hào quang của giáo sư Lý mà vẫn ở phòng trong xe, lại còn được một cái giường đơn.

Quả nhiên Triệu Tiêm Tiêm cười lạnh nói: “Thế người mạnh thì đáng chết à?”

“Năng lực càng mạnh thì trách nhiệm càng lớn, đây là đạo lý từ xưa đến nay!” Lý Nhiên cố gắng thuyết phục Triệu Tiêm Tiêm bỏ thành kiến về giai cấp.

“Nếu đã như vậy thì hôm nay sắp xếp Lý tiểu thư cùng đi gác đêm.” Triệu Tiêm Tiêm trầm giọng nói: “Người tài giỏi thường nhiều việc mà!”

Sở Du Ninh há miệng thở dốc, tựa hồ muốn nói gì đó, nhưng… Cuối cùng vẫn là không nói gì hết. Thực tế cô muốn châm ngòi thổi gió thêm nhưng Triệu Tiêm Tiêm đã vất vả dời đi mục tiêu công kích, cô không thể lại khiến cho ả chú ý nữa. Cho nên, cô chuẩn bị bàng quan tùy thời hành động!

Lý Nhiên sửng sốt một chút, rất nhanh sau đó đã bình tĩnh lại: “Được, đêm nay tôi sẽ đi gác đêm!”

“Nhiên Nhiên…” Giáo sư Lý nãy giờ vẫn không lên tiếng thong thả ung dung uống hết chén cháo của mình xong lúc này mới mở miệng: “Mỗi người đều có trách nhiệm của riêng mình, nếu con đi gác đêm, vậy tư liệu của ba ai sẽ giúp sửa sang đây? Không lẽ con định để ba một mình làm hết à, ba nhiều việc lắm đấy!”

Quả nhiên chỉ có cáo già mới có thể dưỡng ra tiểu hồ ly, hai cha con này phối hợp rất tốt.

Lý Nhiên há miệng thở dốc, hình như cô ta không cam lòng, cuối cùng vẫn là rũ mắt tiếp nhận sự thật: “Con đã biết…” Cô ta uể oải nói.

Triệu Tiêm Tiêm giống như còn muốn nói nữa lại bị Lôi Dịch ngăn cản: “Thời gian không còn sớm chuẩn bị xuất phát đi!” Nói xong còn liếc mắt nhìn Sở Du Ninh một cái.

Lục Dĩ Minh và Triệu Tiêm Tiêm đều có thể phát hiện ra vấn đề, tất nhiên Lôi Dịch không thể không phát hiện ra, thực tế giáo sư Lý đã từng nhắc tới Lý Nhiên rất nhiều lần ở trước mặt anh, ý ông ta cũng không khó đoán, chính là muốn phó thác Lý Nhiên cho anh.

Thực ra trải qua chuyện với Sở Du Ninh, Lôi Dịch cũng không phải quá chấp nhất với chế độ một chồng một vợ, dù sao cũng là mạt thế, chỉ cần người đàn ông có bản lĩnh thì nuôi ít nhiều phụ nữ cũng không thành vấn đề. Lý Nhiên xinh đẹp, còn có tiếng tăm trong kinh doanh, với anh mà nói thì trăm lợi mà không hại, nhưng anh vừa mới hòa hoãn với Triệu Tiêm Tiêm nên tạm thời không muốn chọc tức ả nữa.

Triệu Tiêm Tiêm theo Lôi Dịch lâu như vậy sao mà không biết suy nghĩ của anh, cưới Lý Nhiên chẳng khác nào cột chặt giáo sư Lý vào trong căn cứ, việc này đối với Lôi Dịch mà nói quả thực là quá có lời, chỉ là một người phụ nữ mà thôi, lại còn là một người phụ nữ xinh đẹp, anh đúng là chiếm đủ tiện nghi.

Nhưng Triệu Tiêm Tiêm không phải con ngu, Lý Nhiên và Sở Du Ninh không giống nhau, Lý Nhiên chính là uy hiếp lớn đối với ả.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện