Chương 38: H+

Giọng nói khàn khàn, trầm lục màu d.ục vọng của người đàn ông vang lên, Nghiêm Kình nhắc mông cô tên một chút, chủ động làm theo lời cô.

“Được... C.ởi quần cho em vừa lòng.”

Cạp quần ngủ cùng với quần tam giác nam kéo xuống, vật thô cứng của đàn ông lập tức được giải phóng, bật ra khỏi hai lớp vải mỏng, đánh nhẹ vào bụng dưới của Thượng Quan Uyển một cái khiến cô không khỏi ngỡ ngàng.

Nhục côn vào giờ phút này đã sưng lớn, vốn dĩ Nghiêm Kình cũng rất cỗ gắng áp chế d.ục vọng của bản thân, nhưng ngay khi cô gái nhỏ của hắn chủ động như vậy, khiến cho hàng rào kiên quyết bảo vệ cô trong tâm trí hắn liền vỡ nát.

Năm căn đỏ tía sưng cứng ở trước mắt cô mà hiên ngang đứng thẳng, gân xanh dữ tợn uỗn lượn khắp thân gậy. Thậm chí còn cảm nhận được đôi mắt nóng bỏng của Thượng Quan Uyển đang nhìn chằm chằm vào nó, đỉnh đầu vì hưng phắn mà khẽ run nhẹ, fỗ sáo tiết ra dòng dịch trong suốt chảy dài, dọc theo thân gậy.

Thu vào ánh mắt của Thượng Quan Uyển vừa ướt át £ại vừa sắc tình.

Năm năm cắm dục cũng khiễn Nghiêm Kình có chút ngượng ngùng với tình cảnh hiện tại, cô nhìn chăm chăm vào nơi đó, đem ánh mắt rực ửa kia mà vuốt ve trượ.ng thịt của hắn, khiến mang tai của người đàn ông thoáng đỏ lên.

Hầu kết khẽ động, Nghiêm Kình ưỡn lưng, cọ cọ hai cái lên bụng dưới của cô, thanh âm trầm khàn cười nói.

“Đừng nhìn nữa, nó cũng biết ngại.” Bàn tay thô ráp vươn đến vuốt nhẹ sườn mặt của cô gái nhỏ, ánh mắt nhìn cô ôn nhu như nước: “Cởi cũng đã cởi rồi, em muốn tôi làm gì nữa?”

Thượng Quan Uyển khẽ giật mình, cô ngẩng đầu, đôi mắt mơ màng nhìn Nghiêm Kình. Dường như trong cơn say nên đầu óc cũng đơn giản hơn hẳn, hai tay đang chỗng lên bụng hắn, nhịn không được muốn vuốt ve cơ bụng mấy cái, cảm giác rắn chắc khỏe mạnh này khiến Thượng Quan Uyển không khỏi thích thú.

Dời tay lên dần, cho đến khi chạm tới vòm ngự.c rộng của người đàn ông, da thịt rắm nẵng trần trụi, cơ bắp chắc chắn, bàn tay mềm mại của Thượng Quan Uyển sờ đến đâu cũng đều có cảm giác nơi đó cứng như đá. Hai viên đậu nhỏ sẫm màu dựng lên đứng thẳng, rơi vào tay Thượng Quan Uyển liền bị cô kéo kéo véo véo như thứ đồ vật lạ lẫm.

Người đàn ông khế thở dài, than nhẹ một tiếng: “Uyển Uyển... Đừng nghịch.”

Nghiêm Kình biết cô đang tò mò, hoặc là vì trong cơn say nên mới xảy ra tình huống này, phần bụng mà Thượng Quan Uyển ngồi lên hắn đều cảm nhận được hơi âm ẩm ướt dính nhớp bên dưới, Nghiêm Kình khẽ nuỗt nước bọt, hắn biết nhóc con đã động tình rồi, đến mức chảy nước ướt đẫm cả đường nhân ngư mà Thượng Quan Uyển ngồi lên.

Thậm chí còn cảm nhận được điều đó khiến cho vật nam tính bên dưới trướng l.ớn thêm một vòng, sưng to đến khó chịu, bị bụng dưới của cô áp lên, da thịt thiếu nữ trắng nõn và mềm mại đang không ngừng cọ xát, khiến tỉnh thần của Nghiêm Kình như muốn phát điên.

Hai bàn tay rộng nắm lấy bắp đùi cô, thừa cơ vuốt ve làn da mềm mại một chút, càng vuốt lai càng không nhịn được, vô thức muốn dời lên dần, cho đến khi nắm được hai cánh mông tròn trịa của Thượng Quan Uyển thì mới thả nhẹ sức xoa nắn.

Cơ thể mềm mại khẽ run lên, khi ngón tay vô tình chui vào giữa khe mông, chạm đến vùng cẫm địa ướt át, cảm giác ngón tay thô ráp lại ma sát với hoa khẩu non mềm, khiến Thượng Quan Uyển không biết tà khó chịu hay thoải mái mà thắp giọng rên nhẹ một tiếng, nằm úp người lên lồng ngực của hắn.

“Ưm..."

Thanh âm quyền rũ như rót mật vào tai, người đàn ông khẽ nghiêng đầu, há miệng ngậm lấy vành tai mỏng của cô. Mật dịch ướt đẫm phủ đầy lên đầu ngón tay của Nghiêm Kình, hắn nuốt nước bọt, hầu kết lăn độn không ngừng, hai ngón tay được nước lại thỏa sức vuốt ve hoa khẩu, bàn tay còn lại còn chủ động nắm cánh mông tách rộng một chút, nhưng cũng không nỡ làm đau cô cho nên chỉ vờn quanh ở cửa huyệt.

“Bé, em ướt quá."

“Chú đừng nói... Ưm...”

Cô gái nhỏ vừa dứt lời, hắn nhắc cánh m.ông của cô lên, mấy ngón tay mở rộng hai cánh môi thịt, đặt nhục côn áp sát vào huyệt khẩu của cô, mật dịch lập tức bôi trơn cả thân gậy, hơi thở nặng nề của người đàn ông phả vào tai cô, như có như không dụ hoặc.

“Bé, để nó cọ với động nhỏ của em một chút được không? Nó sẽ không đi vào? Hửm?” Người đàn ông ấn mông cô dán sát vào trượng thịt của mình, khế ưỡn lưng cọ xát với mật động non mềm phía dưới.

Lý trí của Thượng Quan Uyển vào giờ phút này đều bị cơn say cùng d.ục vọng cuốn mất, thế nên cũng chẳng cho Nghiêm Kình một câu trả lời, nhưng cô gái nhỏ lại chủ động nâng mông cọ xát với thân gậy cứng cáp của người đàn ông, cọ đến mức trượng thịt của hắn ướt sũng mật dịch của cô, bóng loáng mà d.âm mỹ.

“Ưm... Thoải mái... Muỗn nữa..."

“Quỷ tham am.” Nghiêm Kình mắng yêu một tiếng, lại gọi cô: “Bé, ngầng mặt lên, nhìn tôi.”

Thượng Quan Uyển làm theo ý hắn, vừa ngước mặt thì môi mềm liền bị Nghiêm Kình hôn xuống, nụ hôn không mạnh mẽ nhưng lại vô cùng chiếm hữu, đầu lưỡi liễm mút toàn bộ vành môi của cô, liếm đến thỏa thích thì điền đẩy lưỡi muốn tiến vào nhưng cô gái nhỏ này lại ngây ngốc không chịu “mở cửa” đón chào.

Hắn đành phải lùi ra, mổ nhẹ lên môi mềm của cô vài cái, âu âu yếm yếm: “Muốn thoải mái thêm thì phải mở miệng ra, hửm?”

Thượng Quan Uyển mơ màng gật đầu, hé môi đón chờ hắn, Nghiêm Kình thấy cô ngoan ngoãn như vậy không khỏi khen ngợi một tiếng.

“Bé ngoan.”

Mặc dù hắn biết chỉ khi Thượng Quan Uyển say thì cô mới ngây ngô như vậy, ngày mai hắn biết cô sẽ lật mặt, thôi thì để đêm nay hắn “thương” cô cho đủ những năm năm đã qua đi.

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện