Cô tiếp tục lướt, phát hiện một đoạn video.
Vừa mở lên, giọng Chu Minh Viễn vang lên:
“…đợi anh ly hôn với cô ấy, mình sẽ kết hôn. Cái nhà rách nát đó để lại cho cô ta, anh sẽ mua lại cái mới…”
Ngày quay video là ba tháng trước, đúng sinh nhật Kiều Vi.
Khi đó Chu Minh Viễn nói đi công tác, nhưng thực ra là đưa Lâm Yên đi Tam Á.
Kiều Vi chuyển video sang điện thoại mình, rồi xóa dấu vết gửi đi.
Cô đặt điện thoại xuống, nhìn người chồng đang ngủ say bên cạnh.
Dưới ánh trăng, gương mặt nghiêng của anh vừa quen thuộc vừa xa lạ.
5.
Hôm sau là thứ Hai.
Chu Minh Viễn dậy rất sớm, chuẩn bị bữa sáng thịnh soạn, còn là lượt sơ mi cho vợ.
“Hôm nay trời lạnh, mặc ấm vào.” Anh khoác áo cho Kiều Vi, rồi đưa cho cô một bình giữ nhiệt, “Trà táo đỏ, nhớ uống nhé.”
Kiều Vi cảm ơn, đứng nhìn anh lái xe rời đi.
Sau đó cô quay vào nhà, mở máy tính, đăng nhập vào hộp thư của Chu Minh Viễn, mật khẩu là địa điểm buổi hẹn đầu tiên của hai người.
Hộp thư có hàng chục email xác nhận đặt phòng khách sạn, tất cả đều được đánh dấu là “hội nghị”.
Cô lần lượt chụp màn hình, rồi kiểm tra thư mục rác.
Trong đó có vài email từ Lâm Yên, nội dung rất lộ liễu, thời gian gửi đều trùng với những đêm Chu Minh Viễn nói phải "tăng ca".
Buổi trưa, Kiều Vi hẹn ăn với cô bạn thân là Tô Mộng.
“Cậu gầy đi rồi.” Tô Mộng nhìn cô, “Làm việc vất vả quá à?”
Kiều Vi khuấy đĩa salad: “Chu Minh Viễn ngoại tình.”
Chiếc nĩa trong tay Tô Mộng rơi xuống đĩa, phát ra tiếng lanh canh. “Không thể nào!”
Cô hạ giọng: “Anh ta đối xử với cậu tốt như thế, cả công ty ai cũng nói anh ta sợ vợ mà.”
Kiều Vi mở album ảnh trong điện thoại, trượt đến phần được mã hóa.
Tô Mộng xem xong, sắc mặt tái nhợt: “Con tiện nhân này… là Lâm Yên sao?”
“Đã nửa năm rồi.” Kiều Vi bình tĩnh nói, “Có khi còn lâu hơn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Cậu định làm gì?”
Kiều Vi cất điện thoại: “Thu thập chứng cứ trước.” Ánh mắt cô lạnh lẽo, “Anh ta diễn nhập tâm như thế, tôi nên trao cho anh ta một giải thưởng.”
Ăn xong, Kiều Vi đến ngân hàng.
Cô in sao kê tất cả tài khoản chung, phát hiện trong nửa năm qua có những khoản tiền lớn chuyển vào một tài khoản lạ.
Nhân viên ngân hàng cho biết, đó là tài khoản riêng Chu Minh Viễn mới mở tháng trước.
Trên đường về, Chu Minh Viễn gọi điện: “Vợ à, tối nay anh đi ăn với mấy đồng nghiệp, em có muốn đi cùng không?”
“Được chứ.” Kiều Vi vui vẻ đồng ý, “Ở đâu vậy?”
Đầu dây bên kia hơi khựng lại: “Ờm… quán lẩu gần công ty ấy.”
Kiều Vi biết rõ chỗ đó.
Tuần trước Lâm Yên đăng ảnh check-in ở đó, trong góc tấm hình lộ ra một bàn tay đàn ông đeo chiếc nhẫn giống hệt nhẫn cưới của Chu Minh Viễn.
6.
Bảy giờ tối, Kiều Vi trang điểm tỉ mỉ rồi đến nơi.
Trong phòng riêng đã có bảy, tám người. Lâm Yên cũng có mặt.
Nhìn thấy Kiều Vi, nụ cười trên mặt cô ta khựng lại một chút.
“Chào chị dâu!” Lâm Yên nhanh chóng lấy lại vẻ tự nhiên, thân thiết khoác tay Kiều Vi, “Anh Chu nói chị không hay đi tiệc tùng, hôm nay đúng là hiếm đấy.”
Chu Minh Viễn kéo ghế bên cạnh ra: “Vợ ơi, ngồi đây này.”
Trên bàn ăn, anh chăm sóc Kiều Vi từng chút một, gắp thức ăn, rót nước, khiến đồng nghiệp xung quanh không ngừng trêu chọc.
Lâm Yên ngồi đối diện, thỉnh thoảng lại trao đổi ánh mắt với Chu Minh Viễn.
Giữa bữa, Kiều Vi vào nhà vệ sinh.
Lúc quay lại, cô thấy Chu Minh Viễn và Lâm Yên đang thân mật dính chặt vào nhau ở góc hành lang.
Tay Lâm Yên luồn vào trong áo sơ mi của Chu Minh Viễn, hai người hôn nhau cuồng nhiệt.
Kiều Vi lùi vào góc khuất, đợi họ tách ra mới bước ra ngoài.
Trở lại phòng tiệc, Chu Minh Viễn đang múc canh cho cô: “Vợ ơi, canh còn nóng, uống đi.”
Tiệc tan, Chu Minh Viễn ôm eo Kiều Vi đi về phía bãi đỗ xe.
Lâm Yên cùng các đồng nghiệp đi phía sau, tiếng cười đùa the thé vang vọng.
Vừa mở lên, giọng Chu Minh Viễn vang lên:
“…đợi anh ly hôn với cô ấy, mình sẽ kết hôn. Cái nhà rách nát đó để lại cho cô ta, anh sẽ mua lại cái mới…”
Ngày quay video là ba tháng trước, đúng sinh nhật Kiều Vi.
Khi đó Chu Minh Viễn nói đi công tác, nhưng thực ra là đưa Lâm Yên đi Tam Á.
Kiều Vi chuyển video sang điện thoại mình, rồi xóa dấu vết gửi đi.
Cô đặt điện thoại xuống, nhìn người chồng đang ngủ say bên cạnh.
Dưới ánh trăng, gương mặt nghiêng của anh vừa quen thuộc vừa xa lạ.
5.
Hôm sau là thứ Hai.
Chu Minh Viễn dậy rất sớm, chuẩn bị bữa sáng thịnh soạn, còn là lượt sơ mi cho vợ.
“Hôm nay trời lạnh, mặc ấm vào.” Anh khoác áo cho Kiều Vi, rồi đưa cho cô một bình giữ nhiệt, “Trà táo đỏ, nhớ uống nhé.”
Kiều Vi cảm ơn, đứng nhìn anh lái xe rời đi.
Sau đó cô quay vào nhà, mở máy tính, đăng nhập vào hộp thư của Chu Minh Viễn, mật khẩu là địa điểm buổi hẹn đầu tiên của hai người.
Hộp thư có hàng chục email xác nhận đặt phòng khách sạn, tất cả đều được đánh dấu là “hội nghị”.
Cô lần lượt chụp màn hình, rồi kiểm tra thư mục rác.
Trong đó có vài email từ Lâm Yên, nội dung rất lộ liễu, thời gian gửi đều trùng với những đêm Chu Minh Viễn nói phải "tăng ca".
Buổi trưa, Kiều Vi hẹn ăn với cô bạn thân là Tô Mộng.
“Cậu gầy đi rồi.” Tô Mộng nhìn cô, “Làm việc vất vả quá à?”
Kiều Vi khuấy đĩa salad: “Chu Minh Viễn ngoại tình.”
Chiếc nĩa trong tay Tô Mộng rơi xuống đĩa, phát ra tiếng lanh canh. “Không thể nào!”
Cô hạ giọng: “Anh ta đối xử với cậu tốt như thế, cả công ty ai cũng nói anh ta sợ vợ mà.”
Kiều Vi mở album ảnh trong điện thoại, trượt đến phần được mã hóa.
Tô Mộng xem xong, sắc mặt tái nhợt: “Con tiện nhân này… là Lâm Yên sao?”
“Đã nửa năm rồi.” Kiều Vi bình tĩnh nói, “Có khi còn lâu hơn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Cậu định làm gì?”
Kiều Vi cất điện thoại: “Thu thập chứng cứ trước.” Ánh mắt cô lạnh lẽo, “Anh ta diễn nhập tâm như thế, tôi nên trao cho anh ta một giải thưởng.”
Ăn xong, Kiều Vi đến ngân hàng.
Cô in sao kê tất cả tài khoản chung, phát hiện trong nửa năm qua có những khoản tiền lớn chuyển vào một tài khoản lạ.
Nhân viên ngân hàng cho biết, đó là tài khoản riêng Chu Minh Viễn mới mở tháng trước.
Trên đường về, Chu Minh Viễn gọi điện: “Vợ à, tối nay anh đi ăn với mấy đồng nghiệp, em có muốn đi cùng không?”
“Được chứ.” Kiều Vi vui vẻ đồng ý, “Ở đâu vậy?”
Đầu dây bên kia hơi khựng lại: “Ờm… quán lẩu gần công ty ấy.”
Kiều Vi biết rõ chỗ đó.
Tuần trước Lâm Yên đăng ảnh check-in ở đó, trong góc tấm hình lộ ra một bàn tay đàn ông đeo chiếc nhẫn giống hệt nhẫn cưới của Chu Minh Viễn.
6.
Bảy giờ tối, Kiều Vi trang điểm tỉ mỉ rồi đến nơi.
Trong phòng riêng đã có bảy, tám người. Lâm Yên cũng có mặt.
Nhìn thấy Kiều Vi, nụ cười trên mặt cô ta khựng lại một chút.
“Chào chị dâu!” Lâm Yên nhanh chóng lấy lại vẻ tự nhiên, thân thiết khoác tay Kiều Vi, “Anh Chu nói chị không hay đi tiệc tùng, hôm nay đúng là hiếm đấy.”
Chu Minh Viễn kéo ghế bên cạnh ra: “Vợ ơi, ngồi đây này.”
Trên bàn ăn, anh chăm sóc Kiều Vi từng chút một, gắp thức ăn, rót nước, khiến đồng nghiệp xung quanh không ngừng trêu chọc.
Lâm Yên ngồi đối diện, thỉnh thoảng lại trao đổi ánh mắt với Chu Minh Viễn.
Giữa bữa, Kiều Vi vào nhà vệ sinh.
Lúc quay lại, cô thấy Chu Minh Viễn và Lâm Yên đang thân mật dính chặt vào nhau ở góc hành lang.
Tay Lâm Yên luồn vào trong áo sơ mi của Chu Minh Viễn, hai người hôn nhau cuồng nhiệt.
Kiều Vi lùi vào góc khuất, đợi họ tách ra mới bước ra ngoài.
Trở lại phòng tiệc, Chu Minh Viễn đang múc canh cho cô: “Vợ ơi, canh còn nóng, uống đi.”
Tiệc tan, Chu Minh Viễn ôm eo Kiều Vi đi về phía bãi đỗ xe.
Lâm Yên cùng các đồng nghiệp đi phía sau, tiếng cười đùa the thé vang vọng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương