Theo lý mà , ngày mai Phúc Nhi mới xuất giá.
khi Hoàng Tiểu Thủ đến nhà chị nàng, thì trông thấy Phúc Nhi xách hành lý, trùm khăn đỏ, bước lên một cỗ xe ngựa đậu cổng.
Giữa đêm khuya, chiếc xe ngựa đón dâu buộc dải lụa đỏ, xung quanh là mấy hầu đợi sẵn.
Người đàn ông dẫn đầu đeo mặt nạ sắt, che kín gần hết gương mặt.
Hoàng Tiểu Thủ còn thấy, khi Phúc Nhi lên xe, đàn ông đó tùy tiện ném cho chị nàng một túi tiền nặng trĩu.
Hai vui mừng khôn xiết, hớn hở tiễn xe ngựa .
Chờ xe khuất bóng, họ thì thầm với :
“Chúng lừa nó , nếu nó phát hiện thì ầm lên ?”
“Vào cửa nhà , gào ầm lên cũng vô ích thôi!”
“Cũng …
À , là nhà họ Triệu nhà họ Hà thế nhỉ?”
“Mặc kệ là họ Triệu họ Hà, tiền đưa nhiều như thế , giá thế , còn định đến đòi chắc?”
…
Dù Hoàng Tiểu Thủ cũng là thần trộm, bám theo chiếc xe ngựa của Phúc Nhi suốt dọc đường mà phát hiện.
Hắn chỉ , rốt cuộc Phúc Nhi bán về nhà ai? Hắn quá quen thuộc với vùng Trư Lĩnh, nếu là nhà phú hộ nào trong vùng mà Phúc Nhi cam lòng, nhất định sẽ nghĩ cách đưa nàng trốn .
Cho đến khi tận mắt thấy chiếc xe ngựa tiến thẳng phủ họ Lư.
4.
Phủ họ Lư canh phòng nghiêm ngặt, là gia tộc quyền thế bậc nhất ở vùng Trư Lĩnh.
Người thường thì tuyệt khả năng lẻn .
Hoàng Tiểu Thủ thì khác.
Vì Phúc Nhi, một nữa con đường cũ, cải trang thành tiểu đồng, trộn cánh cổng lớn của phủ cao sang .
Thế nhưng, vẫn thể tìm tung tích của Phúc Nhi.
Cũng hề thấy bóng dáng kẻ đeo mặt nạ sắt trong phủ.
Những hạ nhân mà Hoàng Tiểu Thủ tiếp xúc trong phủ họ Lư, phần lớn đều là câm, thể chuyện.
Hắn ở trong phủ mười ngày, cho đến khi khó mà tiếp tục giấu , suýt chút nữa phát hiện, đành rời .
Hắn mù mịt mà , chỉ còn canh giữ bên ngoài thêm mấy ngày.
Phúc Nhi dường như bốc khỏi thế gian.
Nàng căn bản hề trở thành của vị lão gia nào trong phủ họ Lư.
Hoàng Tiểu Thủ từng báo quan, nhưng bản đang truy nã, thể công khai xuất hiện.
Huống chi như Ngô Dung, chuyện liên quan đến nhà họ Lư, chắc ông dám nhúng tay .
Việc Phúc Nhi bặt vô âm tín khiến Hoàng Tiểu Thủ ngày đêm thấp thỏm, tâm trí hoang mang, sống trong mơ hồ dày vò.
Cho đến một tháng , vụ “phiêu cô” bùng phát, vợ chồng chị của Phúc Nhi đến nha môn nhận thi thể, lóc thảm thiết như đứt ruột.
Họ kể rằng tìm cho nàng một mối hôn sự , nào ngờ nàng khăng khăng thủ tiết vì chồng cũ, nửa đường thì bỏ trốn.
Hôm , viên ngoại họ Hà ở Trư Lĩnh đến tìm , đón dâu nhưng thấy .
Phúc Nhi bỏ trốn hơn một tháng, chẳng ai rõ tung tích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Lý do khiến họ vội vã đến nhận xác, là vì một trong những t.h.i t.h.ể nữ tử một đặc điểm rõ ràng — trong miệng mọc hai chiếc răng nanh nhọn hoắt.
Phúc Nhi mỗi , đôi mắt cong cong, trong miệng đúng là hai chiếc răng nanh sắc bén.
Cũng vì cặp răng nanh , mà cả nhà chị nàng thường mắng nàng là mệnh , gọi nàng là “đàn bà răng báo, mắt đỏ”, là điềm xúi quẩy.
Hoàng Tiểu Thủ hiểu — rốt cuộc là sai ở ?
Vấn đề ở chỗ nào?
Anh chị của Phúc Nhi xem chừng thật sự gì về nội tình.
Về đến nhà còn mừng rỡ, cho rằng nhà họ Hà ở Trư Lĩnh đòi bạc lớn là may mắn lắm .
Còn viên ngoại họ Hà thì ngoài chỉ tự giễu xui xẻo, rằng tiểu mới mua tính khí quá bướng bỉnh, nửa đường bỏ trốn mất hút, náo loạn một trận gà bay chó sủa.
Từ đầu đến cuối, sự biến mất của Phúc Nhi mơ hồ khó lường.
Còn lời đồn về "phiêu cô lên bờ" thì ngày càng lan rộng.
Chỉ Hoàng Tiểu Thủ , chuyện là do , mà nhất định liên quan đến nhà họ Lư.
ôm bí mật đó, chẳng gì, bất lực đến tột cùng.
Hắn về hầm đất ở thôn trang, bẹp bên trong ăn uống, định bụng c.h.ế.t đói cho xong.
Hắn , oán hận bản chỉ là một tên trộm vô dụng, càng hận nhà họ Lư coi mạng như cỏ rác.
Sống chẳng ý nghĩa gì nữa, Hoàng Tiểu Thủ hạ quyết tâm — chợ mua một gói thuốc chuột!
Mua thạch tín! Mua một gói thật to!
Đổ chum nước nấu ăn trong phủ họ Lư!
Độc bao nhiêu, c.h.ế.t bấy nhiêu!
Hắn báo thù cho Phúc Nhi.
Ý nghĩ đó trỗi dậy, lập tức bò khỏi hầm đất.
còn khỏi làng, :
📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Họa Âm Ký" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^
Một nha môn mới xây cử bổ đầu đến, hiện đang ở nhà chị của Phúc Nhi, tra xét vụ án phiêu cô.
Hoàng Tiểu Thủ liền mai phục ở con đường giữa làng.
Vừa thấy nọ, lập tức nhận — là Chiêm Thế Nam!
Trong mắt lúc , như gặp , gào chạy ôm chặt lấy ống chân , gào nức nở:
“Chiêm Thế Nam ! Chiêm A Di! Ta ngay ngươi c.h.ế.t !
Ngươi - cái đồ cô hồn sát chủ, mà dai như đỉa !
Người cả vùng Trư Lĩnh c.h.ế.t sạch thì ngươi cũng sống nhăn!”
Tống Thao gọi tên của Di ca thì sợ hết hồn.
Tới khi rõ mặt — giật thêm phát nữa.
Hoàng Tiểu Thủ vốn như cá trê thành tinh, giờ bụi đất lấm lem, chẳng khác gì con cá trê chui từ đất lên.
Đáng nể là Chiêm Thế Nam vẫn nhận , chỉ cau mày, mặt đầy vẻ ghét bỏ:
“Hoàng Tiểu Thủ? Ngươi còn c.h.ế.t ?”
Đôi mắt ti hí của Hoàng Tiểu Thủ đảo một vòng, liếc sang Tống Thao bên cạnh.
Hắn ôm chặt lấy chân Chiêm Thế Nam buông, chẳng khác nào con chuột đất đậu chân , :
“Chuyện cô nàng của lôi , so đo nữa!
Lần giúp , của c.h.ế.t oan!
Giờ thành đại bổ đầu, thể khoanh tay !”
khi Hoàng Tiểu Thủ đến nhà chị nàng, thì trông thấy Phúc Nhi xách hành lý, trùm khăn đỏ, bước lên một cỗ xe ngựa đậu cổng.
Giữa đêm khuya, chiếc xe ngựa đón dâu buộc dải lụa đỏ, xung quanh là mấy hầu đợi sẵn.
Người đàn ông dẫn đầu đeo mặt nạ sắt, che kín gần hết gương mặt.
Hoàng Tiểu Thủ còn thấy, khi Phúc Nhi lên xe, đàn ông đó tùy tiện ném cho chị nàng một túi tiền nặng trĩu.
Hai vui mừng khôn xiết, hớn hở tiễn xe ngựa .
Chờ xe khuất bóng, họ thì thầm với :
“Chúng lừa nó , nếu nó phát hiện thì ầm lên ?”
“Vào cửa nhà , gào ầm lên cũng vô ích thôi!”
“Cũng …
À , là nhà họ Triệu nhà họ Hà thế nhỉ?”
“Mặc kệ là họ Triệu họ Hà, tiền đưa nhiều như thế , giá thế , còn định đến đòi chắc?”
…
Dù Hoàng Tiểu Thủ cũng là thần trộm, bám theo chiếc xe ngựa của Phúc Nhi suốt dọc đường mà phát hiện.
Hắn chỉ , rốt cuộc Phúc Nhi bán về nhà ai? Hắn quá quen thuộc với vùng Trư Lĩnh, nếu là nhà phú hộ nào trong vùng mà Phúc Nhi cam lòng, nhất định sẽ nghĩ cách đưa nàng trốn .
Cho đến khi tận mắt thấy chiếc xe ngựa tiến thẳng phủ họ Lư.
4.
Phủ họ Lư canh phòng nghiêm ngặt, là gia tộc quyền thế bậc nhất ở vùng Trư Lĩnh.
Người thường thì tuyệt khả năng lẻn .
Hoàng Tiểu Thủ thì khác.
Vì Phúc Nhi, một nữa con đường cũ, cải trang thành tiểu đồng, trộn cánh cổng lớn của phủ cao sang .
Thế nhưng, vẫn thể tìm tung tích của Phúc Nhi.
Cũng hề thấy bóng dáng kẻ đeo mặt nạ sắt trong phủ.
Những hạ nhân mà Hoàng Tiểu Thủ tiếp xúc trong phủ họ Lư, phần lớn đều là câm, thể chuyện.
Hắn ở trong phủ mười ngày, cho đến khi khó mà tiếp tục giấu , suýt chút nữa phát hiện, đành rời .
Hắn mù mịt mà , chỉ còn canh giữ bên ngoài thêm mấy ngày.
Phúc Nhi dường như bốc khỏi thế gian.
Nàng căn bản hề trở thành của vị lão gia nào trong phủ họ Lư.
Hoàng Tiểu Thủ từng báo quan, nhưng bản đang truy nã, thể công khai xuất hiện.
Huống chi như Ngô Dung, chuyện liên quan đến nhà họ Lư, chắc ông dám nhúng tay .
Việc Phúc Nhi bặt vô âm tín khiến Hoàng Tiểu Thủ ngày đêm thấp thỏm, tâm trí hoang mang, sống trong mơ hồ dày vò.
Cho đến một tháng , vụ “phiêu cô” bùng phát, vợ chồng chị của Phúc Nhi đến nha môn nhận thi thể, lóc thảm thiết như đứt ruột.
Họ kể rằng tìm cho nàng một mối hôn sự , nào ngờ nàng khăng khăng thủ tiết vì chồng cũ, nửa đường thì bỏ trốn.
Hôm , viên ngoại họ Hà ở Trư Lĩnh đến tìm , đón dâu nhưng thấy .
Phúc Nhi bỏ trốn hơn một tháng, chẳng ai rõ tung tích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Lý do khiến họ vội vã đến nhận xác, là vì một trong những t.h.i t.h.ể nữ tử một đặc điểm rõ ràng — trong miệng mọc hai chiếc răng nanh nhọn hoắt.
Phúc Nhi mỗi , đôi mắt cong cong, trong miệng đúng là hai chiếc răng nanh sắc bén.
Cũng vì cặp răng nanh , mà cả nhà chị nàng thường mắng nàng là mệnh , gọi nàng là “đàn bà răng báo, mắt đỏ”, là điềm xúi quẩy.
Hoàng Tiểu Thủ hiểu — rốt cuộc là sai ở ?
Vấn đề ở chỗ nào?
Anh chị của Phúc Nhi xem chừng thật sự gì về nội tình.
Về đến nhà còn mừng rỡ, cho rằng nhà họ Hà ở Trư Lĩnh đòi bạc lớn là may mắn lắm .
Còn viên ngoại họ Hà thì ngoài chỉ tự giễu xui xẻo, rằng tiểu mới mua tính khí quá bướng bỉnh, nửa đường bỏ trốn mất hút, náo loạn một trận gà bay chó sủa.
Từ đầu đến cuối, sự biến mất của Phúc Nhi mơ hồ khó lường.
Còn lời đồn về "phiêu cô lên bờ" thì ngày càng lan rộng.
Chỉ Hoàng Tiểu Thủ , chuyện là do , mà nhất định liên quan đến nhà họ Lư.
ôm bí mật đó, chẳng gì, bất lực đến tột cùng.
Hắn về hầm đất ở thôn trang, bẹp bên trong ăn uống, định bụng c.h.ế.t đói cho xong.
Hắn , oán hận bản chỉ là một tên trộm vô dụng, càng hận nhà họ Lư coi mạng như cỏ rác.
Sống chẳng ý nghĩa gì nữa, Hoàng Tiểu Thủ hạ quyết tâm — chợ mua một gói thuốc chuột!
Mua thạch tín! Mua một gói thật to!
Đổ chum nước nấu ăn trong phủ họ Lư!
Độc bao nhiêu, c.h.ế.t bấy nhiêu!
Hắn báo thù cho Phúc Nhi.
Ý nghĩ đó trỗi dậy, lập tức bò khỏi hầm đất.
còn khỏi làng, :
📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Họa Âm Ký" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^
Một nha môn mới xây cử bổ đầu đến, hiện đang ở nhà chị của Phúc Nhi, tra xét vụ án phiêu cô.
Hoàng Tiểu Thủ liền mai phục ở con đường giữa làng.
Vừa thấy nọ, lập tức nhận — là Chiêm Thế Nam!
Trong mắt lúc , như gặp , gào chạy ôm chặt lấy ống chân , gào nức nở:
“Chiêm Thế Nam ! Chiêm A Di! Ta ngay ngươi c.h.ế.t !
Ngươi - cái đồ cô hồn sát chủ, mà dai như đỉa !
Người cả vùng Trư Lĩnh c.h.ế.t sạch thì ngươi cũng sống nhăn!”
Tống Thao gọi tên của Di ca thì sợ hết hồn.
Tới khi rõ mặt — giật thêm phát nữa.
Hoàng Tiểu Thủ vốn như cá trê thành tinh, giờ bụi đất lấm lem, chẳng khác gì con cá trê chui từ đất lên.
Đáng nể là Chiêm Thế Nam vẫn nhận , chỉ cau mày, mặt đầy vẻ ghét bỏ:
“Hoàng Tiểu Thủ? Ngươi còn c.h.ế.t ?”
Đôi mắt ti hí của Hoàng Tiểu Thủ đảo một vòng, liếc sang Tống Thao bên cạnh.
Hắn ôm chặt lấy chân Chiêm Thế Nam buông, chẳng khác nào con chuột đất đậu chân , :
“Chuyện cô nàng của lôi , so đo nữa!
Lần giúp , của c.h.ế.t oan!
Giờ thành đại bổ đầu, thể khoanh tay !”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương