Lưu Giai Nương gọi là Ngũ lang, vì từng là con thứ năm trong nhà.
Hắn luôn tỏ bí ẩn, bao giờ tiết lộ phận thật, nhưng thường kể cho nàng những chuyện thú vị gặp bên ngoài, những phong cảnh non sông từng đặt chân qua.

Lưu Giai Nương ngày càng si mê, những khi lòng đầy khao khát, nàng sẽ thử thăm dò , hỏi rằng thể đưa nàng cùng .
Ngũ lang chỉ mỉm , rõ, cũng từ chối.

Khi trong vòng tay , nàng cảm thấy mãn nguyện vô cùng.
Nàng nghĩ rằng thực sự nàng trong lòng, bởi vì mỗi trở về, đều mang theo quà cho nàng.
Lúc thì là một cây trâm cài, lúc thì một đôi bông tai.

Một khi hai ân ái, Lưu Giai Nương thấy đầu giường chiếc nhẫn mà luôn đeo, đột nhiên nảy một ý định: hỏi xin chiếc nhẫn đó.
Chiếc nhẫn luôn mang theo bên , hẳn là quan trọng.
Lưu Giai Nương , là tò mò, là thử lòng, vị trí nào trong tim .

Nàng đoán chắc sẽ đồng ý.

Ngũ lang chỉ do dự một chút, chính tay đeo chiếc nhẫn đó ngón tay nàng.
Hắn mỉm :
“Ngón tay nàng thon quá, mai mang thành mặt dây chuyền đeo cổ thì hơn.”

Dâng tay ngọc mảnh mai, xin một chiếc nhẫn.
Lưu Giai Nương vui đến rơi nước mắt.

Vậy nên về , khi Ngũ lang tìm đến, bảo nàng bôi tương đen lên mặt, dán một tờ giấy vẽ sẵn gương mặt mỹ nhân lên, khoác áo trắng, giữa phố, nàng thậm chí hỏi tại .
Cũng giống như bao , nàng từng hỏi Ngũ lang rốt cuộc là ai.

Nàng , hẳn là nỗi khổ riêng.
Nàng tình nguyện chờ.
Chờ đến ngày hiểu tấm chân tình giữ gì của nàng.

Dựa thủ biểu diễn xiếc của , Lưu Giai Nương lơ lửng một đoạn phố, hù cho Trương Nhị Cẩu sợ đến mức bỏ chạy mất vía.
Sáng hôm , nàng tin Trương Nhị Cẩu phát điên.

Trước đó, tin đồn về Phiêu Cô lan khắp nơi.
Tới lúc nàng mới nhận — thì Ngũ lang để nàng đóng vai "Phiêu Cô".

Nghĩ đến sáu t.h.i t.h.ể lột da, Lưu Giai Nương cảm thấy sợ hãi.
Nàng lấy hết can đảm hỏi Ngũ lang rốt cuộc là vì chuyện gì, nhưng chỉ bảo nàng đừng lo, đừng hỏi gì hết.

Hắn nàng đừng sợ, hãy tin , cứ quên chuyện .
Còn chẳng bao lâu nữa, sẽ thực hiện lời hứa, đưa nàng rời khỏi chốn , hai sẽ bao giờ chia lìa nữa.

Lưu Giai Nương đắm chìm trong hạnh phúc, quên cả nỗi sợ hãi.
📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Họa Âm Ký" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^

Cho đến đêm nay — tình mà nàng một lòng say mê, vươn tay bóp chặt cổ nàng.
Nàng thấy gương mặt một chút đành lòng, chút nuối tiếc và cả sự lạnh lùng xa cách.

Những lời của Chiêm Thế Nam cuối cùng khiến nàng tỉnh ngộ:
Đoạn duyên tình thoáng qua , lẽ Ngũ lang cũng từng động lòng, nhưng đến cuối cùng, cũng chỉ là đóa phù dung sớm nở tối tàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Hắn là kẻ bạc tình, nàng đối với chẳng đáng là gì.
Lưu Giai Nương ôm mặt òa, cuối cùng ký tên điểm chỉ bản lời khai, thừa nhận tất cả những gì .

3.
Tờ lời khai thứ hai Chiêm Thế Nam đưa cho Ngô Dung là của vợ chồng họ Điền.

Trước đó, khi Tống Thao rằng nhà của Điền Tiểu Liên vấn đề, nên bắt họ , bày mấy món hình cụ dọa dẫm một phen, Lục Hành lập tức phản đối, cho rằng chủ ý đó đáng tin.
khi nàng kể với Chiêm Thế Nam, chỉ mỉm :
“Ý đấy.”

Tống Thao vui mừng khôn xiết, lập tức ôm chầm lấy eo , tít mắt:
“Di ca! Ta thích như , quả nhiên là lý do cả!”

Cuối cùng, họ thật sự bắt trói vợ chồng nhà họ Điền cùng con trai què quặt nửa lớn nửa nhỏ của họ.
Chỉ là đưa về nha môn mà trói mang vùng đất hoang ngoại ô, chôn cả ba hố, chỉ để lộ phần đầu.

Nửa đêm canh ba, đèn lửa lập lòe như ma trơi.
Bãi tha ma gần đó ngừng vang lên những tiếng mèo kêu rợn .
Cả nhà ba họ Điền mắt thấy một bóng trắng, dáng vẻ giống hệt Điền Tiểu Liên, đang từ từ tiến trong bóng tối.

Bóng trắng nức nở thê lương, bò sát đất, mẩy vặn vẹo tiến về phía họ:
“Cha… … Tồn Hiếu… con đau lắm…”

Cậu bé tên là Tồn Hiếu là đầu tiên sụp đổ. 
Nó gào thảm thiết:

“Tỷ ơi! Không do ! 
Việc liên quan tới ! 
Là cha với bán chị đấy! Đừng tìm mà báo oán!”

Có đứa con trai tự khai như thế, chuyện liền dễ như trở bàn tay.
Hóa đêm đó, Điền Tiểu Liên đến nhà ruột bên sông, để đưa đồ, mà là do cha nàng nhận của năm mươi lượng bạc, theo dặn dò, gọi nàng khỏi nhà.

Điền Tiểu Liên vốn tính khí cô độc, sáu ngón tay, dung mạo , mười bảy tuổi vẫn gả .
Vợ chồng nhà họ Điền thì lười biếng, chỉ ăn , thằng con thì què quặt, chẳng nổi việc gì.

Một ngày nọ đến tận cửa, sẽ trả năm mươi lượng bạc để mua con gái họ. 
Hai vợ chồng lập tức gật đầu đồng ý.

Dù ban đầu cũng chút nghi ngờ, vì chuyện cho con gái ngoài lúc nửa đêm vốn bình thường.
họ ngờ, mua chính là mạng sống của Điền Tiểu Liên.
Cho đến khi t.h.i t.h.ể nàng phát hiện, kẻ , đưa thêm năm mươi lượng bạc nữa.

Con gái c.h.ế.t , còn kiếm bạc lớn, hình như cũng quá khó để chấp nhận.
Vợ chồng họ Điền tươi như hoa, gật đầu thừa nhận tất cả.

Còn về kẻ đưa bạc, thì họ rõ mặt mũi , bởi luôn đeo mặt nạ sắt, che kín hơn nửa khuôn mặt.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện