Vị đại nhân quan sát thứ kỹ lưỡng, đến khi về nhà liền nổi trận lôi đình mặt phu nhân:
“Cái đôi tưởng mù chắc! 
Ngoài mặt bộ tịch, lưng thì lén lút qua , hổ là gì!”

Phu nhân huyện lệnh nhịn chau mày:
“Sao ông khó ?”

“Khó còn hơn mất mạng!”

“Chuyện cũng đến nỗi ông nghĩ. 
Ông lúc nào cũng lo bò trắng răng.”

“Phu nhân , sống lo xa, lo mới chuẩn , chuẩn mới tránh họa.”

Ngô Dung bực bội :
“Tên Chiêm A Di , mới trở về theo con nhóc lăn xả khắp nơi, còn nhất quyết đòi điều tra vụ án trôi sông gì đó. 
Thế chẳng là rước phiền phức về cho bản quan ?”

“ theo thấy, việc . 
Hành sự cẩn trọng, tiến lùi, gây chuyện gì.”

“Là vì đến lúc thôi! 
Ta rõ mồn một, hai kẻ đó chính là khắc tinh của . 
Đặc biệt là Tống Thao, cái tính cứng đầu , sớm muộn gì cũng bại tay con nhóc đó!”
Ngô Dung giận đến nghiến răng nghiến lợi mà .

Phu nhân huyện lệnh thì nhịn bật , hỏi ngược ông:
“ ông thấy, nó giống ông hồi trẻ ? 
Cái tính ương ngạnh , lúc nổi giận trừng mắt lên, y hệt ông .”

“Giống chỗ nào chứ! 
Con nha đầu trời cao đất dày, xem ai cũng là kẻ ngốc!
Không , tìm tên Chiêm A Di cho nhẽ! 
Cái trò giả ngây giả ngô , hai đứa đó đứa nào lành!”

Ngô Dung hạ quyết tâm, đến dằn mặt Chiêm Thế Nam một trận.
Nào ngờ ông còn kịp tìm , thì Chiêm Thế Nam chủ động đến gặp .

Trong thư phòng, cả hai thẳng thắn giãi bày.
Chiêm Thế Nam đưa cho Ngô Dung ba tờ lời khai chữ ký và dấu tay.
Tờ đầu tiên là lời khai của tạp dịch Lưu Giai Nương.

Hôm đó, và Tống Thao lẻn phòng của Lưu Giai Nương, Tống Thao chẳng may hít mùi hương kích tình, đánh ngất.
Khi trốn trong tủ quần áo, Chiêm Thế Nam tận mắt chứng kiến cảnh Lưu Giai Nương đang hoan lạc cùng tên Ngũ lang thì gã đột nhiên vươn tay, bóp lấy cổ ả.

Ban đầu còn tưởng là trò đùa trong lúc hoan hỉ, nhưng dần dần thấy Lưu Giai Nương vùng vẫy càng lúc càng dữ, sắc mặt tím tái, mới nhận đó là đang g.i.ế.c diệt khẩu.
Ngay lúc , Chiêm Thế Nam lập tức đạp tung cửa tủ, lao định bắt Ngũ lang.

Gã thủ tồi, hai giằng co một hồi, nhưng vì thể lực gã suy giảm, đang trần truồng, dần dần rơi thế yếu.
lúc Chiêm Thế Nam sắp chế ngự gã, thì Lưu Giai Nương giường đột nhiên lao tới, ôm chặt lấy thắt lưng .

“Chạy mau! Mau chạy !”
Lưu Giai Nương trần trụi hét lên, gã đàn ông lập tức nhảy khỏi cửa sổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Chiêm Thế Nam tức đến nghiến răng, tung một cước đá văng nàng , lao tới ngoài cửa sổ — biến mất thấy tăm .

Lát , Lưu Giai Nương mặc y phục. 
Khi thẩm vấn, nàng chỉ quỳ đất rống, chịu khai nửa lời.

Chiêm Thế Nam mất kiên nhẫn, lạnh giọng :

“Hôm nay g.i.ế.c ngươi thành, ngày nhất định còn . 
Ngươi còn vì mà biện hộ, trong khi tay chẳng chút nương tình. 
Nếu ngươi màng đến mạng sống của , nhất quyết bao che kẻ tuyệt tình đó, thì thôi, đến gặp , mong ngươi đừng c.h.ế.t quá thảm là .”

Lưu Giai Nương òa nức nở.
Lại thêm một lúc lâu, nàng cuối cùng cũng chịu khai thật.

Tên Ngũ lang là nàng quen trong một gánh xiếc biểu diễn tung hứng phố, tên thật thì nàng .
Hai năm , trong một tiết mục cà kheo tung bóng, nàng trượt chân suýt ngã khỏi đài cao.
Giữa lúc ngàn cân treo sợi tóc, từ trong đám đông lao , nhẹ nhàng đỡ lấy nàng.

Kẻ dung mạo tuấn tú, mặc áo dài màu lam, lời cử chỉ đều ôn hòa lễ độ.
Hắn cùng mấy bạn ở trọ tại một quán trọ ven đường mấy hôm.
Tối cuối cùng, Lưu Giai Nương lấy hết can đảm đến gõ cửa phòng .

Lần đầu tiên trong đời nàng đem lòng ái mộ một nam nhân, chỉ vì đó giống những kẻ nàng từng gặp. 
Hắn từng khinh miệt phận hèn mọn của nàng, vốn chỉ là một kỹ nữ biểu diễn giang hồ.

Khi cứu nàng khỏi cú ngã, ánh mắt thản nhiên, như thể chỉ là việc thuận tay, chỉ để một câu:
“Cô nương, cẩn thận một chút.”

Lưu Giai Nương dò la nơi ở trọ, lòng rối bời suốt mấy ngày liền.
Về nàng đến gõ cửa phòng , mặt đỏ như gấc, bày tỏ tâm ý.

Những gì nàng nghĩ đơn giản — nam nhân diện mạo xuất chúng, phong thái cũng khác , nàng vốn xứng với .
đời nàng sẽ chẳng bao giờ gặp ai giống như nữa.
Lấy một gã trong đám nghệ nhân xí quê mùa, hoặc một tên thô lỗ dân dã, e rằng mới là vận mệnh chân thật của nàng.
Lưu Giai Nương nhan sắc tệ, mỗi khi càng khiến thương xót.

Nàng tự cởi áo lót, ôm chầm lấy đàn ông , rằng chỉ mong một đoạn tình duyên chóng vánh, tuyệt đối sẽ dây dưa quấn lấy .
📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Họa Âm Ký" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^

Sắc mặt khi hề dễ coi, cả căng thẳng, chẳng còn dáng vẻ ung dung như ban ngày.

Hắn miệng thì từ chối Lưu Giai Nương, nhưng dứt khoát, còn đưa cho nàng một chiếc khăn tay, bảo nàng lau nước mắt.
Lưu Giai Nương liền thuận tay nắm lấy tay .
Nửa đẩy nửa giữ, lời hết, cuối cùng cũng rơi một cuộc hoan ái đầy lộn xộn.

Lưu Giai Nương phát hiện, kinh nghiệm, rõ ràng vẫn là một thiếu nam từng nếm mùi chuyện trai gái.
Tuy bản cũng đau đớn, nhưng lòng nàng tràn đầy hân hoan, cảm thấy đời còn gì hối tiếc nữa.

Sau đêm đó, rời .

Nàng cứ ngỡ sẽ bao giờ gặp , ai ngờ nửa năm , bất ngờ xuất hiện trong phòng nàng.
Hai quấn quýt mặn nồng, như thể thể rời .
Từ đó về , thi thoảng sẽ về tìm nàng — lúc hai, ba tháng, lúc nửa năm mới gặp.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện