Chương 154
“Có vấn đề gì sao?” Thư Tình cau mày, ánh mắt dừng trên người Annie, chiếc váy này rõ ràng rất hoàn hảo.
Annie chậm rãi xoay người, khi nhìn thấy sau lưng cô ấy, mọi người có mặt đều kinh ngạc trợn tròn mắt nhìn.
Chỉ thấy trên lưng váy là một hàng cúc kim cương được sắp ngay ngắn, cúc kim cương điểm xuyết trên nền váy đỏ rực, tỏa sáng rực rỡ.
Nhưng ở giữa lại thiếu mất một viên kim cương to và sáng nhất.
Sao có thể như vậy? Mọi người nhìn nhau.
Sao lại thiếu mất một cúc áo ở vị trí dễ nhìn thấy nhất như vậy?
“Thư ký Thư, đây là thái độ làm việc của cô sao? Lấy bộ váy thế này cho tôi mặc để quay?” Annie lạnh giọng nhìn Thư Tình, mỉa mai nói.
Thư Tình nhíu mày, vừa rồi rõ ràng cô đã kiểm tra qua, quần áo không có vấn đề gì.
Đây là lễ phục cô tự tay thiết kế, tổng cộng có mười cúc kim cương xếp thành một hàng dọc để tô điểm thêm.
Vừa rồi khi cô kiểm tra đã cố ý xem qua, mười cúc áo đều còn đủ.
Thấy bộ dạng nhíu mày trầm tư của Thư Tình, Thẩm Tuấn Ngôn tiến lên hỏi, “Có khi nào vừa rồi thay quần áo không cẩn thận làm rớt trong phòng thay đồ không?”
“Sẽ không.” Thư Tình chắc chắn nói.
Mỗi một bộ quần áo do Loe làm ra đều được Vu Na tự tay kiểm tra, đảm bảo chất lượng làm ra luôn hoàn hảo, không có bất kỳ sai xót nào.
Mà chiếc váy này, Thư Tình còn cố tình dặn dò Vu Na để mắt thật kỹ, cho nên cúc áo tuyệt đối không thể lỏng ra rồi rơi xuống.
Huống chi, nếu như không cẩn thận rớt ra, vậy chắc chắn sẽ còn sót đầu sợi chỉ ở trên đó.
Nhưng mà hiện tại, chỗ chiếc cúc bị rơi ra, căn bản không thấy bất kì dấu vết gì của sợi chỉ còn sót lại.
Chỉ có một lời giải thích duy nhất cho chuyện này, chính là có người cố ý cắt bỏ cúc áo.
Thẩm Tuấn Ngôn nhăn mày, nhưng vẫn kêu người đại diện của anh ta đi lục soát trong phòng thử đồ một chút.
Chỉ sau chốc lát, người đại diện từ phòng thử đồ đi ra: “Không tìm thấy cúc áo, không biết có thể rớt ở bên ngoài hay không, tôi đi tìm thử xem.”
“Không cần tìm nữa!” Thư Tình đi đến trước mặt Annie, trầm giọng mở miệng nói: “Annie, cô làm ơn cởi cái cúc áo này ra!”
Annie sắc mặt lập tức thay đổi: “Thư Tình, cô có ý gì?”
Thư Tình nâng lên khóe môi đầy châm chọc, nói rõ từng câu từng chữ: “Ý của tôi chính là, chiếc cúc áo này, là cô cố ý cắt rớt!”
“Cô đang nói hươu nói vượn cái gì?” Ánh mắt Annie chợt lóe qua một mạt hoảng loạn.
Chiếc cúc áo này đúng thật là cô ta cố ý cắt xuống, chính là vì để hãm hại Thư Tình.