Chương 305: Lỗ Nhỏ Ngứa... Ba... Liếm Đi. (H)

Văn Quốc Đống nheo mất fại, dùng bàn tay to xoa xoa bộ ngực mềm mại: “Ngực của Bối Nhi đẹp nhất!

Không ai đẹp bằng ngực của Bối Nhi!”

Nói xong, hắn cong người tên, ôm £ấy Tô Bối nửa dựa vào đâu giường, cúi người ngậm £ấy đâu nhũ dùng

Sức mút.

Tô Bối gắt gao ôm đâu Văn Quốc Đống ép vào trước bâu ngự, ngửa cổ thiên nga không ngừng khẽ ngâm ra tiếng: “Ân...Ba... Ưm...Đừng cắn... Ngứa... Ư...”

“Hả? Đô tẳng tơ ngứa chỗ nào?”

Một tay Văn Quốc Đống theo thất tưng Tô Bối đi xuống.

Tô Bối hơi hơi nâng mông tên, thuận tiện cho ngón tay của Văn Quốc Đống hành động, than nhẹ nói: "Đâu vú ngứa... Lỗ nhỏ cũng ngứa... Ba... Liếm nó có được hay không..."

“Không phải ba đang fiếm cho đô dâm đãng đây sao!”

Văn Quốc Đống vừa tiếm, một bàn tay vươn tới dưới thân Tô Bối dùng sức xoa huyệt hoa, sau khi phát hiện trên tay ẩm ướt, đột nhiên xoay người một cái, đem Tô Bối đặt ở dưới thân.

“Cái tỗ nhỏ của Bối Nhi ướt quá...”

Tô Bối mở rộng hai chân ra trước mặt Văn Quốc Đống, mị nhãn như tơ nhìn chằm chằm người đàn ông trên người, dịu dàng hô: "Ba..."

Một tiếng ba này gọi nũng nịu yêu kiêu, thân thể Văn Quốc Đống bất giác run rẩy, thấp giọng mắng: "Lắng nghe.

Nói xong, Văn Quốc Đống quỳ rạp ở giữa hai chân Tô Bối, trên mép môi hoa ửng đỏ dính dâm dịch trong suốt, đưa tay đẩy hoa môi ra, lộ ra thớ thịt non hồng nhạt bên trong: “Đẹp mắt..."

Tô Bối nâng mông, đẩy huyệt hoa hướng vào chóp mũi Văn Quốc Đống: “Ngứa...”

Đâu lưỡi Văn Quốc Đống liếm liếm môi hoa, hai tay tách huyệt hoa, lộ ra viên đậu nhỏ phía trong, cái lưỡi to ướt mêm gai không ngừng cọ xát qua lại trên viên đậu.

"A... ưm... ba... sướng... thật thoải mái..." Tô Bối ấn đâu Văn Quốc Đống, khom người lên tiếng hô: "Ba... a... dùng sức... a!"

Tiếng kêu thảm thiết của Văn Tuyết bên cạnh thỉnh thoảng truyên đến, Lâm Quyên ở một bên trơ mắt nhìn Văn Quốc Đống liếm hoa huyệt cho Tô Bối.

Trong hoàn cảnh như vậy, Tô Bối vừa sảng khoái lại càng bị vây trong trạng thái cực kỳ lên đỉnh, lúc Văn Quốc Đống còn muốn tiếp tục đi vào trong huyệt hoa.

Tô Bối khó nhịn vặn vẹo thân thể: “Ba... Tiến vào... Tiểu huyệt muốn cây gậy thịt lớn của ba tiến vào..."

Nghe vậy, Văn Quốc Đống ngẩng đâu dùng ngón tay cắm vào trong huyệt Tô Bối, vừa cắm vào trong huyệt

Tô Bối thì tâng tâng nếp uốn thịt non liên cắn chặt.

Ngón tay Văn Quốc Đống ở bên trong rút cắm một hồi, nước nôi bên trong hoa huyệt càng ngày càng nhiêu, làm ga giường dưới thân bị ướt một mảng lớn.

Thấy Văn Quốc Đống không vội, Tô Bối cắn răng, vội vàng đứng dậy kéo Văn Quốc Đống nằm xuống giường.

Tô Bối đưa lưng vê phía Lâm Quyên, đỡ gậy thịt thô to của Văn Quốc Đống để ở trên huyệt hoa, ngoái đâu nhìn lại Lâm Quyên phía sau, tư thế này của hai người đúng lúc làm cho Lâm Quyên nhìn thấy hình ảnh gậy thịt của Văn Quốc Đống cắm vào huyệt hoa.

Không đợi Tô Bối có động tác, hai tay Văn Quốc Đống ôm eo Tô Bối, dùng sức đè xuống, gậy thịt thô dài cắm thẳng vào trong huyệt hoa.

"A... Dương vật của ba... Thật lớn... A.... Cấm thật sâu ưm... A..."

Lâm Quyên trơ mắt nhìn gậy thịt thô to của Văn Quốc Đống đêu đút vào trong lỗ huyệt Tô Bối, trong chóp mũi truyên đến một mùi hôi thối trong miệng, tuyệt vọng nhấm hai mắt lại không nhìn một màn dâm loạn của hai người.

Nửa người Văn Quốc Đống nằm ở trên giường, nửa người dưới có một phân hơi lơ lửng, chân giẫm đất đỡ eo Tô Bối làm một trận vừa vội vừa mạnh: “Gậy thịt lớn mới có thể thỏa mãn cái lỗ dâm đãng của Bối Nhi..."

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện