Vì đây là lần đầu tiếp xúc với bình ga nên khi sĩ quan Quách chủ động hỏi ai xung phong lên trước thì không ai dám lên, im ru như đang ngủ.

Khúc Yên bỗng giơ tay, cô chỉ biết mình càng xung phong thì điểm mình sẽ càng cao, với lại cô đã quen với cách dạy bên Mỹ, phải có xung phong mới thật sự có điểm cao.

Anh ta mời cô lên, cúi đầu ghi nhận tên cô trước tiên. Khúc Yên rời khỏi hàng.

Ả nữ sinh Lưu Nguyệt khi nảy ghen ghét nhếch môi, chỉ là một con nhỏ thích thể hiện.

Tô Nhiên Nhiên nhẹ giọng nói:''Cố lên.''

Khúc Yên cười cười bảo cô ấy yên tâm.

Có một sĩ quan vặn van bình ga, cầm bình xịt châm lửa, ngọn lửa vẫn lớn như kia nảy.



Ánh sáng cùng nhan sắc xinh đẹp tạo nên một khí thế cương quyết xuất hiện cùng lúc, nhân tiện Tô Nhiên Nhiên giơ máy ảnh hướng về phía cô chụp lại vài tấm hình.

Khúc Yên hít sâu nhúm khăn vào nước và vắt nó.

Trái tim cô đập vô cùng nhanh, trán đổ mồ hôi vì ngọn lửa nóng. Cô hít một hơi tiếp dũng khí rồi đè xuống vặn van lại.

Ngọn lửa cũng theo chiều van vặn mà cháy theo nhưng rất nhanh đã bị dập tắt hoàn toàn. truyện tiên hiệp hay

Quách Hiển quan sát, cúi đầu chấm cô con điểm tối đa.

Bên dưới có tiếng vỗ tay, còn có tiếng hò reo của Nhan Tịch Nghi vô cùng nồng nhiệt. Cô ấy dùng tay làm loa la lớn lên:''Khúc Tiểu Yên quá giỏi.''

Khúc Yên dùng tay nhún nước một hồi, quay lại cười với Nhan Tịch Nghi.

Quách Hiển nhạy bén nhận ra có gì đó khác thường.

Khúc Yên trở về chỗ ngồi, Tô Nhiên Nhiên nhìn thấy đốt ngón tay đỏ lên của cô có chút đau lòng khẽ trách mắng cô:''Đúng là ngốc.'' Sau đó cô ấy đem ngón tay cô lên miệng thổi.

Quách Hiển nói nhỏ với người bên cạnh:''Đem hộp y tế đến đây, cùng băng keo cá nhân.''

Sĩ quan đứng kế bên nhận lệnh gật đầu rồi rời đi.



Quách Hiển nói tiếng:''Còn ai nữa không?''

Bỗng một cánh tay giơ lên, là Phó Trầm.

Cậu ta thuần thục dùng khăn ướt vặn van bình ga ngọn lửa nhanh chóng đã được cậu khống chế, sĩ quan Quách gật đầu hài lòng cũng không cho ai xung phong nữa là mà bắt đầu gọi tên từng lớp.

Lớp 11 Ban A nam sinh hầu như đều chọn thực hành bằng khăn ướt, lớp rất ít người sử dụng áo khoát nước để dập lửa, đến cả bình chữa cháy cũng không thấy ai chọn. Có người học hỏi rất nhanh nhờ những người thực hiện trước, cũng có người vụng về dập lửa nhưng vẫn tạm gọi là thành công.

Cứ thế từng người từng người lên thực hiện.

Trở lại phòng kí túc xá.

Nhan Tịch Nghi nói:''Khúc Yên, con nhỏ kia nảy là Lưu Nguyệt Ban C, cậu nó là hiệu trưởng nên rất lộng hành, thành tích cũng chả có gì nổi bật ngoài cái miệng chua ngoa đó. Cậu muốn xử nó không? Tớ cũng ngứa mắt nó lâu rồi.''

Khúc Yên vội nói:''Đừng đừng, tốt nhất là đừng đụng vào.''

Nhan Tịch Nghi nhíu mày, khó chịu hỏi cô:''Tại sao?''

Tô Mẫn vội khuyên ngăn:''Cậu đúng là bị cậu ta chọc cho điên rồi. Giờ chúng ta đã lên lớp 11, đánh nhau bị phát hiện rồi tố giác dù không làm lớn chuyện nhưng nhà trường vẫn giải quyết trong im lặng. Đừng vội làm bậy.''

Khúc Yên nghe Tô Nhiên Nhiên nói trong nhóm nữ thì Nhan Tịch Nghi là người có tính khí nóng nảy bộp chộp nhất, dù đối với trong lớp chơi đùa nhiệt tình nhưng với những học sinh ngoài lớp ngoài lại vô cùng thờ ơ.

Năm trước Lưu Nguyệt cố ý đùa giỡn làm sốt cà chua đổ vào áo thể dục Nhan Tịch Nghi, nếu như xin lỗi và đền cái áo khác thì không nói gì, cô ta ngược lại còn trách Nhan Tịch Nghi đi đứng không nhìn đường mà đụng trúng cô ta, xém tý nữa là đã có đánh nhau nhưng may mắn là Tô Mẫn ngăn Nhan Tịch Nghi lại kịp thời.

Đến nay Lưu Nguyệt chính là cái gai trong mắt Tịch Nghi, mỗi lần lướt qua nhau Lưu Nguyệt đều như cố ý nói to là Nhan Tịch Nghi là đồ hèn nhát, lâu lâu còn liếc xéo Nhan Tịch Nghi, cái áo đồng phục đó bị dính một lượng sốt cà chua nên không thể giặt trở lại như trước đây, Nhan Tịch Nghi vừa cay cú vừa phải xuất tiền túi ra mua áo mới.

Nhan Tịch Nghi tỏ ý không quan tâm:''Chỉ là hẹn ra cafe nói chuyện, chứ cũng đâu phải là đánh nhau.''

Khúc Yên nghiêm túc nói:''Tịch Nghi, bây giờ còn trong tuần huấn luyện. Cậu cũng đừng bị kích động, học kì quân sự cuối năm nó giúp mình rất nhiều, đừng để bị trừ điểm oan.''

Những cái có lí Nhan Tịch Nghi sẽ nghe, dù vẫn còn khó chịu nhưng cô ấy cũng ầm ừ không nói gì, đúng như lời Khúc Yên nói, đây giống như là kiểm tra xem đạo đức và sự chăm chỉ cùng tính nghiêm túc của mình.

Đương nhiên không phải tự nhiên có đợt tuần huấn luyện, tất cả đều sẽ thêm vào kết quả cuối năm.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện