Sương mù tràn ngập bờ hồ, từng làn hơi nước lạnh như thép luồn vào cổ áo, xuyên qua từng đốt xương sống.

Thứ không khí bao trùm mặt hồ Làng Sóng lúc này không còn là thời tiết — mà là một bản án treo lơ lửng, chờ chém xuống bất cứ ai lơ là.

Vergil thì thầm trong tâm trí Naruto:
"Hắn đang làm chủ không gian. Ngươi phải làm chủ thời điểm."

Zabuza xuất hiện phía sau Kakashi chỉ trong tích tắc — như bóng ma.
Một tay tạo kết ấn.
"Thủy độn – Thủy Lao Chi Thuật!"

BÙM! Một cột nước dựng lên như xiềng xích, nhốt Kakashi bên trong quả cầu nước xoáy cuộn không lối thoát.

Zabuza giữ tay trong ấn pháp, nụ cười nửa miệng: "Ngươi không ra được đâu."

Sasuke đứng sững, ánh mắt hoảng loạn, lồng ngực phập phồng. Hai tay cậu run rẩy, không phản ứng. Cậu không biết phải làm gì.

Vergil thở lạnh trong tâm trí Naruto:
"Thằng nhóc Uchiha đó vẫn chết trân. Đúng như dự đoán."

Sakura thì lùi sát Tazuna, đứng thủ thế bảo vệ, nhưng mồ hôi nhỏ từ trán như mưa rơi trong yên tĩnh.

Chỉ còn Naruto đứng đó, ánh mắt lạnh lùng.

Cậu rút kiếm, ánh kim sáng nhạt phản chiếu trong sương mù.

"Zabuza Momochi…"
Giọng Naruto vang lên, đều đều.
"Giết người bằng cách đè bẹp tinh thần trước. Thủ pháp của sát thủ chuyên nghiệp."

Zabuza quay đầu, nhướn mày.

"Ồ? Cái thằng nhóc này không run à?"

Naruto bước ra khỏi đội hình, đứng một mình trên mặt nước nông.
Chakra dồn về bàn chân — nhẹ, chính xác, không dư thừa.

"Trò chơi của ngươi kết thúc rồi."

Zabuza cười khẩy.
"Mày sẽ chết đầu tiên."

Zabuza phóng tới, đại đao vung ngang, tạo thành sóng khí mạnh đến mức bắn tung lớp sương mù dày đặc.

Naruto không lùi.

Cậu tạo ấn pháp cực nhanh —

"Phong độn – Đại Đột Phá!"

Luồng gió cực mạnh nổ tung về phía trước, không cản được Zabuza, nhưng đủ để phá vỡ đòn quét và làm chệch đường chém.

Naruto lướt thấp – trượt ngang – Iai!

Xoẹt!

Một vết cắt dài hiện ra trên áo Zabuza, rách toạc qua phần bụng.

Máu không nhiều – nhưng Zabuza ngạc nhiên thật sự.

Vergil khẽ cười trong tâm trí:
"Tốt. Sử dụng nhẫn thuật để phá đòn, dùng kiếm thuật để phản kích. Tư duy đúng."

Zabuza lùi lại. "Không tệ, nhóc con, trước tới nay chưa có một Genin nào có thể chạm được vào ta. Ngươi là người đầu tiên."

Naruto trả lời bằng kết ấn liên hoàn:

"Hỏa độn – Phượng Tiên Hỏa Thuật!"

Một loạt cầu lửa nhỏ bắn theo đường cong, ép phân thân Zabuza phải nhảy lùi khỏi phạm vi giữ ấn của Thủy Lao.

Kakashi từ trong quả cầu nước, ánh mắt lóe lên:

"Tốt… ép hắn rời kết ấn!"

Naruto vung kiếm lần nữa — Iai thứ hai cắt thẳng xuống chân bản thể Zabuza. Nhưng lần này, Zabuza phản công bằng lưỡi đao nặng như đá chém xiên từ trên.

Naruto đổi trọng tâm — nghiêng người – đá bật văng qua trái – thoát trong tích tắc.

Cậu thở gấp.

Sát khí dày đặc quanh cổ.

Cửu Vĩ trong tâm trí khẽ trầm giọng:
"Ngươi bắt đầu cảm thấy gì chưa?"

Naruto mím môi.

"Ừ… Hắn khác bọn chuunin kia."

Vergil: "Đúng. Hắn giết để sống. Còn ngươi? Ngươi sống… để giết bọn như hắn."

Naruto đứng dậy, siết chuôi kiếm, lùi một bước, cặp mắt xanh sẫm lóe lên.

Zabuza bước tới, lạnh lùng:
"Ngươi chỉ kéo dài thêm vài phút thôi, nhóc."

Naruto không đáp, thay vào đó – kết ấn.

“Phong độn – Đại Đột Phá!”

Luồng gió xoáy cực mạnh phóng về phía phân thân Zabuza, ép hắn phải nhảy lên để tránh bị cuốn ngã.

Chỉ một khoảnh khắc mất tiếp xúc mặt đất, ấn pháp của Thủy Lao bị gián đoạn.

Kakashi nổ tung ra khỏi khối nước như mũi tên, lộn một vòng đáp đất, Sharingan xoáy tròn, ánh mắt sáng rực.

Bản thể Zabuza nắm chặt chuôi đại đao, chém loạn không khí, phá tan tầm nhìn.

Nhưng Kakashi đã thoát.

Và giờ Zabuza đối mặt với hai đối thủ… không đơn thuần là thầy và trò.

Naruto bước đến sát Kakashi, cả hai cùng vào thế.

Kakashi nửa mỉm cười: “Phối hợp được không?”

Naruto lặng lẽ: “Chỉ cần thầy đừng cản em.”

Zabuza vung đao chém ngang.

Kakashi xông tới từ trái, Naruto từ phải.

Đòn chém của Zabuza chỉ kịp chắn được hướng Kakashi — thì Iai từ Naruto vạch một vết máu dọc cánh tay hắn.

Zabuza nghiến răng, chakra phóng ra đẩy cả hai lùi lại, nhưng lần này… hắn không còn cười.

Hắn thở mạnh, ánh mắt không còn khinh địch.

Hắn liếc nhìn cả Naruto và Kakashi, chậm rãi nói:

"Thằng nhóc này…"

"Hắn không phải Genin.
Mà là… thứ gì đó đang được rèn để giết Jōnin."

Kakashi bước lên nửa bước. "Zabuza Momochi, Cựu Thất Kiếm Nhân Làng Sương Mù. Đừng để ta phải kết thúc mạng ngươi ở đây."

Zabuza trầm giọng:
"Nếu tiếp tục… mình không chắc sẽ thoát được."

Một giây.
Hai giây.

Và rồi — “Phù—” hắn biến mất vào làn sương, rút lui bằng thủy độn – không để lại một tiếng động.

Im lặng.

Naruto hạ kiếm. Kakashi kéo mặt nạ che đi Sharingan.

Vergil trong tâm trí nói khẽ:

"Ngươi vừa thắng… Không phải bằng sức mạnh… Mà bằng sự hiện diện."

Từ phía xa, Sakura ôm chặt kunai, ánh mắt bàng hoàng nhìn theo bóng dáng Naruto.

Sasuke đứng cạnh đó, siết nắm đấm – lần nữa, chỉ biết quan sát.

Zabuza – rút lui.
Bởi vì trong đám “nhóc con” đó,
có một ánh mắt… còn lạnh hơn cả sương mù hắn từng sống cùng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện