Gai không trả lời. Anh cúi xuống, vận công.
“Hachimon Tonkō – Lục Môn mở.”
Bùm! Sóng khí nổ ra quanh thân. Máu từ lỗ chân lông phụt nhẹ như mù đỏ. Không khí méo mó bởi áp suất chakra.
Kisame không chần chừ, kết ấn:
“Suiton – Goshokuzame!” (Thủy Độn – Ngũ Thực Cá Mập!)
Năm con cá mập chakra từ mặt nước vọt lên, nhắm Gai mà ngoạm.
Gai không lùi bước, mà phi thân như tên bắn.
"Dynamic Entry!"
Một cú đá thẳng vào đầu con đầu tiên – nó nổ tan thành sóng nước. Gai xoay người, tung cú đá xoáy đạp văng con thứ hai. Hai con còn lại tiếp cận, nhưng Gai lướt ngang, ba chiêu thể thuật trong nửa giây, đã biến đám cá mập thành cát bụi.
Kisame đột ngột xuất hiện phía sau – vung Samehada chém ngang. Gai xoay đầu tránh, khuỷu tay gập lại:
“Konoha Gouriki Senpū!” (Mộc Diệp Đại Toàn Phong)
Cú xoay chân đập thẳng vào cổ tay Kisame, lực đá mạnh đến mức Samehada bật khỏi tay Kisame. Gai nắm lấy cán kiếm bằng một tay, đập thẳng nó vào mặt hắn.
Kisame bị đánh bay, máu chảy dầm dề.
“Không ngờ... ngươi lại mạnh lên so với lần trước.”
Hắn cắn tay, ấn máu xuống nước:
“Suiton – Dai Bakusui Shōha!” (Thủy Độn – Đại Bạo Thủy Xung Ba)
Một cột nước khổng lồ từ dưới trồi lên, định cuốn Gai đi.
Gai bấm chân – đá bật lên không:
“Konoha Kaiganshō!” (Mộc Diệp Loạn Kích)
Từ trên cao, Gai tung liên tiếp ba mươi cú đấm trong chưa tới hai giây – mỗi cú đánh tạo ra xung kích phá tan cột nước. Áp lực chấn động khiến Kisame bị hất lùi giữa bọt nước tan tành.
Gai đáp xuống, thân thể đỏ lửa. Máu rỉ từng giọt từ bả vai, nhưng Gai lúc này không cảm thấy đau.
Anh lại tiếp tục lao đến trước mặt Kisame với tốc độ chóng mặt. Chưa kịp để đối phương phản ứng, anh đã đấm hắn bay lên trên cao. Sau đó với một cú bật người điệu nghệ, anh tung đòn:
“Asa Kujaku – Triều Khổng Tước.”
Cú đấm đầu tiên chạm ngực Kisame – phát ra ánh lửa hồng. Rồi cú thứ hai, thứ ba, thứ bốn… Mỗi quyền một đốm lửa. Một trăm quyền sau, một biển lửa quyền bao phủ cả cơ thể đối thủ.
Gai tung quyền cuối – cú đấm phá vỡ cả mặt nước, đánh Kisame bay ngược vào vách đá.
ẦM!
Gai thở dốc, đứng im. Kisame nằm bất động. Neji lảo đảo tiến lại, kiểm tra chakra.
“Hắn chết rồi. Khoan đã…”
Lớp da của “Kisame” bắt đầu nứt vỡ, từng tảng từng tảng một. Sau đó cả một khuôn mặt lạ hoắc lộ ra.
Tenten run giọng: “Đây… đây chỉ là một tên thế thân!”
Xác đối thủ tan ra thành bùn. Gương mặt bên dưới là một ninja xa lạ – tóc đen ngắn, trán đeo băng có khắc biểu tượng làng Cát.
Cả đội nín thinh. Không ai nói gì. Cho đến khi…
Gai chống nạnh, nhìn vào cái xác rồi nhíu mày:
“…Vậy rốt cuộc cái tên cá mập đó là ai nhỉ?”
Ầm!
Cả đội trợn mắt nhìn Maito Gai rồi ngã ngửa.
Neji rên rỉ: “Thầy lại quên nữa rồi?!!”
—-----------------------
Cả Đội Gai lẫn Đội Kakashi sau khi phát hiện bị lừa, lập tức đến điểm hội quân. Và không mất bao lâu, cả nhóm đã đứng trước cánh cổng chakra tỏa ánh tím nhạt nơi vách núi.
Kakashi kiểm tra rào chắn bằng Sharingan, trầm giọng:
“Đây là kết giới. Bên trong có lẽ là nơi chúng sử dụng để rút Nhất Vĩ khỏi Gaara. Nếu hoàn tất nghi thức… Gaara chắc chắn sẽ chết. Chúng ta phải nhanh chóng phá phong ấn này.”
Kakashi ra lệnh:
“Phong ấn này bị điều khiển bởi bốn trận nhãn. Gai, cậu cùng đội của mình chia nhau đến bốn điểm đã được đánh dấu bằng chakra. Gỡ phong ấn ngoại vi.”
Gai gật đầu. Cả nhóm kiểm tra và trang bị thiết bị liên lạc, sau đó thuấn thân biến mất.
“Còn chúng ta,” – Kakashi quay sang Naruto, Sai, Ino, Hinata, Chiyo – “chuẩn bị phá rào chắn chính.”
Nhưng Akatsuki không đơn giản.
Ngay khi Tenten vừa đặt tay lên phong ấn thứ nhất, một luồng khí đen bùng lên từ mặt đất – một bản sao hoàn chỉnh của cô trồi lên, ánh mắt trống rỗng nhưng mang đầy sát khí.
Cùng lúc đó, Lee, Neji và Gai cũng đối mặt với chính hình bóng của mình. Bốn người – bốn bản sao – bốn trận chiến.
Lee lùi lại, giật mình khi thấy đối phương bật cùng tư thế. “Đây… là chính mình sao?”
Bản sao không đáp, lao tới như bão.
“Konoha Reppū!”
Lee xoay ngang, đá móc chân bản sao. Nhưng đối thủ cũng hô:
“Konoha Reppū!”
Hai cú đá giao nhau trên không, Lee bị đánh bật ra sau, lưng đập vào vách đá.
“Không thể tin được…” – cậu lau máu mũi – “hắn cũng có thể làm thế?.”
Lee bật dậy, lập tức tăng tốc:
“Hachimon Tonkō – Seimon, Shōmon, KAI!”
Một làn sóng chakra đỏ thẫm bật ra. Lee lao vào trận chiến với tốc độ siêu phàm – tung chưởng, đá vòng, nhảy ngược, xoay chém bằng gót chân.
Ở phía khác, Tenten giật mình khi bản sao thi triển chiêu giống hệt cô:
“Sōshōryū – Song Long Thập Vũ!”
Hai con rồng giấy bay quanh, phóng ra cả trăm vũ khí sắc nhọn.
Tenten xoay người né, rút hai cuộn trục:
“Sōshōryū – Phá Vũ Liên Tiễn!”
Một cơn mưa vũ khí thật bắn trả lại – lửa, bom khói, kunai nổ. Khung cảnh thành địa ngục giữa rừng.
Neji cũng đang phải đối mặt với bản sao của mình. Anh bật Byakugan, thủ thế:
“Hakkeshō Kaiten – Bát Quái Hồi Thiên!”
Bản sao cũng nói cùng câu, quay vòng tạo lốc xoáy chakra.
Hai vòng xoáy chạm nhau – gió rít, đá bay.
Neji trừng mắt:
“Nếu nó cũng có Bạch Nhãn… ta không thể dùng góc chết để phản đòn.”
Anh thay đổi thế đánh, áp sát bằng tốc độ:
“Hakke – Nijūshihō!” (Bát Quái – Nhị Thập Tứ Chưởng)
Tung ra hai mươi bốn đòn chưởng vào hệ kinh mạch đối phương.
Bản sao cũng hô:
“Nijūshihō!”
Hai luồng chakra va chạm, thân thể cùng lúc bật ngửa – cả Neji và bản sao rơi xuống đất, thở gấp.
Còn Gai, lúc này lại cười rạng rỡ: “Lâu lắm rồi mới có dịp nhìn ta từ góc độ bên ngoài!”
Bản sao không đáp – lao vào với cú đá thẳng:
“Konoha Dai Senpū!”
Gai đỡ bằng chân phải, quay người phản công:
“Konoha Goriki Senpū!”
Hai cơn lốc thể thuật đập vào nhau – đất dưới chân nứt, gió gào thét quanh rìa trận chiến.
Gai bật lui, lấy đà: “Hachimon Tonkō – Khai Môn, Kinh Môn… MỞ!”
Bản sao cũng hô… giống y hệt.
Gai thở nặng. “Vậy ra chỉ có ý chí mới phân thắng bại…”
—-----------------------------
Lee thở hồng hộc, nắm đấm siết lại, mồ hôi tuôn như mưa.
Bản sao trước mặt cậu vẫn đứng nguyên không có dấu hiệu mệt mỏi.
Lee cắn răng:
“Hắn… không thể nào… dù đã đấu liên tục.”
Neji gượng dậy sau một cú đẩy ngược từ Kaiten phản xạ của bản sao, cau mày:
“Đây không phải bản sao bình thường. Nó có sức bền gần như vô hạn, không giảm dù chiến đấu bao lâu.”
Tenten thở dốc, một tay ôm bả vai rướm máu. “Nó giống như phiên bản ‘hệ thống tự động hóa’ của mình…”
Gai lùi lại, ánh mắt nghiêm túc.
“…Không biết đau. Không sợ chấn thương. Không có rào cản tâm lý. Chỉ có một cách: phải vượt qua chính bản thân mình.”
Lee gào lên:
“Kyo Mon – Cảnh Môn, mở!!”
Chakra phun ra đỏ rực – tốc độ vượt xa bản sao.
“Ta… là Rock Lee! Người sẽ vượt qua cả Gai-sensei!”
Cậu xoay tròn, tung đòn đá liên hoàn:
“Ura Renge – Liên Hoa Phản Diện!”
Một loạt cú đá đập nát phòng thủ bản sao, Lee kết thúc bằng một đòn gối xoáy từ trên trời giáng xuống – phụt! – bản sao vỡ thành khói đen.
Tenten mím môi, xoay trục lớn cuối cùng:
“Không thể so đòn với mình được… phải đánh theo cách nó không biết.”
Cô thả bom khói tẩm genjutsu, đồng thời đảo hướng vũ khí:
“Kusarikama Senkō – Liên Hoàn Liêm Tiễn!”
Phi tiêu nối xích sắt bay vòng, đánh theo góc không logic – bản sao không đọc được đòn.
Một lưỡi liềm găm thẳng cổ, bản sao tan biến.
Neji thở nhẹ: “Nó phản xạ giống hệt mình… vậy thì không đánh như Hyūga.”
Anh dừng Byakugan. Lùi một bước – và không phòng thủ.
Bản sao lao tới.
Ngay khoảnh khắc ấy – Neji nhảy sang trái, xoay tay – tung một đòn chưởng quái góc, chưa từng dạy trong tộc.
“Bát Quái – Thoái Tâm Chưởng!”
Cú đánh lệch hướng vào xương vai – bản sao rạn vỡ, biến mất trong tiếng gió.
Gai siết băng tay. Máu chảy từ miệng.
“Ta… có một điểm hơn ngươi.”
Bản sao im lặng, chuẩn bị thế đá.
Gai mỉm cười:
“Ta có trái tim. Kei Mon – Kính Môn… MỞ!”
Chakra bắn thẳng trời cao, Gai dịch chuyển như sấm:
“Asa Kujaku – Triều Khổng Tước!”
Hàng trăm quyền đỏ lửa bùng lên giữa hư không – mỗi đòn đấm tung ra là một cánh khổng tước cháy rực.
Bản sao không kịp phản ứng – nổ tung trong luồng khí quyền thiêu đốt tất cả.
Gai chống đầu gối, ngẩng mặt lên:
“Đến lúc… hội quân.”
—------------------------
Đội Kakashi sau khi nhận thấy kết giới bị phá, liền biết đội Gai đã thành công. Naruto lao đến đầu tiên, nhìn thấy bức vách đá chắn kín cửa vào – mạch chakra đã tản, nhưng lối đi vẫn bị phong bế bằng đá khổng lồ.
“Hết rào chắn rồi… nhưng cái này thì làm sao...”
Ino không cần hiệu lệnh, tụ lực vào nắm đấm:
“Hãy xem quái lực quyền của bản cô nương! Haiya!”
ẦM!!
Một cú đấm thẳng tay – vách đá dày cả mét vỡ tung như tương bã, đá vụn bay tung tóe, khói bụi bốc lên từng lớp. Trong tích tắc, cửa động biến thành lối trống trải như cổng thành bị đập vỡ.
Ino phủi tay, quay sang cười nhẹ. “Xong rồi.”
Naruto đứng chết trân. Cả người khẽ run như gặp phong thấp. Cậu nuốt khan.
“Nếu sau này có lỡ nói gì làm cô ấy phật ý… chắc mình bị đấm thành bánh thịt mất.” - Naruto khẽ lẩm bẩm
Hinata đứng bên cạnh, cố gắng nghiêng đầu che nụ cười đang rút khỏi khóe môi, vai khẽ run lên.
Sai thì gật gù, miệng lẩm bẩm:
“Về mặt vật lý, đúng là không nên để phụ nữ tức giận.”
Cả nhóm cùng quay đầu nhìn Sai.
Naruto buông một tiếng thở dài:
“…Câu đó mà để Tsunade nghe được thì cậu tiêu đời rồi.”
Naruto là người đầu tiên lao vào – theo sau là Kakashi, Chiyo, Sai, Ino, Hinata.
Bên trong là một đại điện đá – tượng mười tay khổng lồ lặng im, đầu hơi cúi xuống.
Dưới chân tượng – Gaara nằm đó, bất động, sắc mặt trắng bệch như tuyết.
Trên xác cậu, Deidara đang ngồi, cười nhàn nhã như thể đó là bức tượng trang trí.
“Đến rồi à? Không muộn lắm nhỉ.”
Từ bóng tối sau lưng – Sasori bước ra, ánh nhìn lạnh buốt.
Chiyo đứng sững.“Sasori…”
Nhưng Naruto…
“NGƯƠI DÁM NGỒI TRÊN XÁC GAARA Ư TÊN KHỐN?!?!”
Mắt cậu đỏ lên – không phải do Cửu Vĩ, mà vì lửa giận thật sự.
“Hachimon Tonkō – Lục Môn mở.”
Bùm! Sóng khí nổ ra quanh thân. Máu từ lỗ chân lông phụt nhẹ như mù đỏ. Không khí méo mó bởi áp suất chakra.
Kisame không chần chừ, kết ấn:
“Suiton – Goshokuzame!” (Thủy Độn – Ngũ Thực Cá Mập!)
Năm con cá mập chakra từ mặt nước vọt lên, nhắm Gai mà ngoạm.
Gai không lùi bước, mà phi thân như tên bắn.
"Dynamic Entry!"
Một cú đá thẳng vào đầu con đầu tiên – nó nổ tan thành sóng nước. Gai xoay người, tung cú đá xoáy đạp văng con thứ hai. Hai con còn lại tiếp cận, nhưng Gai lướt ngang, ba chiêu thể thuật trong nửa giây, đã biến đám cá mập thành cát bụi.
Kisame đột ngột xuất hiện phía sau – vung Samehada chém ngang. Gai xoay đầu tránh, khuỷu tay gập lại:
“Konoha Gouriki Senpū!” (Mộc Diệp Đại Toàn Phong)
Cú xoay chân đập thẳng vào cổ tay Kisame, lực đá mạnh đến mức Samehada bật khỏi tay Kisame. Gai nắm lấy cán kiếm bằng một tay, đập thẳng nó vào mặt hắn.
Kisame bị đánh bay, máu chảy dầm dề.
“Không ngờ... ngươi lại mạnh lên so với lần trước.”
Hắn cắn tay, ấn máu xuống nước:
“Suiton – Dai Bakusui Shōha!” (Thủy Độn – Đại Bạo Thủy Xung Ba)
Một cột nước khổng lồ từ dưới trồi lên, định cuốn Gai đi.
Gai bấm chân – đá bật lên không:
“Konoha Kaiganshō!” (Mộc Diệp Loạn Kích)
Từ trên cao, Gai tung liên tiếp ba mươi cú đấm trong chưa tới hai giây – mỗi cú đánh tạo ra xung kích phá tan cột nước. Áp lực chấn động khiến Kisame bị hất lùi giữa bọt nước tan tành.
Gai đáp xuống, thân thể đỏ lửa. Máu rỉ từng giọt từ bả vai, nhưng Gai lúc này không cảm thấy đau.
Anh lại tiếp tục lao đến trước mặt Kisame với tốc độ chóng mặt. Chưa kịp để đối phương phản ứng, anh đã đấm hắn bay lên trên cao. Sau đó với một cú bật người điệu nghệ, anh tung đòn:
“Asa Kujaku – Triều Khổng Tước.”
Cú đấm đầu tiên chạm ngực Kisame – phát ra ánh lửa hồng. Rồi cú thứ hai, thứ ba, thứ bốn… Mỗi quyền một đốm lửa. Một trăm quyền sau, một biển lửa quyền bao phủ cả cơ thể đối thủ.
Gai tung quyền cuối – cú đấm phá vỡ cả mặt nước, đánh Kisame bay ngược vào vách đá.
ẦM!
Gai thở dốc, đứng im. Kisame nằm bất động. Neji lảo đảo tiến lại, kiểm tra chakra.
“Hắn chết rồi. Khoan đã…”
Lớp da của “Kisame” bắt đầu nứt vỡ, từng tảng từng tảng một. Sau đó cả một khuôn mặt lạ hoắc lộ ra.
Tenten run giọng: “Đây… đây chỉ là một tên thế thân!”
Xác đối thủ tan ra thành bùn. Gương mặt bên dưới là một ninja xa lạ – tóc đen ngắn, trán đeo băng có khắc biểu tượng làng Cát.
Cả đội nín thinh. Không ai nói gì. Cho đến khi…
Gai chống nạnh, nhìn vào cái xác rồi nhíu mày:
“…Vậy rốt cuộc cái tên cá mập đó là ai nhỉ?”
Ầm!
Cả đội trợn mắt nhìn Maito Gai rồi ngã ngửa.
Neji rên rỉ: “Thầy lại quên nữa rồi?!!”
—-----------------------
Cả Đội Gai lẫn Đội Kakashi sau khi phát hiện bị lừa, lập tức đến điểm hội quân. Và không mất bao lâu, cả nhóm đã đứng trước cánh cổng chakra tỏa ánh tím nhạt nơi vách núi.
Kakashi kiểm tra rào chắn bằng Sharingan, trầm giọng:
“Đây là kết giới. Bên trong có lẽ là nơi chúng sử dụng để rút Nhất Vĩ khỏi Gaara. Nếu hoàn tất nghi thức… Gaara chắc chắn sẽ chết. Chúng ta phải nhanh chóng phá phong ấn này.”
Kakashi ra lệnh:
“Phong ấn này bị điều khiển bởi bốn trận nhãn. Gai, cậu cùng đội của mình chia nhau đến bốn điểm đã được đánh dấu bằng chakra. Gỡ phong ấn ngoại vi.”
Gai gật đầu. Cả nhóm kiểm tra và trang bị thiết bị liên lạc, sau đó thuấn thân biến mất.
“Còn chúng ta,” – Kakashi quay sang Naruto, Sai, Ino, Hinata, Chiyo – “chuẩn bị phá rào chắn chính.”
Nhưng Akatsuki không đơn giản.
Ngay khi Tenten vừa đặt tay lên phong ấn thứ nhất, một luồng khí đen bùng lên từ mặt đất – một bản sao hoàn chỉnh của cô trồi lên, ánh mắt trống rỗng nhưng mang đầy sát khí.
Cùng lúc đó, Lee, Neji và Gai cũng đối mặt với chính hình bóng của mình. Bốn người – bốn bản sao – bốn trận chiến.
Lee lùi lại, giật mình khi thấy đối phương bật cùng tư thế. “Đây… là chính mình sao?”
Bản sao không đáp, lao tới như bão.
“Konoha Reppū!”
Lee xoay ngang, đá móc chân bản sao. Nhưng đối thủ cũng hô:
“Konoha Reppū!”
Hai cú đá giao nhau trên không, Lee bị đánh bật ra sau, lưng đập vào vách đá.
“Không thể tin được…” – cậu lau máu mũi – “hắn cũng có thể làm thế?.”
Lee bật dậy, lập tức tăng tốc:
“Hachimon Tonkō – Seimon, Shōmon, KAI!”
Một làn sóng chakra đỏ thẫm bật ra. Lee lao vào trận chiến với tốc độ siêu phàm – tung chưởng, đá vòng, nhảy ngược, xoay chém bằng gót chân.
Ở phía khác, Tenten giật mình khi bản sao thi triển chiêu giống hệt cô:
“Sōshōryū – Song Long Thập Vũ!”
Hai con rồng giấy bay quanh, phóng ra cả trăm vũ khí sắc nhọn.
Tenten xoay người né, rút hai cuộn trục:
“Sōshōryū – Phá Vũ Liên Tiễn!”
Một cơn mưa vũ khí thật bắn trả lại – lửa, bom khói, kunai nổ. Khung cảnh thành địa ngục giữa rừng.
Neji cũng đang phải đối mặt với bản sao của mình. Anh bật Byakugan, thủ thế:
“Hakkeshō Kaiten – Bát Quái Hồi Thiên!”
Bản sao cũng nói cùng câu, quay vòng tạo lốc xoáy chakra.
Hai vòng xoáy chạm nhau – gió rít, đá bay.
Neji trừng mắt:
“Nếu nó cũng có Bạch Nhãn… ta không thể dùng góc chết để phản đòn.”
Anh thay đổi thế đánh, áp sát bằng tốc độ:
“Hakke – Nijūshihō!” (Bát Quái – Nhị Thập Tứ Chưởng)
Tung ra hai mươi bốn đòn chưởng vào hệ kinh mạch đối phương.
Bản sao cũng hô:
“Nijūshihō!”
Hai luồng chakra va chạm, thân thể cùng lúc bật ngửa – cả Neji và bản sao rơi xuống đất, thở gấp.
Còn Gai, lúc này lại cười rạng rỡ: “Lâu lắm rồi mới có dịp nhìn ta từ góc độ bên ngoài!”
Bản sao không đáp – lao vào với cú đá thẳng:
“Konoha Dai Senpū!”
Gai đỡ bằng chân phải, quay người phản công:
“Konoha Goriki Senpū!”
Hai cơn lốc thể thuật đập vào nhau – đất dưới chân nứt, gió gào thét quanh rìa trận chiến.
Gai bật lui, lấy đà: “Hachimon Tonkō – Khai Môn, Kinh Môn… MỞ!”
Bản sao cũng hô… giống y hệt.
Gai thở nặng. “Vậy ra chỉ có ý chí mới phân thắng bại…”
—-----------------------------
Lee thở hồng hộc, nắm đấm siết lại, mồ hôi tuôn như mưa.
Bản sao trước mặt cậu vẫn đứng nguyên không có dấu hiệu mệt mỏi.
Lee cắn răng:
“Hắn… không thể nào… dù đã đấu liên tục.”
Neji gượng dậy sau một cú đẩy ngược từ Kaiten phản xạ của bản sao, cau mày:
“Đây không phải bản sao bình thường. Nó có sức bền gần như vô hạn, không giảm dù chiến đấu bao lâu.”
Tenten thở dốc, một tay ôm bả vai rướm máu. “Nó giống như phiên bản ‘hệ thống tự động hóa’ của mình…”
Gai lùi lại, ánh mắt nghiêm túc.
“…Không biết đau. Không sợ chấn thương. Không có rào cản tâm lý. Chỉ có một cách: phải vượt qua chính bản thân mình.”
Lee gào lên:
“Kyo Mon – Cảnh Môn, mở!!”
Chakra phun ra đỏ rực – tốc độ vượt xa bản sao.
“Ta… là Rock Lee! Người sẽ vượt qua cả Gai-sensei!”
Cậu xoay tròn, tung đòn đá liên hoàn:
“Ura Renge – Liên Hoa Phản Diện!”
Một loạt cú đá đập nát phòng thủ bản sao, Lee kết thúc bằng một đòn gối xoáy từ trên trời giáng xuống – phụt! – bản sao vỡ thành khói đen.
Tenten mím môi, xoay trục lớn cuối cùng:
“Không thể so đòn với mình được… phải đánh theo cách nó không biết.”
Cô thả bom khói tẩm genjutsu, đồng thời đảo hướng vũ khí:
“Kusarikama Senkō – Liên Hoàn Liêm Tiễn!”
Phi tiêu nối xích sắt bay vòng, đánh theo góc không logic – bản sao không đọc được đòn.
Một lưỡi liềm găm thẳng cổ, bản sao tan biến.
Neji thở nhẹ: “Nó phản xạ giống hệt mình… vậy thì không đánh như Hyūga.”
Anh dừng Byakugan. Lùi một bước – và không phòng thủ.
Bản sao lao tới.
Ngay khoảnh khắc ấy – Neji nhảy sang trái, xoay tay – tung một đòn chưởng quái góc, chưa từng dạy trong tộc.
“Bát Quái – Thoái Tâm Chưởng!”
Cú đánh lệch hướng vào xương vai – bản sao rạn vỡ, biến mất trong tiếng gió.
Gai siết băng tay. Máu chảy từ miệng.
“Ta… có một điểm hơn ngươi.”
Bản sao im lặng, chuẩn bị thế đá.
Gai mỉm cười:
“Ta có trái tim. Kei Mon – Kính Môn… MỞ!”
Chakra bắn thẳng trời cao, Gai dịch chuyển như sấm:
“Asa Kujaku – Triều Khổng Tước!”
Hàng trăm quyền đỏ lửa bùng lên giữa hư không – mỗi đòn đấm tung ra là một cánh khổng tước cháy rực.
Bản sao không kịp phản ứng – nổ tung trong luồng khí quyền thiêu đốt tất cả.
Gai chống đầu gối, ngẩng mặt lên:
“Đến lúc… hội quân.”
—------------------------
Đội Kakashi sau khi nhận thấy kết giới bị phá, liền biết đội Gai đã thành công. Naruto lao đến đầu tiên, nhìn thấy bức vách đá chắn kín cửa vào – mạch chakra đã tản, nhưng lối đi vẫn bị phong bế bằng đá khổng lồ.
“Hết rào chắn rồi… nhưng cái này thì làm sao...”
Ino không cần hiệu lệnh, tụ lực vào nắm đấm:
“Hãy xem quái lực quyền của bản cô nương! Haiya!”
ẦM!!
Một cú đấm thẳng tay – vách đá dày cả mét vỡ tung như tương bã, đá vụn bay tung tóe, khói bụi bốc lên từng lớp. Trong tích tắc, cửa động biến thành lối trống trải như cổng thành bị đập vỡ.
Ino phủi tay, quay sang cười nhẹ. “Xong rồi.”
Naruto đứng chết trân. Cả người khẽ run như gặp phong thấp. Cậu nuốt khan.
“Nếu sau này có lỡ nói gì làm cô ấy phật ý… chắc mình bị đấm thành bánh thịt mất.” - Naruto khẽ lẩm bẩm
Hinata đứng bên cạnh, cố gắng nghiêng đầu che nụ cười đang rút khỏi khóe môi, vai khẽ run lên.
Sai thì gật gù, miệng lẩm bẩm:
“Về mặt vật lý, đúng là không nên để phụ nữ tức giận.”
Cả nhóm cùng quay đầu nhìn Sai.
Naruto buông một tiếng thở dài:
“…Câu đó mà để Tsunade nghe được thì cậu tiêu đời rồi.”
Naruto là người đầu tiên lao vào – theo sau là Kakashi, Chiyo, Sai, Ino, Hinata.
Bên trong là một đại điện đá – tượng mười tay khổng lồ lặng im, đầu hơi cúi xuống.
Dưới chân tượng – Gaara nằm đó, bất động, sắc mặt trắng bệch như tuyết.
Trên xác cậu, Deidara đang ngồi, cười nhàn nhã như thể đó là bức tượng trang trí.
“Đến rồi à? Không muộn lắm nhỉ.”
Từ bóng tối sau lưng – Sasori bước ra, ánh nhìn lạnh buốt.
Chiyo đứng sững.“Sasori…”
Nhưng Naruto…
“NGƯƠI DÁM NGỒI TRÊN XÁC GAARA Ư TÊN KHỐN?!?!”
Mắt cậu đỏ lên – không phải do Cửu Vĩ, mà vì lửa giận thật sự.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương