Ngồi trên xác Gaara, Deidara vẫn ung dung, tay ôm gối, miệng cười như thể đang thưởng thức phong cảnh. Phía sau hắn, Sasori đứng lặng, ánh mắt lạnh buốt, cánh tay cơ khí co lại như chuẩn bị khai chiến.

Kakashi trầm giọng:

“…Chúng đang chuẩn bị rút lui.”

Deidara nhún vai, nhẹ giọng như đang bàn chuyện trà đạo:

“Chúng ta xong việc rồi. Giờ là lúc biến thôi, Sasori.”

Ngay khi Deidara vỗ tay ra hiệu, một con chim đất sét khổng lồ nở ra từ gói đất phía sau hắn, đôi cánh bung rộng phủ kín trần hang.

Hắn cắp theo cơ thể Gaara, nhảy lên lưng chim, ngạo nghễ bay lên:

“Yoh~, tạm biệt! Bảo trọng nha~!”

Naruto hét lớn: “DỪNG LẠI!!”

Cậu định lao theo thì bị Kakashi giữ lại.

“Chia đội!”

Kakashi phân lệnh ngay trong tích tắc:

“Ino, Hinata, bà Chiyo, ba người ở lại xử lý Sasori.”

“Naruto, Sai - hai đứa theo ta!” – anh quay sang Naruto và Sai.

Sai lặng lẽ rút bút ra, vẽ vội trên mặt giấy:

“Chōjū Giga – Dai Tori!” (Siêu Thú Họa – Đại Điểu)

Một con chim mực khổng lồ phóng ra khỏi trang giấy, tung cánh giữa không trung.

Kakashi nắm tay Naruto kéo lên, cả ba phóng lên lưng chim.

Naruto vừa đứng vững, gầm lên: “DEIDARA! TA SẼ XÉ XÁC NGƯƠI TRÊN KHÔNG!!”

Deidara quay đầu lại, mỉm cười như trêu ngươi: “Bay đi nào, nhóc con…”

Phía dưới, Sasori bước ra, đôi mắt lạnh như thép nhìn ba người còn lại. Tay áo hắn xòe ra – từ bên trong, những khớp nối rít lên.

“Ta không có thời gian chơi lâu, nên mong các ngươi đừng yếu quá.”

Chiyo lùi một bước, trầm giọng:

“Hinata, Ino. Các cô bé… chuẩn bị chiến đấu.”

Sasori bước ra, dáng vẻ lạnh lùng đến mức vô cảm. Trên người hắn là lớp rối hình thú, cái đầu đội mũ thép, lớp áo choàng khép kín che toàn thân.

Hiruko.

Chiyo khựng lại một nhịp.

“…Bộ rối đó… vẫn là lớp vỏ che chắn đầu tiên của ngươi sao?”

Sasori không đáp. Đôi mắt hắn trống rỗng như mắt con rối, chỉ phát ra một giọng nói đều đều:

“Ta không thích bị vấy bẩn. Chiến đấu từ xa là đủ.”

Chiyo nhún người, giật nhẹ sợi chỉ chakra – một con rối mang dáng samurai cổ đại bật ra, đứng chắn phía trước.

“Ino, Hinata – ta sẽ yểm trợ từ sau. Nhiệm vụ của các cô là phá vỡ lớp vỏ đầu tiên.”

Hinata kích hoạt Byakugan, ánh mắt mở rộng cả hang đá:

“Phía bên trái… hắn có giấu phi tiêu tẩm độc.”

Ino gật đầu, bấm tay:

“Vậy tớ tấn công trực diện. Cậu làm lệch cơ cấu xoay của khớp vai trái.”

Sasori giật nhẹ dây ngón tay – Hiruko há miệng, phun ra một loạt kim độc tẩm từ miệng rộng như thùng rác.

Chiyo giật ngón tay – con rối phòng thủ giương cánh tay chắn toàn bộ kim.

“Cẩn thận, chỉ cần một vết thương nhỏ là độc phát tán.”

Ino lao vào trước, nền đất vỡ tung dưới bước chân quái lực:

“Xem chiêu!!”

ẦM! – Hiruko đưa tay chắn, nứt một phần vai. Nhưng ngay sau đó, Hinata đã tới bên sườn:

“Hakke – Nijūshihō!”

Từng chưởng ập vào cơ cấu chakra phía bên – Hinata đánh trúng khớp dẫn cơ, khiến cánh tay rối tê liệt.

Sasori hơi nhíu mày. “Có tiến bộ.”

Hiruko rùng mình, từ phía sau, một chiếc đuôi sắt hình lưỡi liềm bật ra, vung ngang như đao lớn.

Ino và Hinata lùi về, nhưng đuôi con rối quá nhanh.

Chiyo đạp mạnh, tung hai sợi chỉ chakra kéo Ino và Hinata ngược lại ngay trước khi lưỡi đuôi sượt qua.

Ino tròn mắt. “Bà phản xạ nhanh thật…”

Chiyo lạnh giọng: “Với một người điều khiển rối, phản xạ là điều tối thiểu.”

Hinata đã xoay người hạ thấp trọng tâm, luồng chakra nhu quyền tụ ở hai lòng bàn tay.

“Bà Chiyo, tôi cảm ứng chakra đuôi rối nằm bên trái, ba đốt phía trên – khớp nối đó không có áo giáp che.”

Chiyo khẽ gật, ngón tay rung nhẹ – một con rối nhỏ hình nhện bò men theo vách đá, nhảy tới phía bên trái Hiruko để đánh lạc hướng.

Sasori nhếch môi:

“Trẻ con mà cũng mơ làm vũ công múa dây?”

Hắn giật mạnh cổ tay – đuôi rối quất ngang. Nhưng Hinata đã biến mất khỏi tầm nhìn. Với tốc độ rèn luyện từ Nhu Quyền hợp thể Tsunade truyền thụ, cô đã vòng ra sau.

“Hakke – Sanjūni Shō!” (Bát Quái – Tam Thập Nhị Chưởng)

Cô đánh liên tiếp vào đúng tuyến chakra điều khiển đuôi rối – chưởng thứ 32 khiến toàn bộ đuôi rơi xuống đất như rắn gãy xương.

Hiruko trượt nghiêng. Lớp giáp sau bung ra. Một khe hở lộ ra phía trong.

Ino hét lên:

“Để tớ!”

Cô lùi lại, kết ấn:

“Shintenshin no Jutsu – Tâm Chuyển Chi Thuật!”

Linh hồn cô rời thể xác, phóng thẳng vào khe hở nơi Sasori đang ẩn mình.

Sasori lập tức đóng khớp giáp – nhưng không kịp. Tầm ảnh hưởng chi thuật đã chạm mép chakra! Chiyo phản ứng trong khoảnh khắc – giật mạnh sợi chỉ kéo cơ thể Ino đang ngã gục lui lại, cứu đúng lúc trước khi cô bị thương.

Một phần tâm thức của Ino đã xâm nhập. Dù chỉ vài giây, nhưng cũng đủ để làm Sasori ngắt dây điều khiển chính trong một nhịp.

Hiruko loạng choạng – khung giáp lộ rõ phần cổ yếu nhất.

Chiyo hét:

“Hinata! Góc dưới cổ, điểm yếu của nó đó! Phá tan nó đi!”

Hinata không đáp lời, tung người bay lên:

“Jūken Hō – Hakke Kūshō!” (Nhu Quyền Pháp – Không Chưởng)

Một cú chưởng tầm xa – không khí rít lên – đánh thẳng vào khe cổ.

ẦM!

Hiruko vỡ tung.

Một mảnh giáp rơi ra – và từ trong đống rối tan nát, Sasori thật bước ra.

Hắn không bối rối. Không giận dữ.

Chỉ… nở một nụ cười lạ lùng.

“Giỏi đấy. Cả ba ngươi đều giỏi hơn ta nghĩ.”

Chiyo lùi nửa bước, mắt nheo lại:

“…Trò đùa chỉ mới bắt đầu thôi, Sasori.”

Khi lớp vỏ rối Hiruko vỡ tan, bụi gỗ và cơ khí rơi lả tả quanh thân hắn, Sasori thật hiện ra, tóc đỏ sẫm, da tái nhợt như tượng sáp, cơ thể không có khí chất con người.

Hắn không nói gì thêm, chỉ đưa tay ra sau – một cuộn rối bọc vải đen bung mở, lộ ra một con rối mang dáng vóc uy nghiêm, đầu đội mũ Kazekage, đôi mắt rỗng tuếch.

Sasori đứng thẳng dậy, bàn tay trái xoay nhẹ như đang điều khiển đàn rối khổng lồ bằng sợi tơ vô hình.

“Đẹp đấy, các ngươi đã phá được Hiruko. Nhưng... bây giờ là vũ khí thực sự của ta.”

Hắn đưa tay vỗ nhẹ lên vai con rối mặc áo Kazekage.

“Ngươi biết hắn là ai không, bà Chiyo? Kazekage Đệ Tam. Ta đã giết ông ta bằng chính tay mình... rồi biến thi thể đó thành tuyệt tác.”

Chiyo cau mày, nhưng không giấu được ánh mắt kinh hãi. “…Kazekage Đệ Tam.”

Hinata thốt lên: “Là… Kazekage mạnh nhất trong lịch sử Làng Cát?”

Chiyo siết nắm tay: “Đúng. Và giờ, hắn bị Sasori biến thành một con rối… thứ rối nguy hiểm nhất từng tồn tại.”

Sasori tiếp tục, giọng đều đều như đang đọc sách:

“Ta đã làm điều tương tự với 297 người khác. Mỗi rối là một nhân chứng cho sự hoàn hảo.”

Ánh mắt hắn quét qua Hinata và Ino.

“Và các ngươi – cũng sẽ là phần bổ sung tiếp theo trong bộ sưu tập.”

Sasori kéo ngón tay – từ lưng Kazekage rối, tua chakra màu đỏ thẫm bung ra, như mạch máu điều khiển sống chết.

“Kugutsu no Jutsu – Rối Hóa Nhân Vô Song.”

Kazekage giơ tay – từ cổ tay hắn, một dòng Thiết Sa đen như mực tuôn ra, xoáy tròn giữa không trung, gào rú như lưỡi cưa gió.

Hinata bật Byakugan. “Lượng chakra... không thua gì nhẫn giả cấp Kage.”

Ino lùi lại: “Lần này không thể đánh kiểu vừa rồi. Đòn trực diện sẽ bị nghiền nát bởi Thiết Sa.”

Sasori nhẹ giọng: “Các ngươi có thể chạy, nếu không muốn biến thành rối tiếp theo.”

Kazekage rối đưa tay – Thiết Sa ngưng tụ thành hàng trăm mũi lao hình kim, bắn đồng loạt.

“Satetsu Shigure – Thiết Sa Vũ!”

Chiyo kéo hai cô gái lùi lại, đồng thời tung ra hai rối chắn đạn.

ẦM ẦM ẦM! – tiếng kim loại va chạm, lửa tóe lên dữ dội.

Hinata nghiêng người né sát đòn, nhưng một mũi kim sượt qua vai – mảnh áo cháy xém chỉ vì ma sát với Thiết Sa.

Ino nhăn mặt. “Chỉ một chút thôi cũng đủ gãy xương.”

Chiyo thì thầm: “Thiết Sa không chỉ sắc – mà còn chứa độc. Một vết xước… là kết thúc.”

Kazekage rối giơ tay – Thiết Sa xoáy quanh rồi biến thành trường thương, lưỡi cưa, búa gai, từng đòn đều có thể giết người trong nháy mắt. Không chỉ là vật lý, mà còn thấm độc từ Sasori – loại độc giết người trong vòng vài phút.

Chiyo nghiến răng:

“Hắn kiểm soát chiến trường bằng kim loại. Thiết Sa vừa là vũ khí, vừa là bẫy tử.”

Hinata và Ino né liên tục, nhưng dần bị dồn vào góc. Ino thở hắt ra, ánh mắt đầy quyết tâm:

“Tốt. Chúng ta vẫn ổn. Loại độc này... có thể giải được.”

Hinata gật đầu: “Trước khi rời làng Cát, bọn tôi đã phối hợp điều chế thuốc giải từ nguyên mẫu độc do Temari cung cấp.”

Ino lôi một ống nhỏ từ túi y thuật, cắm thẳng vào bắp tay – Hinata làm tương tự.

Chiyo quay sang, ngạc nhiên: “Các cô đã dự phòng từ trước?”

Ino cười nhẹ, mồ hôi đẫm trán: “Là học trò của Tsunade – bọn tôi được dạy: ‘Không ra trận với tay không, và không đánh nhau với độc mà không có thuốc giải.’”

Chiyo siết ngón tay – hai con rối mới bung ra từ hộp gỗ sau lưng. Cánh tay dài, mái tóc bạc, ánh mắt buồn:

“Đây là… cha mẹ của Sasori. Những bản rối cuối cùng hắn từng chạm tay vào bằng trái tim… trước khi trái tim ấy không còn là của con người nữa.”

Sasori thoáng khựng lại – trong mắt hắn lóe lên một tia gì đó… giống như hồi ức.

Nhưng rồi hắn cười khẩy: “Chúng chỉ là đồ chơi mục nát. Đừng nghĩ cảm xúc sẽ làm ta run tay.”

Chiyo không đáp. Bà ra lệnh: “Hinata – phá khớp nối của con rối. Ino – dồn nội lực vào một cú đấm. Ta sẽ giữ hướng tấn công của Thiết Sa.”

Hinata luồn bên hông, né tránh sát đường bay của lưỡi cưa Thiết Sa, nhảy vào điểm mù:

“Jūken Hō – Hakke Rokujūyon Shō!”

Ba mươi hai chưởng đánh thẳng vào khớp điều khiển – khiến tay phải của rối Kazekage rũ xuống như bị cắt gân.

Ino hô khẽ: “CHẾT ĐI!”

Cô đập thẳng nắm đấm vào ngực con rối – quái lực dồn nén trong lòng bàn tay, tiếng rắc gãy vang lên chát chúa.

Toàn bộ khung ngực của con rối Kazekage nổ tung thành mảnh vụn.

Kazekage Đệ Tam – con rối mạnh nhất của Sasori – bị phá hủy hoàn toàn.

Không dừng lại ở đó, Hinata và Ino đồng loạt lao lên đánh thẳng vào người Sasori với hai đòn đánh tổng lực.

BỐP!!

Sasori lùi lại, vết nứt từ bả vai kéo dài xuống thân. Cánh tay gãy lìa, nhưng hắn không kêu đau. Không máu, không thịt, chỉ là… gỗ và dây kim loại.

Ino nghiến răng: “Lẽ ra hắn phải chết rồi…”

Hinata dùng Byakugan nhìn sâu vào thân thể hắn, rồi kinh ngạc:
“…Không có chakra trong cơ thể. Nhưng có một lõi… đang phát sáng giữa ngực.”

Chiyo chợt run nhẹ.
“Không lẽ… Ngươi đã…”

Sasori mỉm cười.

“Đúng vậy. Ta đã loại bỏ thứ yếu ớt gọi là 'thịt da' từ lâu. Bản thân ta là một con rối hoàn chỉnh. Bất tử. Vĩnh cửu.”

Chiyo nắm chặt chỉ chakra, thì thầm:

“…Monzaemon, xin hãy dẫn đường.”

Mười cuộn rối bật mở từ lưng bà – Mười con rối Chikamatsu – kiệt tác cuối cùng của huyền thoại Monzaemon Chikamatsu, người sáng lập nghệ thuật rối.

Sasori cười nhạt.

“Vậy ta cũng nên đáp lễ.”

Hắn đưa tay, mở rộng đôi tay khớp sắt – từ phía sau, một biển người bằng rối trồi lên. Một trăm con rối người, mỗi kẻ từng là shinobi bị hắn giết, biến thành vũ khí sống.

“Bí thuật đỏ – Biểu diễn Trăm Rối!”

Khi hai bức tường rối đập vào nhau, tiếng kim loại rít vang như sấm nổ giữa lòng đất, thân gỗ vỡ vụn, chỉ chakra đứt tung như tơ máu.

Mười con rối của Chikamatsu – mỗi con mang hình thái khác nhau: người mang kiếm, người khiên to như núi, có kẻ cầm song đao, có kẻ thân thể hình rắn. Chúng không cần chỉ đạo lời nói – chỉ cần một cái giật nhẹ từ ngón tay của Chiyo, lập tức xuất chiêu theo đúng từng thế trận được lập trình.

Ba rối xông lên trước – một mang đại đao chém ngang, con thứ hai phi tiêu tẩm độc từ cổ tay, con thứ ba là rối dạng cao thủ khinh công – liên tục lướt trên đầu kẻ địch, tấn công từ góc chết.

Sasori điều khiển 100 rối người tỏa ra như đội quân vô hồn, từng kẻ vung vũ khí – kiếm, kích, móc, cung – tạo thành biển sát thương áp đảo số lượng.

Một rối của Chikamatsu bị xuyên qua lồng ngực – nhưng chưa kịp rút kiếm, nó đã bị rối khinh công chém ngang cổ từ phía sau. Đòn đánh có phối hợp.

Mồ hôi túa trên trán Chiyo, nhưng tay bà không ngừng rung động.

“Mười rối – kết trận Huyết Môn.”

Năm rối hợp thành khiên chắn giữa chiến trường, năm rối còn lại ẩn nấp đánh tỉa từ xa – chia nhỏ đội hình của đối phương.

Chiyo khẽ nghiêng đầu.

“Rối số 3 – vòng sang phải. Số 6 – đá vào đầu gối con mặc áo đỏ. Cắt chỉ chakra dẫn động ở khớp hông.”

Ino không lùi lại yểm trợ mà xông lên trước, dùng cặp găng tăng cường chakra của mình đấm vỡ đầu một rối đang định tấn công Chiyo.

Ino lách qua một cây kích, xoay người tung đá gót vào gáy, đánh bật thêm một rối nữa.

Ở phía đối diện, Hinata lướt giữa hàng rối như cánh sen giữa bão.

“Hakke – Sanjūni Shō!”

Từng chưởng đánh trúng điểm điều khiển chakra – từng con rối tê liệt, đổ gục không thể cử động.

Một con rối cầm đao chém tới – Hinata ngả người tránh sát, rồi đâm tay vào bụng:

“Shōten!” (Phá khí!)

Chakra xuyên thẳng – con rối nổ bụng, vỡ tung dây dẫn chakra.

Khi hai con rối Chikamatsu bị dồn vào góc, Chiyo hô:

“Rối số 7, tự nổ!”

Một con bỗng bùng nổ chakra – thiêu cháy bảy rối người xung quanh, mở ra khe trống cho Hinata luồn vào, đánh hạ bốn rối khác bằng nhu quyền chính xác.

Ino ném ống thuốc kháng độc về phía rối bị hư cơ chế – giữ rối sống đủ lâu để tiếp tục chiến đấu.

Chiyo nhìn hai cô gái đang phối hợp chiến đấu – bà khẽ gật đầu:
“…Tsunade đã dạy chúng tốt.”

Từ trong tường đá, từ khe gạch, từ cả những xác rối vỡ nát xung quanh – các con rối dự phòng cuối cùng của hắn trồi lên.

Mười, hai mươi, ba mươi... tất cả đều đã từng là con người, giờ chỉ còn là những cỗ máy chết chóc.

“CÁC NGƯƠI KHÔNG THỂ THẮNG!!”
Lần đầu tiên Sasori gào lên – không còn vẻ thản nhiên, chỉ còn giọng nói khản đặc của một linh hồn bị dồn đến chân tường.

Cả bầu trời rối đổ xuống, cùng lúc trút hết sát thương cuối cùng.

Chiyo bấm ngón tay, gọi lại toàn bộ bảy rối Chikamatsu còn lành lặn – chia làm hai cánh giáp công.

“Hinata – xử lý tầng trên!”

“Rõ!”

Hinata bật lên không, nhu quyền vung thành quạt rộng:

“Jūkenhō – Hakke Kūhekishō!”
(Nhu Quyền Pháp – Bát Quái Không Bích Chưởng)

Từng chưởng bắn ra, xé rách tuyến chakra của đám rối đang lao từ vòm hang.

Dưới đất, Ino xoay mình, tung đòn bão quyền:

“Chakra Bōryoku – Quyền Lực Y Thuật!!”

Một cú đấm – ba rối nổ tung, bay ngược trở lại đè vào đồng bọn.

Khi con rối cuối cùng nổ tung, sợi chỉ chakra đỏ của Sasori đứt sạch.

Hắn khựng lại.

Bàn tay máy run lên.

Ánh mắt – từ lạnh tanh – giờ chớp nhẹ, rồi mở to.

Chakra trong lõi co giật như tim đập bất ổn.

“…Không… thể nào…”

Mặt hắn không còn biểu cảm – nhưng sự hoảng loạn hiển hiện trong cử động run rẩy, như thể cả thế giới hắn tạo ra đã bị bẻ gãy.

Một cảm giác hắn đã lãng quên – sợ hãi.

Và rồi, hắn gục xuống một gối, đôi tay buông thõng.

“Chiyo-sama!” – Hinata gọi lớm “Tôi thấy điểm yếu!”

Chiyo xoay rối sang hướng khác, ra lệnh hai con rối người chắn đường lui của Sasori.

Ino hô theo:

“Cơ hội đây, Hinata!”

Hinata tụ chakra vào hai lòng bàn tay, thân thể hạ thấp, luồng chakra bọc tay thành một quả cầu xoáy màu tím lam – mang theo phù ấn niêm phong, được chính Tsunade truyền lại.

“Jūkenhō – Fūin Kyūshūken!!” (Nhu Quyền Pháp – Phong Ấn Hấp Thủ Quyền)

Cô lao về phía Sasori – con rối chính đang mở lồng ngực phóng lao độc, nhưng bị Ino đánh lệch góc trong khoảnh khắc.

Hinata đánh thẳng quả cầu phong ấn vào ngực trái Sasori, nơi chakra tập trung nồng nặc ánh lên trong mắt Byakugan.

ẦM!

Một trận pháp hình hoa sen bung ra, khóa lấy khớp cơ thể, dây dẫn chakra, và cả mắt khớp điều khiển. Trước mắt mọi người, một quả cầu đỏ hiện ra từ thân thể đang dần vỡ vụn.

Chiyo giật mình. “Không phải là…!”

Hinata vội dùng Byakugan soi thẳng vào lõi.

“Đó… là trái tim hắn.”

Sasori – trước ngực hắn giờ đang hiện ra một quả cầu lõi chakra, được bao bằng khung thép nhỏ như hộp thuốc – bên trên có dán một lá bùa khắc chữ 蠍 – “Sasori”.

Sasori đứng yên. Không động đậy.

Chiyo đứng dậy, ánh mắt không còn giận dữ, cũng không lạnh lùng. Chỉ là ánh nhìn của một người bà đã mất cháu, và một nghệ nhân quyết định buông tay. Ngón tay gầy guộc đưa lên – từng con rối Chikamatsu, từng sợi dây chakra, bắt đầu tỏa sáng lần cuối.

“Ino. Hinata. Lui lại.”

Ino mở to mắt: “Chiyo-sama… bà định…?”

Chiyo gật đầu, không nhìn họ.

“Ta muốn kết thúc nó… một lần, và mãi mãi.”

Từ sau lưng bà, mười con rối Chikamatsu, và hai rối cha mẹ của Sasori, tất cả đồng loạt đứng dậy. Không còn ánh sát khí. Chỉ là… một màn tiễn đưa.

“Ta đã sống cùng rối cả đời.”

“Và bây giờ… ta để rối tiễn một kẻ đã quên mất làm người là gì.”

Tứ phía – bốn con rối Chikamatsu di chuyển đồng bộ theo thao tác của Chiyo.

Một con tung lưới chakra.

Một con bắn xích phong ấn.

Hai con còn lại lướt trên mặt đất như loài thú, cơ thể xoay tròn vẽ nên trận pháp niêm phong bát quái, khóa toàn bộ chuyển động của lõi trái tim.

“Fūin Kugutsu – Kết Giới Rối Trói Tâm!”

ẦM! – Mảnh đất quanh lõi lõm xuống. Một trường lực vô hình nhốt trái tim ấy lại trong luồng chakra định vị.

Ino thì thầm:
“…Hắn… không di chuyển.”

Hinata nhìn bằng Byakugan, nhíu mày:
“Chakra vẫn đủ để phản kháng… nhưng hắn im lặng.”

Chiyo không nói một lời. Bà triệu hồi hai con rối cuối cùng – cha mẹ của Sasori, cánh tay rối nhẹ rung như thể gió thổi qua một giấc mơ.

Chiyo hạ tay xuống, hai con rối bước chậm về phía trái tim. Đôi tay rối dang ra, ôm lấy Sasori vào giữa lòng, như ngày xưa một đứa trẻ bật khóc trong vòng tay cha mẹ.

Phập!

Hai thanh kiếm từ hai con rối được rút ra, đâm thẳng vào trái tim Sasori.

Sasori – trong hình hài lõi trái tim – không né.

Chiyo khẽ rùng mình khi thấy dòng chakra dập tắt.

Bà lùi một bước, chống gối.

“…Nó đã thấy đòn ấy. Ta chắc chắn.”

“Các cô có thấy không? Hắn có thể tránh.”

Cả hai cô gái gật đầu – không ai nói được gì.

Chiyo mím môi, giọng như thoảng gió:

“Hắn chọn chết theo cách… mà hắn chưa bao giờ có được.”

“Một đứa trẻ bị bỏ lại, tự làm rối để thế thân... nhưng đến phút cuối cùng… vẫn mong được cha mẹ ôm mình lần cuối.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện