Chương 21: Đêm khuya ái muội (H)

Bầu không khí ái muội lan tràn khắp phòng, hơi thở nóng bỏng đan xen nhau.

Hai má Chúc Anh Đài nóng bừng, đương nhiên nàng biết ánh mắt xâm lược của Mã Văn Tài có ý gì, dưới ánh mắt trần trụi này, một cỗ xuân dịch trào ra từ mật huyệt nàng.

Yết hầu hẳn lăn lên lăn xuống, muốn hôn nàng.

Không biết vì sao Chúc Anh Đài cũng không trốn tránh, có thể là đèn nến trong y quán quá chói, đệm chăn quá nóng, ánh mắt của nam nhân quá ấm áp..

Nàng nhìn nam nhân đó đến gần, mùi trầm hương bao trùm lấy nàng, đôi môi ấm áp liếm láp môi nàng, vào lúc nàng cho rằng hắn đã sửa đổi không còn cường thế như cũ thì miệng đột nhiên bị cạy ra.

Chiếc lưỡi tiến vào khoang miệng nàng, quét giữa môi và răng, quấn quýt với chiếc lưỡi ngọt ngào của nàng.

Chúc Anh Đài bị hôn đến tê lưỡi, toàn thân nóng bừng, nhũ hoa đang quấn trong áo ống ngứa ngáy, hai chân cọ xát vào nhau kêu gào ham muốn.

Tim Mã Văn Tài đập nhanh, đây là lần đầu tiên Anh Đài không khách cự sự thân mật của hắn.

Hắn vén góc áo của nàng lên, xoa bóp vòng eo nhỏ mịn màng, nếu không phải vai đang bị thương, hắn sẽ lật người đè nàng dưới thân mà thọc vào rút ra.

Chúc Anh Đào bị hôn đến thất điên bát đảo, yên phần váy sam bị nam nhân dùng một tay cởi ra.

Dường như hắn nhận ra sự thiếu kiên nhẫn của nàng, bàn tay đang vuốt ve eo nhỏ hướng lên trên tựa như mang theo dòng điện, bao lấy bộ ngực đàn hồi, cuối cùng tập trung vào hoa anh đào hồng phấn trên đầu khối thịt mềm, hết véo lại xoa nắn.

“Ưm…” Chúc Anh Đài không nhịn được khẽ rên, quyến rũ gợi tình.

Tâm lý Mã Văn Tài rất thỏa mãn,hắn nhẹ gọi tên nàng, hận tay kia không tiện, nếu không hắn sẽ dùng cả hai nay xoa nắn đến khi nàng xin tha mới thôi.

Hắn nhấc chân ra, cởi quần lót của mình, ôm Chúc Anh Đài vào lòng, cọ xát vật căn thô to đang cương cứng vào tiểu huyệt của nàng.

Chúc Anh Đài bị nụ hôn làm choáng váng đến mức nàng hoàn toàn không ý thức được mối nguy hiểm đang đến gần. Tuy Mã Văn Tài bị thương nặng, thân thể vẫn nóng như cái bếp lò, nàng không tự chủ dán dán lên người hắn để xua đi cái lạnh của mùa xuân.

Tiếng nuốt nước bọt vang trên đỉnh đầu, lưỡi dao sắc bén không chút do dự xuyên thủng hoa huyệt, viên mãn tràn đầy lấp đây chỗ trống rỗng nơi sâu nhất của hoa huyệt.

Nước miếng nuốt thanh âm liền lên đỉnh đầu, lưỡi dao sắc bén không chút do dự phá vỡ hoa huyệt, cảm giác thỏa mãn căng tràn lấp đầy hoa huyệt ngứa ngáy.

“A!”

Không có vải dệt che miệng, Chúc Anh Đài nhịn không được ngâm nga thành tiếng.

Lần làm tình này tựa như không giống với trước đây, có lẽ vì Mã Văn Tài bị thương nên động tác nhẹ nhàng hơn rất nhiều, côn thịt đỏ tím mạnh mẽ mài mòn mật huyệt nhạy cảm, dục căn nóng bỏng như một thanh sắt nung đỏ ra vào trong hoa huyệt, thỉnh thoảng chạm vào điểm nhạy cảm sâu nhất khiến bụng nhỏ nàng co rút lại

Trăng tròn treo ngoài sương phòng suốt đêm, ánh đèn trong phòng cũng lấp lóe cả đêm. Bóng nam nữ chồng lên nhau in trên bức tường trắng, tấm ván giường mỏng manh phát ra tiếng cọt kẹt, tiếng thở dốc của nam tử và tiếng nỉ non của thiếu nữ vang lên không ngừng.

Ngày hôm sau thức dậy sớm, Mã Văn Tài nhìn thiếu nữ cả người đầy vết xanh tím trong lòng mình, hôn lên mái tóc đen của nàng, mặt đầy thỏa mãn.

Sau đêm qua, cuối cùng hắn cũng hiểu thế nào là cá nước thân mật thực sự, Anh Đài không kháng cự, thỉnh thoảng hôn lên yết hầu của hắn, nơi riêng tư nóng ẩm kẹt chặt vật căn hắn không buông, thậm chí còn để hắn rót đây tinh dịch đặc sệt vào bên trong hoa huyệt nàng.

Không có gì mỹ mãn hơn điều này.

Chúc Anh Đài đã sớm tỉnh, chỉ là hơi xấu hổ khi đối mặt với hắn.

Nàng không ngờ thay vì sa vào nam sắc của Mã Văn tài, nàng lại say mê cơ thể của hắn, dáng người săn chắc lộ rõ các cơ và dục căn cực đại, còn có sự dịu dàng đêm qua khiến nàng dục tiên dục tử.

Cuối cùng còn thuận theo lời hắn, miệng nói những câu lả lơi.

L*ng ngực nam nhân gần trong gang tấc, hơi nóng lan tỏa đốt cháy làn da của nàng, dâm ɖịch trên mép tiểu huyệt khô lại trên lông mu, cực kỳ dính nhớp.

Nàng do dự lúc lâu, dù sao thì đây cũng không phải là nơi để ở lâu, một khi sa vào tình sắc là nàng sẽ không còn đường về.

“Hiện tại Nhạc Nam ở đây, nếu đã có người chăm sóc huynh rồi thì ta đi trước, Văn Tài, có duyên gặp lại.” Chúc Anh Đài giãy giụa đứng dậy, mặc xong y phục rồi nói.

“Nàng lại muốn đi đâu hả?” Mã Văn Tài nghiến răng, đáy mắt đỏ hoe, khó tin nhìn nàng.

Rõ ràng đêm qua còn ôm lấy hắn mây mưa, vừa bước xuống giường liền không nhận người, hắn thấy mình như một kỹ nữ ở thanh lâu, còn Chúc Anh Đài chính là khách làng chơi vô lương tâm!

Điên rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện