Chương có nội dung bằng hình ảnh

Cho dù đã chuẩn bị tâm lý, nhưng khi rảo bước tiến vào đại điện, thấy trong đại điện người nằm đầy đất, phía trước còn có nữ nhân hồng y tóc rối bù đứng đó, An Cửu vẫn sợ tới mức tim đập lỡ một nhịp.

Nghe thấy động tĩnh, nữ nhân bỗng nhiên ngẩng đầu, ánh mắt sắc bén như đao.

Thấy mặt nữ nhân, nháy mắt An Cửu ngây ngẩn cả người.

Đây không phải Thánh Nữ Ma giáo mà nguyên tác nhắc tới sao!

Thánh Nữ Ma giáo Hoa Tình, trong sách ghi rằng, tuy từ nhỏ Hoa Tình học độc thuật, nhưng vì chưa từng rời núi, cũng không có ai dạy dỗ nàng ta thị phi thiện ác, nên dưỡng thành ngây thơ hồn nhiên.

Hoa Tình lên sân khấu mới 16 tuổi, lớn lên thập phần xinh đẹp, bởi vậy được gọi là tiểu yêu nữ.

Trong phó bản Ma giáo, Hoa Tình còn có gút mắt nhỏ với nam chính.

Ánh mắt An Cửu đảo qua mọi nơi, giờ khắc này, cảnh tượng trong điện giống sách viết như đúc, điều khác biệt duy nhất, đó là nữ nhân hồng y trong đại điện kia.

Nữ nhân này vừa thấy liền không phải Hoa Tình, chỉ cần người có mắt, đều có thể phát hiện bà ta đã rất già rồi.

Có lẽ là ba bốn mươi tuổi, có lẽ là bốn năm mươi tuổi, tóm lại không phải thiếu nữ 16 tuổi xuân.

Suy nghĩ lộn xộn thoáng qua trong đầu, An Cửu hít một hơi, nhanh chóng lui về sau một bước, muốn rời khỏi đại điện.

Mẹ kiếp, bây giờ nàng trở về còn kịp không? Nhưng còn chưa đợi nàng thở ra, An Cửu lại đột nhiên phát giác, nữ nhân kia đang nhìn Bùi Tịch.

Sau khi tới chỗ bằng phẳng, Bùi Tịch liền xuống từ lưng A Thất, sau đó ngồi lên xe lăn.

Vẫn bộ quần áo màu tuyết trắng tinh không tì vết, trong tay vẫn thong thả ung dung phe phẩy quạt xếp, công tử tóc đen áo trắng, một đôi mắt đen hẹp dài ý cười ôn hòa, ôn tồn lễ độ, phong độ nhẹ nhàng.

Hai mắt nữ nhân giống như dính trên mặt Bùi Tịch, bà ta nhìn thẳng vào hắn, vẫn không nhúc nhích đứng ở đó, như là si ngốc.

Ánh mắt vốn bén nhọn của bà ta dần dần mê mang, bao phủ một tầng ba quang*, như là hàn băng cứng rắn hòa tan thành xuân thuỷ Giang Nam, gợn nước nhộn nhạo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
* Ba quang: là những gợn sáng khi ánh mặt trời chiếu vào mặt nước

An Cửu đánh giá ánh mắt nữ nhân nhìn chăm chú Bùi Tịch, không nhịn được tiến lên phía trước một chút, chắn trước mặt Bùi Tịch.

Ơ, biểu tình nhìn tựa như động dục kia, nàng không chút nghi ngờ, nữ nhân này muốn nuốt Bùi Tịch.

Tầm mắt đột nhiên bị chắn, thần sắc dịu dàng của nữ nhân tức khắc cứng đờ, mí mắt trũng xuống, hai mắt chợt biến thành hai mũi kim, thẳng tắp hướng về phía An Cửu.

Thời khắc nhìn thấy khuôn mặt An Cửu, trong đôi mắt đen như mực thiêu đốt ma trơi, hiện lên cừu hận thấu xương.

"Tiện nhân! Sao ngươi dám đoạt Bùi lang của ta!!!"

Nữ nhân sắc bén quát hỏi, cùng lúc đó, nhanh chóng vọt về hướng bọn họ.

Hết thảy đều phát sinh trong thời gian rất ngắn, từ khi bọn họ bước vào cửa lớn, đến khi nữ nhân chợt làm khó dễ, cơ hồ không để cho người ta suy nghĩ.

An Cửu đầu đầy mờ mịt, không biết nữ nhân này là thần thánh phương nào, lại không rõ quan hệ của bà ta và Bùi Tịch.

Nàng lúc đầu còn tưởng rằng nữ nhân là nhất kiến chung tình với Bùi Tịch, nhưng vừa rồi Bùi lang trong miệng nữ nhân, chẳng lẽ bà ta quen Bùi Tịch?

Hoặc là, nữ nhân này có tình cũ với Bùi Tịch? Còn bị hắn vứt bỏ?

* Bà An này đọc tiểu thuyết quá 180p hay sao mà nghĩ ra được như thế vậy:)))

Từ trước đến nay An Cửu không sợ suy đoán ác ý của phản diện, lấy hiểu biết của nàng đối với hắn, Bùi Tịch thật sự có thể làm ra chuyện gạt tình cảm người khác.

Lúc trước không phải hắn cũng lừa nàng sao?

Chỉ là không nghĩ tới, khẩu vị Bùi Tịch nặng như vậy, nữ nhân này ít nhất có thể làm mẹ hắn đấy?

Nữ nhân không có võ công, tốc độ chạy không nhanh, với lỗ hổng này, An Cửu còn kịp kinh ngạc quay đầu lại nhìn Bùi Tịch một cái.

Đại khái là biểu tình của nàng quá rõ ràng, công tử bạch y phía sau sắc mặt hơi thay đổi, mặt nạ ôn hòa luôn treo trên mặt có chút dấu hiệu nứt ra, lạnh lùng nói: "Cô suy nghĩ cái gì?"

An Cửu "A" một tiếng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện