Edit&Beta: Ngọc



Lời nói của hai người không ngừng văng vẳng bên tai, bà Lehmann chỉ nhìn Lữ Tương, người đang cố gắng duy trì phong thái quý tộc của mình.



Càng nhìn càng thấy thoải mái.



Lữ Tương cả đời sống êm đềm, Quốc Vương không biết chiều chuộng em gái mình đến mức nào, năm đó, Lữ Tương vô cùng xứng đáng là đệ nhất phu nhân tinh cầu Mặc.



Đáng tiếc, bây giờ lại tụt dốc không phanh đến mức này.



"Tôi có đứa con gái như Quân Văn còn vui vẻ còn không kịp đây, nói không chừng về sau bà còn phải dựa vào Quân Văn đấy, đúng không Quân Văn?" Lehman che miệng cười nhìn Lữ Tương, phảng phất nhìn thấy khóe miệng Lữ Tương là nụ cười cứng ngắc.



Hiện tại Diệp Thiều Hoa đã gả cho An Đình Vân, An gia đối với Diệp gia trong lòng vô cùng bất mãn, sẽ không ra mặt ở thời điểm này đâu.



Chớ nói chi đến việc An thiếu tướng nghe nói cũng rất không thích Diệp Thiều Hoa, hiện tại người trên mạng đều đang đoán hai người đến cùng khi nào thì ly hôn.



Diệp Quân Vân rất thích nhìn Lữ Tương - người luôn cao cao tại thượng trước mặt cô ta chật vật, trong lòng cô ta vô cùng sảng khoái, nhất là dưới sự chứng kiến của nhiều bạn bè như thế.



Diệp Ân không biết là có phải có ý định bù đắp cho Diệp Quân Vân hay không, hôm nay mời không ít người, bao quát tất cả là Allen - người chưa có cơ hội nói chuyện với Diệp Quân Vân.



Nụ cười của Diệp Quân Vân còn chưa kịp nở, một giây sau, cả người cô ta đã bị cơ giáp trong hành lang quật ngã xuống đại sảnh.



Lehman vô cùng ưa thích An Đình Vân, cho nên rất chán ghét Diệp Thiều Hoa, hôm nay vì đả kích Diệp Thiều Hoa cô ta đặc biệt cho Diệp Quân Văn trang phục lộng lẫy.



Nhưng trang phục tinh xảo ấy lúc này làm Diệp Quân Vân trông vô cùng chật vật, kiểu tóc tinh xảo rối tung lên, trang phục dính rất nhiều rượu và thuốc thử, quần áo nhăn nhúm, cả người trông vừa xấu hổ vừa đáng thương.



Lần thứ hai chật vật như vậy, Diệp Quân Văn ngẩng đầu lên, vừa vặn nhìn thấy Diệp Thiều Hoa.



"Mày được lắm!" Diệp Quân Vân nén cảm giác tê dại ở chân, cô ta bám vào tường khó khăn đứng dậy, nhìn ánh nắng chiếu vào Diệp Thiều Hoa khiến cô càng trở lên cao quý ưu nhã, sắc mặt Diệp Quân Vân dần vặn vẹo.



Dựa vào IQ của Diệp Quân Vân, sao cô ta có thể không biết việc này là do Diệp Thiều Hoa làm chứ.



Nhưng Diệp Quân Văn dù sao cũng là Diệp Quân Văn, cho dù hận Diệp Thiều Hoa, cô ta cũng sẽ không ở trước mặt công chúng mà ra tay với Diệp Thiều Hoa, mặc dù ở lĩnh vực cơ giáp cô ta có thiên phú, nhưng cũng không thể sánh được với một người kì cựu đã tiếp xúc với cơ giáp chục năm.



Diệp Quân Văn tin tưởng người vừa mới đánh lén cô ta chính là vị lão nhân kia, bằng không thì sao có thể tuỳ tiện đánh lén cô ta chứ.



Đáy lòng thầm hận, Quốc vương đại nhân bất công quá nghiêm trọng.



"Không cần cô tốn sức quan tâm, " Diệp Thiều Hoa đi đến bên cạnh Lữ Tương, vô cùng ôn hòa nhìn Diệp Quân Văn "chào hỏi", "Còn nhớ rõ lời tôi từng nói không? Mẹ tôi không vui, mấy người các ngươi đừng hòng thoải mái. Quản gia, tiễn khách."



Trong đám người không ai nghĩ tới một màn như vậy, Diệp Thiều Hoa lại đột nhiên xuất hiện vào đúng lúc này, không hợp lý chút nào.



Allen dựa vào bức tường trong góc liếc mắt nhìn Diệp Thiều Hoa, ánh mắt rất lạnh lùng, thật ra từ đầu đến cuối hắn ta đều không để tâm đến Diệp Thiếu Hoa, nên không ngăn cản khi biết cô đi kết hôn với An Đình Quân.



Thực ra nếu cố tình ngăn cản thì hắn có biện pháp.



Nhưng hắn không muốn vì Diệp Thiều Hoa mà lãng phí năng lực, nếu bên kia đổi thành Diệp Quân Vân, hắn có thể suy nghĩ lại, Diệp Thiều Hoa hắn thậm chí không thèm nghĩ tới.



Đây là lần đâu tiên sau vụ việc lần trước, hai người gặp mặt nhau.



"Vương tử, Thiều Hoa tiểu thư hình như muốn tìm đường chết, nếu không có người lén lút bảo vệ cô ấy, cô ấy chắc chắn không phải đối thủ của Quân Vân " Tùy từng theo cạnh Allen lắc đầu, "Nhưng mà tùy tùng không thể một mực đi theo cô ấy đi, nói đến Quân Văn tiểu thư cô ấy tốt biết bao, Còn Diệp Thiều Hoa , cô ấy hùng hổ dọa người như vậy thực sự không sáng suốt."



Nơi này nhiều người như vậy nhưng không mấy ai để ý Diệp Quân Văn, cũng không ai dám ở trước mặt biểu hiện ra ngoài, bởi vì Diệp Quân Văn bây giờ là người của quân đội.



Hết lần này tới lần khác cũng chỉ có Diệp Thiều Hoa xuất thủ, cô cứ như vậy mù quáng ứng phó với Diệp Quân Văn, trong mắt những người khác thoạt nhìn không khác mấy đứa ngu người.



Nghĩ tới đây, tùy tùng của Allen bỗng nhiên có chút đồng tình với Diệp Thiều Hoa.



Diệp Thiều Hoa khả năng không biết, Diệp Quân Văn là Allen che chở vụng trộm, ngược lại Diệp Thiều Hoa, An Đình Vân đều chưa từng thăm gì, trên thực tế thật đúng là có điểm đáng thương.



"Nghe nói cô ấy vàoi ngành kiến trúc cơ giáp, " Tùy tùng của Allen bỗng nhiên nói, "Còn tham gia MA."



Nghe được câu này, Allen không mặn không nhạt lên tiếng.



Nhìn ra được Allen đối với chuyện của Diệp Thiều Hoa không có hứng thú, tùy tùng không tiếp tục nói nữa, bất quá cũng đúng, không thông minh, sao có thể so sánh với người của tinh cầu bọn họ được chứ??



Allen vốn là người có đầu óc cực kỳ thông minh, đối với trí não của người hành tinh Mặc, thật đúng là không đáng để bọn họ lưu ý.



Trong mắt Diệp Quân Văn, ánh mắt cao cao tại thượng của Diệp Thiều Hoa, lại một lần nữa đâm chọt chân đau của cô ta.



Diệp Quân Văn sở dĩ lần này lộ liễu như vậy, là muốn nhìn bộ dáng sợ hãi, ghen ghét của Diệp Thiều Hoa, không nghĩ tới đối phương vẫn như cũ cao ngạo như thế, còn cô ta lại giống một thằng hề nhảy nhót.



"Mày . . ." Diệp Quân Văn vốn cũng là một người bình tĩnh, nhưng bị Diệp Thiều Hoa hết lần này tới lần khác xem thường, cô ta tức giận mà đi thẳng về phía trước.



Nói cái gì mà phải liều mạng với Diệp Thiều Hoa.



Jimmy lập tức ngăn khuất trước mặt Diệp Thiều Hoa.



Diệp Ân lúc này cuối cùng cũng kịp phản ứng, "Hai đứa dù sao cũng là chị em, gây cái gì? Mỹ mãn không tốt sao? Quân Vân cũng không có ý xấu, hiện tại tại nhiều người như vậy, con cũng chú ý cho Quân Vân một chút mặt mũi . . ."



"Ngừng --" Diệp Thiều Hoa trực tiếp so so thủ thế, Diệp Ân không nói đạo lý, cô cũng muốn cùng ông ta giảng đạo lý, "Diệp tiên sinh, đầu tiên ông phải biết là Diệp Quân Văn tìm nhiều người như vậy đến, làm xấu mặt mẹ tôi, ông cảm thấy cô ta làm đúng không?"



"Hay là, nói một cách khác, " Diệp Thiều Hoa nhìn ông ta, cười nhạt, "Ông có từng quan tâm đến cảm xúc của mẹ tôi chưa ?"



Diệp Ân không ngờ cô con gái luôn ngoan ngoãn bây giờ lại vô cùng hung hăng, khóe miệng lẩm bẩm nói "Thiều Hoa, Quân Văn còn nhỏ không hiểu chuyện, nó chỉ là một đứa bé, con đừng so đo với nó . . ."



"Vậy thì đứa bé này của ông cũng đáng yêu thật đấy, còn nhỏ? Sương sương 200 đó mà!" Diệp Thiều Hoa cười lạnh: "Cũng tốt mà, tôi cũng không chênh lệch tuổi với cô ta bao nhiêu đâu! Dựa vào cái gì mà tôi lại không thể so đo với cô ta? Diệp Quân Vân, cô đừng nhìn tôi như thế, mẹ con tôi không mắc nợ hai mẹ con cô đâu! Cô nghĩ vì sao mà cô có thể được trường học giúp đỡ như thế? Cô cho rằng Diệp Ân-cái con người đi quá giới hạn này giúp cô hả? Ha, nếu không phải mẹ tôi mở lời thì hai mẹ con cô đã bị đuổi ra khỏi hành tinh Mặc rồi, cái tinh thần lực cấp S của cô cũng không xét ra được đâu, chứ đừng nói đến việc cô lại đứng ở đây bỏ đá xuống giếng, tư cách ở hành tinh Mặc của cô cũng không có đâu. Còn bây giờ, quản gia, tiễn khách."



Diệp Thiều Hoa nói xong câu này, Diệp Ân đứng ở nơi đó, vẻ mặt hết sức bối rối, cảm thấy bất lực.



Quản gia đã bắt đầu tiễn khách.



Diệp Quân Văn lúc đầu đến đây với ý định khoe khoang, muốn cho Diệp Thiều Hoa, Quốc vương và cả nhà kia tất cả xem một chút, cô ta đã không phải là Diệp Quân Văn trước kia, cô ta muốn thấy được gương mặt chấn kinh* của Diệp Thiều Hoa, càng muốn nhìn hơn gương mặt hối hận của Lữ Tương.



*Chấn động và kinh ngạc



Còn nghĩ qua việc Diệp gia khẳng định muốn mời cô ta ở lại Diệp gia, hiện tại Quốc vương chỉ thiếu một người có thể cân bằng thế lực của An gia, bằng không cũng sẽ không để Diệp Thiều Hoa gả cho An Đình Vân.



Diệp Quân Văn cảm thấy nếu Diệp gia xin cô ta ở lại, cô ta nhất định sẽ từ chối.



Nhưng bây giờ cái gì cũng không có, cô ta còn bị Diệp Thiều Hoa chế giễu, hơn nữa, còn bị người đuổi ra khỏi Diệp gia.



"Mấy người nhất định sẽ hối hận!" Diệp Quân Văn nhìn chằm chằm Diệp Thiều Hoa, cũng may cô ta không nói cho Diệp Ân biết cô ta đã là cơ giáp sư cấp 4, nếu mà nói ra rồi, cô ta nhất định sẽ không nhìn ra bộ mặt kinh tởm này của Diệp Thiếu Hoa.



Cũng đúng lúc, chờ sau này cô ta thành danh để xem Diệp gia có đến cầu xin cô ta hay không.



"Vương tử Allen, ngài có muốn ở lại dùng cơm hay không?" Là quản gia của Lữ Tương, hắn rất rõ ràng tiểu thư của mình rất thân với vương tử Allen: "Đúng lúc tiểu thư cũng đang ở đây...."

Quản gia cũng không biết trước được cuộc trò chuyện của Diệp Thiều Hoa và Allen, hắn kỳ thật cũng cảm thấy Diệp Thiều Hoa cùng An thiếu tướng nhất định sẽ ly hôn.



So sánh với An Đình Vân, vẫn là Vương Tử Allen tương đối đáng tin cậy.



"Không cần." Allen trực tiếp khoát tay, hắn lúc đầu muốn đi thẳng, nhưng nhìn Diệp Thiều Hoa một chút về sau, bước chân lại dừng một chút.



Hắn ôn hòa nhìn quản gia, "Tôi đã từng nghe một câu nói cổ" Để lại một sợi chỉ ở mọi việc, để sau này gặp lại nhau dễ nói chuyện, đúng không? "



Sau khi nói xong cũng không đợi quản gia trả lời, trực tiếp đi ra phía ngoài.



Hắn là người hiểu rõ Diệp Quân Vân sâu sắc nhất, Diệp Quân Vân rất nhiều mưu mô, tuy rằng có chút bốc đồng nhưng đây là bản tính của tuổi trẻ, cũng không phải chuyện gì to tát, nếu cô ta thực sự bình tĩnh và tỉnh táo, Allen sẽ không nhìn trúng cô ta.



Trọng yếu nhất là, Diệp Quân Văn đối với hắn vô cùng hung ác, có lẽ vì trước đây cô ta đã quá cay đắng, muốn chứng tỏ bản thân ngay lập tức.



Đây cũng là lý do tại sao Allen coi chừng cô ta, với sức mạnh tinh thần cấp S., sự giúp đỡ của hắn và nỗ lực của bản thân cô ta, có thể dễ dàng leo lên đỉnh của hành tinh Mặc, thậm chí có thể quyết đấu với An Đình Vân.

Diệp Quân Văn rất có thể trở thành An Đình Vân tiếp theo.



Ngay cả Lehman gia tộc đều nhìn thấu tình thế, nhận Diệp Quân Văn làm con nuôi.



Chỉ sợ đến lúc đó, Diệp Thiều Hoa Lữ Tương khó sống yên ổn.



Allen bước ra ngoài, nghĩ đến khoảnh khắc Jimmy vừa xuất hiện, hắn hoàn toàn không nhìn lầm, lúc đó cơ giáp xuất hiện, nhưng hình như ... chỉ xuất hiện một phần ba.



Sao có thể như thế được?



Đang suy nghĩ miên man, hắn liền dặn dò tùy tùng bên cạnh cạnh: "Cho người đi xem tình hình Quân Vân một chút."



Allen biết rõ Diệp Quân Văn lần này bị thương không nhẹ, bằng không thì trên mặt cũng sẽ không lộ ra vẻ đau đớn.



"Vương tử, Thiều Hoa tiểu thư thật là hung ác." Tùy tùng trong lòng còn sợ hãi.



Allen không mở miệng biểu đạt cái gì, thời điểm sắp đến máy phi hành của mình, hắn mới phát hiện không khí chung quanh giống như có cái gì không giống bình thường.



Hắn vô ý thức nhìn về phía sau, đôi mắt kia lập tức trở nên ám trầm.



Một chiếc máy bay màu trắng bạc đứng ở trước cửa nhà họ Diệp, chiếc máy bay thứ cấp có đường kính tương đương với máy bay của người thường, đường nét của thân máy bay vô cùng mượt mà, giống như một con báo săn chuẩn bị đi săn mồi.



Ánh mặt trời phản chiếu khiến người ta choáng váng.



Tất cả mọi người có thể nhận ra được, đây không phải máy phi hành phổ thông, mà là sát thần của hành tinh Mặc - An Đình Vân.



Người duy nhất ở hành tinh Mặc có thể điều khiển cơ giáp cấp 6.



Bởi vì cơ giáp cấp 6 có tính đặc thù, nó có thể tùy ý biến ảo, cho nên An Đình Vân xuất phát cũng là đi bằng cơ giáp, mà không phải là máy phi hành bình thường.



Không biết ai làm rò rỉ tin tức này, bây giờ, từ trên xuống dưới nhà họ Diệp đều là máy phi hành, người Diệp gia muốn gặp An Đình Vân, nhưng biết rõ tính tình hắn, vậy nên không ai dám đứng gần hắn trong phạm vi 20m.



Ngay cả những người bảo vệ của nhà họ Diệp cũng chạy tới, muốn ở khoảng cách gần quan sát An Đình Vân.



"An thiếu tướng! An thiếu tướng! Nhìn nơi này! A a a a a! An thiếu tướng!"



Lehman tiểu thư cũng vừa đi ra ngoài liền thấy cơ giáp đậu ở chỗ này, bước chân liền khựng lại.



Cô ta hôm nay sở dĩ đi theo Diệp Quân Văn đến Diệp gia, cũng chính là muốn nhìn một chút dáng vẻ chật vật của Diệp Thiều Hoa.



Từ bé Diệp Thiều Hoa số mạng tốt hơn cô ta, cô ta dù ở khắp nơi cũng không bằng ngàn sủng vạn sủng của Quốc Vương dành cho Diệp Thiều Hoa, cứ tưởng rằng đây đã là cực hạn, không nghĩ tới cuối cùng Diệp Thiều Hoa vậy mà có được người mà cô ta vĩnh viễn cũng không chiếm được.



Diệp Quân Vân lau máu, vẻ mặt điềm nhiên nhìn tiểu thư Lehman: "Chị, sao chị không trở về đi."



Mặc dù Diệp Quân Văn bây giờ là người của quân đội hành tinh Mặc, nhưng cô ta cũng chưa gặp qua An Đình Vân, chỉ là nghe qua sự tích của hắn mà thôi.



"Người kia chính là An thiếu tướng, " Lehman tiểu thư tham lam nhìn cơ giáp biến thành máy phi hành, "Cũng chính là đối tượng Diệp Thiều Hoa gả, cô ta mặc dù tốt số, nhưng lúc cuối cùng cũng phải chấm dứt, không qua bao lâu bọn họ nhất định sẽ ly hôn."



Điều làm cho Lehman tiểu thư an ủi chính là, dù Diệp Thiều Hoa gả cho người mà cô ta không có được, cũng không giỏi hơn cô ta là bao, hơn nữa An Đình Vân lại chướng mắt cô, mấy ngày trước lúc Diệp Thiều Hoa bị bắt vào trại tạm giam, nghe nói bà An vô cùng tức giận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện