Edit: Ngọc
---
Nhìn thấy cảnh này, jimmy có chút đoán không nổi suy nghĩ của Diệp Thiều Hoa.
Ngày nay ít người viết và vẽ trên giấy, thậm chí trong lớp còn phát trực tiếp chương trình học thông qua não quang học, khi làm bài cũng có một hình chiếu ảo. Bộ não nghĩ gì sẽ được hiển thị trực tiếp trên màn hình chiếu, và sau đó gửi trực tiếp cho giáo viên sau khi làm xong.
Vô cùng tiết kiệm thời gian.
Với sự phát triển nhanh chóng của xã hội, ai lại viết bài tập về nhà như xã hội cổ đại.
Đây là lần đầu tiên Jimmy thấy có người sử dụng một cách cổ xưa như vậy để làm bài tập, nhưng suy nghĩ một chút, chắc là Diệp Thiều Hoa đang làm báo cáo thi đua.
Thời điểm Diệp Thiều Hoa đang chuyên tâm làm bài, 008 đã lâu không thấy đột nhiên lên tiếng.
[ Đinh! Vượt mức hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, hệ thống ban thưởng 1100 tích phân! Chúc mừng kí chủ thu hoạch được 1100 tích phân! ]
Thời điểm âm thanh lạnh lẽo của máy móc vang lên trong đầu, Diệp Thiều Hoa thở dài một hơn.
"Ta còn tưởng rằng mi chết máy."
008 nghe được câu này, trầm mặc một chút, mới nói: [ Xảy ra chút chuyện, chị gây chuyện quá lớn, em ở lại thế giới kia kém chút không đi ra được. ]
Nó là một hệ thống, nó chịu sự kiểm soát.
Nhưng Diệp Thiều Hoa không giống như vậy, cô là nhân vật trong nội dung cốt truyện, thời điểm cô đi lĩnh cơm hộp, ai cũng ngăn không được cô, cho nên nó so với Diệp Thiều Hoa trở về thế giới này muộn hơn rất nhiều ngày.
"Sau khi tôi đi, thế giới kia như thế nào?" Sau khi Diệp Thiều Hoa rời khỏi thế giới, vì không có 008 nên cũng không biết thế giới kia ra sao.
Cô có chút sợ hãi, cô gây ra những chuyện kia hậu quả sẽ lớn đến nhường nào.
008 nói đến đây, vô cùng phức tạp nhìn Diệp Thiều Hoa một chút, sau khi Diệp Thiều Hoa chết, nó mới biết được Diệp Thiều Hoa đã làm những gì.
Kể từ sau khi Diệp Thiều Hoa biết số mệnh của Phó Tấn Vân, 008 nhìn sự tình phát triển sau đó, nó đã hiểu vì sao ngày ở lễ tình nhân Diệp Thiều Hoa lại đặt ngọc bội xuống.
Ngọc bội kia là pháp khí cho cha mẹ Diệp Thiều Hoa để lại, cũng là bảo vật quý giá nhất giới phong thủy, nó đã chọc thủng trận pháp ở hồ tình thân.
Hồ tình nhân kia chính là nơi mà lão gia tử Trầm gia 150 tuổi kia dùng để bố trí trận pháp, làm phong thủy có nhiều nghiệp chướng, làm sao có thể sống lâu thế được, tất cả là vì hắn cướp đi mạng của người ta mà thôi, cũng chính là hắn, đã đoạt mạng của cha Diệp Thiều Hoa.
Lần này hắn cần nhiều sinh khí hơn lần trước, vì vậy hắn đã chọn tám cô gái trẻ được sinh ra ở đêm cực âm và sử dụng sự hình thành của Hồ tình nhân để xoay chuyển cuộc sống của họ.
Khi Diệp Thiều Hoa xuất hiện, hắn bình tĩnh sắp xếp mọi thứ cho Diệp Thiều Hoa, bao gồm cả căn phòng nơi Diệp Thiếu Hoa ở đều tràn ngập Âm Khí, hắn cũng hy vọng Diệp Thiếu Hoa, người tồn tại với tư cách là đôi mắt của cõi Âm, có thể có tác dụng lớn nhất.
Từ Dĩ Lâm là người mà ông ta dùng để dụ Diệp Thiều Hoa, nguyên thân cũng chính là bị Từ Dĩ Lâm và Thôi Hạo bức chết.
Nhưng Trầm lão gia tử kia không nghĩ tới là, Diệp Thiều Hoa không phải nguyên thân.
Càng nghĩ, 008 càng cũng không ngờ, Diệp Thiều Hoa đã sớm phát hiện chân tướng sự việc từ lâu, cô bỏ ngọc bội ra, mục đích để Trầm lão gia buông lỏng cách giác mà thôi.
Cuối cùng, sau khi vạch trần hai người kia xong, Diệp Thiều Hoa dùng linh hồn Từ Dĩ Lâm coi như người cuối cùng mà hiến tế, nhưng người hưởng mệnh trận pháp này lại là Phó Tấn Vân, chuyện này nó cũng làm tiêu hao mạng sống của cô không ít.
Ngày thứ hai, Trầm lão gia tử kia chết.
Điều này cũng không khó đoán, 008 có thể đoán ra, huống chi Phó Tấn Vân thông minh như vậy, biết là khó chấp nhận, nhưng Phó Tấn Vân lại nói một câu như vậy trước mộ Diệp Thiếu Hoa: "Nếu em muốn anh sống, Anh sẽ sống thật tốt. "
008 chỉ biết là, Diệp Thiều Hoa chết ngày hôm đó, Trầm gia bị diệt nửa môn.
Diệp Thiều Hoa thực sự thay đổi càn khôn, ngay cả hệ thống không gian cũng bị ảnh hưởng đến.
Cũng chính bởi vì như vậy, hệ thống mới không kịp thời xuất hiện, nó bị ngưng lại ở không gian kia, bị người phía trên điều tra thật lâu mới thả ra.
Nghĩ tới đây, 008 nhìn Diệp Thiều Hoa, ánh mắt càng thêm phức tạp.
Nó muốn hỏi cô một câu -- Sao chị lại trâu bò thế.
Chưa qua bao lâu, có thể làm ảnh hưởng đến cả không gian hệ thống, đừng nói cô có cách thoát khỏi hệ thống, xé nát không gian trở lại thế giới thực?
[ Thế giới phát triển ổn định , chị biết mà, Phó Tấn Vân vốn chính là một thiên tài, nhưng bây giờ số mệnh không còn là trói buộc với hắn, ở giới phong thủy hắn chẳng khác nào vô địch. ] 008 nói.
"Vậy là tốt rồi." Diệp Thiều Hoa thở phào nhẹ nhõm.
Cô và Phó Tấn Vân không giống nhau, thế giới kia cô ở thời gian không dài, cô và Phó Tấn Vân ở chung thời gian cũng không dài, Phó Tấn Vân cũng không có ký ức của thế giới trước, chắc hắn kiểu gì cũng sẽ . . . Nghĩ thoáng một chút.
Diệp Thiều Hoa đi vào tòa thành nhận đá quý của hai người anh trai, nhưng vừa nghe chuyện của 008 xong, cảm xúc cô không ổn định lắm.
Đến mức hai người anh trai hiểu lầm cô còn đang trách bọn hắn, vô cùng cẩn thận và cẩn thận, sau đó còn đi tìm An Đình Vân nói chuyện một chút.
An Đình Vân muốn nhìn một chút người vợ trong tương lai sẽ ly hôn hòa bình với anh, không nghĩ rằng 2 lần đến gõ cửa phòng đều không ai đáp, cô không ở trường học, chắc là đang làm bài tập ở xó nào đó, kể từ lần gặp mặt trước, từ đó đến giờ hai người họ vẫn chưa gặp mặt nhau.
Mặc dù trong lòng có chút mong đợi được gặp cô, nhưng An Đình Vân lại rất thành thật bác bỏ ý nghĩ này.
Vài ngày qua, việc điều khiển cơ giáp của Diệp Quân Văn có bước đột phá lớn, phản ứng thần kinh đồi hỏi trình độ đặc biệt cao.
Quân đội cùng giáo sư viện cực kỳ để ý đến cô ta, chuyện này càng trở thành đề tài bàn tán sôi nổi về nhà họ Diệp ở tinh cầu Mặc.
"Phu nhân, không cần để tâm đến lời của công tước phu nhân." Người quản gia già đi theo Lữ Tương không khỏi xót xa khi nhìn bà trong gương.
Công chúa của họ được sủng ái khi còn nhỏ, sau này kết hôn với công tước Diệp cũng không phải chịu oan ức.
Ai ngờ rằng lại chỉ vì mẹ con Diệp Quân Văn...
"Coi như ngài gả ra ngoài, ngài vẫn là người em gái mà Quốc vương coi trọng nhất trong lòng, " Quản gia trấn an bà, "Thiều Hoa cũng là tiểu thư tôn quý nhất Mặc tinh cầu . . ."
"Lehman gia tộc đều đã quang minh chính đại thu Diệp Quân Văn làm nghĩa nữ!" Lữ Tương châm chọc cười một tiếng, "Diệp Ân tự mình tiếp trở về cái kia mẹ con muốn vì hai người chúc mừng, bọn họ Diệp Quân Văn cố gắng lại xuất chúng, mẫu thân của nàng không ngừng vươn lên, hiện tại toàn thế giới người đều cảm thấy chúng ta Lữ gia bóp chết thiên tài, ta Lữ Tương đây tính toán là cái gì?"
"Gia tộc Lehman đã nhận Diệp Quân Văn là con gái nuôi.! "Lữ Tương cười mỉa mai," Diệp Ân đích thân trở về chúc mừng hai mẹ con kia, làm lễ cho hai người. Diệp Quân Văn của họ chăm chỉ, xuất chúng. Họ cho rằng nhà họ Lữ của chúng ta đang giết chết thiên tài, Tôi Lữ Tương đã là gì? "
187
"Phu nhân, đừng khóc, ngài không nên quên, ngài còn có tiểu thư Thiều Hoa , nếu như ngài sụp đổ, Thiều Hoa tiểu thư ở An gia lại càng không có đường sống, " Bà quản gia nhìn bộ dạng thương tâm của Lữ Tương, không thể để cho Lữ Tương tiếp tục chán chường buồn bã nữa, nói "Hiện tại người ngoài giới người chờ tiểu thư Thiều Hoa và An thiếu tướng ly hôn quá nhiều, nếu như ngài nhất thời không phòng bị, Thiều Hoa tiểu thư người ở bên ngoài bị đả kích mà ly hôn, sau đó tiểu thư phải sống thế nào?"
Đúng, bà còn Thiều Hoa.
Lữ Tương nhận giấy cẩn thận lau sạch nước mắt của mình, trang điểm lại một lần, "Yên tâm, ta không dễ dàng ngã xuống như vậy đâu."
Thời điểm kết hôn, Diệp Ân đối với bà rất tốt, Lữ Tương cũng rất hài lòng với chuyện này.
Qua nhiều năm như vậy hai người cũng đều rất ân ái.
Ai cũng không nghĩ tới, Diệp Ân luôn luôn trung thực chất phác, vậy mà thời điểm ra ngoài quân đội, lại có con gái riêng, sau khi việc này bị vạch trần, hắn bởi vì áy náy đối với hai mẹ con kia còn có ý muốn đem hai người trực tiếp đưa về đây.
Diệp Ân không nghĩ qua hắn là người đã kết hôn sao? Hắn cũng có con gái, vì sao lại ở thời điểm đó lựa chọn ngoại tình?
Hơn nữa chuyện của Diệp Quân Văn khiến Lữ Tương chịu đả kích lớn, lần đầu tiên bà cảm thấy cuộc đời mình thất bại như vậy, cũng chưa bao giờ bà cảm thấy Diệp Ân ghê tởm như vậy.
So với hai mẹ con kia, Lữ Tương thực sự ghét Diệp Ân, vì vậy bà không bao giờ cho người tìm mẹ con Diệp Quân Văn gây phiền phức.
Chỉ là đối với hai mẹ con người kia cũng không thích.
Mà trường học bên này, Diệp Thiều Hoa như một con ngựa xuất hiện ở hệ kiến trúc sư cơ giáp.
Đặc biệt là để thích ứng với cuộc thi, thầy Kiều Hi đã đặt ra một câu hỏi mang tính cạnh tranh siêu biến thái, sau khi Diệp Thiếu Hoa được điểm tuyệt đối, những người kia đã bắt đầu sùng bái cô.
"Tôi là Trác Vũ, " Một người nam sinh đi đến trước mặt cô, "Chúng ta sẽ gặp nhau ở MA, mục tiêu của tôi là thứ nhất."
MA, chính là vòng tròn thi đấu kiến trúc sư cơ giáp thế giới.
Trác Vũ, trước khi Diệp Thiều Hoa xuất hiện, là thiên tài biến thái nhất trường, có người nói rằng triết lý của hắn đã có thể theo kịp Kiều Hi, hắn cũng là người được kỳ vọng nhất trên hành tinh Mặc giành được vị trí đầu tiên.
Nhiều năm như vậy, vị trí thứ nhất đều bị tinh cầu gamma hoặc là những tinh cầu xung quanh cầm lấy.
Mặc dù trên tinh cầu Mặc có rất nhiều người, đa số đều có trí lực tương đối cao, quân nhân quả thực không chê vào đâu được, nhưng quả thực lại tụt hậu về não bộ.
Mặc dù Kiều Hi và Trác Vũ Yu rất lợi hại, nhưng họ vẫn có phần khác biệt so với những kẻ bất lương yêu nghiệt trên MA.
"Được." Diệp Thiều Hoa gật đầu.
Cuộc nói chuyện giữa hai tên yêu nghiệt này khiến cho những học sinh khác không còn biết nói gì nữa, bọn họ còn đang lo lắng bao giờ mới thoát khỏi hạng chót, hai người này đã thảo luận đến vấn đề tôi hay anh đứng hạng 1 rồi.
Học Thần quả hiểu danh bất hư truyền.
"Hai vị đại lão, có thể cho những người bình thường như chúng tôi một con đường sống được không?" Một nhóm học thần kiến trúc sư cơ giáp kêu rên.
Một sinh viên nghành nghệ thuật đi qua: "....Hai người này mà là người bình thường thì mấy cậu chắc là kẻ ngốc hả?"
Diệp Thiều Hoa không quan tâm đến suy nghĩ của người khác, cô nhận được tin tức từ Jimmy, bao gồm việc Diệp Ân tổ chức lễ kỷ niệm cho hai mẹ con Diệp Quân Văn tại nhà Diệp và việc Lữ Tương bị các chị em mặt ngoài chế giễu.
"Nhớ cái cơ giáp tôi đưa cho anh hôm qua không, thử vận công năng nói đi." Diệp Thiều Hoa búng tay một cái.
Đây là cơ giáp do cô sửa đổi bằng công nghệ nano, thầy Kiều Hi cũng từng có ý định này, nhưng vì một bài tính toán nên nó bị tạm dừng vì khối lượng tính toán quá lớn, ngay cả quang não nhẹ cũng không làm được.
Nói chung, bộ não của các kiến trúc sư cơ giáp của họ đã sớm vượt qua bộ não quang học từ lâu, nhưng bộ não của Kiều Hi vẫn chưa thể đếm được. Các phương trình tính toán khổng lồ và khái niệm về không gian 16 chiều cũng khó có thể vượt qua được. Tâm trí của Kiều Hi vẫn chưa đạt đến mức có thể tưởng tượng ra việc xây dựng một không gian mười sáu chiều.
Cái gọi là không gian mười sáu chiều chắc chắn có tồn tại, nhưng không ai có thể phát hiện ra sự tồn tại của nó, giống như những người trong không gian ba chiều của chúng ta không thể tưởng tượng được không gian hai chiều sống như thế nào.
Tuy nhiên, không gian ba chiều và không gian hai chiều có tồn tại, nhưng chúng sẽ không ảnh hưởng lẫn nhau.
Diệp Thiều Hoa tính toán tọa độ của không gian 16 chiều và sử dụng công nghệ nano để biến đổi cơ giáp. Nó không chỉ cải thiện khả năng của cơ giáp mà còn hơn thế nữa, khi bạn chiến đấu với đối thủ của mình, bạn bất ngờ di chuyển cơ giáp từ không gian 16 chiều, bạn nghĩ xem, có phải đối phương trở tay không kịp.
Chẳng qua là chỉ có Diệp Thiếu Hoa biết mặt trái, hơn nữa Kiều Hi vẫn không tính toán suy luận ra, thực sự không hiểu, Diệp Thiếu Hoa chính là một nhân tài siêu siêu hiếm hoi.
Thầy Kiều Hi cũng biết đây là chuyện tuyệt mật nên không công bố.
Nếu vấn đề này được công bố, Kiều Hi tin rằng ngay cả dùng một thời gian dài, trùng tộc cũng nhất định phải giết chết Diệp Thiều Hoa. Sự tồn tại của cô là mối đe dọa lớn nhất đối với trùng tộc.
Diệp Quân Văn không phải lần đầu tiên tới Diệp gia, nhưng lại là lần thứ nhất quang minh chính đại đến Diệp gia.
Bên cô ta là tiểu thư Lehman đi theo, hai người không chỉ là bạn bè, Lehman còn là chị nuôi cô ta.
Tinh cầu Mặc chưa bao giờ thiếu bỏ quý tộc bỏ đá xuống giếng, nhất là đối tượng lần này là Diệp Thiều Hoa và Lữ Tương, hai mẹ con được sủng ái từ nhỏ này.
"Quân Văn, chúng ta có nên nói việc con điều khiển được cơ giáp cấp 4 cho ba con không?" Mẹ Diệp Quân Văn bộ dạng có chút khúm núm, bà ta cảm thấy nói cho Diệp Ân thì giá trị của Diệp Quân Văn càng tăng lên, Diệp gia sẽ càng coi trọng bọn họ hơn.
Nghe vậy, Diệp Quân Văn thấp mắt uống nước trong ly pha lê, trực tiếp lắc đầu, "Đừng nói cho bọn họ, nếu là Diệp Ân, ông ấy sẽ nhịn không được nói cho hai người mẹ con kia, hai mẹ con kia tạm thời bây giờ không dám hành động thiếu suy nghĩ, đợi chút đi mẹ."
Diệp Quân Văn có thể coi là một biến dị, cô ta không giống Diệp Ân cũng không giống mẹ cô ta.
Đầu óc cô ta thậm chí có thể liều mạng cùng Allen. Vào thời khắc đó, cô ta đã không đến trường để kiểm tra trước, thay vào đó, cô ta lại đến trường khi mà gia đình nhà họ Diệp không chấp nhận mẹ con họ.
Trên thực tế, sau khi biết cha mình đã bỏ rơi hai mẹ con cô ta, Diệp Quân Văn đã nghĩ rằng một ngày nào đó cô ta sẽ khiến cha mình hối hận vì đã bỏ rơi một đứa con gái ngoan như cô ta.
Bây giờ cô ta sẽ không nói cho cha cô ta biết cô ta giỏi như thế nào, cô ta chờ những người đó nhìn thấy bộ dáng xuất sắc của cô ta, để những người coi thường cô ta, đặc biệt là Diệp Thiều Hoa, hối hận cũng không được.
----
Tham gia nhóm để cập nhật chương mới nhanh nhất nha mọi người!!!