Bọn này phải chờ hai ba ngày mới ăn được hả??!!!!
Tài liệu trước đó ông chủ Kiều đã bàn giao nhờ bang chúng chuẩn bị đã được kiểm kê nộp lên xong, cộng thêm một ụ đồ lớn lôi đài thắng được nữa, Tiểu Ngư quyết định tìm hai người hỗ trợ, bế quan trong phòng bếp bang hội chế tác tiệc rượu!
Món khó làm nhất nhất định phải đặt ở vị trí hàng đầu. Heo sữa nướng là quan trọng nhất. Cũng may, vừa nghe tới giúp Tiểu Ngư chuẩn bị đồ, năm vị đầu bếp ngự dụng trong bang hội lập tức chạy tới hỗ trợ, khiến sự tồn tại của Kiều Lân bệ hạ thẳng tắp giảm xuống mức 0. Cuối cùng vẫn nhờ anh cường liệt yêu cầu bản thân phụ trách mảng nướng chế, lúc này mới được mọi người tán dương. Tiểu Ngư thậm chí còn an ủi bảo: “Bên lò lửa rất nóng, lát nữa tôi làm cho anh một chén canh suông bí đao. Tuy trò chơi không cảm thấy gì, nhưng chúng ta cũng xem nó là thật mà.”
Có những lời này, ông chủ Kiều còn cầu cái gì? Vợ quan tâm tới mình là nhất rồi! Nướng heo chuyện nhỏ, không phải là hai con một con tốn gần hai tiếng thôi sao, anh đây chấp tất! Logout rồi trẫm còn có thể tìm chút ưu đãi vừa ngon vừa vừa miệng hơn!
Bỉ Dực Song Phi, thực chất là măng tươi câu kỷ [1] ninh bồ câu. Nói thật, Tiểu Ngư vẫn cảm thấy hệ thống bào đinh của Sơn Hà đôi khi suy xét rất nhiều dựa trên năng lực người chơi. Chẳng hạn như bào đinh gà rừng rất hiếm khi bào được nguyên con, nếu muốn nguyên con thì cũng chỉ có thể bắt gà có thể bào đinh vào hành trang, tự mình động thủ lên nó. Nhưng nếu bào đinh các loại chim nhỏ như chim sẻ, chim cút, bồ câu vân vân đều sẽ ra nguyên con không có lông và nội tạng vô dụng. Chỗ lợi lớn nhất trong trò chơi chính là không cần lo lắng chuyện phân phối không đồng đều, bởi vì người thiết kế không thể tạo một loại NPC quái thành nhiều kích thước và hình dáng khác nhau, vật thì rất đần độn. Cho nên, bất kì nguyên liệu nấu ăn nào, bào đinh ra cũng đều là một dạng, tỉ lệ biến dị thể tích là không lớn.
[1] Câu kỷ: Wolfberry, có thể search google.
Măng tươi xắt chéo thành vài khối nhỏ, trụng vào trong nước sôi, sau đó cầm hai khối tuần tự cho vào nồi đất, đổ canh gà, rắc cẩu kỷ và hạt ý dĩ với số lượng vừa phải lên, lại thả thêm bốn quả táo khô. Đem bát giác, tiêu, gừng phiến và hành xắt bỏ vào trong nồi. Tiệc đãi khách phải làm ba bàn, cho nên Tiểu Ngư đồng thời làm thêm ba phần. Nhưng thực tế thì cậu làm bốn phần, một phần còn lại là để khao mấy người hôm nay giúp đỡ, đương nhiên cũng bao gồm cả chính mình và Kiều Lân bên trong.
Ninh bồ câu phải bật lửa nhỏ ninh chậm, như vậy nước canh mới có thể ngon, vị bồ câu mới có thể hòa tan. Sau khi bồ câu chín tám phần mới cho măng vào, ngoài để giữ vị, nó còn có thể giúp tăng mùi thơm.
Cái gọi là Sắt Cầm Hòa Hợp tôm tỳ bà lớn rất dễ làm. Cho nên Tiểu Ngư giao việc này cho những người khác, chính cậu lại bắt đầu làm món Long Phượng Trình Tường. Bên này đang ninh bồ câu, cậu đã nghĩ thịt rắn và thịt gà cũng không nên hầm nữa, chỉ là nếu xào thì hình dạng long phượng sẽ biến mất, khiến cậu hơi nhíu mày.
“Lân, anh nói xem thịt rắn hầm gà rừng thế nào bây giờ? Tôi đã ninh bồ câu rồi. Giờ lại nghĩ, bồ câu hẳn nên ngâm tương mới đúng.” Tiến bên cạnh Kiều Lân, Tiểu Ngư vừa thở dài vừa lầm bầm.
Kiều Lân xoay mặt hôn một cái lên mặt Tiểu Ngư: “Ngồi lên bàn ăn toàn là anh em nhà ta, ai còn để ý mấy này nữa. Muốn làm thế nào thì làm thế ấy, ý kiến ý cò thì đá hết ra.”
Liên tục hí hoáy bên bếp, mặt Tiểu Ngư cũng đỏ bừng, hiện tại cũng không ra được phản ứng khác. “Tôi cũng biết mọi người không để ý, tôi chỉ là muốn làm tốt hơn một chút. Tuy đang trong trò chơi, nhưng tôi cảm thấy chuyện này vẫn nên hợp tiêu chuẩn.” Nhất là sau khi cậu nghe được tình sử của Khâu Phong, Tiểu Ngư tin chắc Khâu đại ca có thể đồng ý kết hôn cùng Trình Đại Hổ trong trò chơi, còn đi ra mắt người nhà Trình Đại Hổ, có nghĩa là anh ấy rất thật lòng. Cho nên cậu đặc biệt muốn làm tốt hơn, dù chỉ lướt qua thôi, nhưng cậu cũng sẽ dốc hết toàn lực. Mặc dù nguyện vọng ấy của cậu hiển nhiên là khá quái đản, song bạn bè hiếm có, hăng máu một chút cũng không sao.
“Em nói cũng đúng, hôn lễ này phải nói là hợp chuẩn không thể hợp chuẩn hơn. Trình Đại Hổ số hên, ngay cả thời cơ xuất hiện quấy rối cũng đúng lúc như vậy. Anh cũng thật tâm hy vọng bọn họ có thể thành, tên Trình Đại Hổ này, cảm thấy còn ưu tú hơn thằng rác rưởi hồi trước cả trăm lần.”
“Oa! Hiếm khi anh có thể đi khen Trình Đại Hổ một câu. Tôi vẫn luôn cảm thấy hai người họ rất hợp nhau. Anh xem, Trình Đại Hổ nghe lời Khâu đại ca biết bao nhiêu.”
Ông chủ Kiều lên mặt: “Nghe lời vợ là chuyện tất nhiên! Em xem anh này, nghe lời em quá chừng luôn!”
Tiểu Ngư khinh bỉ: “Anh hả? Đang nằm mơ à! Tôi ăn nhiều một chén mì anh cũng để ý!”
Kiều Lân nhéo mũi Tiểu Ngư: “Anh không phải sợ em ăn ráng sao. Dạ dày không tốt lại còn cự nự? Chuyện nhỏ này em vẫn nhớ kỹ à?”
Tiểu Ngư hất móng vuốt Kiều Lân ra, mím môi: “Còn bảo mình nghe lời cơ đấy!”
Ông chủ Kiều giơ một ngón tay: “Anh còn không nghe lời? Ba con heo nướng đấy, trời đất chứng giám!!”
[Sơn Hà] có hệ thống kết hôn tự chủ, ngoại trừ tới đền Nguyệt Lão tế bái dâng hương, dùng dây tơ hồng buộc định thân phận vợ chồng lẫn nhau, bạn còn có thể lấy một tờ giấy đỏ. Tờ giấy này tên là Nhân Duyên lục, sử dụng tại bất cứ tòa nhà nào đều có thế biến tòa nhà thành lễ đường kết hôn. Có điều tờ Nhân Duyên lục này có phân biệt cấp bậc. Chịu không dùng tiền trò chơi thì có thể duy trì lễ đường suốt ba ngày trò chơi, quý nhất cũng chỉ có thể duy trì mười lăm ngày, cũng mất 100 kim mà thôi, chỉ cần là người max cấp thì chẳng ai quan tâm số tiền nhỏ ấy cả.
Lấy tờ Nhân Duyên lục ở đền Nguyệt Lão cũng không phải đơn giản lấy là lấy, bạn cần phải làm một nhiệm vụ phó bản nhỏ hai người. Khó khăn không lớn, cũng không phải đánh quái, mà là đi tới cung Nguyệt Lão, tìm chín mươi chín dây tơ hồng. Sau khi làm xong có thể cùng nhận một buff lâu thật lâu tại phó bản ở cung Nguyệt Lão, có thể duy trì ba mươi ngày trò chơi, gia tăng HP và SP 10%.
Ông chủ Kiều vừa giới thiệu chi tiết đền Nguyệt Lão cho Tiểu Ngư nghe vừa suy nghĩ. “Tiểu Ngư Nhi à, em xem, khi mà hai ta kết hôn, liền cầm Nhân Duyên lục dùng ở Ngư Nhân cư hết mười lăm ngày, vui vẻ biết bao nha.”
Tiểu Ngư nhìn anh: “Anh thật ra là muốn nói cái này với tôi đi?”
“Không đúng sao? Dù sao hai ta cũng phải kết hôn.” Đương nhiên trong trò chơi là đứng sau.
Tiểu Ngư suy tư một lát: “Tôi thật ra chẳng để ý kết hay không kết trong trò chơi. Quá ầm ĩ, tôi không phải là người quá thích náo nhiệt, nhất là lại xuất hiện quá nhiều người không quen biết. Nếu chúng ta kết hôn trong trò chơi, anh nhất định không được chiêu cáo thiên hạ linh tinh, rủ bạn bè với người bang hội ăn một bữa cơm thì được.” Nhưng tưởng tượng hai người có thể dùng dây tơ hồng gắn chặt vào nhau, trong lòng cậu chợt ngưa ngứa. Thiết định trò chơi này luôn khiến cậu cảm thấy thích thú, tựa như chuyện đeo nhẫn cho nhau cũng có thể khiến cậu thấy hưng phấn vậy.
Nghe được đáp án Tiểu Ngư, ông chủ Kiều tất nhiên là cao hứng: “Bé cưng, chỉ cần em đồng ý, em muốn gì cũng được! Không chỉ riêng ở trò chơi, mà ở hiện thực cũng thế!”
Tiểu Ngư nhìn Kiều Lân, hồi lâu sau mới dời mắt, cuối cùng lí nhí nói: “Lân, qua Trung thu, tôi dẫn anh đi thăm cha mẹ và ông nội tôi.”
Những lời này còn gì có thể sánh bằng. Ông chủ Kiều đã biết anh rốt cuộc đã được Tiểu Ngư thừa nhận toàn bộ rồi, chỉ là đề tài tuy khiến anh rất tưng bừng trong bụng, song nội dung đề tài lại không cho phép anh cợt nhã. “Được. Đồ cúng vân vân cứ giao cả cho anh. Đến lúc đó anh nhất định sẽ dập đầu với cha mẹ và ông nội chúng ta, cảm tạ bọn họ đã đem bà vợ tốt thế này đến thế giới này.”
“Sến bất tử anh!” Lời kịch máu chó vô đối này sở dĩ thường xuyên được sử dùng, kỳ thật cũng là bởi vì rất có hiệu quả. Tiểu Ngư tuy cảm thấy chân tâm rét run, nhưng vẫn rất hưởng thụ. “Đồ cúng gì thì dẹp đi, mang hai bó hoa là được. Gia huấn nhà tôi là không được phí phạm thức ăn.”
Từ đền Nguyệt Lão quay về Thiên Ngoại Phi Tiên, trong tửu lâu giờ đã chật kín người, ngay cả hậu viên với cửa cũng cực kỳ chật chội. Cuộc hôn lễ này có thể nói là khá đồ sộ.
Trình Đại Hổ hôm nay mặc bộ kim giáp hồng lân tử. Đây là bộ Quân Cơ trận doanh cấp 80, được coi là bộ mang đầy tính uy phong trước khi max cấp của trận doanh Thiên Minh, nhưng mọi người đều công nhận sáo trang Quân Cơ chính là bộ đẹp trai nhất. Áo choàng đỏ thẫm phối với y bào đỏ thẫm, long lân giáp hơi hơi phiếm làn mây màu tía, hoàn toàn tôn đậm khí khái anh hùng. Đây là bộ trang bị gần như Quân Cơ nào cũng phải có một cái.
Hồng Điệp Tri Thu cũng mặc sáo trang cấp 80, có điều là sáo trang phó bản. La quần màu hồng nhạt cùng búi tóc vấn cao, bộ diêu [2] rũ xuống đính kèm thạch anh màu hồng xuyên giữa tóc, thoạt nhìn tươi đẹp mà không tầm thường, đặc biệt là khi đứng bên cạnh Trình Đại Hổ một thân hỏa long sắc đỏ cùng dạng, liền càng có vẻ thanh lệ động lòng người.
[2] Bộ diêu: Là loại trâm cài có đính chuỗi ngọc của nữ tử cổ đại, mỗi khi bước đi chuỗi ngọc trên bộ diêu sẽ lay động theo bước chân thiếu nữ, tạo dáng vẻ uyển chuyển thướt tha.
Tiểu Ngư chậc chậc cảm thán: “Khâu đại ca quả nhiên là người đẹp mặc gì cũng đẹp. Nếu em đến cấp 80, đừng nói cũng phải mặc trang bị màu này chứ?!” Tưởng tượng mà rùng mình.
Kiều Lân cười: “Không. Nam Thiệu Hoa mặc màu xanh lơ là đa số, có điều anh ngược lại muốn thấy em mặc bộ này của Tiểu Thu, nhất định rất đẹp.”
Tiểu Ngư vung tới một quyền: “Đẹp cái đầu anh! Muốn mặc thì tự mặc đi!”
Ông chủ Kiều lập tức “xin tha”: “Anh nói sai rồi! Anh nói sai rồi! Anh cũng không mặc, lát nữa anh out liền cởi được không?!”
Tiểu Ngư lập tức liền đỏ mặt: “Đồ lưu manh! Người ta kết hôn anh hưng phấn cái gì!”
Bệ hạ hạnh phúc mỉm cười: “Bởi vì bà xã anh chịu anh rồi nha.”
Tiểu Ngư trong lòng ngọt ngào: “Cười, cười gì mà cười! Cười chết anh đi!”
Thật ra nghi thức kết hôn chính là tại đền Nguyệt Lão buộc tơ hồng cho nhau. Cho nên quay về tửu lâu dùng Nhân Duyên lục ầm ĩ gì đó đều là chuyện của người chơi họ.
Người bày ra nghi thức kết hôn lúc này toàn bộ đều là phái nữ. Trong đó đảm nhiệm MC và tổng kế hoạch là Thiên Ngoại Phi Tiên. Người bày mưu tính kế không nhiều, nhưng mấy vị ma đầu ở Cẩm Lân đường chắc chắn đều tham dự. Phải biết, tuy nhìn qua là một nam một nữ, nhưng trên thực tế, toàn bộ [Sơn Hà] đều biết đây là một đôi chồng chồng nha!
Tiệc rượu hệ thống đãi khách do bên Bá Long trang chuẩn bị. Một trăm bàn, một lần có thể để cho hai ngàn người ăn, quả nhiên là đại thủ bút. Thật ra đây còn phải cảm tạ Dung Yêu, nếu lúc trước không phải cô ta ầm chuyện như thế một trận, khiến chuyện tình ai ai cũng biết, người đến góp vui tuyệt đối sẽ không đông thế này. Đương nhiên, Trình Đại Hổ dù rất chán ghét cô ta, nhưng y cũng không phủ nhận, nếu không xảy ra chuyện đó, chính y cũng không thể được Tiểu Thu như vậy, còn phát triển hẳn ra ngoài hiện thực.
Tiểu Ngư giao ba bàn tiệc rượu của mình cho Gia Tử, Gia Tử huynh thông thạo việc này nhất. Mấy việc vặt vãnh ở Cẩm Lân đường trước nay đều do tay vị Phó bang chủ đại nhân này xử lý, giờ Hồng Điệp Tri Thu tới ôm đồm hết phần sổ sách hắn căm thù nhất kia, nên giờ bảo hắn làm gì hắn cũng đều sung sướng.
Sử dụng Nhân Duyên lục, tửu lâu Thiên Ngoại Phi Tiên nháy mắt được bố trí đầy những tấm màn đỏ chói và chữ ‘Hỉ’. Ngay cả những tấm bảng hiệu trang trí trên tường cũng biến thành hàng loạt các câu từ chúc mừng. Thoạt nhìn là lạ.
Người nên ngồi ngồi người nên đứng đứng, tràng diện rất nhanh im ắng trở lại. Mấy lời như chúc mừng linh tinh Thiên Ngoại Phi Tiên cũng không nói nhiều. Việc đầu tiên cô làm, chính là thỏa mãn tâm tình vui đùa của mọi người. Kế hoạch Phúc Tinh Tinh đề nghị cô dâu chú rể cắn trái táo bị em gái Thanh Ninh vô tình phủ quyết. Loại chuyện này, phải làm thật trực tiếp. Thiên Ngoại Phi Tiên cực kỳ tán thành. Vì thế sau lời chúc mừng đầu tiên, chính là chú rể hôn lưỡi cô dâu.
Hồng Điệp Tri Thu đầu đầy hắc tuyến, hung hăng trừng Thiên Ngoại Phi Tiên.
Chỉ thấy Long tẩu khí thế đạm nhạt khai hỏa toàn bộ, tay chống eo, tư thế ‘chú không nay không hôn cũng phải hôn, chú làm khó dễ được chị chắc’.
Trình Đại Hổ cho tới bây giờ chưa từng trải qua chuyện này, nên mặt thoáng đỏ một chốc. Chỉ là bà xã trước mặt, lại đang kết hôn, hôn thì làm sao, vì thế không đợi Hồng Điệp Tri Thu ý kiến, trực tiếp ôm chầm hôn tới.
Toàn trường cười ồ lên, thậm chí còn vỗ tay. Tóm lại tràng diện bắt đầu tiến vào cao triều, khiến Tiểu Ngư đang chờ bái thiên địa ngây ngẩn cả người. Chẳng lẽ hôn lễ giờ thay đổi thế này rồi? Đúng vậy. Trải qua ‘Đại Hổ huynh kể kí sự truy thê’, ‘Hồng Điệp Tri Thu giảng thuật gia huấn nhà ta’, ‘Hội chị em [Đại Vụ] tuyên đọc [Điều lệ của người chồng]’ vân vân vân hết sức siêu việt hơn cả sức tưởng tượng của Tiểu Ngư xong, cậu rốt cuộc nghe được tiếng nhất bái thiên địa. Còn chưa đợi cậu cảm khái xong, hai tiếng tiếp vang lên lại khiến cậu rung động.
Nhị bái bang chủ là cái ‘vẹo’ gì vậy?! Bang chủ thay thế được cả cha mẹ à? Ê ê ê! Bá Vương Long với Kiều Lân này, hai người không sợ giảm thọ hả!
Còn nữa, vợ chồng bái nhau xong sao hình như có chỗ không đúng? Cô dâu chú rể logout động phòng? Log, logout động phòng? Thế bọn họ phải xuống động phòng, còn bọn này phải chờ hai ba ngày mới ăn được hả??!!!!
Rốt cuộc cũng có một đôi kết hôn rồi ~~~~~~ Tiểu Ngư và bệ hạ cũng sắp rồi!
Tài liệu trước đó ông chủ Kiều đã bàn giao nhờ bang chúng chuẩn bị đã được kiểm kê nộp lên xong, cộng thêm một ụ đồ lớn lôi đài thắng được nữa, Tiểu Ngư quyết định tìm hai người hỗ trợ, bế quan trong phòng bếp bang hội chế tác tiệc rượu!
Món khó làm nhất nhất định phải đặt ở vị trí hàng đầu. Heo sữa nướng là quan trọng nhất. Cũng may, vừa nghe tới giúp Tiểu Ngư chuẩn bị đồ, năm vị đầu bếp ngự dụng trong bang hội lập tức chạy tới hỗ trợ, khiến sự tồn tại của Kiều Lân bệ hạ thẳng tắp giảm xuống mức 0. Cuối cùng vẫn nhờ anh cường liệt yêu cầu bản thân phụ trách mảng nướng chế, lúc này mới được mọi người tán dương. Tiểu Ngư thậm chí còn an ủi bảo: “Bên lò lửa rất nóng, lát nữa tôi làm cho anh một chén canh suông bí đao. Tuy trò chơi không cảm thấy gì, nhưng chúng ta cũng xem nó là thật mà.”
Có những lời này, ông chủ Kiều còn cầu cái gì? Vợ quan tâm tới mình là nhất rồi! Nướng heo chuyện nhỏ, không phải là hai con một con tốn gần hai tiếng thôi sao, anh đây chấp tất! Logout rồi trẫm còn có thể tìm chút ưu đãi vừa ngon vừa vừa miệng hơn!
Bỉ Dực Song Phi, thực chất là măng tươi câu kỷ [1] ninh bồ câu. Nói thật, Tiểu Ngư vẫn cảm thấy hệ thống bào đinh của Sơn Hà đôi khi suy xét rất nhiều dựa trên năng lực người chơi. Chẳng hạn như bào đinh gà rừng rất hiếm khi bào được nguyên con, nếu muốn nguyên con thì cũng chỉ có thể bắt gà có thể bào đinh vào hành trang, tự mình động thủ lên nó. Nhưng nếu bào đinh các loại chim nhỏ như chim sẻ, chim cút, bồ câu vân vân đều sẽ ra nguyên con không có lông và nội tạng vô dụng. Chỗ lợi lớn nhất trong trò chơi chính là không cần lo lắng chuyện phân phối không đồng đều, bởi vì người thiết kế không thể tạo một loại NPC quái thành nhiều kích thước và hình dáng khác nhau, vật thì rất đần độn. Cho nên, bất kì nguyên liệu nấu ăn nào, bào đinh ra cũng đều là một dạng, tỉ lệ biến dị thể tích là không lớn.
[1] Câu kỷ: Wolfberry, có thể search google.
Măng tươi xắt chéo thành vài khối nhỏ, trụng vào trong nước sôi, sau đó cầm hai khối tuần tự cho vào nồi đất, đổ canh gà, rắc cẩu kỷ và hạt ý dĩ với số lượng vừa phải lên, lại thả thêm bốn quả táo khô. Đem bát giác, tiêu, gừng phiến và hành xắt bỏ vào trong nồi. Tiệc đãi khách phải làm ba bàn, cho nên Tiểu Ngư đồng thời làm thêm ba phần. Nhưng thực tế thì cậu làm bốn phần, một phần còn lại là để khao mấy người hôm nay giúp đỡ, đương nhiên cũng bao gồm cả chính mình và Kiều Lân bên trong.
Ninh bồ câu phải bật lửa nhỏ ninh chậm, như vậy nước canh mới có thể ngon, vị bồ câu mới có thể hòa tan. Sau khi bồ câu chín tám phần mới cho măng vào, ngoài để giữ vị, nó còn có thể giúp tăng mùi thơm.
Cái gọi là Sắt Cầm Hòa Hợp tôm tỳ bà lớn rất dễ làm. Cho nên Tiểu Ngư giao việc này cho những người khác, chính cậu lại bắt đầu làm món Long Phượng Trình Tường. Bên này đang ninh bồ câu, cậu đã nghĩ thịt rắn và thịt gà cũng không nên hầm nữa, chỉ là nếu xào thì hình dạng long phượng sẽ biến mất, khiến cậu hơi nhíu mày.
“Lân, anh nói xem thịt rắn hầm gà rừng thế nào bây giờ? Tôi đã ninh bồ câu rồi. Giờ lại nghĩ, bồ câu hẳn nên ngâm tương mới đúng.” Tiến bên cạnh Kiều Lân, Tiểu Ngư vừa thở dài vừa lầm bầm.
Kiều Lân xoay mặt hôn một cái lên mặt Tiểu Ngư: “Ngồi lên bàn ăn toàn là anh em nhà ta, ai còn để ý mấy này nữa. Muốn làm thế nào thì làm thế ấy, ý kiến ý cò thì đá hết ra.”
Liên tục hí hoáy bên bếp, mặt Tiểu Ngư cũng đỏ bừng, hiện tại cũng không ra được phản ứng khác. “Tôi cũng biết mọi người không để ý, tôi chỉ là muốn làm tốt hơn một chút. Tuy đang trong trò chơi, nhưng tôi cảm thấy chuyện này vẫn nên hợp tiêu chuẩn.” Nhất là sau khi cậu nghe được tình sử của Khâu Phong, Tiểu Ngư tin chắc Khâu đại ca có thể đồng ý kết hôn cùng Trình Đại Hổ trong trò chơi, còn đi ra mắt người nhà Trình Đại Hổ, có nghĩa là anh ấy rất thật lòng. Cho nên cậu đặc biệt muốn làm tốt hơn, dù chỉ lướt qua thôi, nhưng cậu cũng sẽ dốc hết toàn lực. Mặc dù nguyện vọng ấy của cậu hiển nhiên là khá quái đản, song bạn bè hiếm có, hăng máu một chút cũng không sao.
“Em nói cũng đúng, hôn lễ này phải nói là hợp chuẩn không thể hợp chuẩn hơn. Trình Đại Hổ số hên, ngay cả thời cơ xuất hiện quấy rối cũng đúng lúc như vậy. Anh cũng thật tâm hy vọng bọn họ có thể thành, tên Trình Đại Hổ này, cảm thấy còn ưu tú hơn thằng rác rưởi hồi trước cả trăm lần.”
“Oa! Hiếm khi anh có thể đi khen Trình Đại Hổ một câu. Tôi vẫn luôn cảm thấy hai người họ rất hợp nhau. Anh xem, Trình Đại Hổ nghe lời Khâu đại ca biết bao nhiêu.”
Ông chủ Kiều lên mặt: “Nghe lời vợ là chuyện tất nhiên! Em xem anh này, nghe lời em quá chừng luôn!”
Tiểu Ngư khinh bỉ: “Anh hả? Đang nằm mơ à! Tôi ăn nhiều một chén mì anh cũng để ý!”
Kiều Lân nhéo mũi Tiểu Ngư: “Anh không phải sợ em ăn ráng sao. Dạ dày không tốt lại còn cự nự? Chuyện nhỏ này em vẫn nhớ kỹ à?”
Tiểu Ngư hất móng vuốt Kiều Lân ra, mím môi: “Còn bảo mình nghe lời cơ đấy!”
Ông chủ Kiều giơ một ngón tay: “Anh còn không nghe lời? Ba con heo nướng đấy, trời đất chứng giám!!”
[Sơn Hà] có hệ thống kết hôn tự chủ, ngoại trừ tới đền Nguyệt Lão tế bái dâng hương, dùng dây tơ hồng buộc định thân phận vợ chồng lẫn nhau, bạn còn có thể lấy một tờ giấy đỏ. Tờ giấy này tên là Nhân Duyên lục, sử dụng tại bất cứ tòa nhà nào đều có thế biến tòa nhà thành lễ đường kết hôn. Có điều tờ Nhân Duyên lục này có phân biệt cấp bậc. Chịu không dùng tiền trò chơi thì có thể duy trì lễ đường suốt ba ngày trò chơi, quý nhất cũng chỉ có thể duy trì mười lăm ngày, cũng mất 100 kim mà thôi, chỉ cần là người max cấp thì chẳng ai quan tâm số tiền nhỏ ấy cả.
Lấy tờ Nhân Duyên lục ở đền Nguyệt Lão cũng không phải đơn giản lấy là lấy, bạn cần phải làm một nhiệm vụ phó bản nhỏ hai người. Khó khăn không lớn, cũng không phải đánh quái, mà là đi tới cung Nguyệt Lão, tìm chín mươi chín dây tơ hồng. Sau khi làm xong có thể cùng nhận một buff lâu thật lâu tại phó bản ở cung Nguyệt Lão, có thể duy trì ba mươi ngày trò chơi, gia tăng HP và SP 10%.
Ông chủ Kiều vừa giới thiệu chi tiết đền Nguyệt Lão cho Tiểu Ngư nghe vừa suy nghĩ. “Tiểu Ngư Nhi à, em xem, khi mà hai ta kết hôn, liền cầm Nhân Duyên lục dùng ở Ngư Nhân cư hết mười lăm ngày, vui vẻ biết bao nha.”
Tiểu Ngư nhìn anh: “Anh thật ra là muốn nói cái này với tôi đi?”
“Không đúng sao? Dù sao hai ta cũng phải kết hôn.” Đương nhiên trong trò chơi là đứng sau.
Tiểu Ngư suy tư một lát: “Tôi thật ra chẳng để ý kết hay không kết trong trò chơi. Quá ầm ĩ, tôi không phải là người quá thích náo nhiệt, nhất là lại xuất hiện quá nhiều người không quen biết. Nếu chúng ta kết hôn trong trò chơi, anh nhất định không được chiêu cáo thiên hạ linh tinh, rủ bạn bè với người bang hội ăn một bữa cơm thì được.” Nhưng tưởng tượng hai người có thể dùng dây tơ hồng gắn chặt vào nhau, trong lòng cậu chợt ngưa ngứa. Thiết định trò chơi này luôn khiến cậu cảm thấy thích thú, tựa như chuyện đeo nhẫn cho nhau cũng có thể khiến cậu thấy hưng phấn vậy.
Nghe được đáp án Tiểu Ngư, ông chủ Kiều tất nhiên là cao hứng: “Bé cưng, chỉ cần em đồng ý, em muốn gì cũng được! Không chỉ riêng ở trò chơi, mà ở hiện thực cũng thế!”
Tiểu Ngư nhìn Kiều Lân, hồi lâu sau mới dời mắt, cuối cùng lí nhí nói: “Lân, qua Trung thu, tôi dẫn anh đi thăm cha mẹ và ông nội tôi.”
Những lời này còn gì có thể sánh bằng. Ông chủ Kiều đã biết anh rốt cuộc đã được Tiểu Ngư thừa nhận toàn bộ rồi, chỉ là đề tài tuy khiến anh rất tưng bừng trong bụng, song nội dung đề tài lại không cho phép anh cợt nhã. “Được. Đồ cúng vân vân cứ giao cả cho anh. Đến lúc đó anh nhất định sẽ dập đầu với cha mẹ và ông nội chúng ta, cảm tạ bọn họ đã đem bà vợ tốt thế này đến thế giới này.”
“Sến bất tử anh!” Lời kịch máu chó vô đối này sở dĩ thường xuyên được sử dùng, kỳ thật cũng là bởi vì rất có hiệu quả. Tiểu Ngư tuy cảm thấy chân tâm rét run, nhưng vẫn rất hưởng thụ. “Đồ cúng gì thì dẹp đi, mang hai bó hoa là được. Gia huấn nhà tôi là không được phí phạm thức ăn.”
Từ đền Nguyệt Lão quay về Thiên Ngoại Phi Tiên, trong tửu lâu giờ đã chật kín người, ngay cả hậu viên với cửa cũng cực kỳ chật chội. Cuộc hôn lễ này có thể nói là khá đồ sộ.
Trình Đại Hổ hôm nay mặc bộ kim giáp hồng lân tử. Đây là bộ Quân Cơ trận doanh cấp 80, được coi là bộ mang đầy tính uy phong trước khi max cấp của trận doanh Thiên Minh, nhưng mọi người đều công nhận sáo trang Quân Cơ chính là bộ đẹp trai nhất. Áo choàng đỏ thẫm phối với y bào đỏ thẫm, long lân giáp hơi hơi phiếm làn mây màu tía, hoàn toàn tôn đậm khí khái anh hùng. Đây là bộ trang bị gần như Quân Cơ nào cũng phải có một cái.
Hồng Điệp Tri Thu cũng mặc sáo trang cấp 80, có điều là sáo trang phó bản. La quần màu hồng nhạt cùng búi tóc vấn cao, bộ diêu [2] rũ xuống đính kèm thạch anh màu hồng xuyên giữa tóc, thoạt nhìn tươi đẹp mà không tầm thường, đặc biệt là khi đứng bên cạnh Trình Đại Hổ một thân hỏa long sắc đỏ cùng dạng, liền càng có vẻ thanh lệ động lòng người.
[2] Bộ diêu: Là loại trâm cài có đính chuỗi ngọc của nữ tử cổ đại, mỗi khi bước đi chuỗi ngọc trên bộ diêu sẽ lay động theo bước chân thiếu nữ, tạo dáng vẻ uyển chuyển thướt tha.
Tiểu Ngư chậc chậc cảm thán: “Khâu đại ca quả nhiên là người đẹp mặc gì cũng đẹp. Nếu em đến cấp 80, đừng nói cũng phải mặc trang bị màu này chứ?!” Tưởng tượng mà rùng mình.
Kiều Lân cười: “Không. Nam Thiệu Hoa mặc màu xanh lơ là đa số, có điều anh ngược lại muốn thấy em mặc bộ này của Tiểu Thu, nhất định rất đẹp.”
Tiểu Ngư vung tới một quyền: “Đẹp cái đầu anh! Muốn mặc thì tự mặc đi!”
Ông chủ Kiều lập tức “xin tha”: “Anh nói sai rồi! Anh nói sai rồi! Anh cũng không mặc, lát nữa anh out liền cởi được không?!”
Tiểu Ngư lập tức liền đỏ mặt: “Đồ lưu manh! Người ta kết hôn anh hưng phấn cái gì!”
Bệ hạ hạnh phúc mỉm cười: “Bởi vì bà xã anh chịu anh rồi nha.”
Tiểu Ngư trong lòng ngọt ngào: “Cười, cười gì mà cười! Cười chết anh đi!”
Thật ra nghi thức kết hôn chính là tại đền Nguyệt Lão buộc tơ hồng cho nhau. Cho nên quay về tửu lâu dùng Nhân Duyên lục ầm ĩ gì đó đều là chuyện của người chơi họ.
Người bày ra nghi thức kết hôn lúc này toàn bộ đều là phái nữ. Trong đó đảm nhiệm MC và tổng kế hoạch là Thiên Ngoại Phi Tiên. Người bày mưu tính kế không nhiều, nhưng mấy vị ma đầu ở Cẩm Lân đường chắc chắn đều tham dự. Phải biết, tuy nhìn qua là một nam một nữ, nhưng trên thực tế, toàn bộ [Sơn Hà] đều biết đây là một đôi chồng chồng nha!
Tiệc rượu hệ thống đãi khách do bên Bá Long trang chuẩn bị. Một trăm bàn, một lần có thể để cho hai ngàn người ăn, quả nhiên là đại thủ bút. Thật ra đây còn phải cảm tạ Dung Yêu, nếu lúc trước không phải cô ta ầm chuyện như thế một trận, khiến chuyện tình ai ai cũng biết, người đến góp vui tuyệt đối sẽ không đông thế này. Đương nhiên, Trình Đại Hổ dù rất chán ghét cô ta, nhưng y cũng không phủ nhận, nếu không xảy ra chuyện đó, chính y cũng không thể được Tiểu Thu như vậy, còn phát triển hẳn ra ngoài hiện thực.
Tiểu Ngư giao ba bàn tiệc rượu của mình cho Gia Tử, Gia Tử huynh thông thạo việc này nhất. Mấy việc vặt vãnh ở Cẩm Lân đường trước nay đều do tay vị Phó bang chủ đại nhân này xử lý, giờ Hồng Điệp Tri Thu tới ôm đồm hết phần sổ sách hắn căm thù nhất kia, nên giờ bảo hắn làm gì hắn cũng đều sung sướng.
Sử dụng Nhân Duyên lục, tửu lâu Thiên Ngoại Phi Tiên nháy mắt được bố trí đầy những tấm màn đỏ chói và chữ ‘Hỉ’. Ngay cả những tấm bảng hiệu trang trí trên tường cũng biến thành hàng loạt các câu từ chúc mừng. Thoạt nhìn là lạ.
Người nên ngồi ngồi người nên đứng đứng, tràng diện rất nhanh im ắng trở lại. Mấy lời như chúc mừng linh tinh Thiên Ngoại Phi Tiên cũng không nói nhiều. Việc đầu tiên cô làm, chính là thỏa mãn tâm tình vui đùa của mọi người. Kế hoạch Phúc Tinh Tinh đề nghị cô dâu chú rể cắn trái táo bị em gái Thanh Ninh vô tình phủ quyết. Loại chuyện này, phải làm thật trực tiếp. Thiên Ngoại Phi Tiên cực kỳ tán thành. Vì thế sau lời chúc mừng đầu tiên, chính là chú rể hôn lưỡi cô dâu.
Hồng Điệp Tri Thu đầu đầy hắc tuyến, hung hăng trừng Thiên Ngoại Phi Tiên.
Chỉ thấy Long tẩu khí thế đạm nhạt khai hỏa toàn bộ, tay chống eo, tư thế ‘chú không nay không hôn cũng phải hôn, chú làm khó dễ được chị chắc’.
Trình Đại Hổ cho tới bây giờ chưa từng trải qua chuyện này, nên mặt thoáng đỏ một chốc. Chỉ là bà xã trước mặt, lại đang kết hôn, hôn thì làm sao, vì thế không đợi Hồng Điệp Tri Thu ý kiến, trực tiếp ôm chầm hôn tới.
Toàn trường cười ồ lên, thậm chí còn vỗ tay. Tóm lại tràng diện bắt đầu tiến vào cao triều, khiến Tiểu Ngư đang chờ bái thiên địa ngây ngẩn cả người. Chẳng lẽ hôn lễ giờ thay đổi thế này rồi? Đúng vậy. Trải qua ‘Đại Hổ huynh kể kí sự truy thê’, ‘Hồng Điệp Tri Thu giảng thuật gia huấn nhà ta’, ‘Hội chị em [Đại Vụ] tuyên đọc [Điều lệ của người chồng]’ vân vân vân hết sức siêu việt hơn cả sức tưởng tượng của Tiểu Ngư xong, cậu rốt cuộc nghe được tiếng nhất bái thiên địa. Còn chưa đợi cậu cảm khái xong, hai tiếng tiếp vang lên lại khiến cậu rung động.
Nhị bái bang chủ là cái ‘vẹo’ gì vậy?! Bang chủ thay thế được cả cha mẹ à? Ê ê ê! Bá Vương Long với Kiều Lân này, hai người không sợ giảm thọ hả!
Còn nữa, vợ chồng bái nhau xong sao hình như có chỗ không đúng? Cô dâu chú rể logout động phòng? Log, logout động phòng? Thế bọn họ phải xuống động phòng, còn bọn này phải chờ hai ba ngày mới ăn được hả??!!!!
Rốt cuộc cũng có một đôi kết hôn rồi ~~~~~~ Tiểu Ngư và bệ hạ cũng sắp rồi!
Danh sách chương