Có rất nhiều người đắm chìm trong nỗi đau của họ. Mình hiểu, mình hiểu chuyện thức giấc mỗi ngày và nhìn mãi vào khoảng không trước mắt, không muốn dậy, cảm thấy trống trải và cô đơn là như thế nào. Mình hiểu chuyện này khó khăn thế nào. Nhưng hãy cố gắng giữ những thứ đẹp đẽ trong trái tim của bạn, chứ không phải trong đầu bạn. Đừng để nó dìm chết bạn.
Rất nhiều người trong chúng ta dằn vặt về quá khứ. Bạn không nói rõ điều đó ra khi nghe thấy một điều gì làm bạn buồn về "ngày hôm qua" của bạn, nhưng chúng ta đều như vậy.
Chúng ta đã từng mắc lỗi, đã từng chơi với người không tốt, yêu nhầm phải người không hợp mình. Những chuyện đó kể cả bây giờ đã chấm dứt rồi đi chăng nữa nhưng vẫn có ba điều bạn không thể thay đổi: khoảng thời gian đã mất không thể làm lại, những điều bạn đã làm để trở thành một phần con người bạn của ngày hôm nay và sự ảnh hưởng của những việc đó lên cuộc sống của bạn.
Ví dụ như nếu bạn ăn cướp và phải ngồi tù? Bạn sẽ không thể thay đổi được việc bạn đã từng là kẻ cướp, đã từng ngồi tù và đã có người đau vì bạn. Quá khứ, hay mọi lỗi lâm fcủa quá khứ cũng như vậy. Cho dù tội của bạn có là gì đi chăng nữa - bạn có quên thì người ta cũng không quên, cũng không muốn để bạn quên.
Dĩ nhiên chúng ta không nên đổ lỗi cho quá khứ, với mọi thất bại và vấp ngã của mình. Bạn chỉ có thể học cách chấp nhận, đối diện và chiến thắng những lỗi lầm của mình thôi.
Và hãy mạnh mẽ, thật mạnh mẽ. Hãy để những nỗi buồn ấy qua đi. Bạn vấp ngã, trong một thời gian rất dài - không sao cả. Bạn biết rằng cuộc đời đáng lẽ đã có thể tốt hơn rất nhiều. Nhưng nó không như vậy, bạn chẳng thể trách bản thân khờ dại, ngốc nghếch mãi được. Bạn buồn vì những gì người khác nói, đúng với tâm trạng của bạn về quá khứ: "đúng vậy. Là tôi đã sai". Cảm giác thất vọng về bản thân kinh khủng hơn cảm giác thất vọng về người khác hơn rất nhiều.
Bạn không thể quên được quá khứ, nhưng hãy để nó qua đi, như ý nghiã thực sự của quá khứ. Tha thứ cho người, tha thứ cho mình, tha thứ để sống tốt hơn.
Rất nhiều người trong chúng ta dằn vặt về quá khứ. Bạn không nói rõ điều đó ra khi nghe thấy một điều gì làm bạn buồn về "ngày hôm qua" của bạn, nhưng chúng ta đều như vậy.
Chúng ta đã từng mắc lỗi, đã từng chơi với người không tốt, yêu nhầm phải người không hợp mình. Những chuyện đó kể cả bây giờ đã chấm dứt rồi đi chăng nữa nhưng vẫn có ba điều bạn không thể thay đổi: khoảng thời gian đã mất không thể làm lại, những điều bạn đã làm để trở thành một phần con người bạn của ngày hôm nay và sự ảnh hưởng của những việc đó lên cuộc sống của bạn.
Ví dụ như nếu bạn ăn cướp và phải ngồi tù? Bạn sẽ không thể thay đổi được việc bạn đã từng là kẻ cướp, đã từng ngồi tù và đã có người đau vì bạn. Quá khứ, hay mọi lỗi lâm fcủa quá khứ cũng như vậy. Cho dù tội của bạn có là gì đi chăng nữa - bạn có quên thì người ta cũng không quên, cũng không muốn để bạn quên.
Dĩ nhiên chúng ta không nên đổ lỗi cho quá khứ, với mọi thất bại và vấp ngã của mình. Bạn chỉ có thể học cách chấp nhận, đối diện và chiến thắng những lỗi lầm của mình thôi.
Và hãy mạnh mẽ, thật mạnh mẽ. Hãy để những nỗi buồn ấy qua đi. Bạn vấp ngã, trong một thời gian rất dài - không sao cả. Bạn biết rằng cuộc đời đáng lẽ đã có thể tốt hơn rất nhiều. Nhưng nó không như vậy, bạn chẳng thể trách bản thân khờ dại, ngốc nghếch mãi được. Bạn buồn vì những gì người khác nói, đúng với tâm trạng của bạn về quá khứ: "đúng vậy. Là tôi đã sai". Cảm giác thất vọng về bản thân kinh khủng hơn cảm giác thất vọng về người khác hơn rất nhiều.
Bạn không thể quên được quá khứ, nhưng hãy để nó qua đi, như ý nghiã thực sự của quá khứ. Tha thứ cho người, tha thứ cho mình, tha thứ để sống tốt hơn.
Danh sách chương