Chương 56: Đoàn Xe Vạn Bảo Lâu

Nửa tháng sau khi nhận nhiệm vụ, Lâm Minh đến điểm tập kết ở cổng phía Bắc của Thiên Nam Thành. Trước mắt cậu là một đoàn xe hùng hậu. Không phải những cỗ xe ngựa bình thường, mà là năm cỗ xe khổng lồ được chế tạo từ gỗ Thiết Mộc, bên ngoài được bọc thép và khắc đầy trận pháp phòng ngự. Kéo xe là một loại yêu thú Luyện Khí kỳ có tên là Giác Ngưu, sức mạnh kinh người.

Đây chính là đoàn hộ tống của Vạn Bảo Lâu.

Một nữ tu dung mạo xinh đẹp, dáng người cao ráo, mặc một bộ trang phục gọn gàng làm nổi bật lên khí chất tài giỏi và quyết đoán, bước đến trước mặt Lâm Minh. Nàng có tu vi Trúc Cơ đại viên mãn, nhưng ánh mắt lại sắc bén và tự tin, không hề tỏ ra yếu thế trước một Kim Đan Chân Nhân như cậu.

"Lâm Chân Nhân, tại hạ là Tô Mạn, người phụ trách chuyến hộ tống lần này." Nàng chắp tay chào, thái độ lịch sự nhưng có phần xa cách.

"Cảm tạ Chân Nhân đã nhận nhiệm vụ, trở thành chủ lực bảo vệ cho đoàn xe."

Nàng giới thiệu cho cậu những thành viên còn lại của đội hộ tống. Đó là mười hai tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, đều là vệ sĩ tinh nhuệ của Vạn Bảo Lâu, ánh mắt trầm ổn, khí tức mạnh mẽ.

Tô Mạn nói tiếp: "Lâm Chân Nhân, địa vị của ngài tôn quý, chúng tôi không dám mạo phạm. Nhưng trên đường đi, mọi việc lớn nhỏ, xin ngài hãy nghe theo sự sắp xếp của tiểu nữ để tránh những sai sót không đáng có."

Nàng đang khéo léo khẳng định quyền chỉ huy của mình. Lâm Minh mỉm cười, gật đầu: "Tô quản sự yên tâm, ta chỉ phụ trách ra tay khi cần thiết. Mọi việc khác, ta không can dự."

Thái độ hợp tác của cậu khiến Tô Mạn có chút ngạc nhiên, sự đề phòng trong mắt cũng giảm đi một chút.

Đoàn xe chính thức khởi hành. Bọn họ mất gần mười ngày để đi ra khỏi khu vực văn minh của Thiên Nam Thành, tiến vào vùng hoang dã. Cảnh vật dần trở nên âm u, cây cối cổ thụ che trời, không khí bắt đầu tràn ngập khí tức hoang dã và nguy hiểm.

Họ đã tiến vào khu vực ngoại vi của Yêu Thú Sơn Mạch.

Đây là một trong những dãy núi lớn và nguy hiểm nhất Nam Hoang Châu, là lãnh địa của vô số yêu thú mạnh mẽ. Tiếng gầm rú của yêu thú từ xa vọng lại, khiến cho các vệ sĩ của Vạn Bảo Lâu cũng phải tập trung tinh thần cao độ.

Đoàn xe đang đi qua một khu rừng rậm, cây cối dày đặc đến mức che khuất cả ánh mặt trời. Bầu không khí đột nhiên trở nên yên tĩnh một cách lạ thường.

"Tất cả dừng lại! Cảnh giới!" Tô Mạn đột nhiên giơ tay ra hiệu, giọng nói đầy căng thẳng.

Ngay lập tức, các vệ sĩ Vạn Bảo Lâu tạo thành một vòng tròn phòng ngự quanh các cỗ xe.

"Gràooooo!"

Từ trong các bụi rậm, hàng chục con sói khổng lồ, toàn thân có lông màu xanh, trên người có những hoa văn tia sét, lao ra.

"Là Phong Lôi Lang!" một vệ sĩ kinh hãi hét lên. "Một bầy lớn như vậy!"

Nhưng điều đáng sợ nhất không phải là bầy sói, mà là con sói đầu đàn đi ra cuối cùng. Nó to lớn gấp đôi những con khác, toàn thân tỏa ra khí tức mạnh mẽ của Kim Đan sơ kỳ. Một con Lang Vương! Mục tiêu của nó không phải là các vệ sĩ, mà là cỗ xe được bảo vệ nghiêm ngặt nhất ở trung tâm, nơi chứa lô hàng dược liệu quý giá.
Cuộc tấn công đầu tiên, và cũng là một thử thách chí mạng, đã ập đến.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện