Chương 50: Cửu Tiêu Thần Lôi

Mây kiếp trên bầu trời Hắc Thủy Hà đã ngưng tụ đến cực điểm. Không gian trở nên ngột ngạt, vạn vật im lặng, chỉ còn lại tiếng sấm rền vang vọng trong mây.

"ẦM!"

Tia sét thứ nhất, to như một con trăn lớn màu tím, xé rách bầu trời, xuyên qua dòng nước hỗn loạn của Hắc Thủy Hà, đánh thẳng vào hang động của Lâm Minh.

Lớp Huyễn Trận và Cảnh Báo Trận bên ngoài vỡ tan ngay lập tức.

Lâm Minh ngồi xếp bằng, không hề nhúc nhích. Lớp Phòng Ngự Trận cuối cùng và cũng là kiên cố nhất sáng rực lên, tạo thành một màn chắn ánh sáng, chống đỡ lại tia sét.

"RẮC... RẮC..." Màn chắn rung chuyển dữ dội, xuất hiện vô số vết nứt, nhưng cuối cùng cũng đã đỡ được.

"ẦM! ẦM!"

Hai tia sét tiếp theo, to và mạnh hơn tia thứ nhất, liên tiếp giáng xuống. Lớp Phòng Ngự Trận cuối cùng cũng không chịu nổi, vỡ tan thành từng mảnh.

Lâm Minh mở mắt ra. Cậu biết rằng từ giờ, cậu phải dùng chính sức của mình để đối mặt với thiên uy.

Tia sét thứ tư giáng xuống. Cậu không né tránh, mà gầm lên một tiếng, đeo đôi Huyền Thiết Trọng Quyền, tung một cú đấm thẳng lên trời. Nắm đấm của cậu va chạm trực diện với tia sét. Cả hang động rung chuyển, Lâm Minh cảm thấy cánh tay tê dại, nhưng tia sét cũng đã bị đánh tan.

Tia thứ năm! Tia thứ sáu! Cậu liên tục gầm lên, dùng "Đại Lực Kim Cang Quyền", dùng nhục thân mạnh mẽ của mình để đối kháng với thiên lôi. Cậu như một vị chiến thần bất khuất, lấy sức người chống lại sức trời. Dù máu tươi đã rỉ ra từ khóe miệng, dù cơ thể đã xuất hiện những vết cháy xém, nhưng ý chí chiến đấu trong mắt cậu lại càng thêm rực cháy.

Đúng lúc này, ở bên ngoài, trên bầu trời Hắc Thủy Hà, một đám mây đen kịt đã bay tới. Độc Long lão tổ đã đến nơi.

Lão nhìn những đám mây kiếp vẫn chưa tan, lại cảm nhận được khí tức của Lâm Minh tuy có suy yếu nhưng vẫn tràn đầy sức sống, không khỏi cười lên một cách nham hiểm.

"Ha ha, đúng là một tên tiểu tử cứng đầu! Vẫn chưa chết sao? Để lão phu giúp ngươi một tay!"

Lão không tấn công thẳng vào mây kiếp, mà tung một chưởng về phía dòng sông ngay bên trên vị trí của Lâm Minh. Một luồng chưởng lực mang theo độc khí màu xanh biếc, có khả năng ăn mòn cực mạnh, đánh xuống dòng sông, xuyên qua lớp nước, tấn công thẳng vào nóc hang động của Lâm Minh.

"ẦM!"

Hang động rung chuyển dữ dội, đá lở xuống lả tả. Lâm Minh đang phải tập trung toàn bộ tinh thần để đối phó với thiên kiếp, nay lại bị tấn công từ bên ngoài, lập tức phun ra một ngụm máu tươi.

Tình thế nội ngoại giao tranh, nguy hiểm đến cực điểm!

Tia sét thứ bảy và thứ tám, dường như cảm nhận được sự khiêu khích, đã hợp lại làm một, hóa thành một con lôi long màu tím khổng lồ, gầm thét giáng xuống. Cùng lúc đó, Độc Long lão tổ cũng tung ra một đòn tấn công toàn lực nữa.

Lâm Minh rơi vào tình thế tuyệt vọng.
Trong cơ thể cậu, viên kim đan còn chưa thành hình đang rung chuyển dữ dội dưới áp lực của thiên kiếp. Viên Ngũ Hành Bổ Thiên Thạch trên đùi cậu tỏa ra ánh sáng ngũ sắc rực rỡ, liều mạng bảo vệ lấy viên kim đan sơ khai, không ngừng tu bổ những vết nứt do lôi kiếp gây ra.

Lâm Minh biết rằng, nếu không thể vượt qua cửa ải này, cậu sẽ chết chắc.

Cậu ngẩng đầu nhìn con lôi long đang lao xuống, ánh mắt lóe lên vẻ điên cuồng. Cậu quyết định đánh cược tất cả!

Đúng lúc này, tia sét cuối cùng, tia thứ chín, cũng đã ngưng tụ xong. Nó không phải màu tím, mà là màu vàng kim, bên trong không chỉ có sức mạnh hủy diệt, mà còn mang theo một luồng uy áp tinh thần, muốn phá hủy đạo tâm của người độ kiếp.

Tâm Ma Chi Kiếp!

Tia sét cuối cùng, đòn tấn công của Độc Long lão tổ, cả hai cùng lúc ập đến.

"Chết chắc rồi sao?" Ý nghĩ này thoáng qua trong đầu Lâm Minh, nhưng rồi nhanh chóng bị ý chí kiên cường của cậu dập tắt.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện