Tại cổng chính của Hắc Phong Trại, cuộc tấn công của nhóm Diệp Băng Tâm đang diễn ra vô cùng ác liệt. Nàng không hổ là thiên tài đệ nhất của Thất Sơn Môn. Thanh Băng Tâm Kiếm trong tay nàng múa lên, tạo ra những cơn bão tuyết và những bức tường băng khổng lồ, vừa có sức công phá mạnh mẽ, vừa cầm chân phần lớn lực lượng của địch.
Các đệ tử của liên minh, dù ban đầu có chút nghi ngại về kế hoạch, nhưng khi thấy sự hiệu quả của nó và sự chỉ huy bình tĩnh của Diệp Băng Tâm, sĩ khí cũng tăng lên. Bọn họ phối hợp ăn ý, liên tục dùng pháp thuật tầm xa tấn công, gây áp lực cực lớn lên đại trận phòng ngự của sơn trại.
Lý Kiệt của Thiết Kiếm Môn, dù trong lòng không phục, cũng phải thừa nhận kế hoạch dương đông kích tây này cực kỳ hiệu quả. Hắn vừa dùng kiếm pháp chống đỡ, vừa liếc nhìn về phía vách núi đen ngòm phía sau trại, trong lòng tự hỏi không biết tên tán tu kia có thực sự làm nên chuyện hay không.
Trong khi đó, ở phía sau Hắc Phong Trại, Lâm Minh đã như một bóng ma, bám vào những mỏm đá cheo leo, nhanh chóng leo lên. Vách núi này cực kỳ hiểm trở, lại có gió thổi mạnh, nhưng đối với nhục thân đã được tôi luyện của cậu, nó không phải là vấn đề lớn.
Khi cậu sắp leo đến đỉnh, vài con Huyết Nha Quạ, một loại ma thú cấp thấp được Huyết Ma Tông dùng để cảnh giới, phát hiện ra cậu. Chúng kêu lên những tiếng "quạc quạc" chói tai, định bay đi báo động.
Lâm Minh ánh mắt lạnh đi. Cậu không dùng quyền, mà nhanh như chớp nhặt lấy vài viên đá nhỏ dưới chân, vận linh lực vào rồi búng ra.
"Vút! Vút! Vút!"
Mấy viên đá nhỏ bay đi với tốc độ còn nhanh hơn cả phi kiếm, mang theo sức mạnh kinh người, xuyên thủng đầu của mấy con Huyết Nha Quạ. Chúng thậm chí còn chưa kịp kêu lên tiếng thứ hai đã rơi lả tả xuống vực sâu.
Giải quyết xong đám lính gác, Lâm Minh nhẹ nhàng đáp xuống đỉnh tường thành phía sau.
Nơi này phòng bị lỏng lẻo đúng như cậu dự đoán. Cậu vận dụng thân pháp, dễ dàng tránh được vài đội tuần tra, hướng thẳng về phía tòa tháp chỉ huy cao nhất ở trung tâm.
Khi đến gần tòa tháp, cậu nghe thấy tiếng la hét thảm thiết và ngửi thấy mùi máu tanh nồng nặc. Cậu ẩn mình, nhìn qua cửa sổ.
Bên trong, một gã đàn ông to béo, mặt mày hung tợn, trên người dính đầy máu, đang đứng cười một cách man rợ. Hắn chính là Huyết Thủ Đồ Tể. Trước mặt hắn là một cái đỉnh lò luyện đan khổng lồ màu máu. Xung quanh là mấy tu sĩ bị bắt trói, đang bị những sợi xích màu máu hút lấy tinh huyết và linh lực, truyền vào trong đỉnh lò. Chúng đang luyện chế một loại ma đan tà ác.
"Ha ha ha! Gắng lên! La hét lớn lên! Sự sợ hãi và tuyệt vọng của các ngươi sẽ khiến cho viên Huyết Hồn Đan này càng thêm mỹ vị!" Huyết Thủ Đồ Tể cười lớn, hoàn toàn không để ý đến trận chiến ở cổng chính, trong mắt hắn, đám chính đạo kia không thể nào phá vỡ được phòng ngự của Hắc Phong Trại.
Ánh mắt Lâm Minh trở nên lạnh như băng. Cậu không còn chút do dự nào nữa.
Cậu hít một hơi thật sâu, dồn sức mạnh vào hai chân. Đôi Huyền Thiết Trọng Quyền đã sẵn sàng.
"Ma đầu, đền mạng!"
"ẦM!"
Lâm Minh phá tan cửa sổ, lao vào trong như một viên thiên thạch. Cậu xuất hiện quá bất ngờ, không một ai kịp phản ứng.
"Đại Lực Kim Cang Quyền – Kim Cang Trấn Ngục!"
Cậu tung ra một quyền mang theo sự phẫn nộ và sát ý ngút trời. Cú đấm nhắm thẳng vào Huyết Thủ Đồ Tể đang còn ngơ ngác.
Huyết Thủ Đồ Tể chỉ kịp cảm nhận được một luồng tử khí ập đến sau lưng. Hắn hoảng hốt quay lại, vội vàng vận khởi toàn bộ linh lực để phòng ngự.
Nhưng đã quá muộn. Nắm đấm của Lâm Minh, mang theo sức mạnh kinh hoàng, đã đánh trúng người hắn. Cả tòa tháp chỉ huy rung chuyển dữ dội rồi nổ tung.
Các đệ tử của liên minh, dù ban đầu có chút nghi ngại về kế hoạch, nhưng khi thấy sự hiệu quả của nó và sự chỉ huy bình tĩnh của Diệp Băng Tâm, sĩ khí cũng tăng lên. Bọn họ phối hợp ăn ý, liên tục dùng pháp thuật tầm xa tấn công, gây áp lực cực lớn lên đại trận phòng ngự của sơn trại.
Lý Kiệt của Thiết Kiếm Môn, dù trong lòng không phục, cũng phải thừa nhận kế hoạch dương đông kích tây này cực kỳ hiệu quả. Hắn vừa dùng kiếm pháp chống đỡ, vừa liếc nhìn về phía vách núi đen ngòm phía sau trại, trong lòng tự hỏi không biết tên tán tu kia có thực sự làm nên chuyện hay không.
Trong khi đó, ở phía sau Hắc Phong Trại, Lâm Minh đã như một bóng ma, bám vào những mỏm đá cheo leo, nhanh chóng leo lên. Vách núi này cực kỳ hiểm trở, lại có gió thổi mạnh, nhưng đối với nhục thân đã được tôi luyện của cậu, nó không phải là vấn đề lớn.
Khi cậu sắp leo đến đỉnh, vài con Huyết Nha Quạ, một loại ma thú cấp thấp được Huyết Ma Tông dùng để cảnh giới, phát hiện ra cậu. Chúng kêu lên những tiếng "quạc quạc" chói tai, định bay đi báo động.
Lâm Minh ánh mắt lạnh đi. Cậu không dùng quyền, mà nhanh như chớp nhặt lấy vài viên đá nhỏ dưới chân, vận linh lực vào rồi búng ra.
"Vút! Vút! Vút!"
Mấy viên đá nhỏ bay đi với tốc độ còn nhanh hơn cả phi kiếm, mang theo sức mạnh kinh người, xuyên thủng đầu của mấy con Huyết Nha Quạ. Chúng thậm chí còn chưa kịp kêu lên tiếng thứ hai đã rơi lả tả xuống vực sâu.
Giải quyết xong đám lính gác, Lâm Minh nhẹ nhàng đáp xuống đỉnh tường thành phía sau.
Nơi này phòng bị lỏng lẻo đúng như cậu dự đoán. Cậu vận dụng thân pháp, dễ dàng tránh được vài đội tuần tra, hướng thẳng về phía tòa tháp chỉ huy cao nhất ở trung tâm.
Khi đến gần tòa tháp, cậu nghe thấy tiếng la hét thảm thiết và ngửi thấy mùi máu tanh nồng nặc. Cậu ẩn mình, nhìn qua cửa sổ.
Bên trong, một gã đàn ông to béo, mặt mày hung tợn, trên người dính đầy máu, đang đứng cười một cách man rợ. Hắn chính là Huyết Thủ Đồ Tể. Trước mặt hắn là một cái đỉnh lò luyện đan khổng lồ màu máu. Xung quanh là mấy tu sĩ bị bắt trói, đang bị những sợi xích màu máu hút lấy tinh huyết và linh lực, truyền vào trong đỉnh lò. Chúng đang luyện chế một loại ma đan tà ác.
"Ha ha ha! Gắng lên! La hét lớn lên! Sự sợ hãi và tuyệt vọng của các ngươi sẽ khiến cho viên Huyết Hồn Đan này càng thêm mỹ vị!" Huyết Thủ Đồ Tể cười lớn, hoàn toàn không để ý đến trận chiến ở cổng chính, trong mắt hắn, đám chính đạo kia không thể nào phá vỡ được phòng ngự của Hắc Phong Trại.
Ánh mắt Lâm Minh trở nên lạnh như băng. Cậu không còn chút do dự nào nữa.
Cậu hít một hơi thật sâu, dồn sức mạnh vào hai chân. Đôi Huyền Thiết Trọng Quyền đã sẵn sàng.
"Ma đầu, đền mạng!"
"ẦM!"
Lâm Minh phá tan cửa sổ, lao vào trong như một viên thiên thạch. Cậu xuất hiện quá bất ngờ, không một ai kịp phản ứng.
"Đại Lực Kim Cang Quyền – Kim Cang Trấn Ngục!"
Cậu tung ra một quyền mang theo sự phẫn nộ và sát ý ngút trời. Cú đấm nhắm thẳng vào Huyết Thủ Đồ Tể đang còn ngơ ngác.
Huyết Thủ Đồ Tể chỉ kịp cảm nhận được một luồng tử khí ập đến sau lưng. Hắn hoảng hốt quay lại, vội vàng vận khởi toàn bộ linh lực để phòng ngự.
Nhưng đã quá muộn. Nắm đấm của Lâm Minh, mang theo sức mạnh kinh hoàng, đã đánh trúng người hắn. Cả tòa tháp chỉ huy rung chuyển dữ dội rồi nổ tung.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương