Nửa tháng sau.

Lâm Minh đã hoàn toàn củng cố cảnh giới Trúc Cơ hậu kỳ của mình. Sức mạnh của cậu đã đạt đến một tầm cao mới. Cậu quyết định thực hiện lời hẹn, lên đường đến Thiên Cấm Sơn.

Thiên Cấm Sơn, ngọn núi chủ của Thất Sơn, quả nhiên hùng vĩ phi thường. Linh khí nồng đậm như sương, những tòa điện vũ nguy nga ẩn hiện trong mây, từng đội đệ tử mặc đồng phục của Thất Sơn Môn cưỡi phi kiếm bay qua, khí thế vô cùng nghiêm trang.

Khi Lâm Minh đưa ra lệnh bài Khách khanh ở sơn môn, cả khu vực cổng núi lập tức xôn xao.

"Kim Cang Quyền Lâm Minh! Chính là hắn!"

"Trời ơi, hắn còn trẻ quá! Nghe nói hắn đã giết cả hai Huyết Sát Vệ của Huyết Ma Tông!"

Đối mặt với những ánh mắt ngưỡng mộ, tò mò và cả kiêng dè, Lâm Minh vẫn giữ vẻ mặt bình thản. Diệp Băng Tâm đã sớm nhận được tin, bay xuống đón cậu.

"Ngươi đến rồi." Nàng mỉm cười nhẹ, một nụ cười hiếm hoi như băng tuyết tan ra. "Sư tôn đang đợi ngươi."

Nàng dẫn Lâm Minh đi qua những bậc thang dài, tiến vào đại điện chính của Thất Sơn Môn. Vừa bước vào, Lâm Minh đã cảm nhận được nhiều luồng khí tức mạnh mẽ đang tập trung vào mình. Trong điện, không chỉ có Thất Sơn chân nhân và các vị trưởng lão, mà còn có cả chưởng môn và đại diện của các môn phái chính đạo khác trong vùng Thất Sơn. Hóa ra, cậu đến đúng vào ngày Thất Sơn Môn tổ chức đại hội.

Thất Sơn chân nhân, một lão nhân có mái tóc bạc trắng nhưng đôi mắt lại sáng như sao, ngồi trên ghế chủ tọa. Tu vi của ông sâu không lường được, ít nhất cũng là Kim Đan trung kỳ. Ông nhìn Lâm Minh, ánh mắt không có sự dò xét, chỉ có sự tán thưởng.

"Sóng sau xô sóng trước, Thất Sơn có một người như ngươi, là phúc của cả vùng đất này. Lâm tiểu hữu, mời ngồi."

Sau khi Lâm Minh ngồi xuống, Thất Sơn chân nhân cất giọng hùng hồn, phân tích tình hình nghiêm trọng do Huyết Ma Tông gây ra. Cuối cùng, ông đưa ra một đề nghị chấn động.

"Tình thế cấp bách, ta đề nghị tất cả các môn phái chính đạo của Thất Sơn chúng ta hãy tạm gác lại những chuyện cũ, thành lập Thất Sơn Chính Đạo Minh, cùng chung tay chống lại ma đạo!"

Đề nghị này nhận được sự hưởng ứng của nhiều người, nhưng cũng có một số do dự. Lực lượng của Huyết Ma Tông quá mạnh, nhiều môn phái nhỏ không dám đối đầu trực diện.

Thấy vậy, Thất Sơn chân nhân mỉm cười, ánh mắt đột nhiên hướng về phía Lâm Minh.

"Để đối phó với ma đạo, chúng ta cần một thanh kiếm sắc bén nhất, một mũi nhọn đi đầu. Ta, Thất Sơn chân nhân, xin đề cử Lâm Minh đạo hữu, người đã hai lần đại phá âm mưu của Huyết Ma Tông, đảm nhiệm chức vụ Tiên Phong Sứ của Chính Đạo Minh! Dẫn đầu các đệ tử tinh anh, thực hiện các nhiệm vụ truy quét và phá hủy các cứ điểm của ma đạo!"

Cả đại điện lập tức rơi vào im lặng. Tất cả mọi ánh mắt, mang theo sự kinh ngạc, nghi ngờ, không phục và cả một chút khâm phục, đều đổ dồn về phía chàng tán tu trẻ tuổi đang ngồi lặng lẽ ở một góc.

Đưa một tán tu không rõ lai lịch, tu vi chỉ mới Trúc Cơ hậu kỳ, lên một vị trí quan trọng như vậy? Thất Sơn chân nhân có phải đã quá mạo hiểm rồi không? Lâm Minh cũng hoàn toàn bất ngờ. Cậu chỉ đến để tìm kiếm sự hợp tác, không ngờ lại bị đẩy thẳng lên đầu sóng ngọn gió, trở thành Tiên Phong Sứ của cả một liên minh.

Đây vừa là một sự công nhận, vừa là một trọng trách và cũng là một thử thách cực lớn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện