"ẦM!"

Một tiếng nổ trầm đục vang lên từ sâu trong cơ thể Lâm Minh. Bình cảnh của Trúc Cơ trung kỳ đã bị luồng năng lượng khổng lồ kia phá tan một cách thô bạo. Tu vi của cậu chính thức bước vào Trúc Cơ hậu kỳ! Phá rồi lại lập!

Sau khi đột phá, cảnh giới của Lâm Minh đã tăng lên một tầm cao mới. Tốc độ vận chuyển của Hỗn Độn Thôn Thiên Quyết nhanh hơn gấp mấy lần. Tốc độ thôn phệ và luyện hóa ma khí cũng theo đó mà tăng vọt.

Nếu như trước kia cơ thể cậu là một cái ao nhỏ cố gắng chứa nước của cả một con sông, thì bây giờ nó đã trở thành một cái hồ lớn. Áp lực giảm mạnh, luồng năng lượng sau khi được luyện hóa không ngừng tu bổ lại cơ thể đang bị tàn phá của cậu. Vết thương sau lưng đang lành lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được.

Bên ngoài, mọi người kinh hãi nhìn thấy cột nước ma khí của Ma Sát Chi Tuyền đang nhỏ dần, nhỏ dần, rồi bị hút toàn bộ vào trong cơ thể Lâm Minh.

Ma khí tan đi, linh khí của trời đất quay trở lại. Nước trong hồ sen từ màu đen kịt dần trở lại màu trong suốt. Tịnh Thủy Linh Nhãn đã được tịnh hóa!

Từ giữa hồ, một bóng người từ từ bay lên.

Toàn thân Lâm Minh không còn vẻ chật vật, vết thương đã hoàn toàn biến mất. Đôi mắt cậu sáng như sao, khí tức trên người hùng hậu và sâu không lường được, vững vàng ở cảnh giới Trúc Cơ hậu kỳ.

Tất cả mọi người đều nín thở. Bọn họ vừa chứng kiến một kỳ tích.

Huyết Nhị và đám ma tu còn lại thì mặt mày tái mét, trong mắt tràn ngập sự sợ hãi. Con át chủ bài lớn nhất của chúng đã bị phá giải, ma khí yểm trợ cũng đã biến mất.

Ánh mắt Lâm Minh lạnh như băng, khóa chặt vào người Huyết Nhị. Cậu không nói một lời nào. Thân hình cậu khẽ động, biến mất tại chỗ.

Huyết Nhị giật mình, cảm thấy một luồng tử khí bao trùm. Hắn vội vàng phòng ngự, nhưng đã quá muộn. Lâm Minh đã xuất hiện ngay trước mặt hắn.

"Kim Cang Phá!"

Một cú đấm bình thường, không có bất kỳ sự hoa mỹ nào, nhưng lại mang theo sức mạnh của Trúc Cơ hậu kỳ và sự bá đạo của Hỗn Độn.

Huyết Nhị chỉ kịp giơ song đao lên đỡ.
"RẮC! ẦM!"

Song đao pháp khí trung phẩm vỡ nát. Nắm đấm của Lâm Minh đánh xuyên qua lớp phòng ngự, xuyên thẳng qua lồng ngực của Huyết Nhị.

Huyết Nhị cúi đầu nhìn lỗ thủng trên ngực mình, ánh mắt tràn đầy vẻ không thể tin nổi, rồi cả người nổ tung thành một màn sương máu.

Thủ lĩnh cuối cùng của Huyết Sát Vệ, chết!

"Chạy mau!" Đám đệ tử Huyết Ma Tông còn lại hồn bay phách lạc, quay đầu bỏ chạy tứ tán.

"Trảm thảo trừ căn!" Diệp Băng Tâm lạnh lùng ra lệnh. Nàng cùng các đệ tử Thất Sơn Môn và cả Lâm Minh lao vào cuộc truy sát.

Không một tên ma tu nào có thể chạy thoát khỏi Thủy Đài Sơn.

Sau một hồi, trận chiến cuối cùng cũng kết thúc. Thủy Đài Sơn trở lại vẻ yên bình vốn có.
Tịnh Hải sư thái và các ni cô chắp tay cảm tạ Lâm Minh và các đệ tử Thất Sơn Môn, ánh mắt nhìn Lâm Minh tràn ngập sự kính sợ và biết ơn.

Diệp Băng Tâm bước đến bên cạnh Lâm Minh, nhìn chàng thiếu niên trước mặt đã một lần nữa tạo ra kỳ tích, trong lòng nàng cảm xúc vô cùng phức tạp. Nàng biết rằng, từ giờ phút này, cái tên Lâm Minh sẽ không chỉ còn là một truyền kỳ trong giới tu sĩ cấp thấp nữa, mà sẽ là một cái tên khiến cho cả những thế lực lớn của Thất Sơn phải thực sự kiêng dè.

Cuộc khủng hoảng tại Tịnh Liên Trai đã được giải quyết. Lâm Minh không chỉ trả được ân tình, mà còn thu được một cơ duyên đột phá to lớn. Nhưng cậu cũng biết, sau khi giết chết hai Huyết Sát Vệ và phá hỏng kế hoạch lớn của Huyết Ma Tông, sự trả thù tiếp theo của chúng chắc chắn sẽ còn điên cuồng và tàn khốc hơn rất nhiều.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện