Chương 1934

Huyết Y Vệ càng rơi vào thế khó, Phượng Khương Trần lại càng vui mừng, khiêu khích thoáng nhìn người của Huyết Y Vệ và Thuận Ninh Hầu phủ, Phượng Khương Trần tỏ vẻ nàng hoàn toàn không hề sợ hãi, chỉ cần những người này không tìm thấy Tôn Tư Hành, vậy đừng mơ tìm nàng để hỏi tội.

Phượng Khương Trần có chứng cứ đầy đủ chứng minh tối qua không có mặt ở hiện trường, Huyết Y Vệ đang vu cáo nàng, Đại Lý Tự Khanh và tả hữu thiếu khanh hai mặt nhìn nhau, trong mắt ba người đều hiện lên ý cười bất đắc dĩ, đồng thời cũng có thêm vài phần tò mò.

Vụ án này vẫn đang thẩm tả, với tư cách là quan chủ thẩm, bọn họ có quyền hỏi Phượng Khương Trần bất kỳ vấn đề gì, vậy nên, ba vị đại nhân vì thỏa mãn sự tò mò của mình, dùng danh nghĩa thẩm án để vô sỉ hỏi những câu không phải chính sự, không ngừng hỏi chi tiết tối hôm qua Phượng Khương Trần và Cửu hoàng thúc ở bên nhau làm gì.

Thẩm vấn chi tiết hơn cũng là một loại thẩm án, không ai dám nói ba vị đại nhân làm thế là không đúng, hơn nữa những người ở đây, ngoài vị xử trưởng và Thuận Ninh hầu phủ ra, mọi người đều rất tò mò, lúc ấy Cửu hoàng thúc và Phượng Khương Trần ở một chỗ làm gì.

Phượng Khương Trần dường như đã chuẩn bị từ sớm, dù ba vị đại nhân hỏi thế nào, Phượng Khương Trần đều có thể trả lời rành rọt đến mức người ta không tìm được điểm sai, mà những thông tin trong lời này đều chứng minh quan hệ giữa nàng và Cửu hoàng thúc không tầm thường, phát sinh từ tình cảm, nhưng lại dừng trước lễ nghĩa.

Vì sao lại mệt mỏi thế? Chơi cờ cùng Cửu hoàng thúc, tâm mệt.

Sao y phục lại bẩn?

Uống rượu cùng Cửu hoàng thúc, rượu đổ lên trên quần áo, không thể mặc được nữa.

Tại sao phải ngủ lại Cửu vương phủ?

Đây không phải lần đầu tiên nàng ngủ lại Cửu vương phủ, làm nữ nhân chính miệng Cửu hoàng thúc thừa nhận, nàng ở lại Cửu vương phủ là chuyện rất bình thường.

Cửu vương phủ vì sao có y phục của nàng? Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Là do Cửu hoàng thúc quan tâm nàng, cho df nàng có ở Cửu vương phủ không, hạ nhân trong Cửu vương phủ hạ cũng sẽ chuẩn bị thức ăn và y phục cho nàng.



Những thông tin trong lời nói kai nghe vô cùng ái muội, sau đó lại có vẻ quang minh lỗi lạc, lập tức thỏa mãn sự tò mò của mọi người, để giữ thanh danh của mình, Phượng Khương Trần không cho rằng mình làm như vậy là có gì không đúng, nhưng mà…

“Nữ nhân vô sỉ, nàng ta thật sự nói ra miệng sao.” Đông Lăng Tử Lạc càng nghe càng hụt hẫng, trong lời của Phượng Khương Trần cũng tiết lộ, tuy không nói mình và Cửu hoàng thúc xảy ra chuyện gì, nhưng lại chứng tỏ nàng cũng có chút quyền uy của nữ chủ nhân trong Cửu vương phủ.

Nữ chủ nhân? Nữ chủ nhân của Cửu vương phủ, Phượng Khương Trần cứ nằm mơ đi.

Hai tay Đông Lăng Tử Lạc nắm chặt thành quyền, hai mắt tựa binh khí trừng về phía Phượng Khương Trần, dáng vẻ như đang muốn giết người.

“Thất đệ, đệ phát điên gì thế hả.” Nhị hoàng tử sợ bị người khác phát hiện nên vội vàng kéo Đông Lăng Tử Lạc vào trong góc.

Mẹ nó, Phượng Khương Trần chẳng phải chỉ nói những chuyện nàng và Cửu hoàng thúc làm khi ở bên nhau sao, hơn nữa Phượng Khương Trần cũng rất quen thuộc với Cửu vương phủ à, có gì phải tức giận chứ.

Không phải Lão Thất không cần Phượng Khương Trần sao, sao lúc nghe thấy Phượng Khương Trần và Cửu hoàng thúc ở bên nhau lại tức giận thành thế này, còn bày ra dáng vẻ phu nhân nhà mình hồng hạnh xuất tường, còn mình bị đội nón xanh, lạ thật đấy.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện