Sau đó một đoạn thời gian, vì ( vận may liên tục) muốn chiếu luôn trước tết, nên toàn bộ tổ phim đều bận rộn, có đôi khi Ninh Tây vì phải quay cảnh vào chụp ban đêm, thường bận đến rạng sáng hai ba giờ mới có thể về.

Làm nghệ sĩ, đồng hồ sinh vật gần như không có quy luật, Ninh Tây uống hai cái ngụm cà phê, đè xuống cơn muốn ngủ, ngẩng đầu lên cho thợ trang điểm trang điểm lại cho cô.

Cảnh quay tiếp theo là nữ chính rơi xuống nước, nam chính vốn sợ nước thấy được, không chút nghĩ ngợi nhảy xuống cứu, kết quả ngược lại là nữ chính cứu nam chính lên.

Vì quay cho tốt cảnh này, tổ phim cố ý cho thuê một sân bãi trống, có khu nhà cao cấp, bãi cỏ, còn có hồ bơi, là cảnh diễn ra yến hội nhà giàu.

Bạn đêm mùa thu đã lạnh, Ninh Tây mặc lễ phục dạ hội, trên người khoác khăn lông dày, vuốt vuốt cái trán. Cô cảm thấy đầu có chút choáng váng, nhưng cảnh quay sắp bắt đầu, tổ phim tốn không ít công sức chuẩn bị, nên lúc này cô không diễn sẽ uổng phí công sức của mọi người.

Bảo Tiểu Dương cầm sẵn cho mình hai viên thuốc cảm mạo, thấy mặt mũi Tiểu Dương lo lắng, Ninh Tây vươn tay nhéo nhéo mặt:

"Không sao đâu, đừng lo lắng."

"Ninh Tây, Lâm đạo diễn bảo cô qua đó một chút."

Một nhân viên của tổ phim đi đến, thấy trợ lý của Ninh Tây trong tay còn đang cầm hai viên thuốc và ly nước, ân cần hỏi,

"Ninh Tây, cô ngã bệnh sao?"

Đêm nay chuẩn bị kĩ càng như thế, Ninh Tây mà ngã bệnh, làm sao có thể quay được? "Cảm vặt thôi"

Ninh Tây nhìn nhân viên này cười cười, đứng dậy hướng về phía Lâm đạo diễn đi đến.

Thấy cô như vậy, nhân viên làm việc cũng không hỏi nhiều, đành phải đi theo.

"Ninh Tây, lại đây cùng Cao Lập bàn một chút về cảnh quay, "

Lâm Thư Kiệt thấy Ninh Tây đi lại, hướng về cô vẫy vẫy tay.

"Cảnh quay này là lúc hai nhân vật chính tình cảm đạt đến cao trào, cho nên chúng ta hạn chế dùng diễn viên thế thân. Chờ đến khi rơi xuống nước, hai người đều phải diễn làm sao cho người xem vừa thấy được sự sợ hãi vừa cảm thấy khôi hài, cảnh này có thể làm được không?

Ninh Tây liếc mắt nhìn hồ bơi trong suốt bên cạnh, gật đầu.

Cao Lập vốn chỉ là diễn viên loại hai, có thể diễn trong phim điện ảnh của Lâm Thư Kiệt đã là đốt lắm rồi, đừng nói hắn phải nhảy xuống hồ bơi, dù nói hắn nhảy xuống hố rác, hắn cũng có thể nhảy xuống.

"Hai người đừng sợ, nhân viên cứu hộ đứng bên cạnh bồn nước, sẽ không để sự cố phát sinh. "

Lâm Thư Kiệt thấy hai người đều rất phối hợp, hài lòng gật đầu,

"Đi chuẩn bị một chút, chúng ta bắt đầu quay."

"Vai phụ chuẩn bị."

"Nữ số hai đứng một chỗ, những người khác chú ý chỗ đứng không che khuất ống kính, "

Lâm Thư Kiệt giơ cao tay.

"Bắt đầu, diễn!"

"Ầm!"

Nữ chính rơi xuống nước, tóc đen nhánh như tảo biển tản ra, làn váy trong nước chập chờn, giống như đoá hoa màu đỏ diễm lệ nở rộ.

Đây là cảnh khi nữ chính rơi xuống nước, lúc nam chính nhìn thấy chính là hình ảnh đẹp như thế.

Ninh Tây cảm giác lỗ tai, lỗ mũi đều đầy nước, kém chút nữa là theo bản năng vùng vẫy.

Khi rơi xuống nước, Ninh Tây cảm thấy toàn bộ thế giới đều an tĩnh, cách một màn nước, trăng trên trời cũng méo mó.

Lâm Thư Kiệt cũng không nghĩ Ninh Tây thích ứng với cảnh quay nhanh như thế. Coi như là siêu sao diễn xuất, khi mới vừa rơi xuống nước, cũng sẽ theo bản năng giãy giụa.

Một người có thể khống chế được bản năng, điều khiển hoạt động này chân của mình trong lúc nguy cấp, người bình thường không phải ai cũng làm được. Lâm Thư Kiệt xem hình ảnh quay được chưa qua hậu trường chỉnh sửa đã đẹp mắt, thở dài một hơi nhẹ nhõm.

Lúc này nhân viên cứu hộ đã đem Ninh Tây kéo lên.

Sau đó cảnh tiếp theo là cảnh Ninh Tây ở trong nước giãy giụa kinh hoảng trông rất chật vật, là cảnh tượng mà nữ phụ thấy được.

Loại đối lập trong mắt người nhìn này chính là yếu tố gây hài hước trong cảnh quay.

"Khụ khụ, "

Ninh Tây nhéo nhéo mũi, hít sâu một hơi, rùng mình.

Nhân viên làm việc đưa tới cho cô một ly nước ấm, miễn cưỡng hai hớp.

Lo lắng thời gian càng kéo dài, Ninh Tây không chịu nổi, cho nên tiếp tục quay để nghỉ sớm. Cao Lập diễn xuất xuất sắc, cùng Ninh Tây hợp tác gần một tháng, coi như là ăn ý, cho nên cảnh tiếp theo hoàn thành nhanh chóng.

Quay hết tất cả các cảnh quay, Ninh Tây mặt muốn đông lạnh, thay quần áo, sấy khô đầu tóc xong, sắc mặt cô cũng không có đẹp mắt lên được bao nhiêu.

Nhân viên làm việc đang thu dọn đồ đạc, ngẩng đầu thấy một người đàn ông mặc tây trang chắn trước mặt, hắn hướng nhìn lên, đây không phải là đại boss Thường thị Thường Thời Quy sao?

Đây là... tới đón Ninh Tây về nhà?

"Thường tiên sinh, NinhTây ở trong phòng nghỉ tháo trang sức,anh qua bên kia tìm cô ấy."

Nhân viên làm việc trên mặt mang theo nụ cười, chỉ phương hướng cho Thường Thời Quy.

"Cám ơn."

Thường Thời Quy nói một tiếng cám ơn, nhấc chân đi theo hướng được chỉ.

Nhân viên làm việc ngước nhìn bóng lưng cao lớn, nhịn không được cảm khái, Thường Thời Quy đối với Ninh Tây thật không tệ, Ninh Tây quay phim muộn, đều sẽ đích thân đến đón.

Nếu như là người khác, chu đáo một chút cũng chỉ phái tài xế đến đón, nhưng mà Thường Thời Quy không phải chỉ một lần nguyện ý buổi tối khuya tự mình đi, cái này không phải là chân ái thì là cái gì?

Thường Thời Quy mới vừa đi tới bên ngoài phòng nghỉ, đẽ nghe bên trong truyền đến tiếng ồn ào.

"Ninh Tây! Cô làm sao vậy?!"

"Cầm khăn lông đến."

"Ninh Tây té xỉu, mau đỡ cô ấy!"

Rầm

Tiếng mở cửa khiến mọi người trong phòng đều giật mình, xoay người nhìn lại, Thường Thời Quy đang đi nhanh tới.

"Thường tiên sinh..."

Tiểu Dương thấy sắc mặt Thường Thời Quy quá khó coi, lập tức khiếp đảm rụt cổ một cái.

Thường Thời Quy không để ý đến Tiểu Dương, hắn sờ sờ cái trán Ninh Tây, nhiệt độ cao đến dọa người.

"Nóng."

Người bên trong phòng lúc đó đều run rẩy, rõ ràng Thường Thời Quy lời khó nghe gì cũng chưa nói, bọn họ đã cảm thấy có chút sợ hãi?

Ôm lấy Ninh Tây, Thường Thời Quy nói với hai hộ vệ đi cùng Ninh Tây:

"Đi lái xe, tới bệnh viện ngay lập tức."

Tiểu Dương ngẩn người, xoay người cầm lấy túi xách Ninh Tây, đi theo ra ngoài.

Lâm Thư Kiệt nghe được tin Ninh Tây té xỉu thì Ninh Tây đã bị Thường Thời Quy mang đi.

"Gọi cho trợ lý hoặc người đại diện của Ninh Tây, ngày mai diễn viên chính với tôi cùng đi thăm",

Lâm Thư Kiệt nhớ tới, lúc quay phim sắc mặt Ninh Tây không tốt lắm. Khi đó hắn cho là vì quá lạnh nên không chú ý, không nghĩ tới là ngã bệnh.

Không bao lâu, Lâm Thư Kiệt nhận được điện thoại của Trương Thanh Vân.

Trương Thanh Vân nói xin lỗi, nói Ninh Tây khiến mọi người lo lắng, hiện tại người đã đưa đến bệnh viện,bác sĩ kiểm tra nói chỉ là cảm mạo bình thường, nhưng vì không nghỉ ngơi tốt mới ngất xỉu,mong mọi người yên tâm.

Cúp điện thoại, Lâm Thư Kiệt ở trong lòng thở phào nhẹ nhõm, bộ phim quan trọng nhất là nữ chính, Ninh Tây xảy ra chuyện gì, bộ phim quay không nổi nữa.

Đương nhiên, quan trọng hơn là thái độ của Trương Thanh Vân, không trách bên phía tổ phim, dù sao Ninh tây ngã bệnh một phần là do cảnh quay dưới nước.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện