Khôn Ninh Cung.
Hôm nay là ngày các phi tần trong hậu cung đến thỉnh an Hoàng hậu. Bởi vì hậu cung của Thuần Minh Đế có vô số mỹ nhân, trừ vài người cáo bệnh ra, những người còn lại đến một lượt cũng đông nghịt.
Các phi tần vốn dĩ phải đến thỉnh an Hoàng hậu mỗi ngày. Nhưng vì Hoàng hậu không muốn gặp họ, đồng thời thể hiện phong thái khoan dung độ lượng của chủ hậu cung, nên đổi thành năm ngày thỉnh an một lần, cũng nhờ đó mà có được danh tiếng hiền lương hòa nhã.
Các phi tần tụm ba tụm năm, lục tục tiến vào điện. Sau khi thỉnh an, họ ngồi xuống theo từ bậc từ cao xuống thấp.
Chuyện Thái tử náo loạn ở Vĩnh Diên Điện hôm trước quá lớn, mọi người đều nghe thấy ít nhiều.
Hóa ra vụ án tế thần ở Càn Nguyên Đài đầu năm lại là do thái giám tâm phúc của Thần vương làm, hiện giờ người đã bị đưa vào Đông Cung không rõ sống chết.
Mọi người mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, không tiện bàn luận công khai. Tuy nhiên trong lòng đều biết, chuyện này tám chín phần là do Thần vương động tay. Nhân lúc Thái tử chinh chiến bên ngoài, đuổi tâm phúc của hắn ra khỏi Đông Cung, chẳng phải là có thể an bài người của mình vào Đông Cung sao.
Nhưng đây là cuộc đấu giữa Thái tử và Thần vương, mọi người xem qua là được, sẽ không phát biểu ý kiến gì trước mặt Hoàng hậu, nếu không chẳng phải là tự tìm phiền phức sao.
Đa số mọi người vẫn lấy Hoàng hậu làm chủ. Hiện giờ Thái tử ở vị trí cao, Hoàng hậu lại có hai con đích tử, cho nên dù Thuần Minh Đế con cái đông đúc, cũng tạm thời không có ai dám nhòm ngó ngôi vị trữ quân.
Phi tần tranh sủng chẳng qua là vì gia tộc, vì con cái, vì bản thân. Song họ vẫn chưa chắc chắn Thuần Minh Đế và Thái tử ai sẽ là người cười cuối cùng, xông lên lúc này cũng vô ích.
Vả lại xưa nay Thuần Minh Đế chia đều mưa móc, chỉ cần giữ đúng quy tắc bổn phận, dù gia thế và nhan sắc kém hơn một chút, cũng có thể được hưởng mưa móc của quân vương, sẽ không bị lạnh nhạt xa lánh. Vậy nên hậu cung dù trăm hoa đua nở, những năm gần đây cũng coi như yên ổn.
Tuyển tú trong hậu cung, một là thủ đoạn cần thiết để Thuần Minh Đế lôi kéo các đại gia tộc, hai là để nối dõi tông đường. Hoàng hậu hiểu rõ điều này, nhưng điều đó không ảnh hưởng đến sự chán ghét của bà ta đối với những phi tần này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Một mặt là ghen tị, vốn dĩ vinh sủng thuộc về bà ta lại bị chia sẻ cho nhiều người như vậy, mỗi lần thỉnh an đều ồn ào không khác gì hoàng đế thượng triều. Điều này làm sao mà bà ta có thể nhẫn nhịn!
Mặt khác cũng là vì những năm qua đấu trí đấu dũng với Thái tử, bà ta thất bại hết lần này đến lần khác, lòng hết sức nguội lạnh. Con trai bà đến giờ vẫn chưa thể danh chính ngôn thuận lên ngôi, giờ còn bị Thái tử tra ra chân tướng vụ tế phẩm c.h.ế.t bệnh ngày đó, không khác gì tát vào mặt Thần vương! Có lẽ mọi người trong hậu cung đã sớm ôm tâm trạng xem kịch ngồi nhìn hổ đấu rồi!
Cứ nghĩ đến việc sau này Thuần Minh Đế vững vàng giang sơn, những người này lại có thể ngồi hưởng thành quả. Đến lúc đó nói không chừng còn rục rịch nhòm ngó ngôi vị hoàng đế, cơn giận trong lòng Hoàng hậu lại không thể đè nén được.
Đương nhiên trong lòng chán ghét là một chuyện, ngoài mặt vẫn phải tỏ ra hòa khí.
Hoàng hậu liếc nhìn qua mấy phi tần phía trước rồi nhìn về phía sau, ánh mắt cuối cùng dừng lại trên người một nữ tử có vẻ mặt hơi tái nhợt.
“Ngọc tần, mấy ngày nay Cửu hoàng tử thế nào rồi?”
Nghe vậy, Ngọc tần đứng dậy, tiến lên uyển chuyển hành lễ. Người con gái vốn xinh đẹp rạng rỡ hiện tại đôi mắt đỏ hoe, giọng nói còn hơi khàn: “Bẩm nương nương, vết thương trên người Thọ nhi đều đã đóng vảy, mỗi tội cánh tay vẫn đau dữ dội, ngày ngày đều khóc.”
Hoàng hậu không hề thương xót con trai của người khác, thậm chí còn cảm thấy lão Cửu đáng lẽ phải bị dạy dỗ từ lâu. Bình thường Hoàng đế quá dung túng, Ngọc tần cũng cậy sủng mà kiêu nên mới khiến Cửu hoàng tử ngang ngược càn rỡ. Vừa cho Thái tử cơ hội, vừa khiến hoàng đế mất mặt trước triều thần!
Hoàng hậu không mắng nàng ta đã là tốt rồi, nghiêm nghị dặn dò: “Lần này nhận bài học rồi, sau này càng phải cẩn trọng lời nói và việc làm.”
Ngọc tần cắn môi, cúi người đồng ý.
Hoàng hậu ghét nhất là Ngọc tần, xuất thân từ gia đình nhỏ bé, lại có vẻ ngoài quyến rũ, khiến cháu trai Tạ Hoài Xuyên si mê đến điên đảo, suýt chút nữa đoạn tuyệt quan hệ với gia đình.
Nếu không phải bà ta hết lời khuyên can, cháu trai bà cũng không chịu quay đầu, cam tâm tình nguyện cưới cháu gái của Lệnh Quốc Công.
Nhà họ Ngọc vốn dĩ nên dứt bỏ ý định, không ngờ lại ôm tâm tư trèo cao mà đưa con gái vào hậu cung làm tú nữ, giờ lại cùng bà ta phục vụ một người đàn ông!
Hôm nay là ngày các phi tần trong hậu cung đến thỉnh an Hoàng hậu. Bởi vì hậu cung của Thuần Minh Đế có vô số mỹ nhân, trừ vài người cáo bệnh ra, những người còn lại đến một lượt cũng đông nghịt.
Các phi tần vốn dĩ phải đến thỉnh an Hoàng hậu mỗi ngày. Nhưng vì Hoàng hậu không muốn gặp họ, đồng thời thể hiện phong thái khoan dung độ lượng của chủ hậu cung, nên đổi thành năm ngày thỉnh an một lần, cũng nhờ đó mà có được danh tiếng hiền lương hòa nhã.
Các phi tần tụm ba tụm năm, lục tục tiến vào điện. Sau khi thỉnh an, họ ngồi xuống theo từ bậc từ cao xuống thấp.
Chuyện Thái tử náo loạn ở Vĩnh Diên Điện hôm trước quá lớn, mọi người đều nghe thấy ít nhiều.
Hóa ra vụ án tế thần ở Càn Nguyên Đài đầu năm lại là do thái giám tâm phúc của Thần vương làm, hiện giờ người đã bị đưa vào Đông Cung không rõ sống chết.
Mọi người mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, không tiện bàn luận công khai. Tuy nhiên trong lòng đều biết, chuyện này tám chín phần là do Thần vương động tay. Nhân lúc Thái tử chinh chiến bên ngoài, đuổi tâm phúc của hắn ra khỏi Đông Cung, chẳng phải là có thể an bài người của mình vào Đông Cung sao.
Nhưng đây là cuộc đấu giữa Thái tử và Thần vương, mọi người xem qua là được, sẽ không phát biểu ý kiến gì trước mặt Hoàng hậu, nếu không chẳng phải là tự tìm phiền phức sao.
Đa số mọi người vẫn lấy Hoàng hậu làm chủ. Hiện giờ Thái tử ở vị trí cao, Hoàng hậu lại có hai con đích tử, cho nên dù Thuần Minh Đế con cái đông đúc, cũng tạm thời không có ai dám nhòm ngó ngôi vị trữ quân.
Phi tần tranh sủng chẳng qua là vì gia tộc, vì con cái, vì bản thân. Song họ vẫn chưa chắc chắn Thuần Minh Đế và Thái tử ai sẽ là người cười cuối cùng, xông lên lúc này cũng vô ích.
Vả lại xưa nay Thuần Minh Đế chia đều mưa móc, chỉ cần giữ đúng quy tắc bổn phận, dù gia thế và nhan sắc kém hơn một chút, cũng có thể được hưởng mưa móc của quân vương, sẽ không bị lạnh nhạt xa lánh. Vậy nên hậu cung dù trăm hoa đua nở, những năm gần đây cũng coi như yên ổn.
Tuyển tú trong hậu cung, một là thủ đoạn cần thiết để Thuần Minh Đế lôi kéo các đại gia tộc, hai là để nối dõi tông đường. Hoàng hậu hiểu rõ điều này, nhưng điều đó không ảnh hưởng đến sự chán ghét của bà ta đối với những phi tần này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Một mặt là ghen tị, vốn dĩ vinh sủng thuộc về bà ta lại bị chia sẻ cho nhiều người như vậy, mỗi lần thỉnh an đều ồn ào không khác gì hoàng đế thượng triều. Điều này làm sao mà bà ta có thể nhẫn nhịn!
Mặt khác cũng là vì những năm qua đấu trí đấu dũng với Thái tử, bà ta thất bại hết lần này đến lần khác, lòng hết sức nguội lạnh. Con trai bà đến giờ vẫn chưa thể danh chính ngôn thuận lên ngôi, giờ còn bị Thái tử tra ra chân tướng vụ tế phẩm c.h.ế.t bệnh ngày đó, không khác gì tát vào mặt Thần vương! Có lẽ mọi người trong hậu cung đã sớm ôm tâm trạng xem kịch ngồi nhìn hổ đấu rồi!
Cứ nghĩ đến việc sau này Thuần Minh Đế vững vàng giang sơn, những người này lại có thể ngồi hưởng thành quả. Đến lúc đó nói không chừng còn rục rịch nhòm ngó ngôi vị hoàng đế, cơn giận trong lòng Hoàng hậu lại không thể đè nén được.
Đương nhiên trong lòng chán ghét là một chuyện, ngoài mặt vẫn phải tỏ ra hòa khí.
Hoàng hậu liếc nhìn qua mấy phi tần phía trước rồi nhìn về phía sau, ánh mắt cuối cùng dừng lại trên người một nữ tử có vẻ mặt hơi tái nhợt.
“Ngọc tần, mấy ngày nay Cửu hoàng tử thế nào rồi?”
Nghe vậy, Ngọc tần đứng dậy, tiến lên uyển chuyển hành lễ. Người con gái vốn xinh đẹp rạng rỡ hiện tại đôi mắt đỏ hoe, giọng nói còn hơi khàn: “Bẩm nương nương, vết thương trên người Thọ nhi đều đã đóng vảy, mỗi tội cánh tay vẫn đau dữ dội, ngày ngày đều khóc.”
Hoàng hậu không hề thương xót con trai của người khác, thậm chí còn cảm thấy lão Cửu đáng lẽ phải bị dạy dỗ từ lâu. Bình thường Hoàng đế quá dung túng, Ngọc tần cũng cậy sủng mà kiêu nên mới khiến Cửu hoàng tử ngang ngược càn rỡ. Vừa cho Thái tử cơ hội, vừa khiến hoàng đế mất mặt trước triều thần!
Hoàng hậu không mắng nàng ta đã là tốt rồi, nghiêm nghị dặn dò: “Lần này nhận bài học rồi, sau này càng phải cẩn trọng lời nói và việc làm.”
Ngọc tần cắn môi, cúi người đồng ý.
Hoàng hậu ghét nhất là Ngọc tần, xuất thân từ gia đình nhỏ bé, lại có vẻ ngoài quyến rũ, khiến cháu trai Tạ Hoài Xuyên si mê đến điên đảo, suýt chút nữa đoạn tuyệt quan hệ với gia đình.
Nếu không phải bà ta hết lời khuyên can, cháu trai bà cũng không chịu quay đầu, cam tâm tình nguyện cưới cháu gái của Lệnh Quốc Công.
Nhà họ Ngọc vốn dĩ nên dứt bỏ ý định, không ngờ lại ôm tâm tư trèo cao mà đưa con gái vào hậu cung làm tú nữ, giờ lại cùng bà ta phục vụ một người đàn ông!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương