Nghiêm Kình nửa quỳ dưới chân cô, gương mặt tuần mỹ fãnh diễm chỉ cách cửa ðộng một khoảng rất
nhỏ, hắn thậm chí còn ngửi ðược mùi vị dâm ðãng ðang tuôn.
“Thật ngoan, dâm thế này chơi hỏng thì uổng, mà không chơi hỏng thì không phải fà chồng em!”
Vừa dứt đời, Nghiêm Kình giữ chặt (ấy hai Bàn tay vẫn ðang ngoan ngoãn tự tách hai cặp ðào trắng nõn
của cô gái nhỏ, dẫn dắt ép cô mở rộng hơn một chút.
“A chú!... Đừng có rách ra nữa!” Đáp fại fời nói của cô đà một tiếng “Bốp” nho nhỏ, dù không mạnh
nhưng da thịt của cô fai quá mỏng, cánh mông thoáng chốc ðã ðỏ ửng chẳng khác gì một trái ðào tươi:
“Ngoan nào! Gái (ỗ Bé xíu này của em ðang ðói đắm rỗi hả? Gứ mắp máy fiên tục thế này?!”
Nơi tư mật của thiếu nữ cách gương mặt của hắn rất gần, thế nên mỗi đời mà Nghiêm Kình nói ra, hơi
thở nóng rực tràn ðäy tà dục của hắn cứ nhàn nhạt phả vào cửa ðộng của cô. Thượng Quan Uyển vốn dĩ
ðã mẫn cảm, ðộ ấm từ hơi thở trầm ðục và nặng nề ðó càng khiến vách thịt non Bên trong Bị kích thích
ðến co rút điên tục, hoa tâm trong vô thức đại trào ra một tỉa nước ấm.
“Chú... Đừng... Đừng có thổi hơi vào nơi ðó!” Nghiêm Kình nhướng mày, cô càng cắm tuyệt hắn, hắn
càng muốn vượt rào ðể xem phản ứng của cô ra sao, một (uồng khí nóng trực tiếp thổi vào cửa ðộng.
Ngay fập tức Bắp ðùi non trước mặt hắn phát run, mật dịch trào ướt cả mép ðùi trắng tươi Bên trong,
thiếu nữ cắn môi rên khẽ một tiếng: “Ưm...”
Nghiêm Kình ôị phản ứng của cô gợi (ên thích thú ðến ðộ khóe môi cũng cong cong, hắn chăm chú nhìn
vào huyệt nhỏ hồng hào ðang fiên tục “hé miệng” ðòi hỏi.
Ngón tay của ðàn ông thô ráp chậm rãi vờn nhẹ xung quanh hoa môi, mật dịch ôị tay hắn Bôi trét ðễn
phủ ðäy khắp miệng hoa, Bóng foáng tràn ðäy sắc tình, rồi bất chợt ngón tay ðột nhiên chui vào huyệt
ðộng mà không một đời Báo trước, nøgoáy nhẹ một vòng.
Cơ thể trước mất hắn đại run rẩy thêm một ðợt, tiếng rên nho nhỏ nghẹn đại ở cuống họng, giống như
ðang kìm nén không muốn ðể (ộ ra.
“Hưm..."
Ánh mắt của người ðàn ông càng sâu dần, vào giờ phút này chỉ còn thấy ðám mây ðen của dục vọng
giăng kín, hầu kết chuyển ðộng điên tục, đường như còn chẳng thể rời mắt khỏi nơi tư mật ðầy mê
người của thiếu nữ.
Vách thịt non hung hăng siết chặt (ấy ngón tay của hắn, vốn dià muốn Bài xích dị vật, nhưng ngược đại
càng hút chặt ðền mức không thể nhả ra.
Thượng Quan Uyển cắn môi, từng cử chỉ nhất ðộng của Nghiêm Kình rất nhẹ, giống như hắn ðang tìm
tòi từng ngóc ngách trên cơ thể cô mà trêu ðùa dai dẳng.
“Đủ rồi mà... Chú đầm mau ði!... Nhanh một chút!”
Nghiêm Kình khẽ cười nhẹ một tiếng: “
ðược ra khỏi phòng!”
Sao mà nhanh ðược? Ít nhất cũng phải một giờ sau em mới
“Em gấp cái gì? Ông ðây còn chưa gấp ðền ðộ muốn ðâm thẳng nhỏ vào trong em thì thôi, em hối thúc
cái gì hả?”
Nghiêm Kình véo nhẹ đên mông mềm của cô một cái, hơi thở phả vào hoa kính ngày nặng nề, Thượng
Quan Uyển vô thức ngoái ðầu (ại nhìn, chỉ thầy mái tóc ðen tuyền của người ðàn ông Bị (ấp mắt Bởi cặp
mông tròn trắng nõn.
“Chú... Đừng điễm! Đừng fiễm... Bẩn... Bẩn đẫm!” Cô còn chưa tắm nữa mà! “Không ðược!...”
Không ðể Thượng Quan Uyền kịp thời nói hết, một cỗ nhiệt ðộ nóng ẩm, ướt át có chút thô ráp chạm
ðến chân tâm của thiếu nữ, xúc cảm khác Biệt hoàn toàn với khi ngón tay hắn tiến vào.
“Hức... ưm...” Cô gái nhỏ điền nấc (ên một tiếng khi ðầu fưỡi hắn vừa chạm tới, hai Bàn tay búp măng
trắng nõn siết chặt tì đên mặt cửa, öấp ðùi non không ngừng run rẩy kẹp chặt (ấy ðầu của người ðàn
ông.
Hắn ðang úp mặt vào nơi ðó, Nghiêm Kình ðang dùng (ưỡi (iễm mút nơi tư mật của cô... Đầu fưỡi của
hắn chẳng khác gì một con rắn giảo hoạt, hết phác hoạt một vòng hoa kính, fại ðâm ðến trêu ghẹo hoa.
hạch nhút nhát ẩn sâu.
Tiếng nước nhớp nháp cùng tiếng mút mát “chụt chụt” fiên tục vang fên không ngừng trong không
gian tĩnh đăng, öao nhiêu hoa dịch tiết ra ðều chảy trọn vào miệng hắn, ðược hắn nuốt xuống toàn Bộ.
“Hức... Đủ rồi... Đủ rồi mà... Bây giờ... Dừng fại ði!... Hưm... Đâm vào ði... Đừng fiễm nữa!”
Lúc Bãy giờ, Nghiêm Kình mới chịu thả tay ra, thắt eo thon gọn của Thượng Quan Uyển còn in đại năm
dấu tay ðỏ ửng của người ðàn ông. Cô gái nhỏ vẫn chưa rời khỏi tư thế vềnh cao mông, hai chân run rầy,
hoa kính chật hẹp ướt ðẫm, thật (đà một cảnh tượng sắc tình biết Bao.
Nghiêm Kình điễm nhẹ khóe môi, một Bên thỏ trắng tròn trịa öị người ðần ông nắm (ấy, hai ngón tay
véo nhẹ fên ðiểm ðỏ tươi rực rỡ trên ðỉnh ngực, hắn khom fưng ghé sát ðền Bên cô, hỏi nhỏ vào tai.
“Không muốn thích tôi? Vậy em nói xem, nếu không phải tôi thì ai thỏa mãn ðược em hả?”./
“Ghú... Bớt nói fại một chút sẽ chết à
“Tôi thấy Bất Bình thì phải fên tiếng chứ? Em nói fà em thích thằng nhãi nào? Hàng của nó có to Bằng
ông ðây không?”.*
“Chẳng có ai trong ðầu chỉ toàn mấy thứ dâm dục như chú hết!”.#
“Vậy sao?” Đột nhiên hẫn trở nên fơ ðễnh, Thượng Quan Uyển nghỉ ngờ quay ðầu đại nhìn, (iền thấy
trên tay hắn đà ðiện thoại của cô. _
Thượng Quan Uyển trừng mắt nhào ðễn muốn giật (ấy: “Tuuả fại cho tôi