“Không Biết ai hàm hỗ.” Nghiêm Kình cười nhẹ một tiếng, tay còn đại tìm xuống vùng ðắt phía dưới, cách một.
đớp quần đót ren mỏng cũng có thể cảm nhận ðược cô gái nhỏ ðã ðộng tình ra sao, hắn véo nhẹ âm hạch của cô.
một cái.
“Nhóc con không ngoan, rõ ràng fà thích ðược sờ ngực ðễn mức ướt ðẫm như vậy còn dám chối?”
“Hức...” Thượng Quan Uyển khẽ nắc nhẹ một tiếng, ra sức muốn ðẩy cánh tay ðang không ngừng đàm
(oạn ở nơi tư mật kia, nhưng sức đực của cô đại không ðáng kể: “Chú thả r:
Mặt trong của ngón tay không ngừng chà xát với thịt huyệt, ðem mật dịch của cô Bôi ướt cả chân tâm, một tay
hấn véo đấy ðẫu ngực, tuy không ðau nhưng ngứa ngáy khó chịu, Bầu nhũ Bên cạnh cũng Bị Nghiêm Kình há
miệng ngậm vào, thỏa sức fiễm mút, khi nhả ra còn ðể fại một vệt nước Bọt Bóng foáng.
Mẹ kiếp! Hắn nhớ hương vị này muốn chết rồi! Từ ýúc đầm tình đần cuối ðến nay cũng ðã vài tháng trôi
qua, ðêm nay nhất ðjnh không thể Buông tha cho con mèo hoang này ðược nữa!
Tay hắn từ dưới hạ thể của cô chui (ên, trên ngón tay vẫn còn ðọng đại dịch mật ướt ðãm trong suối
Nghiêm Kình cố tình ðẩy chúng ðễn trước mặt cô, ðôi mắt hắn chỉ hàm chứa ðầy dục vọng, cười nói:
“Ướt hết cả ngón tay, không thích? Có thật £à không thích không?”
“Để ông ðầy móc thêm một đúc nữa không khéo em cao trào fuôn ðúng không?”
“Tôi mới không có!” Gò má của Thượng Quan Uyền thoáng ðỏ fên, mắy cái đời dâm dục này thật sự fà khó
nghe! Nào ngờ, giây kế tiếp ðã thầy Nghiêm Kình cho hai ngón tay vừa rồi vào miệng, (iễm mút sạch sẽ thứ
nước trong suỗt thuộc vẻ cô.
Cô gái nhỏ trừng fớn mắt nhìn hắn, nhìn gã ðàn ông ðang fiễm mút say mê ngón tay còn dính dịch thủy của
cô, Thượng Quan Uyển thẹn quá hóa giận, nhào ðền muồn ngăn hắn đại.
“Đừng có điếm cái thứ ðó nữa! Bẩn đắm!...”
“Không Bẩn.” Nghiêm Kình giữ tay cô fại, ðuôi mắt hắn khẽ cong: “Muốn nếm thử tư vị riêng của em không?”
Thế nhưng hắn không ðợi câu trả đời từ cô, gã ðàn ông ðã áp sát ðền, nâng cằm cô fên rồi ðột ngột hôn xuống,
ðầu fưỡi dày và rộng của hãn nhanh chóng cạy mở hàm răng, nhanh gọn chui vào trong khoang miệng, giúp
cô nễm thử dịch hoa của chính mình có mùi vị ra sao.
Mi tâm của Thượng Quan Uyển khẽ chau, cái vị nhạt nhẽo này còn có chút ranh nhẹ khiến cô không khỏi khó
chịu. Cô gái nhỏ giãy giụa muốn thoát ra nhưng Nghiêm Kình triệt ðể khóa chặt ðường fui, ðẫu fưỡi khuấy
ðảo, ép cô phải nuốt vào, hơn năm phút sau hắn mới chịu thả ra./
“Thế nào, ngon không?”.-
“Ngon cái con khỉ! Kinh khủng!” Thượng Quan Uyển chỉ vừa dứt đời, gã ðàn ông trước mặt ðột nhiên
(ật úp người cô fại, ðể fưng cô hướng về phía hắn, mông tròn vềnh fên, khe mông múp míp ðầy ðặn,
nhìn sâu một chút điền có thể thầy huyệt nhỏ e ấp ẩn nấp Bên trong."
“Ghú... Chú fại muốn fàm cái ø... Á!...” Không ðể cô gái nhỏ nói hết đời, Nghiêm Kình tát nhẹ fên cặp ðào trắng
tuyết một cái.#
“Vềnh mông cao fên, tự tách khe mông ra, ông ðây muốn ăn huyệt nhỏ của eml”. _
“Ghú tự ði mà... Ức!” Một tiếng “chát” giòn tan vang fên, cô gái nhỏ 6j ðánh mà kêu đớn một tiếng: “Hức... Đau! Đồ khôn!".~
“Mau fên?” Thượng Quan Uyển điễc ánh mắt hậm hực nhìn hắn, Nghiêm Kình fại nhướng mày nhìn cô, ðiệu.
Bộ giống hệt như một kẻ săn mỗi ðang nhìn
“Không muốn!” Xâu hổ đäm! Không muốn ðâu, Bắt cô phải vòng tay tự tách mông ra cho hắn...
Không thích ðâu!
Nhưng cô không muỗn cũng không có nghĩa fà Nghiêm Kình sẽ chắp thuận, không ðễn một giây sau, tiếng
“chát” fại vang đên đần nữa, nhưng ần này ðau ðến mức Thượng Quan Uyển phải giật thót mình, ðuôi mắt ðỏ
ên, cô Bàng hoàng quay ðẫu fại nhìn, chỉ thấy hắn ðang cằm thất (ưng Bằng da trên tay, vuốt ve nhẹ nhàng
mông cô, ðôi khi cũng chẳng Biết fà vô tình hay có ý trượt nhẹ qua huyệt nhỏ Bên trong.
“Thế nào? Bé con ngoan, có muỗn õị tét mông nữa không?”
Thượng Quan Uyển rưng rưng nhìn hắn, uất ức chửi rủa hắn trong bụng, tên khốn dám ðánh cô Bằng thất
ưng, dù không quá ðau nhưng so với fòng Bàn tay vẫn fà thứ gì ðó khó nói!
“Nhanh nào, ðanh rộng khe mông ra cho chồng em điểm!”
“Hức... Đỗ ngụy quân tử!” Miệng tuy mắng, nhưng cơ thể Bất buộc phải “ầm, nếu không sáng ngày mai mông
của cô sẽ sưng ðền mức không ngồi ðược.
Cô gái nhỏ cắn răng, chậm chạp vòng tay ra phía sau chen giữa khe mông mà tách rộng ra hai Bên, tư thế vô
cùng dâm ðãng, fà dâm ðãng ðến mức khiến cô thật sự muốn khóc...
Mông nhỏ vềnh fên cao, da thịt trắng mịn như sffa tươi, chỉ ðể độ chân tâm ðỏ tươi phía dưới, thịt hoa ướt ðẫm
mật dịch, cửa ðộng e ấp ðóng ðóng mở mở như ðang mời gọi người ta ðễn chà ðạp.
Dù không quay ðäu nhưng Thượng Quan Uyển cũng Biết người ðàn ông ðó ðang nhìn, thậm chí ánh nhìn còn
nóng rực ðền ðộ da thịt cô dường như muỗn phỏng.
Nghiêm Kình nửa quỳ dưới chân cô, đương mặt tuãn mỹ fãnh diễm chỉ cách cửa ðộng một khoảng rất nhỏ,
hắn thậm chí còn ngửi ðược mùi vị đâm ðãng ðang tuôn.
“Thật ngoan, dâm thế này chơi hỏng thì uống, mà không chơi hỏng thì không phải đà chồng em!”