Edit: Runa
Đàm Tranh sắc mặt khó coi trừng Mục Thiểu Hoa, hắn không nghĩ đối phương lớn mật như vậy, ban ngày ban mặt lại cùng trợ lý của mình trong đây làm loạn, chẳng lẽ hắn không sợ rơi vào tai Phương Lỗi sao? “Thiểu Hoa, cậu cho Phương tổng vì cái gì mà cho cậu đi theo đoàn làm phim?” Đàm Tranh khoanh tay trước ngực, áp lại lửa giận hỏi.
“Ông ấy nói muốn tôi mở tầm mắt……” Mục Thiểu Hoa ngập ngừng nói, nhìn mặt người đại diện càng ngày càng đen, hắn thức thời ngậm miệng.
“Hừ, mở tầm mắt? Ngay cả nói cũng không nghe còn muốn tôi dẫn theo cậu nữa sao?” Đàm Tranh lạnh lùng nói, trong giọng nói có chán ghét cùng khinh thường, một chút cũng không che dấu, hoàn toàn không quan tâm đến Mục Thiểu Hoa.
“Anh Phong nói vậy là có ý gì, Phương tổng nói cho tôi như vậy.” Mục Thiểu Hoa thấy thái độ không chút khách khí của đối phương, trong lòng cũng nghẹn lửa giận, mở miệng nói cũng bị sặc.
“Có ý gì? Cậu nếu chịu động não, nên biết Phương tổng muốn cho cậu theo đoàn làm phim không chỉ đơn giản là mở tầm mắt! Uổng phí Phương tổng lo lắng kéo cậu, bản thân không biết tranh thủ, giữ thêm cũng vô dụng.” Đàm Tranh nói những lời này chọc cho Mục Thiểu Hoa mặt lúc xanh lúc trắng.
“Trước cậu còn cho rằng tôi thiên vị Yến Cẩn, tôi thật muốn hỏi, cậu có điểm nào để tôi đáng giá tốn tâm tư trên người cậu? Cậu đã xem kỹ kịch bản? Lời thoại đã thuộc lòng? Nhân vật đã nghiền ngẫm tốt rồi?” Đàm Tranh hỏi liên tiếp mấy câu, hỏi đến Mục Thiểu Hoa á khẩu không trả lời được.
“Tôi hôm nay nói thẳng, bộ phim này quay xong, cậu mời người tài giỏi khác mà làm người đại diện đi.” Đàm Tranh nói xong không đợi Mục Thiểu Hoa phản ứng, xoay người rời đi.
Đàm Tranh mặt âm trầm, đang muốn quay về nơi quay phim, lại thấy trợ lý của Mục Thiểu Hoa chờ phía trước. Hắn híp mắt, không muốn để ý tới đối phương. Nữ trợ lý thấy hắn đi đến, chạy nhanh tới.
“Anh Phong.” Nữ trợ lý rụt rè chào hắn, Đàm Tranh liếc cô ta một cái, lười nói. Nữ trợ lý cố lấy dũng khí nói, “Anh Phong, là anh Mục bức em, em không muốn, anh ta….. anh ta…..”
“Được rồi, chuyện xấu của cô cùng Mục Thiểu Hoa tôi không muốn quản, cô rốt cuộc là tự nguyện hay bị bắt buộc, bản thân đã rõ, đừng coi những người khác là kẻ ngốc.” Đàm Tranh không kiên nhẫn ngắt lời cô ta.
Nữ trợ lý bị Đàm Tranh chẹn họng, biểu tình trên mặt cứng ngắc, Đàm Tranh như cười như không nói, “Nói thật, nếu Mục Thiểu Hoa có một nửa kỹ năng diễn xuất của cô, tiền Phương tổng đầu tư đã sớm thu về.”
Đàm Tranh nói xong, nhìn trợ lý đầy ý tứ, vượt qua cô ta mà đi, không quay đầu lại. Nữ trợ lý cắn môi đứng tại chỗ, mặt hồng lên, vừa khó chịu vừa xấu hổ.
Sau khi hắn trở lại trường quay, vừa lúc cảnh quay của Yến Cẩn chấm dứt, hắn nghiêm mặt đi đến bên cạnh Yến Cẩn ngồi xuống, làm các nhân viên công tác xung quanh nhìn hắn mấy lần, chỉ sợ hắn cùng Yến Cẩn xung đột.
Yến Cẩn làm như không phát hiện sắc mặt của hắn, tự rót một cốc nước ấm, đã liên tục vài ngày cao độ tập trung tinh thần quay phim. Yến Cẩn nhắm mắt lại nghỉ ngơi, Đàm Tranh thấy cậu vẻ mặt mệt mỏi, chỉ im lặng ngồi một bên chờ, không quấy rầy cậu.
Hứa Yến đưa mắt ra hiệu, muốn cùng Đàm Tranh nói chuyện Tiểu Tề, bĩu môi với hắn, nhỏ giọng nói, “Này, không thấy Yến Cẩn đang nghỉ ngơi sao? Tẹo nữa hẵng qua đó.”
Không lâu sau, lại đến cảnh quay của Yến Cẩn, Đàm Tranh đợi đến khi Yến Cẩn quay mới gọi Hứa Yến tới. Tiểu Tề nhìn Đàm Tranh đi cùng Hứa Yến, nhíu mày có chút mất mác.
“Tiểu Yến, giúp trợ lý của Mục Thiểu Hoa đặt vé máy bay, sắp xếp xe, hai ngày này đưa người đi, cô thay cậu ta tìm một người lanh lợi chút.” Đàm Tranh kéo Hứa Yến sang một bên, bàn giao việc. Hứa Yến không hỏi nhiều, chỉ gật đầu, chạy nhanh đi chuẩn bị.
Hứa Yến làm việc Đàm Tranh rất yên tâm, quả nhiên sáng sớm cách ngày, Hứa Yến đã tiễn người đi. Mục Thiểu Hoa kinh ngạc với hành động của Đàm Tranh, trong lòng khó chịu tìm Đàm Tranh tranh luận.
“Trợ lý mới của cậu muộn một chút sẽ đến, dù sao mấy ngày nay cậu cũng không có việc gì làm, có trợ lý hay không khác gì sao?” Đàm Tranh nhàn nhạt nói, lập tức ngăn chặn sự chất vấn của Mục Thiểu Hoa.
Mục Thiểu Hoa xẹp lại, không thể mách Phương Lỗi thật sự là nghẹn tức trong lòng, nhìn cái gì cũng không thuận mắt. Đàm Tranh không để ý tới, bản thân để Hứa Yến cùng Tiểu Tề theo dõi hắn, tránh để cậu ta nháo ra chuyện lớn gì.
Trường quay nói nhỏ không nhỏ, nói lớn không lớn, nhân viên công tác tuy nhiều nhưng thiếu đi một người, mọi người nhiều ít vẫn chú ý tới. Huống hồ Mục Thiểu Hoa bình thường được nuông chiều hay lên giọng, trợ lý bên cạnh hắn cũng kiêu ngạo, điều này tất cả mọi người đều công nhận.
Bởi vậy không bao lâu, tất cả mọi người đều biết, trợ lý của Mục Thiểu Hoa bị người đại diện của hắn đuổi đi. Khi Đàm Tranh vô tình nghe thấy người khác thảo luận, hơi suy tư, liền đoán được tin tức này là Hứa Yến thả ra.
Đàm Tranh không khỏi có chút buồn cười, không nghĩ tới Mục Thiểu Hoa ngay cả Hứa Yến cũng dám chọc tới, Hứa Yến bình thường ôn hòa nhã nhặn, chỉ cần không giẫm lên điểm mấu chốt của cô, bình thường rất nhiều chuyện có thể cười bỏ qua.
Lần này trợ lý của Mục Thiểu Hoa bị đổi, theo cá tính của Hứa Yến, không có khả năng nói ra ngoài; nhưng hiện giờ trong trường quay mọi người đều biết, xem ra Mục Thiểu Hoa đắc tội nặng với Hứa Yến, mới có thể trở thành chuyện nhảm đồn đại giữa các diễn viên.
Hứa Yến chỉ hơi lộ tin tức ra, không đề cập nguyên nhân nữ trợ lý bị đổi, cô mặc dù đoán được nhưng loại chuyện này nói ra miệng không dễ nghe, nhưng cô không nói, không có nghĩa là không ai biết.
Không hiểu ai nói, rất nhanh, tin Mục Thiểu Hoa cùng trợ lý của mình cấu kết ồn ào huyên náo truyền ra, qua một hồi, lại rơi vào tai Phương Lỗi.
Điều này làm Phương Lỗi bùng nổ tức giận, trong giới giải trí đều biết, Mục Thiểu Hoa là người của hắn, hiện giờ đối phương lại ở trường quay bên ngoài mà cùng một chỗ với nữ trợ lý, hắn bị cắm sừng mà không biết, cơn tức này sao hắn có thể nuốt xuống được.
Bởi vậy hắn trực tiếp gọi cho Tề Trăn, để Tề Trăn thu lại các phân cảnh của Mục Thiểu Hoa, sau đó gọi người về. Trợ lý mới của Mục Thiểu Hoa vừa mới tới trường quay đã lại vội vàng cùng Mục Thiểu Hoa quay lại thành phố S.
Sau đó Đàm Tranh nhận được điện thoại của Phương Lỗi.
Phương Lỗi không vui với chuyện Đàm Tranh giấu diếm, còn ẩn ẩn chỉ trích hắn không xem trọng Mục Thiểu Hoa, đối với chuyện này Đàm Tranh cười nhạt trong lòng, ngoài miệng không cãi lại. Trước mắt hắn vẫn là cấp dưới của người ta, người đang dưới mái hiên không thể không cúi đầu, hắn tạm thời nhịn cơn giận này lại.
Đợi cho Phương Lỗi mắng đủ, mới ngắt điện thoại, Đàm Tranh nghe tiếng tút tút từ điện thoại, ấn tắt cuộc gọi. Hắn híp mắt, hừ lạnh, sau này hắn nhất định phải khiến Phương Lỗi hối hận.
Đối với chuyện của Mục Thiểu Hoa, Yến Cẩn không để ý, chỉ là qua vài ngày, trường quay lại có một đám người đến. Dường như có người mới tham gia hàng ngũ quay phim, người mới rất phô trương, dẫn theo mấy trợ lý cùng vệ sĩ.
Đàm Tranh nhận được tin tức, biết có người mới tham gia, hắn thấy kỳ lạ là tại sao Phương Lỗi không nhắc tới, đang muốn hỏi Tề Trăn thì kinh ngạc phát hiện đối phương cùng Dương Thiệu dường như đang tranh chấp.
“Tề Trăn, tuy anh là đạo diễn chính, nhưng anh cũng không thể tự tiện quyết định, suốt ngày sửa đổi kịch bản a!” Dương Thiệu dường như tức giận không nhẹ, mặt đỏ bừng, phẫn nộ quát Tề Trăn.
Tề Trăn dường như không để ý sự tức giận của Dương Thiệu, chỉ thản nhiên nói, “Tôi cho rằng sửa tình tiết sau này càng hấp dẫn người xem hơn, biên kịch cũng đồng ý quan điểm của tồi, sửa kịch bản là chuyện của cậu ta, cậu ta còn chưa kháng nghị, cậu so đo gì với tôi?”
Dương Thiệu bị hắn chẹn miệng không trả lời được, cuối cùng vung tay nổi giận đùng đùng đi ra ngoài. Tề Trăn chậc một tiếng, xoay người lại liền phát hiện Đàm Tranh đứng cách đó không xa, hắn giương mắt, có chút bất ngờ khi thấy đối phương.
Đàm Tranh còn chưa mở miệng, chỉ thấy Tiểu Tề hoang mang chạy tới, lòng nóng như lửa đốt lôi kéo hắn, “Anh Phong, anh đi tới xem, anh Yến, anh ấy… anh ấy…..”
“Nói rõ ràng! Yến Cẩn làm sao?” Đàm Tranh vừa nghe thấy chuyện liên quan đến Yến Cẩn, trong lòng khẩn trương, thấy Tiểu Tề ấp úng, quát khẽ một tiếng, Tiểu Tề bị hắn quát, sợ tới mức buộc miệng nói ra, “Anh Yến cùng diễn viên mới tới xung đột với nhau!”
Đàm Tranh sắc mặt khó coi trừng Mục Thiểu Hoa, hắn không nghĩ đối phương lớn mật như vậy, ban ngày ban mặt lại cùng trợ lý của mình trong đây làm loạn, chẳng lẽ hắn không sợ rơi vào tai Phương Lỗi sao? “Thiểu Hoa, cậu cho Phương tổng vì cái gì mà cho cậu đi theo đoàn làm phim?” Đàm Tranh khoanh tay trước ngực, áp lại lửa giận hỏi.
“Ông ấy nói muốn tôi mở tầm mắt……” Mục Thiểu Hoa ngập ngừng nói, nhìn mặt người đại diện càng ngày càng đen, hắn thức thời ngậm miệng.
“Hừ, mở tầm mắt? Ngay cả nói cũng không nghe còn muốn tôi dẫn theo cậu nữa sao?” Đàm Tranh lạnh lùng nói, trong giọng nói có chán ghét cùng khinh thường, một chút cũng không che dấu, hoàn toàn không quan tâm đến Mục Thiểu Hoa.
“Anh Phong nói vậy là có ý gì, Phương tổng nói cho tôi như vậy.” Mục Thiểu Hoa thấy thái độ không chút khách khí của đối phương, trong lòng cũng nghẹn lửa giận, mở miệng nói cũng bị sặc.
“Có ý gì? Cậu nếu chịu động não, nên biết Phương tổng muốn cho cậu theo đoàn làm phim không chỉ đơn giản là mở tầm mắt! Uổng phí Phương tổng lo lắng kéo cậu, bản thân không biết tranh thủ, giữ thêm cũng vô dụng.” Đàm Tranh nói những lời này chọc cho Mục Thiểu Hoa mặt lúc xanh lúc trắng.
“Trước cậu còn cho rằng tôi thiên vị Yến Cẩn, tôi thật muốn hỏi, cậu có điểm nào để tôi đáng giá tốn tâm tư trên người cậu? Cậu đã xem kỹ kịch bản? Lời thoại đã thuộc lòng? Nhân vật đã nghiền ngẫm tốt rồi?” Đàm Tranh hỏi liên tiếp mấy câu, hỏi đến Mục Thiểu Hoa á khẩu không trả lời được.
“Tôi hôm nay nói thẳng, bộ phim này quay xong, cậu mời người tài giỏi khác mà làm người đại diện đi.” Đàm Tranh nói xong không đợi Mục Thiểu Hoa phản ứng, xoay người rời đi.
Đàm Tranh mặt âm trầm, đang muốn quay về nơi quay phim, lại thấy trợ lý của Mục Thiểu Hoa chờ phía trước. Hắn híp mắt, không muốn để ý tới đối phương. Nữ trợ lý thấy hắn đi đến, chạy nhanh tới.
“Anh Phong.” Nữ trợ lý rụt rè chào hắn, Đàm Tranh liếc cô ta một cái, lười nói. Nữ trợ lý cố lấy dũng khí nói, “Anh Phong, là anh Mục bức em, em không muốn, anh ta….. anh ta…..”
“Được rồi, chuyện xấu của cô cùng Mục Thiểu Hoa tôi không muốn quản, cô rốt cuộc là tự nguyện hay bị bắt buộc, bản thân đã rõ, đừng coi những người khác là kẻ ngốc.” Đàm Tranh không kiên nhẫn ngắt lời cô ta.
Nữ trợ lý bị Đàm Tranh chẹn họng, biểu tình trên mặt cứng ngắc, Đàm Tranh như cười như không nói, “Nói thật, nếu Mục Thiểu Hoa có một nửa kỹ năng diễn xuất của cô, tiền Phương tổng đầu tư đã sớm thu về.”
Đàm Tranh nói xong, nhìn trợ lý đầy ý tứ, vượt qua cô ta mà đi, không quay đầu lại. Nữ trợ lý cắn môi đứng tại chỗ, mặt hồng lên, vừa khó chịu vừa xấu hổ.
Sau khi hắn trở lại trường quay, vừa lúc cảnh quay của Yến Cẩn chấm dứt, hắn nghiêm mặt đi đến bên cạnh Yến Cẩn ngồi xuống, làm các nhân viên công tác xung quanh nhìn hắn mấy lần, chỉ sợ hắn cùng Yến Cẩn xung đột.
Yến Cẩn làm như không phát hiện sắc mặt của hắn, tự rót một cốc nước ấm, đã liên tục vài ngày cao độ tập trung tinh thần quay phim. Yến Cẩn nhắm mắt lại nghỉ ngơi, Đàm Tranh thấy cậu vẻ mặt mệt mỏi, chỉ im lặng ngồi một bên chờ, không quấy rầy cậu.
Hứa Yến đưa mắt ra hiệu, muốn cùng Đàm Tranh nói chuyện Tiểu Tề, bĩu môi với hắn, nhỏ giọng nói, “Này, không thấy Yến Cẩn đang nghỉ ngơi sao? Tẹo nữa hẵng qua đó.”
Không lâu sau, lại đến cảnh quay của Yến Cẩn, Đàm Tranh đợi đến khi Yến Cẩn quay mới gọi Hứa Yến tới. Tiểu Tề nhìn Đàm Tranh đi cùng Hứa Yến, nhíu mày có chút mất mác.
“Tiểu Yến, giúp trợ lý của Mục Thiểu Hoa đặt vé máy bay, sắp xếp xe, hai ngày này đưa người đi, cô thay cậu ta tìm một người lanh lợi chút.” Đàm Tranh kéo Hứa Yến sang một bên, bàn giao việc. Hứa Yến không hỏi nhiều, chỉ gật đầu, chạy nhanh đi chuẩn bị.
Hứa Yến làm việc Đàm Tranh rất yên tâm, quả nhiên sáng sớm cách ngày, Hứa Yến đã tiễn người đi. Mục Thiểu Hoa kinh ngạc với hành động của Đàm Tranh, trong lòng khó chịu tìm Đàm Tranh tranh luận.
“Trợ lý mới của cậu muộn một chút sẽ đến, dù sao mấy ngày nay cậu cũng không có việc gì làm, có trợ lý hay không khác gì sao?” Đàm Tranh nhàn nhạt nói, lập tức ngăn chặn sự chất vấn của Mục Thiểu Hoa.
Mục Thiểu Hoa xẹp lại, không thể mách Phương Lỗi thật sự là nghẹn tức trong lòng, nhìn cái gì cũng không thuận mắt. Đàm Tranh không để ý tới, bản thân để Hứa Yến cùng Tiểu Tề theo dõi hắn, tránh để cậu ta nháo ra chuyện lớn gì.
Trường quay nói nhỏ không nhỏ, nói lớn không lớn, nhân viên công tác tuy nhiều nhưng thiếu đi một người, mọi người nhiều ít vẫn chú ý tới. Huống hồ Mục Thiểu Hoa bình thường được nuông chiều hay lên giọng, trợ lý bên cạnh hắn cũng kiêu ngạo, điều này tất cả mọi người đều công nhận.
Bởi vậy không bao lâu, tất cả mọi người đều biết, trợ lý của Mục Thiểu Hoa bị người đại diện của hắn đuổi đi. Khi Đàm Tranh vô tình nghe thấy người khác thảo luận, hơi suy tư, liền đoán được tin tức này là Hứa Yến thả ra.
Đàm Tranh không khỏi có chút buồn cười, không nghĩ tới Mục Thiểu Hoa ngay cả Hứa Yến cũng dám chọc tới, Hứa Yến bình thường ôn hòa nhã nhặn, chỉ cần không giẫm lên điểm mấu chốt của cô, bình thường rất nhiều chuyện có thể cười bỏ qua.
Lần này trợ lý của Mục Thiểu Hoa bị đổi, theo cá tính của Hứa Yến, không có khả năng nói ra ngoài; nhưng hiện giờ trong trường quay mọi người đều biết, xem ra Mục Thiểu Hoa đắc tội nặng với Hứa Yến, mới có thể trở thành chuyện nhảm đồn đại giữa các diễn viên.
Hứa Yến chỉ hơi lộ tin tức ra, không đề cập nguyên nhân nữ trợ lý bị đổi, cô mặc dù đoán được nhưng loại chuyện này nói ra miệng không dễ nghe, nhưng cô không nói, không có nghĩa là không ai biết.
Không hiểu ai nói, rất nhanh, tin Mục Thiểu Hoa cùng trợ lý của mình cấu kết ồn ào huyên náo truyền ra, qua một hồi, lại rơi vào tai Phương Lỗi.
Điều này làm Phương Lỗi bùng nổ tức giận, trong giới giải trí đều biết, Mục Thiểu Hoa là người của hắn, hiện giờ đối phương lại ở trường quay bên ngoài mà cùng một chỗ với nữ trợ lý, hắn bị cắm sừng mà không biết, cơn tức này sao hắn có thể nuốt xuống được.
Bởi vậy hắn trực tiếp gọi cho Tề Trăn, để Tề Trăn thu lại các phân cảnh của Mục Thiểu Hoa, sau đó gọi người về. Trợ lý mới của Mục Thiểu Hoa vừa mới tới trường quay đã lại vội vàng cùng Mục Thiểu Hoa quay lại thành phố S.
Sau đó Đàm Tranh nhận được điện thoại của Phương Lỗi.
Phương Lỗi không vui với chuyện Đàm Tranh giấu diếm, còn ẩn ẩn chỉ trích hắn không xem trọng Mục Thiểu Hoa, đối với chuyện này Đàm Tranh cười nhạt trong lòng, ngoài miệng không cãi lại. Trước mắt hắn vẫn là cấp dưới của người ta, người đang dưới mái hiên không thể không cúi đầu, hắn tạm thời nhịn cơn giận này lại.
Đợi cho Phương Lỗi mắng đủ, mới ngắt điện thoại, Đàm Tranh nghe tiếng tút tút từ điện thoại, ấn tắt cuộc gọi. Hắn híp mắt, hừ lạnh, sau này hắn nhất định phải khiến Phương Lỗi hối hận.
Đối với chuyện của Mục Thiểu Hoa, Yến Cẩn không để ý, chỉ là qua vài ngày, trường quay lại có một đám người đến. Dường như có người mới tham gia hàng ngũ quay phim, người mới rất phô trương, dẫn theo mấy trợ lý cùng vệ sĩ.
Đàm Tranh nhận được tin tức, biết có người mới tham gia, hắn thấy kỳ lạ là tại sao Phương Lỗi không nhắc tới, đang muốn hỏi Tề Trăn thì kinh ngạc phát hiện đối phương cùng Dương Thiệu dường như đang tranh chấp.
“Tề Trăn, tuy anh là đạo diễn chính, nhưng anh cũng không thể tự tiện quyết định, suốt ngày sửa đổi kịch bản a!” Dương Thiệu dường như tức giận không nhẹ, mặt đỏ bừng, phẫn nộ quát Tề Trăn.
Tề Trăn dường như không để ý sự tức giận của Dương Thiệu, chỉ thản nhiên nói, “Tôi cho rằng sửa tình tiết sau này càng hấp dẫn người xem hơn, biên kịch cũng đồng ý quan điểm của tồi, sửa kịch bản là chuyện của cậu ta, cậu ta còn chưa kháng nghị, cậu so đo gì với tôi?”
Dương Thiệu bị hắn chẹn miệng không trả lời được, cuối cùng vung tay nổi giận đùng đùng đi ra ngoài. Tề Trăn chậc một tiếng, xoay người lại liền phát hiện Đàm Tranh đứng cách đó không xa, hắn giương mắt, có chút bất ngờ khi thấy đối phương.
Đàm Tranh còn chưa mở miệng, chỉ thấy Tiểu Tề hoang mang chạy tới, lòng nóng như lửa đốt lôi kéo hắn, “Anh Phong, anh đi tới xem, anh Yến, anh ấy… anh ấy…..”
“Nói rõ ràng! Yến Cẩn làm sao?” Đàm Tranh vừa nghe thấy chuyện liên quan đến Yến Cẩn, trong lòng khẩn trương, thấy Tiểu Tề ấp úng, quát khẽ một tiếng, Tiểu Tề bị hắn quát, sợ tới mức buộc miệng nói ra, “Anh Yến cùng diễn viên mới tới xung đột với nhau!”
Danh sách chương