Cô đứng dậy mới phát hiện chìa khóa xe của Thôi Hiểu vẫn ở trên bàn, Thôi Hiểu uống rượu, đương nhiên
không thể fái xe, nhưng bình thường cô ấy sẽ gọi người tái thay, hôm nay để tại chìa khóa xe ở đây, tự mình
bắt taxi.
Phó Nhàn Linh không nghĩ nhiêu, cô câm chía khóa xe, đỡ Vu Hướng Tây đi vê phía xe, mặc dù cậu nói
mình không say nhưng bước chân tại toạng choạng, cơ thể dựa vào người cô, cọ người cô giống như con
chó tớn.
“Vu Hướng Tây!” Phó Nhàn Linh bị cọ đến mức mặt đỏ bừng, thỉnh thoảng môi của chàng trai sẽ cọ vào cổ
cô, khiến tỗ chân tông trên người cô nổ tung, “Cậu đừng tộn xôn.”
“Sau này chị đừng nói không cân em nữa.” Cậu tiếm cổ cô, hơi thở nóng hổi phả ra khiến sống tưng cô run
tên.
Phó Nhàn Linh muốn đẩy cậu ra, nhưng ngón tay không nghe tời, chúng trở nên mêm nhũn, giọng nói cũng
gấp gáp, “Cậu đừng...Được, được rồi, tôi hứa với cậu, cậu đừng...Liếm.. .”
Vu Hướng Tây mỉm cười, cậu ngẩng đâu tên, ôm tấy gáy cô, hôn một cái thật sâu.
là y 8ay
Phó Nhàn Linh bị hôn đến mức chân tay mêm nhũn, sau khi tìm thấy xe, cô dùng chìa khóa mở cửa, đẩy Vu
Hướng Tây vào trong xe, sau đó thất dây an toàn cho cậu, túc này mới £au miệng, đỏ mặt mắng cậu, “Ngồi
”»
yên.
Vu Hướng Tây dựa vào ghế sau, nheo mắt cười với cô, bởi vì cậu ngửa cổ nên yết hâu cực kỳ nổi bật.
Phó Nhàn Linh chỉ nhìn thoáng qua, tiên cảm thấy toản thân khô nóng, cô ngồi vào ghế tái, gửi tin nhấn cho
Thôi Hiểu, bảo ngày mai cô ấy đến hâm gửi xe tấy xe.
Trong xe hơi nóng, Vu Hướng Tây đổ mồ hôi, túi của cậu đặt bên cạnh, cậu đi tìm giấy, nhưng tiếc mắt tại
nhìn thấy phía dưới túi có mấy cái hộp.
Nhìn vào dòng chữ, trên đó viết: Mỏng nhẹ, khoảng cách bằng không.
Phó Nhàn Linh bật điêu hòa, lái xe đến hâm gửi xe tiểu khu, nhiệt độ trong xe mới hạ xuống, cô đi vòng ra
ghế sau, tháo dây an toàn giúp Vu Hướng Tây, nhưng chàng trai ôm eo cô, kéo cô vào lòng, vươn cánh tay dài
ra đóng cửa lại.
Gara vốn đã tối, trong xe lại càng không nhìn thấy gì, nhưng bí ẩn tạo nên kích thích cùng ái muội, Phó Nhàn
Linh nghe thấy tiếng tim mình đập kịch liệt.
Cô ngôi trên đùi chàng trai, một vật cứng nóng bỏng chạm vào giữa hai chân cô.
⁄ A<, ^ ^ ^ › ^ ^ ^“ ^* ^^ ^ ` ⁄ ^ 2>. 2 Z ⁄ 2 ^ x ⁄
Vu Hướng Tây ôm eo cô, nâng căm lên, ngậm lấy môi cô, luôn tay vào váy cô, cởi cúc áo lót của cô tử phía
sau.
Người Phó Nhàn Linh nổi da gà, cô chưa từng làm chuyện đó trong xe.
Trong đâu bối rối, cô nhớ ra Thôi Hiểu đã thay sang một chiếc ô tô rộng hơn trước khi ra ngoài ăn, nhưng
làm sao cô ấy biết mình sẽ...làm với Vu Hướng Tây ở trên xe.
Bởi vì bị kích thích và hưng phấn, Phó Nhàn Linh bị hôn, mũi bất giác tràn ra tiếng rên rỉ, giữa hai chân bắt
đâu không ngừng tiết dâm thủy.
Vu Hứng Tây cởi áo thun, để lộ thân trên cường tráng, cậu giữ gáy Phó Nhàn Linh, liếm mút không khí và
nước miếng trong miệng cô, tiếng hôn vang rất lớn, kèm theo tiếng thở dốc, bay vào tai cô khiến da đâu cô
tê dại.
Đôi môi nóng bỏng của chàng trai dọc theo cổ cô đi xuống dưới, hôn lên đâu vú mẫn cảm của cô, Phó Nhàn
Linh nắm tóc cậu, nức nở rên rỉ: “A...Vu Hướng Tây...”
Cậu há miệng ngậm núm vú, răng cạ nhẹ, tay phải bóp bên ngực còn lại, dùng sức nhào nặn, đâu ngón tay
búng một cái, cơ thể của Phó Nhàn Lĩnh liên bất giác run lên.
Bàn tay cậu nâng mông cô lên, cởi quân lót và quân bảo hộ của cô xuống, tay vừa chạm vào đã cảm nhận
được một mảng dịch ướt át.
“Chị.” Cậu hôn cô lân nữa, giọng khàn vô cùng, “Chị chảy nhiêu nước quá.”
Phó Nhàn Linh xấu hổ đến mức mặt đỏ bừng, trong xe tối tăm, mặc dù không nhìn thấy rõ đối phương
nhưng cô vẫn đối mặt nhìn cậu một lúc, sau đó cúi đâu ngậm yết hâu của cậu, liếm hôn vài lân, sau khi nghe
thấy tiếng thở dốc khó chịu bật ra từ cổ họng cậu, lúc này cô với ghé vào tai cậu, run rẩy nói: “Vu Hướng
Tây, cậu trực tiếp cắm vào đi.”
“Chị, chị đeo cho em.” Vu Hướng Tây câm bao cao su bên cạnh đưa cho cô.
Lúc này Phó Nhàn Linh mới phát hiện đây tà bao cao su Thôi Hiểu mua ở siêu thị hôm nay, khi đó Thôi Hiểu
còn hỏi cô thích vị gì, Phó Nhàn Linh đỏ mặt mắng cô ấy, Thôi Hiểu tại nói, “Ô, vậy tớ tùy tiện chọn vậy.”
Trăm triệu £ân không ngờ tới... Thật sự để cô dùng.
Cô xấu hổ xé vỏ bao cao su đeo vào dương vật cương cứng của chàng trai, Vu Hướng Tây tấy giấy tau tay
cho cô, hôn cô một £ân nữa, một tay ôm eo cô, nâng cô fên một chút sau đó chậm rãi đẩy cô ngồi xuống.
Quy đâu khổng tô đẩy miệng huyệt, tao thẳng vào đường hâm chật hẹp, những tớp thịt non mêm mại bị
nghiên nát mở ra, rồi tại quấn chặt tấy cự vật khổng £ô đang xâm nhập.
Phó Nhàn Linh bị cắm một túc £âu vẫn không thể bình tĩnh fại, cảm giác căng trướng khiến cô ngứa ngáy, cô
vòng tay ôm cổ Vu Hướng Tây, cả người vùi vào trong ngực cậu, cơ thể run rẩy, khoái cảm gân như ập tới
^2.`
một cách mãnh tiệt kể từ khi cậu cắm vào trong.
Vu Hướng Tây ngửa đâu hôn tên tai cô, hơi thở nóng hổi phả vào tai cô, khàn giọng nói; “Chị ơi, chị di
chuyển đi.”