1.
Sau khi gặp , Tống Thao kể cho Chiêm Thế Nam hết chuyện trải qua kể từ ngày rời .
Chiêm Thế Nam cũng giấu giếm, kể với nàng chuyện năm đường lên kinh, vô tình tin quan giám sát ở Giang Lăng – Hàn đại nhân – bắt giữ một mụ tú bà trong gánh hát, nên lập tức đổi lộ trình, chạy thẳng tới Giang Lăng.
Hắn , Hàn Kỳ Chính là một vị quan cương trực, hiếm khó tìm.
Năm đó vì kiên quyết điều tra vụ sổ sách , Hàn đại nhân suýt chút nữa hành thích giữa phố.
Chính Thế Nam là tình cờ cứu ông.
Từ đó, ở Ty hình ngục, trở thành nhân chứng sống truy sát trong vụ án .
Thế Nam vốn quen thấu sự hiểm ác của lòng , quen với sự dơ bẩn của thế đạo.
Nửa năm sống ở Ty hình ngục, tận mắt chứng kiến Hàn Kỳ Chính bất chấp an nguy bản , chỉ một lòng tra chân tướng.
Hàn đại nhân từng : "Quan bất chính, dù pháp luật thì cũng chẳng ai tuân thủ."
Ông điều tra vụ án suốt nửa năm, cuối cùng kiên quyết dâng tấu lên kinh.
Triều đình ý bao che, Thế Nam ngỡ ông sẽ vì thế mà nản lòng thoái chí.
Không ngờ ông :
“Xét xử công bằng là trách nhiệm của .
Thiên tử bất công, là của ngài.
Nếu vì đường khó mà tiến lên, thì thế gian chẳng sẽ lạc lối càng nhiều hơn ?
Ta sai, chỉ cầu thẹn với lương tâm.”
Thế Nam khâm phục ông, bởi từng gặp nào như thế.
Trong vụ sổ sách , cũng góp phần nhỏ.
Đến khi chuyện kết thúc, rời .
Hàn đại nhân :
“Trong tay còn một vụ án cũ, dính líu rộng, của giám sát ty tiện mặt, chỉ ngươi là thích hợp nhất.”
Hàn Kỳ Chính còn hứa, đợi phá án xong trở về, sẽ cấp cho một phận mới.
Cái tên Chiêm A Di từ lâu là một xác c.h.ế.t cháy đen rõ hình dạng.
Thế Nam đường đường chính chính mà trở về, để đưa Tống Thao bất cứ nơi nào, cũng còn thấp thỏm lo sợ.
Hắn đồng ý một xa điều tra vụ án .
Tưởng rằng mất bao lâu sẽ trở , ai ngờ là một phen cửu tử nhất sinh.
Đến khi về Giang Lăng, là một năm .
Hắn lòng nóng như lửa đốt, cầm lấy giấy tờ tùy do Hàn đại nhân cấp, định rời ngay, thì Hàn đại nhân bảo:
“Ta đứa con gái, tướng mạo khó coi, chẳng ai chịu cưới….”
Chiêm Thế Nam suýt chút nữa vung kiếm kề cổ ông.
Hàn đại nhân run rẩy né tránh:
“Hay là ngươi rể ?
Ta lệnh điều chuyển nhiệm vụ cho ngươi, ngươi về đón vợ ở nhà, một là cưới, hai cũng là cưới.
Con gái cũng gả cho ngươi đấy.”
Thế Nam từ đầu chẳng ý cưới con gái ông, càng ý định ở .
nghĩ kỹ, cảm thấy thể mượn chuyện điều nhiệm để lừa một vố.
Thế là tân quan mới nhậm chức, ngựa phi như bay, thành bổ đầu mới của nha môn mới lập.
Lần trở về , chỉ đón Tống Thao rời khỏi nơi đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tống Thao ngẩn , ngờ điều nàng luôn nghĩ là nan giải, thể giải quyết gọn ghẽ như .
Những điều Ngô Dung lo ngại, giờ cũng còn là vấn đề.
Chỉ cần nàng và Thế Nam rời khỏi đây, thiên hạ rộng lớn, nhà họ Lư cũng chẳng thể gì họ nữa.
Trong lòng nàng trào dâng xúc động, kìm mà hỏi:
“Di ca, thật sự quan nữa?
Thật sự cưới con gái của Hàn đại nhân ?”
“Dĩ nhiên . Làm quan thì gì .
Ta dẫn nàng tiêu d.a.o thiên hạ, ngao du sơn thủy, chẳng vui bao?”
“Vui chứ! Vui c.h.ế.t !”
Tống Thao ôm chầm lấy , hôn tới tấp lên mặt .
Hôn xong, nàng thì thầm:
“ mà... nếu , chẳng con gái Hàn đại nhân ai lấy ư?”
“Đó là nàng nghĩ nhiều .”
Chiêm Thế Nam vỗ nhẹ lên đầu nàng, cũng chép miệng :
“Hàn Kỳ Chính cứ thấy ai chút tướng mạo là gán cho con gái , cũng chẳng rõ là kẻ thứ mấy , mấy đều bỏ chạy cả.”
". . ."
Tống Thao cùng Chiêm Thế Nam bàn bạc, khi điều tra rõ vụ án những cô gái trôi sông mới rời .
Chiêm Thế Nam tỏ rõ ý kiến, chỉ dặn nàng:
“Lần theo manh mối thì khó, khó ở chỗ vụ nông sâu thế nào còn rõ.
Để đảm bảo an , từ nay về , nàng lời , chuyện đều cẩn thận.”
Hắn việc luôn chừng mực, trong lòng tính toán kỹ càng.
Tống Thao đương nhiên gật đầu đồng ý ngay, :
“Di ca, lúc chúng nên buông tay, nên rời mới là đúng.
cam tâm, trong lòng như lửa đốt, chẳng trút .
Bởi vì cũng giống như họ, đều từng là những kẻ thể tùy tiện g.i.ế.c chết, thậm chí bằng lợn chó.
Mà hôm nay còn sống, vì bản lĩnh gì, chỉ là vì may mắn mà thôi.
Ta sự thật.
Dù cuối cùng chẳng gì, cũng .
Có những thứ, dù phận định sẽ chôn vùi, cũng nên một lời công bằng giữa chốn dân gian, chẳng ?”
Chỉ khi từng chịu bất công, từng trải qua cảm giác tuyệt vọng như cận kề cái chết, mới thật sự thấu hiểu nỗi đau của kẻ đồng cảnh ngộ.
Khổ đau đời ngàn vạn kiểu, ai nấy đều nỗi khổ riêng.
Tống Thao hiểu rõ, nên ôm mộng từ bi.
Nàng chỉ là cam lòng.
Nếu thử một , vụ án sẽ trở thành chiếc gai trong lòng nàng mãi mãi.
Chiêm Thế Nam hiểu nàng hơn ai hết.
Hắn xoa đầu nàng, mỉm :
“Không .
Chẳng nàng từng cá cược với Ngô Dung và thắng ? Vậy thì giờ chúng cược thêm một ván nữa.
📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Họa Âm Ký" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^
Trước khi , khuấy cho vũng nước đục thêm một chút.”
Sau khi gặp , Tống Thao kể cho Chiêm Thế Nam hết chuyện trải qua kể từ ngày rời .
Chiêm Thế Nam cũng giấu giếm, kể với nàng chuyện năm đường lên kinh, vô tình tin quan giám sát ở Giang Lăng – Hàn đại nhân – bắt giữ một mụ tú bà trong gánh hát, nên lập tức đổi lộ trình, chạy thẳng tới Giang Lăng.
Hắn , Hàn Kỳ Chính là một vị quan cương trực, hiếm khó tìm.
Năm đó vì kiên quyết điều tra vụ sổ sách , Hàn đại nhân suýt chút nữa hành thích giữa phố.
Chính Thế Nam là tình cờ cứu ông.
Từ đó, ở Ty hình ngục, trở thành nhân chứng sống truy sát trong vụ án .
Thế Nam vốn quen thấu sự hiểm ác của lòng , quen với sự dơ bẩn của thế đạo.
Nửa năm sống ở Ty hình ngục, tận mắt chứng kiến Hàn Kỳ Chính bất chấp an nguy bản , chỉ một lòng tra chân tướng.
Hàn đại nhân từng : "Quan bất chính, dù pháp luật thì cũng chẳng ai tuân thủ."
Ông điều tra vụ án suốt nửa năm, cuối cùng kiên quyết dâng tấu lên kinh.
Triều đình ý bao che, Thế Nam ngỡ ông sẽ vì thế mà nản lòng thoái chí.
Không ngờ ông :
“Xét xử công bằng là trách nhiệm của .
Thiên tử bất công, là của ngài.
Nếu vì đường khó mà tiến lên, thì thế gian chẳng sẽ lạc lối càng nhiều hơn ?
Ta sai, chỉ cầu thẹn với lương tâm.”
Thế Nam khâm phục ông, bởi từng gặp nào như thế.
Trong vụ sổ sách , cũng góp phần nhỏ.
Đến khi chuyện kết thúc, rời .
Hàn đại nhân :
“Trong tay còn một vụ án cũ, dính líu rộng, của giám sát ty tiện mặt, chỉ ngươi là thích hợp nhất.”
Hàn Kỳ Chính còn hứa, đợi phá án xong trở về, sẽ cấp cho một phận mới.
Cái tên Chiêm A Di từ lâu là một xác c.h.ế.t cháy đen rõ hình dạng.
Thế Nam đường đường chính chính mà trở về, để đưa Tống Thao bất cứ nơi nào, cũng còn thấp thỏm lo sợ.
Hắn đồng ý một xa điều tra vụ án .
Tưởng rằng mất bao lâu sẽ trở , ai ngờ là một phen cửu tử nhất sinh.
Đến khi về Giang Lăng, là một năm .
Hắn lòng nóng như lửa đốt, cầm lấy giấy tờ tùy do Hàn đại nhân cấp, định rời ngay, thì Hàn đại nhân bảo:
“Ta đứa con gái, tướng mạo khó coi, chẳng ai chịu cưới….”
Chiêm Thế Nam suýt chút nữa vung kiếm kề cổ ông.
Hàn đại nhân run rẩy né tránh:
“Hay là ngươi rể ?
Ta lệnh điều chuyển nhiệm vụ cho ngươi, ngươi về đón vợ ở nhà, một là cưới, hai cũng là cưới.
Con gái cũng gả cho ngươi đấy.”
Thế Nam từ đầu chẳng ý cưới con gái ông, càng ý định ở .
nghĩ kỹ, cảm thấy thể mượn chuyện điều nhiệm để lừa một vố.
Thế là tân quan mới nhậm chức, ngựa phi như bay, thành bổ đầu mới của nha môn mới lập.
Lần trở về , chỉ đón Tống Thao rời khỏi nơi đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tống Thao ngẩn , ngờ điều nàng luôn nghĩ là nan giải, thể giải quyết gọn ghẽ như .
Những điều Ngô Dung lo ngại, giờ cũng còn là vấn đề.
Chỉ cần nàng và Thế Nam rời khỏi đây, thiên hạ rộng lớn, nhà họ Lư cũng chẳng thể gì họ nữa.
Trong lòng nàng trào dâng xúc động, kìm mà hỏi:
“Di ca, thật sự quan nữa?
Thật sự cưới con gái của Hàn đại nhân ?”
“Dĩ nhiên . Làm quan thì gì .
Ta dẫn nàng tiêu d.a.o thiên hạ, ngao du sơn thủy, chẳng vui bao?”
“Vui chứ! Vui c.h.ế.t !”
Tống Thao ôm chầm lấy , hôn tới tấp lên mặt .
Hôn xong, nàng thì thầm:
“ mà... nếu , chẳng con gái Hàn đại nhân ai lấy ư?”
“Đó là nàng nghĩ nhiều .”
Chiêm Thế Nam vỗ nhẹ lên đầu nàng, cũng chép miệng :
“Hàn Kỳ Chính cứ thấy ai chút tướng mạo là gán cho con gái , cũng chẳng rõ là kẻ thứ mấy , mấy đều bỏ chạy cả.”
". . ."
Tống Thao cùng Chiêm Thế Nam bàn bạc, khi điều tra rõ vụ án những cô gái trôi sông mới rời .
Chiêm Thế Nam tỏ rõ ý kiến, chỉ dặn nàng:
“Lần theo manh mối thì khó, khó ở chỗ vụ nông sâu thế nào còn rõ.
Để đảm bảo an , từ nay về , nàng lời , chuyện đều cẩn thận.”
Hắn việc luôn chừng mực, trong lòng tính toán kỹ càng.
Tống Thao đương nhiên gật đầu đồng ý ngay, :
“Di ca, lúc chúng nên buông tay, nên rời mới là đúng.
cam tâm, trong lòng như lửa đốt, chẳng trút .
Bởi vì cũng giống như họ, đều từng là những kẻ thể tùy tiện g.i.ế.c chết, thậm chí bằng lợn chó.
Mà hôm nay còn sống, vì bản lĩnh gì, chỉ là vì may mắn mà thôi.
Ta sự thật.
Dù cuối cùng chẳng gì, cũng .
Có những thứ, dù phận định sẽ chôn vùi, cũng nên một lời công bằng giữa chốn dân gian, chẳng ?”
Chỉ khi từng chịu bất công, từng trải qua cảm giác tuyệt vọng như cận kề cái chết, mới thật sự thấu hiểu nỗi đau của kẻ đồng cảnh ngộ.
Khổ đau đời ngàn vạn kiểu, ai nấy đều nỗi khổ riêng.
Tống Thao hiểu rõ, nên ôm mộng từ bi.
Nàng chỉ là cam lòng.
Nếu thử một , vụ án sẽ trở thành chiếc gai trong lòng nàng mãi mãi.
Chiêm Thế Nam hiểu nàng hơn ai hết.
Hắn xoa đầu nàng, mỉm :
“Không .
Chẳng nàng từng cá cược với Ngô Dung và thắng ? Vậy thì giờ chúng cược thêm một ván nữa.
📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Họa Âm Ký" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^
Trước khi , khuấy cho vũng nước đục thêm một chút.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương