Lại là hắn, Mạnh Hạ Hạ nhìn lên chữ trên cổng kia "Thẩm Di Cung", nữ nhân cùng hắn vừa rồi nàng nhìn thấy là người thuộc cung này sao, từ trên cao nhìn xuống thật không thể nhận ra là vị phi tần nào.
" xin thỉnh an Hoàng thượng". Nàng đi tới gần hắn tay để bên hông quỵ nhẹ gối thỉnh an.
"Phương Tài Nhân miễn lễ đi, nàng chưa trả lời câu hỏi của trẫm".
" Hoàng thượng lần sau thần thiếp sẽ tìm hiểu xem buổi tối người đi chỗ nào còn tránh mặt".
" Hừ.. canh 5 một nữ nhân như nàng lượn lờ bên ngoài thật khiến người khác sinh nghi".
" Hoàng thượng thiếp buổi sáng ngủ không ngon, thức giấc sớm ra ngoài tản mộ sẽ khiến cơ thể được thỏa mái".
" Ra là vậy" Duật Hy vừa nói vừa gật đầu như hiểu ý của nàng chỉ là trùng hợp gặp hắn mà thôi.
" Hoàng thượng mời người lên kiệu".
" Ta tản mộ cùng Phương Tài Nhân một đoạn".
" Phương Tài Nhân, nàng cảm thấy đi cùng ta không vui sao".
" Hoàng thượng thần thiếp rất vui, sao lại không vui được chứ" Miệng thì nói vậy nhưng trong lòng nàng lại chửi mắng hắn trăm ngàn lần, giờ cha nàng mà bảo nàng giết hắn nàng sẽ thật vui thích.
" Hôm trước các nàng ấy ở đình kia thi thơ, sao nàng không đến, ta thấy nàng rất có thiên phú".
" Hoàng thượng quá khen".
Duật Hy nhìn nàng bằng ánh mắt khác thường, nàng ta không biết hắn trâm chọc hay giả ngốc.
Mạnh Hạ Hạ không phải giả ngốc, cũng không phải không hiểu ý tứ của hắn mà là lười nói với hắn, nói bớt câu nào hay câu ấy.
" Hoàng thượng đến đường về Di hòa cung rồi" Duật Hy nghe Tô công công nói vậy liền nhìn sang Mạnh Hạ Hạ một cái rồi cất bước theo lối rẽ về tẩm cung.
Mạnh Hạ Hạ thấy hắn đi liền vui vẻ " Cô cô Quý Phí của nàng, nàng làm sao điều tra được đây, điều tra càng sớm sẽ càng nhanh được rời đây rồi.
Về tới An Hòa Cung nàng đi tới thỉnh an Diệp quý phi.
"Phương muội muội thật có lòng". Thấy Mạnh Hạ Hạ đến từ sớm Diệp quý phi liền mở lời khen ngợi.
"Diệp quý phi, đây là tấm lòng của thần thiếp".
Sau khi các vị nương nương khác đến thỉnh an ngồi một lúc rồi cùng nhau tới Thẩm Di Cung của hoàng hậu thỉnh an.
Nàng nghe Triệu mama nói hoàng hậu và Diệp quý phi bằng mặt nhưng không bằng lòng, gia thế hai nhà thuộc hai phe khác nhau ở giữ còn có địa vị sau này của a ca mà tranh đấu, nàng cũng không hiểu sao cố thể tên hoàng đế kia bị gì đó mà nữ nhân trong cung chỉ có một công chúa do Thục phi sinh ra còn lại không có dấu hiệu.
" 3 ngày nữa là sinh thần của Thái hậu các muội chuẩn bị một chút, ai có tài năng gì cứ thể hiện, Khiến thái hậu vui vẻ là trọng điểm". Hoàng hậu thấy các cung đã tập trung đông đủ liền nhắc nhở vài lời, vẫn là vẻ uy phong cao cao tại thượng đó nói với các phi tần.
Mạnh Hạ Hạ nhìn hoàng hậu và Diệp quý phi tính cách thật giống nhau, đều thấy chướng mắt.
..
Về tới phòng mình Mạnh Hạ Hạ liền tìm Triệu mama nói chuyện.
" Nương nương".
" Mama ta có chuyện muốn hỏi," Mấy ngày nay ở trung Mạnh Hạ Hạ thấy vị ma ma này là người cẩn trọng, hết lòng vì chủ nhân.
" Dạ nếu nô tùy biết sẽ thật lòng trả lời".
" Bà nghe tới Mạnh Hoàng Quý Phi chưa".
" Nương nương, sao người lại hỏi chuyện này" Triệu mama như sợ có người nghe thấy liền đi ra ngoài nhìn ngó dặn Tiểu Đức Tử canh chừng rồi đóng cửa đi vào.
Mạnh Hạ Hạ thấy thái độ của bà ấy liền nhăn trán " Sao thế ma ma".
" Nương nương vị Hoàng Quý Phi đó là cấm kỵ trong hoàng cung, Thái Hậu và vị đó cùng nhau hầu hạ hoàng thượng, chuyện xẩy ra nô tùy cũng không biết chỉ biết sau này phong vị hoàng quý phi trong hoàng cung này đều để trống".
" Không phong vị nữa sao, thái thượng hoàng để tưởng nhớ bà ấy sao".
" Nô tùy e rằng không phải như vậy, lúc đó nô tài chỉ mới vào cung, nghe được thế thôi".
Mạnh Hạ Hạ suy nghĩ nàng phải xuất cung một chuyến hỏi cha mới được, cha ít nhiều cũng phải biết một số chuyện của em gái mình chứ.
" Nương nương người có nghe được đều gì trong cung này vẫn nên nghe tài này ra tai khác hơn, 3 ngày sau là sinh thần của thái hậu, người có muốn thể hiện..".
" Ta cảm thấy vẫn lên ngồi yên thì hơn, à Triệu mama nếu muốn không phải đi thỉnh an các vị kia ta cần phải thuộc hàng nào".
" Nương nương từ Quý Phi trở lên không cần thỉnh an thường xuyên nữa rồi" Triệu mama thấy chủ nhân hỏi vậy trong lòng mừng thầm, ít nhất còn có dã tâm.
Mạnh Hạ Hạ thấy cả ngày đi thỉnh an thật phiền cả đống nữ nhân ngồi lại với nhau bên ngoài giả làm người tốt nhưng bên trong lại toàn rắn độc.
...
Sinh thần thái hậu được tổ chức tại Bách Hy Cung tẩm cung của thái hậu, ngồi ở trên cùng là Thái hậu bên cạnh là hoàng thượng 2 bên là hoàng hậu và Diệp quý phi, phía bên dưới dãy đầu ngồi lần lượt theo địa vị của phi tần và quan lại từ hàng tứ phẩm trở lên.
Địa vị của Mạnh Hạ Hạ ngồi hàng ngồi hàng thứ 2, lúc đến nàng thấy chỗ cuối cùng dãy trong kia rất tốt không ai để ý liền ngồi xuống, không biết có phương đại nhân kia không tốt nhất cứ ngồi chỗ khuất đi.
" Thái hâu ,hoàng thượng, hoàng hậu giá lâm".
" Chúng thần thỉnh an thái hậu thiên tiên tuế, hoàng thượng hoàng hậu vạn tuế".
" Các ái khanh, phi tần bình thân đi".
"Tạ điển long ân".
Sau khi màn thực hiện cung quy kết thúc, nô tùy mang thức ăn lên Mạnh Hạ Hạ nhìn đĩa bánh ngọt, một đĩa trái cây, một ít điểm tâm kia liền đưa tay cầm lấy cho lên miệng, ngồi ở đây thật là tiện, nếu chán có thể đi về.
Ở giữ đám cung nữ đang múa, tất cả đều vỗ tay gật đầu khen hay, Mạnh Hạ Hạ nhìn vào đúng thật bọn họ như một là trò hề trong cung những gì hoàng cung chuẩn bị có là rắn rết cũng phải khen.
" Các vị phi tử, mời trổ tài nghệ dâng lên thái hậu" Nói là dâng thái hậu chứ thể hiện với hoàng thượng thì đúng hơn đấy.
" Thần thiếp Mai Phi chúc mừng sinh thần thái hậu, thiếp muốn đàn một khác tì bà dâng người".
"Triệu mama, ăn không hết cầm về được không".
" Nương nương, khiêm tốn một chút, sau còn rất nhiều món ngon".
Mạnh Hạ Hạ nghe thấy vẫn còn món liền dừng tay chờ đợi, ở chính giữa sân Mai Phi vẫn say mê đàn.
" Thái hậu, hoàng thượng, hoàng hậu xin đừng chê cười".
"Mai Phi, nàng đàn rất hay" Duật Hy mở lời khen ngợi, từ lúc vào hắn đã quét mắt về phía các phi tần tìm kiếm Mạnh Hạ Hạ nhưng không nhìn thấy, thật ra hắn cũng không để ý Mai Phi tần thế nào, chỉ là khen cho có thôi.
Sau màn đàn kia của Mai Phi, Diệp quý phi cũng trổ tài dùng điệu múa uyển chuyển của mình dân lên thái hậu.
" Tới rồi" Mạnh Hạ Hạ thấy cung nữ bê món ăn lên đặt trên chỗ thái hậu trước rồi lần lượt xuống dưới, tới chỗ này, "là ngỗng quay sao, thơm quá" nàng cầm một miếng thịt lên miệng mùi vị này thật ngon, nghe nói đầu bếp trong cung toàn những người tài mời từ ngoài dân gian về.
Ăn hết đĩa ngỗng kia nàng thấy bụng mình hơi trướng, nếu giờ có ra món mới nàng cũng không muốn ăn nữa rồi, liền nhìn xung quanh tìm thời cơ chuồn.
Duật Hy vẫy Tô công công đến nói nhỏ, tô công công liền đi một vòng rồi quay trở lại.
" Hoàng thượng Phương Tài Nhân ở dãy thứ 2 bên trong ghế cuối".
" Trẫm nhớ địa vị của nàng ta ngồi bên trong cũng là là 4 sao lại xuống ghế cuối".
" Ghế ngồi là do các phi tần tự biết ý mà ngồi, nô tài không rõ".
Duật Hy quét mắt tới phía Tô công công nói thấy nàng đang thập thò gì đó nhưng vừa quay sang nói với thái hậu vài câu, quay lại ghế kia đã trống, được lắm nàng ta còn dám về trước cả hắn nữa.
Không hiểu sao từ lần gặp nàng ta đọc bài thơ kia đến vài lần đụng mặt, hắn cảm thấy nhìn thấy nàng sẽ bớt mệt mỏi hơn so với các phi tần khác. Tâm trạng cũng rất thỏa mái, lên luôn muốn tìm kiếm xem nàng ta đang làm gì ở đâu cảm thấy như vậy hết buồn chán hơn.
" xin thỉnh an Hoàng thượng". Nàng đi tới gần hắn tay để bên hông quỵ nhẹ gối thỉnh an.
"Phương Tài Nhân miễn lễ đi, nàng chưa trả lời câu hỏi của trẫm".
" Hoàng thượng lần sau thần thiếp sẽ tìm hiểu xem buổi tối người đi chỗ nào còn tránh mặt".
" Hừ.. canh 5 một nữ nhân như nàng lượn lờ bên ngoài thật khiến người khác sinh nghi".
" Hoàng thượng thiếp buổi sáng ngủ không ngon, thức giấc sớm ra ngoài tản mộ sẽ khiến cơ thể được thỏa mái".
" Ra là vậy" Duật Hy vừa nói vừa gật đầu như hiểu ý của nàng chỉ là trùng hợp gặp hắn mà thôi.
" Hoàng thượng mời người lên kiệu".
" Ta tản mộ cùng Phương Tài Nhân một đoạn".
" Phương Tài Nhân, nàng cảm thấy đi cùng ta không vui sao".
" Hoàng thượng thần thiếp rất vui, sao lại không vui được chứ" Miệng thì nói vậy nhưng trong lòng nàng lại chửi mắng hắn trăm ngàn lần, giờ cha nàng mà bảo nàng giết hắn nàng sẽ thật vui thích.
" Hôm trước các nàng ấy ở đình kia thi thơ, sao nàng không đến, ta thấy nàng rất có thiên phú".
" Hoàng thượng quá khen".
Duật Hy nhìn nàng bằng ánh mắt khác thường, nàng ta không biết hắn trâm chọc hay giả ngốc.
Mạnh Hạ Hạ không phải giả ngốc, cũng không phải không hiểu ý tứ của hắn mà là lười nói với hắn, nói bớt câu nào hay câu ấy.
" Hoàng thượng đến đường về Di hòa cung rồi" Duật Hy nghe Tô công công nói vậy liền nhìn sang Mạnh Hạ Hạ một cái rồi cất bước theo lối rẽ về tẩm cung.
Mạnh Hạ Hạ thấy hắn đi liền vui vẻ " Cô cô Quý Phí của nàng, nàng làm sao điều tra được đây, điều tra càng sớm sẽ càng nhanh được rời đây rồi.
Về tới An Hòa Cung nàng đi tới thỉnh an Diệp quý phi.
"Phương muội muội thật có lòng". Thấy Mạnh Hạ Hạ đến từ sớm Diệp quý phi liền mở lời khen ngợi.
"Diệp quý phi, đây là tấm lòng của thần thiếp".
Sau khi các vị nương nương khác đến thỉnh an ngồi một lúc rồi cùng nhau tới Thẩm Di Cung của hoàng hậu thỉnh an.
Nàng nghe Triệu mama nói hoàng hậu và Diệp quý phi bằng mặt nhưng không bằng lòng, gia thế hai nhà thuộc hai phe khác nhau ở giữ còn có địa vị sau này của a ca mà tranh đấu, nàng cũng không hiểu sao cố thể tên hoàng đế kia bị gì đó mà nữ nhân trong cung chỉ có một công chúa do Thục phi sinh ra còn lại không có dấu hiệu.
" 3 ngày nữa là sinh thần của Thái hậu các muội chuẩn bị một chút, ai có tài năng gì cứ thể hiện, Khiến thái hậu vui vẻ là trọng điểm". Hoàng hậu thấy các cung đã tập trung đông đủ liền nhắc nhở vài lời, vẫn là vẻ uy phong cao cao tại thượng đó nói với các phi tần.
Mạnh Hạ Hạ nhìn hoàng hậu và Diệp quý phi tính cách thật giống nhau, đều thấy chướng mắt.
..
Về tới phòng mình Mạnh Hạ Hạ liền tìm Triệu mama nói chuyện.
" Nương nương".
" Mama ta có chuyện muốn hỏi," Mấy ngày nay ở trung Mạnh Hạ Hạ thấy vị ma ma này là người cẩn trọng, hết lòng vì chủ nhân.
" Dạ nếu nô tùy biết sẽ thật lòng trả lời".
" Bà nghe tới Mạnh Hoàng Quý Phi chưa".
" Nương nương, sao người lại hỏi chuyện này" Triệu mama như sợ có người nghe thấy liền đi ra ngoài nhìn ngó dặn Tiểu Đức Tử canh chừng rồi đóng cửa đi vào.
Mạnh Hạ Hạ thấy thái độ của bà ấy liền nhăn trán " Sao thế ma ma".
" Nương nương vị Hoàng Quý Phi đó là cấm kỵ trong hoàng cung, Thái Hậu và vị đó cùng nhau hầu hạ hoàng thượng, chuyện xẩy ra nô tùy cũng không biết chỉ biết sau này phong vị hoàng quý phi trong hoàng cung này đều để trống".
" Không phong vị nữa sao, thái thượng hoàng để tưởng nhớ bà ấy sao".
" Nô tùy e rằng không phải như vậy, lúc đó nô tài chỉ mới vào cung, nghe được thế thôi".
Mạnh Hạ Hạ suy nghĩ nàng phải xuất cung một chuyến hỏi cha mới được, cha ít nhiều cũng phải biết một số chuyện của em gái mình chứ.
" Nương nương người có nghe được đều gì trong cung này vẫn nên nghe tài này ra tai khác hơn, 3 ngày sau là sinh thần của thái hậu, người có muốn thể hiện..".
" Ta cảm thấy vẫn lên ngồi yên thì hơn, à Triệu mama nếu muốn không phải đi thỉnh an các vị kia ta cần phải thuộc hàng nào".
" Nương nương từ Quý Phi trở lên không cần thỉnh an thường xuyên nữa rồi" Triệu mama thấy chủ nhân hỏi vậy trong lòng mừng thầm, ít nhất còn có dã tâm.
Mạnh Hạ Hạ thấy cả ngày đi thỉnh an thật phiền cả đống nữ nhân ngồi lại với nhau bên ngoài giả làm người tốt nhưng bên trong lại toàn rắn độc.
...
Sinh thần thái hậu được tổ chức tại Bách Hy Cung tẩm cung của thái hậu, ngồi ở trên cùng là Thái hậu bên cạnh là hoàng thượng 2 bên là hoàng hậu và Diệp quý phi, phía bên dưới dãy đầu ngồi lần lượt theo địa vị của phi tần và quan lại từ hàng tứ phẩm trở lên.
Địa vị của Mạnh Hạ Hạ ngồi hàng ngồi hàng thứ 2, lúc đến nàng thấy chỗ cuối cùng dãy trong kia rất tốt không ai để ý liền ngồi xuống, không biết có phương đại nhân kia không tốt nhất cứ ngồi chỗ khuất đi.
" Thái hâu ,hoàng thượng, hoàng hậu giá lâm".
" Chúng thần thỉnh an thái hậu thiên tiên tuế, hoàng thượng hoàng hậu vạn tuế".
" Các ái khanh, phi tần bình thân đi".
"Tạ điển long ân".
Sau khi màn thực hiện cung quy kết thúc, nô tùy mang thức ăn lên Mạnh Hạ Hạ nhìn đĩa bánh ngọt, một đĩa trái cây, một ít điểm tâm kia liền đưa tay cầm lấy cho lên miệng, ngồi ở đây thật là tiện, nếu chán có thể đi về.
Ở giữ đám cung nữ đang múa, tất cả đều vỗ tay gật đầu khen hay, Mạnh Hạ Hạ nhìn vào đúng thật bọn họ như một là trò hề trong cung những gì hoàng cung chuẩn bị có là rắn rết cũng phải khen.
" Các vị phi tử, mời trổ tài nghệ dâng lên thái hậu" Nói là dâng thái hậu chứ thể hiện với hoàng thượng thì đúng hơn đấy.
" Thần thiếp Mai Phi chúc mừng sinh thần thái hậu, thiếp muốn đàn một khác tì bà dâng người".
"Triệu mama, ăn không hết cầm về được không".
" Nương nương, khiêm tốn một chút, sau còn rất nhiều món ngon".
Mạnh Hạ Hạ nghe thấy vẫn còn món liền dừng tay chờ đợi, ở chính giữa sân Mai Phi vẫn say mê đàn.
" Thái hậu, hoàng thượng, hoàng hậu xin đừng chê cười".
"Mai Phi, nàng đàn rất hay" Duật Hy mở lời khen ngợi, từ lúc vào hắn đã quét mắt về phía các phi tần tìm kiếm Mạnh Hạ Hạ nhưng không nhìn thấy, thật ra hắn cũng không để ý Mai Phi tần thế nào, chỉ là khen cho có thôi.
Sau màn đàn kia của Mai Phi, Diệp quý phi cũng trổ tài dùng điệu múa uyển chuyển của mình dân lên thái hậu.
" Tới rồi" Mạnh Hạ Hạ thấy cung nữ bê món ăn lên đặt trên chỗ thái hậu trước rồi lần lượt xuống dưới, tới chỗ này, "là ngỗng quay sao, thơm quá" nàng cầm một miếng thịt lên miệng mùi vị này thật ngon, nghe nói đầu bếp trong cung toàn những người tài mời từ ngoài dân gian về.
Ăn hết đĩa ngỗng kia nàng thấy bụng mình hơi trướng, nếu giờ có ra món mới nàng cũng không muốn ăn nữa rồi, liền nhìn xung quanh tìm thời cơ chuồn.
Duật Hy vẫy Tô công công đến nói nhỏ, tô công công liền đi một vòng rồi quay trở lại.
" Hoàng thượng Phương Tài Nhân ở dãy thứ 2 bên trong ghế cuối".
" Trẫm nhớ địa vị của nàng ta ngồi bên trong cũng là là 4 sao lại xuống ghế cuối".
" Ghế ngồi là do các phi tần tự biết ý mà ngồi, nô tài không rõ".
Duật Hy quét mắt tới phía Tô công công nói thấy nàng đang thập thò gì đó nhưng vừa quay sang nói với thái hậu vài câu, quay lại ghế kia đã trống, được lắm nàng ta còn dám về trước cả hắn nữa.
Không hiểu sao từ lần gặp nàng ta đọc bài thơ kia đến vài lần đụng mặt, hắn cảm thấy nhìn thấy nàng sẽ bớt mệt mỏi hơn so với các phi tần khác. Tâm trạng cũng rất thỏa mái, lên luôn muốn tìm kiếm xem nàng ta đang làm gì ở đâu cảm thấy như vậy hết buồn chán hơn.
Danh sách chương