Phát hiện chính mình đang ở địa vị có lợi, tâm tư Lục Vị lập tức nảy số, có khi mình có thể phách lối thêm xíu nữa? Anh điều chỉnh góc độ hơi hướng xuống dưới, gậy thịt lớn càng nghiền mạnh lên cổ tử cung, mỗi cú nện đều làm Nhạc Nhạc bị đẩy về sau thêm một chút.
Mạnh Nhạc Nhạc không nhịn được kêu lên, cô rất muốn né tránh sự tàn sát bừa bãi của gậy thịt, nhưng vị trí hiện tại làm cô không còn đường nào để trốn, càng thêm quá đáng chính là, mỗi cú dập anh đều đẩy bay đến gần nửa thân mình cô ra ngoài, để không bị ngã, cô còn phải dịch mông về lại, nuốt nước mắt vào trong chủ động dâng hiến.
Lúc này nếu có người đứng dưới đại sảnh tầng một ngước lên nhìn là có thể thấy, nửa bờ mông trắng nõn của cô gái bị đẩy sắp rơi ra đến nơi, cùng cả đống nước dâm đang tưới sũng trên tay vịn cầu thang cùng rơi xuống như mưa, không cẩn thận có khi còn bị tưới lên cả mặt.
Mạnh Nhạc Nhạc cố chịu đựng loại cảm giác nguy hiểm cảm cùng mất trọng lượng, nỗ lực thừa nhận từng cú va chạm của người đàn ông, mỗi lần dương vật thô dài dập vào, âm đạo cô đều sẽ mẫn cảm co thít lại, mang đến cảm giác tê mỏi nhức nhối.
Dưới tần suất dập như máy đóng cọc của Lục Vị, chưa gì cô đã cảm thấy mình sắp lên đỉnh, còn như sắp phun ra đến nơi, có lẽ là từ khi bị anh cắm vào tử cung đã làm cô càng thêm muốn được giải phóng đống nước dâm ra hết.
Ngay tại thời khắc mấu chốt này, trong không khí truyền đến một tiếng 'Bục'.
Đó là âm thanh quy đầu to tướng bị rút ra khỏi cửa động.
Lục Vị cố nén dục vọng, trên mặt mang theo nụ cười tự tin mình đã biết hết, cây hàng phơi trong không khí còn đang dính nước nhỏ giọt tong tỏng, bởi vì bị rút ra bất chợt, bé chim còn đang bất mãn nảy lên nảy xuống.
Mạnh Nhạc Nhạc quả thực muốn khóc, bị đụ ầm ầm mãi nãy giờ, đã cố chịu đựng lâu như vậy, mắt thấy mình sắp được lên đỉnh đến nơi mà giờ anh lại rút ra làm gì?
Cô nghi hoặc nhìn lại Lục Vị, không nhịn được dụ dỗ:
"Anh chim to mau tiến vào a... Chơi với bé bím nhỏ được không, xin anh đó..."
Lục Vị tiếp tục duy trì nụ cười mỉm thần bí, tưởng như đã hưởng ứng với lời cầu xin của cô, anh đè bắp đùi cô banh ra, để lộ lỗ dâm đã bị chơi đến đỏ bừng, hai cánh môi mở ra mấp máy, nước dâm còn đang không ngừng chảy ồng ộc, cứ như liều mạng muốn cắn lấy gậy thịt gần ngay trước mắt, còn có vẻ rất đáng thương.
Nhưng mà dù vậy, người đàn ông vẫn không chịu thỏa mãn cô, anh đỡ cô từ tay vịn cầu thang xuống, hai chân Mạnh Nhạc Nhạc mới vừa vừa chạm đất, suýt chữa nữa đã ngã khuỵu, chỉ có thể vội dựa vào người Lục Vị, bên trong lỗ dâm vừa ngứa vừa khó chịu, hận không thể lập tức túm lấy cây hàng nào đó nhét vào.
Còn không đợi Nhạc Nhạc làm ra động tác gì, Lục Vị đã lật người cô lại đưa lưng về phía anh, dương vật cũng thuận thế cắm vào giữa hai chân cô, nhưng lại vẫn không tiến vào, chỉ cắm vào khe đùi rồi thọc vào rút ra, nước dâm dầm dề đã trở thành chất bôi trơn xuất sắc.
Cảm giác cây gậy của anh di chuyển cực kì rõ ràng, xuất phát từ phần mông, khẽ nhếch lên dạo chơi qua lỗ hậu, lại lượn lờ qua lỗ dâm, dứ dứ chọc lên môi âm hộ ở phía trước.
Mạnh Nhạc Nhạc chỉ cần cúi đầu là có thể nhìn thấy đầu nấm to mọc ra một đoạn thật dài từ giữa 2 đùi mình, mỗi khi người đàn ông đổi góc độ hướng lên trên một chút là lại có thể day lên hột le. Mà cây hàng này còn quá dài, cho dù đã bị cô kẹp một đoạn nhưng vẫn lòi ra một đống, hình ảnh này nếu nhìn từ chính diện thì chẳng khác gì một chiếc 'cú có gai' cả.
Chim to liên tục thọc rút vui vầy giữa hai đùi làm lìn nhỏ không khỏi khó ở. Đây đúng là kiểu đã đến thăm nhà người ta mà lại không chịu bước vào cửa?
Thế là bé bím bị cu đơn trống vắng, dỗi lên khóc thút thít, nước nôi lênh láng ngày càng nhiều.
Mạnh Nhạc Nhạc đã cực kỳ khó chịu, chỉ có thể thừa dịp anh đưa đẩy giữa bắp đùi mình mà hơi nhếch bờ mông, cố điều chỉnh góc độ, như thế thì đầu nấm sẽ thỉnh thoảng mà không cẩn thận thọc nhầm vào, banh lỗ dâm mở rộng ra, theo quán tính đẩy đưa chim lại đi ra, mắt thấy là sắp thâm nhập lần nữa...
Thì ngay sau đó lại sẽ bị Lục Vị rút hẳn ra:
Lục Vị còn tát mông cô, vừa đánh vừa nói:
"Đừng hòng giở trò, muốn bị đụ thì tiến lên, đi vào phòng anh."
Mạnh Nhạc Nhạc khẽ cắn môi, bị chim anh đẩy về đằng trước, theo cú đẩy, lỗ dâm không ngừng chảy nước tong tỏng lên thảm trải hành lang, lưu lại cả vệt nước uốn lượn.
-
Rốt cuộc cũng đã đến cửa phòng, Lục Vị vừa lòng bắt đầu khen thưởng cho cô, chim lớn vốn chỉ mải mê đút vào khe đùi rốt cuộc cũng đút phập vào lồn, vách thịt ngứa ngáy mong chờ thứ khoái cảm này đã lâu, lỗ dâm vội kêu lên òm ọp, mà Mạnh Nhạc Nhạc cũng lớn tiếng kêu rên:
"A... Ưm... Rốt cuộc... cũng đút vào... sâu hơn đi mà... địt chết em... đi mà..."
Lục Vị cũng cực kỳ phối hợp, mỗi một cú nắc đều cắm vào cực sâu, quy đầu phá tung cổ tử cung, chà đạp không thước tiếc vách thịt mềm, thân thể cùng túi trứng đánh vào trên mông cô phát ra thanh âm bạch bạch.
Mạnh Nhạc Nhạc cảm nhận được khoái cảm bị căng ra, bị nhồi vào sâu trong âm đạo ngứa ngáy, mong chờ quá lâu làm sung sướng càng thêm bùng nổ đến mức cô tưởng sắp thăng thiên đến nơi.
Sau mấy trăm cú dập lút cán, loại khoái cảm bùng nổ này lại sắp tới lần nữa, còn mãnh liệt hơn cả lần trước, đại não cũng càng dồn dập chờ đón cảm giác bị người đàn ông dập đến nát lồn.
Đúng lúc này, Lục Vị lại rút ra!!
Đây! Chính là cực hình!!
Trong nháy mắt đó, trong đầu Mạnh Nhạc Nhạc chỉ có 2 chữ "ĐM"!
Cô rất muốn mình có thể kiên cường đá văng tên hâm này đi, nhưng thân thể đã mấy lần kề bên đỉnh cao trào, hồi nãy còn bị đụ như điên làm người ngợm nhũn ra ngứa ngáy.
Nhạc Nhạc muốn được lên đỉnh đến phát rồ, không nhịn được khóc nấc lên:
"Anh làm gì vậy... Sao không cho em... Hu hu hu... Em ngứa lắm, em muốn, đồ chết tiệt nhà anh..."
Lục Vị nhìn dáng vẻ sắp sụp đổ của cô gái cũng thấy hơi đau lòng, anh gãi gãi mũi, thật ra chính anh cũng sắp không chịu nổi, cô cắn chặt như thế, mà anh cũng phải gồng hết nhẫn nại mới có thể ngay lúc đang địt sướng lại rút ra.
Thôi thì nghĩ thế cũng coi như đã báo được thù, Lục Vị đưa tay thử day ấn hột le của cô, cả tay đều ướt nhoét nước dâm trơn trượt, có thể thấy cô quả thực đã tới giới hạn, giờ anh mới lên tiếng dạy dỗ:
"Loại cảm giác này không hề vui đúng không? Mỗi lần đều là đã sắp lên đỉnh mà lại không được đến, em thử ngẫm lại xem lúc trước anh đã phải khó chịu nhường nào? Còn nữa, không phải em đã nói sao, người bị suy nhược cơ thể cũng không thể làm tình mạnh bạo. Giờ người em nhũn ra cũng có thể coi như suy nhược, anh cũng đâu nỡ mạnh bạo với em? Em cảm thấy thế nào hả?"
Hừ, tưởng anh ngốc chắc?
Chẳng qua lúc ấy tinh trùng lên não nên mới bị cô lừa gạt cho qua, xong việc ngẫm lại, cố có muốn làm nhẹ hơn thì cũng không việc gì phải dấm dứ như thế chứ?
Hơn nữa, loại cảm giác khó chịu ngứa ngáy này anh còn phải trải qua những 2 lần, đặc biệt là lần trong tủ quần áo, xong việc báo hại anh còn bị ám ảnh luôn, khỏi phải nói đến những lời giễu cợt trêu chọc sau vụ đó, hứ!!!!
Mạnh Nhạc Nhạc đương nhiên hiểu đây là màn trả thù của anh, nhưng mà xác thật là cô cũng đuối lý, ngẫm lại trước đó còn đánh người ta thành như vậy, trong lòng cũng không khỏi áy náy.
Cô chớp chớp đôi mắt mông lung ngập nước vì bị tình dục tra tấn, hai hàng nước mắt lập tức tuôn rơi, lại còn rất phối hợp với thái độ nhận sai thành khẩn:
"Em xin lỗi... Hu hu... Làm nhẹ không sai mà, nhưng chắc là... nên tiến hành lúc nhàn nhã, em... cũng không nên tra tấn anh như thế, thực xin lỗi..."
Lục Vị ngạc nhiên, không ngờ cô nàng thật sự biết nhận sai, vành tai không nhịn được hơi ửng đỏ, nửa ngày sau mới lúng búng nói:
"Hừ, coi như em thức thời."
Vừa nói vừa bế cô lên đi thẳng vào phòng mình, hai người ngồi trên sofa, thân thể vẫn dính lấy nhau, Lục Vị cũng không vội xâm nhập, mà với tay lấy miếng bánh ngọt trên bàn, đưa lên miệng Mạnh Nhạc Nhạc:
Cô đột nhiên bị nhét cho một miếng bánh to làm bị nghẹn không thở nổi, chỉ có thể ho khan sặc sụa, nước mắt chảy ào ào, cái hành vi này nhìn thế nào cũng thấy quá thô bạo.
"? ? ?"
Không phải đã tha cho cô sao, chứ giờ là anh muốn làm gì? Còn muốn tra tấn nữa chắc? Thật quá đáng!
Mạnh Nhạc Nhạc giờ là thật sự lên cơn tức rồi đấy!
Lục Vị nheo mắt nhìn lại, vừa vuốt vuốt lưng cô vừa nghĩ lại, thân thể cô nàng không có miệng vết thương nào, các bộ phận cũng không có gì lạ thường, cũng mới chỉ qua một đêm thôi mà đã yếu ớt mềm nhũn cả người thế này, trừ bỏ đói, anh cũng thật sự không nghĩ ra được lý do nào khác.
Giờ anh đút bánh cho cô lại không ăn, giọng nói cũng không khỏi trở nên không vui:
"Đói bụng mà không biết tìm anh à, tầng dưới chỗ nào chả có đồ ăn, em đừng có cố giảm béo, em nhìn lại cái dáng vẻ yếu nhớt này của mình xem..."
Nói xong không hiểu sao lại thấy hơi thẹn thùng chột dạ, anh lại chèn thêm một câu:
"Dù sao em cũng béo thế rồi, có giảm cũng chả gầy được bao nhiêu..."
Mạnh Nhạc Nhạc mới đầu còn thấy cảm động, nghe được câu sau lại chỉ thấy nghiến răng, bỗng có xúc động muốn vớ roi quất cho thằng cha này mấy phát.
Cô thầm hít thở bình tâm, không ngừng tự nhủ, không thể lên cơn, đây là nợ cô phải trả, mà mình cũng không có máu S nh...
Miễn cưỡng lắm mới nén được cơn tức, giận dỗi nói:
"Bánh này khô quá, em nghẹn..."
Lục Vị sực nhận ra, hai mắt anh liếc nhìn, lại cầm một miếng bánh lên dí vào nơi hai người đang gắn chặt, không ngừng qua lại cọ xát.
Mạnh Nhạc Nhạc sửng sốt, cũng đã hiểu ý tứ của anh, nhưng còn không đợi cô kịp cự tuyệt thì đã cảm nhận được miếng bánh lạnh lẽo cứng ngắc dí trên âm hộ, chấm chấm vào đống nước lồn đã bị đảo thành bọt trắng.
Miếng điểm tâm vốn dĩ được làm tinh xảo xinh xắn, nháy mắt đã trở nên nhão nhão dính dính, thậm chí còn nhỏ nước tong tỏng.
Ngay sau đó, thứ này cứ thế bị đưa lên miệng cô!
Đây đều là nước dâm của bản thân, nhưng cô cũng không có sở thích kỳ quái này đâu nhé! Tuyệt đối không muốn ăn!
Lục Vị cất giọng khàn khàn bắt đầu chào hàng:
"Mau ăn nào, giờ không khô nữa, đảm bảo ăn ngon... Ngoan, ăn xong anh sẽ đụ em tới bến, cho em lên đỉnh..."
Mạnh Nhạc Nhạc rất muốn từ chối, nhưng dục vọng trong thân thể cô đã khó có thể nhẫn nại thêm nữa, mà cô quả thật cũng thấy hơi đói, thành ra chỉ có thể cắn răng cắn mấy miếng bánh đã thấm đẫm nước nhờn, hương vị cũng không quá tệ, nhưng vấn đề là thế này quá xấu hổ!
Lục Vị vừa lòng, giờ mới cắm dương vật phải nhẫn nại đã lâu vào thân thể cô, hai người lấy tư thế ngồi làm, vội vã phang nhau ngay trên chính chiếc sofa.
Từ xa nhìn lại, áo quần cả hai đều vẫn hoàn hảo, chỉ như một đôi tình nhân đang ôm ấp quấn quýt. Nhưng nếu tiến đến gần thêm chút nữa là có thể nhìn thấy dương vật thô dài của người đàn ông đang ra vào sầm sập trong lỗ lồn đỏ hồng, cô gái bị thọc đến rung lắc liên miên, tiếng rên rỉ cũng bị đâm cho rách nát.
"A... A, em sướng... Chim anh tuyệt quá... A, ưm... A... Lồn em bị... bị cắm... sâu quá... A... em ngứa... thích... em thích... mạnh nữa... địt... hỏng em đi... "
Lục Vị ghì lấy eo Nhạc Nhạc, mỗi cú nắc đều không hề thương tiếc dùng hết sức thọc như điên, âm đạo cô bị nhồi vào quá đầy, cú sau liên tục theo cú trước liều mạng phá mở tử cung, khe hẹp bên trong bị căng ra, thân gậy nóng bỏng cứng rắn cắm vào càng lúc càng sâu, rồi thẳng tắp cắm vào tận cùng, mỗi cú đều đâm làm bụng cô nhô lên một chút.
Mạnh Nhạc Nhạc thở hổn hển, nỗ lực thít chặt lấy cây gậy đang phá phách trong thân thể, muốn anh mau mau bắn ra. Cô có thể cảm giác được nước dâm bên trong đã đầy lắm rồi, còn không cho ra nữa chỉ sợ sẽ bị căng nứt bụng mất. Bị thế thật thì không vui vẻ gì đâu huhu!
Vách thịt chợt xoắn chặt làm Lục Vị không khỏi bật ra tiếng, anh lại càng dùng sức địt như điên, quả thực anh cũng đã sắp bắn tinh đến nơi rồi, chẳng qua vẫn muốn nhồi vào lồn cô thêm mấy cái, thế là lại cố nén xúc động, tư thế chưa từng dừng lại chút nào, dùng hết sức phang như máy đóng cọc.
Mạnh Nhạc Nhạc điên cuồng lắc đầu, cô cũng sắp không nhịn được đến nơi. Bụng dưới bị đâm đến óc ách rung động, vừa sáng sớm đã bị đụ như thế, nước trong bàng quang cũng đã ứ lại trướng đau, rốt cuộc trong một cú đâm cực mạnh cuối cùng, dòng nước nóng hổi xối xả tuôn trào hòa cùng hỗn hợp nước dâm, phun tung tóe hết ra ngoài.
Hai luồng nước nóng hổi tuôn ra, tinh hoàn mẫn cảm của người đàn ông cũng bị kích thích, Lục Vị thít mông, rót toàn bộ tinh dịch đậm đặc vào trong âm đạo, rót đến đầy tràn cả tử cung của cô, âm đạo bên trong run lên, cứ như đã bị dòng tinh nóng bỏng này làm phỏng.
Anh biết tử cung ôc đã bị rót đầy, bắn xong còn rất tri kỷ rút dương vật ra, giảm bớt cảm giác căng tức cho cô.
Cả đống chất lỏng bị chặn bên trong rốt cuộc đã không còn gì chặn lại, hòa theo dòng nước tiểu phọt ra, phun tung tóe khắp bốn phía.
Một phần tưới ướt hết sofa, một phần tràn ra ướt thảm, còn cả đống nước phun hết lên bàn, tưới đẫm đống bánh nãy chưa ăn xong.
Toàn bộ mâm đồ đều bị dính chất lỏng nóng hổi, còn có dòng tinh trắng đục của đàn ông theo cùng, bãi nước vàng trắng đan xen, dâm loạn đến cực hạn.
Mạnh Nhạc Nhạc hoàn toàn nhũn ra, ngã vật xuống sofa cùng Lục Vị, mãi một hồi lâu sau vẫn chưa thể bình tĩnh, chỉ có thể cảm giác được bụng dưới vẫn đang không ngừng run rẩy, lỗ dâm rỉ nước mãi không dứt.
Có cảm giác như cô không chỉ cao trào có một lần, mà là lên đỉnh thay cho không biết bao nhiêu lần trước đó, cơn khoái cảm này điên rồ đến muốn mạng, thật sự không khỏi làm cô thấy sợ hãi rùng mình.
Mãi lâu sau mới dần tỉnh táo trở lại, hai người vẫn nằm trên sofa thở hổn hển, tình huống này chỉ còn thiếu một điếu thuốc sau khi 'xong việc' là chuẩn bài luôn.
-
Tỉnh táo sau cơn hoan lạc, Mạnh Nhạc Nhạc đối với chuyện vừa rồi lại thấy không vui cho lắm.
Xuất phát từ tâm lý muốn trả thù, cũng xuất phát từ sự tò mò, cô bỗng muốn biết, nếu đổi lại là Lục Vị, khi biết được người con gái dưới thân đã làm tình với người khác, còn là người anh còn rất quen thuộc, liệu anh sẽ có phản ứng gì?
Liệu có phải ai cũng không thể chấp nhận nổi không? Giống như. . .
Cô chậm rãi cất tiếng:
"Em đã làm với Lục Cảnh."
Mạnh Nhạc Nhạc không nhịn được kêu lên, cô rất muốn né tránh sự tàn sát bừa bãi của gậy thịt, nhưng vị trí hiện tại làm cô không còn đường nào để trốn, càng thêm quá đáng chính là, mỗi cú dập anh đều đẩy bay đến gần nửa thân mình cô ra ngoài, để không bị ngã, cô còn phải dịch mông về lại, nuốt nước mắt vào trong chủ động dâng hiến.
Lúc này nếu có người đứng dưới đại sảnh tầng một ngước lên nhìn là có thể thấy, nửa bờ mông trắng nõn của cô gái bị đẩy sắp rơi ra đến nơi, cùng cả đống nước dâm đang tưới sũng trên tay vịn cầu thang cùng rơi xuống như mưa, không cẩn thận có khi còn bị tưới lên cả mặt.
Mạnh Nhạc Nhạc cố chịu đựng loại cảm giác nguy hiểm cảm cùng mất trọng lượng, nỗ lực thừa nhận từng cú va chạm của người đàn ông, mỗi lần dương vật thô dài dập vào, âm đạo cô đều sẽ mẫn cảm co thít lại, mang đến cảm giác tê mỏi nhức nhối.
Dưới tần suất dập như máy đóng cọc của Lục Vị, chưa gì cô đã cảm thấy mình sắp lên đỉnh, còn như sắp phun ra đến nơi, có lẽ là từ khi bị anh cắm vào tử cung đã làm cô càng thêm muốn được giải phóng đống nước dâm ra hết.
Ngay tại thời khắc mấu chốt này, trong không khí truyền đến một tiếng 'Bục'.
Đó là âm thanh quy đầu to tướng bị rút ra khỏi cửa động.
Lục Vị cố nén dục vọng, trên mặt mang theo nụ cười tự tin mình đã biết hết, cây hàng phơi trong không khí còn đang dính nước nhỏ giọt tong tỏng, bởi vì bị rút ra bất chợt, bé chim còn đang bất mãn nảy lên nảy xuống.
Mạnh Nhạc Nhạc quả thực muốn khóc, bị đụ ầm ầm mãi nãy giờ, đã cố chịu đựng lâu như vậy, mắt thấy mình sắp được lên đỉnh đến nơi mà giờ anh lại rút ra làm gì?
Cô nghi hoặc nhìn lại Lục Vị, không nhịn được dụ dỗ:
"Anh chim to mau tiến vào a... Chơi với bé bím nhỏ được không, xin anh đó..."
Lục Vị tiếp tục duy trì nụ cười mỉm thần bí, tưởng như đã hưởng ứng với lời cầu xin của cô, anh đè bắp đùi cô banh ra, để lộ lỗ dâm đã bị chơi đến đỏ bừng, hai cánh môi mở ra mấp máy, nước dâm còn đang không ngừng chảy ồng ộc, cứ như liều mạng muốn cắn lấy gậy thịt gần ngay trước mắt, còn có vẻ rất đáng thương.
Nhưng mà dù vậy, người đàn ông vẫn không chịu thỏa mãn cô, anh đỡ cô từ tay vịn cầu thang xuống, hai chân Mạnh Nhạc Nhạc mới vừa vừa chạm đất, suýt chữa nữa đã ngã khuỵu, chỉ có thể vội dựa vào người Lục Vị, bên trong lỗ dâm vừa ngứa vừa khó chịu, hận không thể lập tức túm lấy cây hàng nào đó nhét vào.
Còn không đợi Nhạc Nhạc làm ra động tác gì, Lục Vị đã lật người cô lại đưa lưng về phía anh, dương vật cũng thuận thế cắm vào giữa hai chân cô, nhưng lại vẫn không tiến vào, chỉ cắm vào khe đùi rồi thọc vào rút ra, nước dâm dầm dề đã trở thành chất bôi trơn xuất sắc.
Cảm giác cây gậy của anh di chuyển cực kì rõ ràng, xuất phát từ phần mông, khẽ nhếch lên dạo chơi qua lỗ hậu, lại lượn lờ qua lỗ dâm, dứ dứ chọc lên môi âm hộ ở phía trước.
Mạnh Nhạc Nhạc chỉ cần cúi đầu là có thể nhìn thấy đầu nấm to mọc ra một đoạn thật dài từ giữa 2 đùi mình, mỗi khi người đàn ông đổi góc độ hướng lên trên một chút là lại có thể day lên hột le. Mà cây hàng này còn quá dài, cho dù đã bị cô kẹp một đoạn nhưng vẫn lòi ra một đống, hình ảnh này nếu nhìn từ chính diện thì chẳng khác gì một chiếc 'cú có gai' cả.
Chim to liên tục thọc rút vui vầy giữa hai đùi làm lìn nhỏ không khỏi khó ở. Đây đúng là kiểu đã đến thăm nhà người ta mà lại không chịu bước vào cửa?
Thế là bé bím bị cu đơn trống vắng, dỗi lên khóc thút thít, nước nôi lênh láng ngày càng nhiều.
Mạnh Nhạc Nhạc đã cực kỳ khó chịu, chỉ có thể thừa dịp anh đưa đẩy giữa bắp đùi mình mà hơi nhếch bờ mông, cố điều chỉnh góc độ, như thế thì đầu nấm sẽ thỉnh thoảng mà không cẩn thận thọc nhầm vào, banh lỗ dâm mở rộng ra, theo quán tính đẩy đưa chim lại đi ra, mắt thấy là sắp thâm nhập lần nữa...
Thì ngay sau đó lại sẽ bị Lục Vị rút hẳn ra:
Lục Vị còn tát mông cô, vừa đánh vừa nói:
"Đừng hòng giở trò, muốn bị đụ thì tiến lên, đi vào phòng anh."
Mạnh Nhạc Nhạc khẽ cắn môi, bị chim anh đẩy về đằng trước, theo cú đẩy, lỗ dâm không ngừng chảy nước tong tỏng lên thảm trải hành lang, lưu lại cả vệt nước uốn lượn.
-
Rốt cuộc cũng đã đến cửa phòng, Lục Vị vừa lòng bắt đầu khen thưởng cho cô, chim lớn vốn chỉ mải mê đút vào khe đùi rốt cuộc cũng đút phập vào lồn, vách thịt ngứa ngáy mong chờ thứ khoái cảm này đã lâu, lỗ dâm vội kêu lên òm ọp, mà Mạnh Nhạc Nhạc cũng lớn tiếng kêu rên:
"A... Ưm... Rốt cuộc... cũng đút vào... sâu hơn đi mà... địt chết em... đi mà..."
Lục Vị cũng cực kỳ phối hợp, mỗi một cú nắc đều cắm vào cực sâu, quy đầu phá tung cổ tử cung, chà đạp không thước tiếc vách thịt mềm, thân thể cùng túi trứng đánh vào trên mông cô phát ra thanh âm bạch bạch.
Mạnh Nhạc Nhạc cảm nhận được khoái cảm bị căng ra, bị nhồi vào sâu trong âm đạo ngứa ngáy, mong chờ quá lâu làm sung sướng càng thêm bùng nổ đến mức cô tưởng sắp thăng thiên đến nơi.
Sau mấy trăm cú dập lút cán, loại khoái cảm bùng nổ này lại sắp tới lần nữa, còn mãnh liệt hơn cả lần trước, đại não cũng càng dồn dập chờ đón cảm giác bị người đàn ông dập đến nát lồn.
Đúng lúc này, Lục Vị lại rút ra!!
Đây! Chính là cực hình!!
Trong nháy mắt đó, trong đầu Mạnh Nhạc Nhạc chỉ có 2 chữ "ĐM"!
Cô rất muốn mình có thể kiên cường đá văng tên hâm này đi, nhưng thân thể đã mấy lần kề bên đỉnh cao trào, hồi nãy còn bị đụ như điên làm người ngợm nhũn ra ngứa ngáy.
Nhạc Nhạc muốn được lên đỉnh đến phát rồ, không nhịn được khóc nấc lên:
"Anh làm gì vậy... Sao không cho em... Hu hu hu... Em ngứa lắm, em muốn, đồ chết tiệt nhà anh..."
Lục Vị nhìn dáng vẻ sắp sụp đổ của cô gái cũng thấy hơi đau lòng, anh gãi gãi mũi, thật ra chính anh cũng sắp không chịu nổi, cô cắn chặt như thế, mà anh cũng phải gồng hết nhẫn nại mới có thể ngay lúc đang địt sướng lại rút ra.
Thôi thì nghĩ thế cũng coi như đã báo được thù, Lục Vị đưa tay thử day ấn hột le của cô, cả tay đều ướt nhoét nước dâm trơn trượt, có thể thấy cô quả thực đã tới giới hạn, giờ anh mới lên tiếng dạy dỗ:
"Loại cảm giác này không hề vui đúng không? Mỗi lần đều là đã sắp lên đỉnh mà lại không được đến, em thử ngẫm lại xem lúc trước anh đã phải khó chịu nhường nào? Còn nữa, không phải em đã nói sao, người bị suy nhược cơ thể cũng không thể làm tình mạnh bạo. Giờ người em nhũn ra cũng có thể coi như suy nhược, anh cũng đâu nỡ mạnh bạo với em? Em cảm thấy thế nào hả?"
Hừ, tưởng anh ngốc chắc?
Chẳng qua lúc ấy tinh trùng lên não nên mới bị cô lừa gạt cho qua, xong việc ngẫm lại, cố có muốn làm nhẹ hơn thì cũng không việc gì phải dấm dứ như thế chứ?
Hơn nữa, loại cảm giác khó chịu ngứa ngáy này anh còn phải trải qua những 2 lần, đặc biệt là lần trong tủ quần áo, xong việc báo hại anh còn bị ám ảnh luôn, khỏi phải nói đến những lời giễu cợt trêu chọc sau vụ đó, hứ!!!!
Mạnh Nhạc Nhạc đương nhiên hiểu đây là màn trả thù của anh, nhưng mà xác thật là cô cũng đuối lý, ngẫm lại trước đó còn đánh người ta thành như vậy, trong lòng cũng không khỏi áy náy.
Cô chớp chớp đôi mắt mông lung ngập nước vì bị tình dục tra tấn, hai hàng nước mắt lập tức tuôn rơi, lại còn rất phối hợp với thái độ nhận sai thành khẩn:
"Em xin lỗi... Hu hu... Làm nhẹ không sai mà, nhưng chắc là... nên tiến hành lúc nhàn nhã, em... cũng không nên tra tấn anh như thế, thực xin lỗi..."
Lục Vị ngạc nhiên, không ngờ cô nàng thật sự biết nhận sai, vành tai không nhịn được hơi ửng đỏ, nửa ngày sau mới lúng búng nói:
"Hừ, coi như em thức thời."
Vừa nói vừa bế cô lên đi thẳng vào phòng mình, hai người ngồi trên sofa, thân thể vẫn dính lấy nhau, Lục Vị cũng không vội xâm nhập, mà với tay lấy miếng bánh ngọt trên bàn, đưa lên miệng Mạnh Nhạc Nhạc:
Cô đột nhiên bị nhét cho một miếng bánh to làm bị nghẹn không thở nổi, chỉ có thể ho khan sặc sụa, nước mắt chảy ào ào, cái hành vi này nhìn thế nào cũng thấy quá thô bạo.
"? ? ?"
Không phải đã tha cho cô sao, chứ giờ là anh muốn làm gì? Còn muốn tra tấn nữa chắc? Thật quá đáng!
Mạnh Nhạc Nhạc giờ là thật sự lên cơn tức rồi đấy!
Lục Vị nheo mắt nhìn lại, vừa vuốt vuốt lưng cô vừa nghĩ lại, thân thể cô nàng không có miệng vết thương nào, các bộ phận cũng không có gì lạ thường, cũng mới chỉ qua một đêm thôi mà đã yếu ớt mềm nhũn cả người thế này, trừ bỏ đói, anh cũng thật sự không nghĩ ra được lý do nào khác.
Giờ anh đút bánh cho cô lại không ăn, giọng nói cũng không khỏi trở nên không vui:
"Đói bụng mà không biết tìm anh à, tầng dưới chỗ nào chả có đồ ăn, em đừng có cố giảm béo, em nhìn lại cái dáng vẻ yếu nhớt này của mình xem..."
Nói xong không hiểu sao lại thấy hơi thẹn thùng chột dạ, anh lại chèn thêm một câu:
"Dù sao em cũng béo thế rồi, có giảm cũng chả gầy được bao nhiêu..."
Mạnh Nhạc Nhạc mới đầu còn thấy cảm động, nghe được câu sau lại chỉ thấy nghiến răng, bỗng có xúc động muốn vớ roi quất cho thằng cha này mấy phát.
Cô thầm hít thở bình tâm, không ngừng tự nhủ, không thể lên cơn, đây là nợ cô phải trả, mà mình cũng không có máu S nh...
Miễn cưỡng lắm mới nén được cơn tức, giận dỗi nói:
"Bánh này khô quá, em nghẹn..."
Lục Vị sực nhận ra, hai mắt anh liếc nhìn, lại cầm một miếng bánh lên dí vào nơi hai người đang gắn chặt, không ngừng qua lại cọ xát.
Mạnh Nhạc Nhạc sửng sốt, cũng đã hiểu ý tứ của anh, nhưng còn không đợi cô kịp cự tuyệt thì đã cảm nhận được miếng bánh lạnh lẽo cứng ngắc dí trên âm hộ, chấm chấm vào đống nước lồn đã bị đảo thành bọt trắng.
Miếng điểm tâm vốn dĩ được làm tinh xảo xinh xắn, nháy mắt đã trở nên nhão nhão dính dính, thậm chí còn nhỏ nước tong tỏng.
Ngay sau đó, thứ này cứ thế bị đưa lên miệng cô!
Đây đều là nước dâm của bản thân, nhưng cô cũng không có sở thích kỳ quái này đâu nhé! Tuyệt đối không muốn ăn!
Lục Vị cất giọng khàn khàn bắt đầu chào hàng:
"Mau ăn nào, giờ không khô nữa, đảm bảo ăn ngon... Ngoan, ăn xong anh sẽ đụ em tới bến, cho em lên đỉnh..."
Mạnh Nhạc Nhạc rất muốn từ chối, nhưng dục vọng trong thân thể cô đã khó có thể nhẫn nại thêm nữa, mà cô quả thật cũng thấy hơi đói, thành ra chỉ có thể cắn răng cắn mấy miếng bánh đã thấm đẫm nước nhờn, hương vị cũng không quá tệ, nhưng vấn đề là thế này quá xấu hổ!
Lục Vị vừa lòng, giờ mới cắm dương vật phải nhẫn nại đã lâu vào thân thể cô, hai người lấy tư thế ngồi làm, vội vã phang nhau ngay trên chính chiếc sofa.
Từ xa nhìn lại, áo quần cả hai đều vẫn hoàn hảo, chỉ như một đôi tình nhân đang ôm ấp quấn quýt. Nhưng nếu tiến đến gần thêm chút nữa là có thể nhìn thấy dương vật thô dài của người đàn ông đang ra vào sầm sập trong lỗ lồn đỏ hồng, cô gái bị thọc đến rung lắc liên miên, tiếng rên rỉ cũng bị đâm cho rách nát.
"A... A, em sướng... Chim anh tuyệt quá... A, ưm... A... Lồn em bị... bị cắm... sâu quá... A... em ngứa... thích... em thích... mạnh nữa... địt... hỏng em đi... "
Lục Vị ghì lấy eo Nhạc Nhạc, mỗi cú nắc đều không hề thương tiếc dùng hết sức thọc như điên, âm đạo cô bị nhồi vào quá đầy, cú sau liên tục theo cú trước liều mạng phá mở tử cung, khe hẹp bên trong bị căng ra, thân gậy nóng bỏng cứng rắn cắm vào càng lúc càng sâu, rồi thẳng tắp cắm vào tận cùng, mỗi cú đều đâm làm bụng cô nhô lên một chút.
Mạnh Nhạc Nhạc thở hổn hển, nỗ lực thít chặt lấy cây gậy đang phá phách trong thân thể, muốn anh mau mau bắn ra. Cô có thể cảm giác được nước dâm bên trong đã đầy lắm rồi, còn không cho ra nữa chỉ sợ sẽ bị căng nứt bụng mất. Bị thế thật thì không vui vẻ gì đâu huhu!
Vách thịt chợt xoắn chặt làm Lục Vị không khỏi bật ra tiếng, anh lại càng dùng sức địt như điên, quả thực anh cũng đã sắp bắn tinh đến nơi rồi, chẳng qua vẫn muốn nhồi vào lồn cô thêm mấy cái, thế là lại cố nén xúc động, tư thế chưa từng dừng lại chút nào, dùng hết sức phang như máy đóng cọc.
Mạnh Nhạc Nhạc điên cuồng lắc đầu, cô cũng sắp không nhịn được đến nơi. Bụng dưới bị đâm đến óc ách rung động, vừa sáng sớm đã bị đụ như thế, nước trong bàng quang cũng đã ứ lại trướng đau, rốt cuộc trong một cú đâm cực mạnh cuối cùng, dòng nước nóng hổi xối xả tuôn trào hòa cùng hỗn hợp nước dâm, phun tung tóe hết ra ngoài.
Hai luồng nước nóng hổi tuôn ra, tinh hoàn mẫn cảm của người đàn ông cũng bị kích thích, Lục Vị thít mông, rót toàn bộ tinh dịch đậm đặc vào trong âm đạo, rót đến đầy tràn cả tử cung của cô, âm đạo bên trong run lên, cứ như đã bị dòng tinh nóng bỏng này làm phỏng.
Anh biết tử cung ôc đã bị rót đầy, bắn xong còn rất tri kỷ rút dương vật ra, giảm bớt cảm giác căng tức cho cô.
Cả đống chất lỏng bị chặn bên trong rốt cuộc đã không còn gì chặn lại, hòa theo dòng nước tiểu phọt ra, phun tung tóe khắp bốn phía.
Một phần tưới ướt hết sofa, một phần tràn ra ướt thảm, còn cả đống nước phun hết lên bàn, tưới đẫm đống bánh nãy chưa ăn xong.
Toàn bộ mâm đồ đều bị dính chất lỏng nóng hổi, còn có dòng tinh trắng đục của đàn ông theo cùng, bãi nước vàng trắng đan xen, dâm loạn đến cực hạn.
Mạnh Nhạc Nhạc hoàn toàn nhũn ra, ngã vật xuống sofa cùng Lục Vị, mãi một hồi lâu sau vẫn chưa thể bình tĩnh, chỉ có thể cảm giác được bụng dưới vẫn đang không ngừng run rẩy, lỗ dâm rỉ nước mãi không dứt.
Có cảm giác như cô không chỉ cao trào có một lần, mà là lên đỉnh thay cho không biết bao nhiêu lần trước đó, cơn khoái cảm này điên rồ đến muốn mạng, thật sự không khỏi làm cô thấy sợ hãi rùng mình.
Mãi lâu sau mới dần tỉnh táo trở lại, hai người vẫn nằm trên sofa thở hổn hển, tình huống này chỉ còn thiếu một điếu thuốc sau khi 'xong việc' là chuẩn bài luôn.
-
Tỉnh táo sau cơn hoan lạc, Mạnh Nhạc Nhạc đối với chuyện vừa rồi lại thấy không vui cho lắm.
Xuất phát từ tâm lý muốn trả thù, cũng xuất phát từ sự tò mò, cô bỗng muốn biết, nếu đổi lại là Lục Vị, khi biết được người con gái dưới thân đã làm tình với người khác, còn là người anh còn rất quen thuộc, liệu anh sẽ có phản ứng gì?
Liệu có phải ai cũng không thể chấp nhận nổi không? Giống như. . .
Cô chậm rãi cất tiếng:
"Em đã làm với Lục Cảnh."
Danh sách chương