Cân nặng của con gái là thứ không thể tùy ý trêu chọc.

Tâm tư vốn đang có chút áy náy của Mạnh Nhạc Nhạc nháy mắt bị đánh vỡ, lập tức muốn nhảy luôn từ trên người Lục Vị xuống dưới.

Nhưng mông vừa mới động đậy đã bị chụp đánh một cái.

Lục Vị giờ mới muộn màng nói:

"Không được nhúc nhích, càng cựa lại càng nặng."

Mạnh Nhạc Nhạc ( nụ cười dần dần cứng đờ.jpg ): Thấy nặng sao anh không thả người ta xuống hả? Không thả người ta còn lèm bèm, đồ hâm!

Trong lòng thấy càng thêm bất mãn, cô dứt khoát đong đưa cựa quậy loạn lên.

Lục Vị nheo mắt, vừa ghì chặt người cô gái, vừa cảm nhận xúc cảm vừa rồi, sao anh cứ có cảm giác có gì là lạ, cứ như bị thiếu mất thứ gì, anh bèn dứt khoát chuyển tay đỡ bò dần vào bên trong bắp đùi của cô, mới vừa dịch mấy phân, lại đúng lúc mông nhỏ của Mạnh Nhạc Nhạc ngọ nguậy qua lại, mấy đốt ngón tay bỗng cứ thế chọc vào bím nhỏ.

"A..."

Mạnh Nhạc Nhạc không nhịn được kêu lên, lỗ dâm trước đó bị Lục Cảnh kích thích vốn đã ướt sũng, quần lót thì sớm đã cởi nhét vào mồm hắn ta, giờ cô chính là 'trần truồng ra trận', lúc này lại bị ngón tay người đàn ông bất thình lình cắm vào như thế thì sao còn chịu được, nước dâm lập tức chảy ròng ròng, mà cửa động đang ngậm lấy ngón tay Lục Vị cũng vội mấp máy, phát ra tiếng nhóp nhép òm ọp.

Lục Vị cũng không ngờ cô nàng này thật sự không mặc quần lót, cứ thế gióng trống khua chiêng đến nhào lên người anh, lúc này bé bím còn đang mút lấy mút để ngón tay mình, hơn nữa cái mông đang đong đưa giãy giụa của cô theo quán tính còn chưa kịp dừng lại, vừa cử động trên dưới qua lại đã lại càng làm ngón tay người đàn ông thọc vào rút ra sâu hơn, làm nước nôi bên trong vương vãi hết xuống sàn nhà.

Lục Vị khàn giọng hỏi:

"Sao tự dưng lại lên cơn thế này, đến quần lót cũng không mặc?"

Mạnh Nhạc Nhạc cũng cảm giác được giọng anh đã khàn nghèn nghẹn, cũng có thứ gì đó mới nhô lên đè trên bụng dưới của cô, ngón tay Lục Vị vốn chỉ là vô tình bị nhét vào lỗ dâm giờ lại đang chủ động chọc ngoáy, đốt ngón tay rắn rỏi quấy phá trong âm đạo, làm cô sướng đến bật rên thành tiếng, vừa rên vừa hổn hển trả lời:

"Ưm... em... thích... Bởi vì... Bởi vì người ta muốn uống... sữa tươi a..."

Theo lời nói ve vãn, cô đã như koala treo trên người anh, giờ còn trên dưới cọ loạn, muốn làm ngón tay người đàn ông đút vào càng sâu thêm nữa.

"Ồ, sữa tươi? Sữa ông Thọ của anh sao?"

Lục Vị vừa nói vừa nhét thêm hai ngón nữa vào, bím nhỏ bị căng rộng ra, mỗi lần bị anh thâm nhập đều sẽ phọt ra nước dâm, anh còn thỉnh thoảng cố ý lấy ngón giữa móc lốp vách thịt bên trọng, cắm rút làm Mạnh Nhạc Nhạc sướng muốn phê la, mãi lúc lâu sau mới nhớ ra phải trả lời lại:

"Ưm... A... Anh chim to có ở nhà không? Có thể cho em... ít sữa tươi uống không... em... Em có thể lấy 'nước' đổi..."

Lục Vị thở hổn hển, dứt khoát xoay người đè cô lên vách tường đầu cầu thang, ngón tay cắm rút trong lồn nhỏ thêm gia tốc, một tay khác nhanh chóng kéo khóa quần áo, móc ra vật cứng thô dài, day trên hột le đã ngứa ngáy của cô, khàn khàn mở miệng:

"Tự em thương lượng với nó đi."

Mạnh Nhạc Nhạc cảm giác được quy đầu thô to đang day nghiền trên bộ phận mẫn cảm nhất của mình, mới dền dứ như vậy đã làm viên đậu nhỏ sưng lên ngứa ngáy, đầu dương vật mang theo góc cạnh toát ra hơi nóng như đang thị uy, vừa nóng vừa cứng, gợi lên cơn nứng trong cô càng lúc càng tràn trề.

Ngón tay cắm trong bím tuy rằng sướng, nhưng lại không đủ dài đâu, lúc này hiển nhiên đã bị chú chim to gần ngay trước mắt hạ thấp giá trị.

Cô cố nén khoái cảm do bị ngón tay móc lốp khơi gợi, rút mông ra, đốt ngón tay chặn ngay trước cửa động vừa ly khai, một đống nước dâm tràn bờ đê xối xả ộc ra, lỗ dâm hơi cử động, đè lại trên dương vật của anh, cố ngậm lấy đầu nấm to tướng rồi nuốt hết từng chút từng chút một, dòng nước cũng ròng ròng xuôi theo thân gậy chảy xuống.

Mạnh Nhạc Nhạc bắt đầu 'chào hàng' sản phẩm:

"Anh chim to à, bé bím có thể lấy nước khoáng đổi sữa tươi không? Em nhiều nước lắm nè, anh có thể uống thử trước rồi sau mới tính tiền, mà cũng không cần tiền luôn a..."

Lục Vị rốt cuộc không thể nào chịu được những lời cợt nhả được cô nói với giọng điệu nghiêm túc thế này, anh thở hổn hển, dướn dương vật lên, nương theo động tác ngậm lấy quy đầu của lỗ dâm mà phá cửa ập vào, gậy thịt thô nóng cứng rắn nháy mắt đã lấp đầy lỗ nhỏ, hai người đều cảm nhận được loại khoái cảm cực hạn bất chợt ập đến, không nhịn được phát ra âm thanh rên rỉ.

Mỗi một nếp gấp trong vách thịt đều bị quy đầu của anh nghiền phẳng, cả cây hàng to tướng thọc tới cổ tử cung rồi mà vẫn còn một bộ phận bị bỏ rơi bên ngoài, người đàn ông chậm rãi rút dương vật ra rồi lại đút vào sâu hơn một tí, âm đạo non mềm bị đâm thọc liên tục, mới vài cái đã run lên bủn rủn, nước nôi tung tóe.

"A a... To quá... Sướng... sướng quá... Anh... chậm một chút... ưm..."

Hai tay Lục Vị bẻ chân cô nâng lên, ra sức đè nặng, anh cảm thụ được sự chặt chẽ cùng cắn mút điên cuồng xưa nay chưa từng có, liền vừa mạnh mẽ nện vào vừa mở miệng nói:

"Không nhanh một chút thì sao cho em uống sữa được?"

Mạnh Nhạc Nhạc có thể cảm giác được dương vật cù kết đầy gân xanh đâm loạn khắp nơi trong âm đạo, cứ như anh đang liều mạng đánh chiếm lãnh thổ của chính mình, nước dâm vừa mới chảy ra lại đã bị dương vật nhồi trở vào, làm bắn tóe vương vãi khắp nơi.

Tử cung nguyên bản vốn khép kín, giờ dưới sự công phá thô bạo của quy đầu mà ngày càng mềm nhũn, gậy thịt của anh cũng thâm nhập ngày càng sâu hơn, khoảng cách giữa cả hai không ngừng bị thu nhỏ, thậm chí đã có thể cảm nhận được trứng dái của anh đánh trên bắp đùi của cô, thậm chí sắp đánh vào cả lỗ hậu đằng sau nữa.

Lục Vị đè cô gái càng thêm chặt chẽ, đôi môi cả hai dán lên nhau, chiếc lưỡi thô ráp tách ra cánh môi mềm, khoang miệng non mịn bên trong cũng bị càn quét, Mạnh Nhạc Nhạc có thể cảm nhận được sự công kích dồn dập từ môi lưỡi của anh, lợi cũng bị liếm mút, nước bọt cũng bị anh hút mất, khoang miệng cô giờ tràn ngập hơi thở nam tính của anh.

Bởi vì khoảng cách đã quá sát gần, bộ âu phục của anh cũng ma sát trên thân thể cô, tầng váy ngủ mỏng manh không thể ngăn được cảm giác thô ráp lớp vải mang lại, Mạnh Nhạc Nhạc có thể cảm giác được đầu vú đã nhô lên của mình bị lớp vải dệt đè nặng, càng thêm sưng to khó chịu, cô không nhịn được hơi ưỡn ngực, muốn được cọ xát thêm nữa.

Lục Vị chú ý thấy động tác của cô không khỏi bật cười khẽ, anh dứt khoát bế Mạnh Nhạc Nhạc lên, chuyển thân mình đặt cô lên chỗ tay vịn cầu thang, nâng chân cô vòng quanh eo mình, huyệt động ướt đẫm giờ đây hoàn toàn bại lộ trước mắt anh, lúc này còn đang bị dương vật thô dài đỏ tím cắm vào phầm phập, hai mảnh âm hộ non mịn bị căng rộng ra, cứ như không thể chịu nổi sức nặng trong từng cú thúc giã.

Vị trí này còn chính là một hòn đá trúng mấy con chim.

Đầu tiên là đôi tay Lục Vị được giải phóng, giờ không thèm thương tiếc chút nào đùa bỡn bầu vú căng đầy bị ngó lơ nãy giờ. Thế là đôi vú chỉ cách một lớp áo ngủ mỏng tang bị anh ra sức xoa nắn, cảm giác đầy đặn co giãn tuyệt vời, giờ tùy tiện bị người đàn ông đùa bỡn thành đủ các loại hình dạng, tuy đã giải quyết được tình trạng sưng to ngứa ngáy, nhưng lại mang tới càng nhiều nhức cảm giác buốt nhói.

Nhưng Mạnh Nhạc Nhạc lại không rảnh cảm thụ sự đùa bỡn càn quấy của anh trên ngực mình, cái tay vịn này còn không dựa vào tường đấy!

Cũng có nghĩa, sau lưng cô là khoảng không trống rỗng, chỉ cần dựa về phía sau một cái là sẽ bị ngã lộn cổ mất!

Đây còn là tầng ba!

Dưới tình huống căng thẳng như vậy, lỗ dâm càng thêm siết lại, không tự chủ được hút chặt lấy dương vật đang ra sức thọc vào rút ra, đem tới càng nhiều khoai cảm cho Lục Vị, làm anh càng ra sức đụ điên cuồng.

Để an toàn hơn, hai tay hai chân Mạnh Nhạc Nhạc chỉ có thể bấu víu lấy cơ thể người đàn ông, dù có bị anh cắm vào sâu cỡ nào cũng chỉ có thể chịu đựng, còn không dám lui về phía sau, thành ra chỉ có thể xin tha:

"Đừng... Sẽ ngã mất, anh nhẹ chút... đi mà..."

Dưới cơ hội thiên thời địa lợi nhân hoà như thế, dương vật to tướng tất nhiên chỉ quyết thẳng tiến không nhượng bộ, dịu dàng nhưng vẫn mạnh mẽ phá tan tầng tầng trở ngại, nhồi căng đầy toàn bộ âm đạo, càng cắm lại càng sâu, rốt cuộc trong một lần tiến công, quy đầu to tướng bất chợt xông phá qua cái miệng nhỏ, vọt thẳng vào cổ tử cung.

Mạnh Nhạc Nhạc bị cú thọc quá sâu này đánh úp không kịp đề phòng, thân mình theo phản xạ định đẩy về sau nhưng tay chân lại luống cuống, có nháy mắt cô như cảm thấy mình sắp ngã xuống đến nơi làm thần kinh căng như dây đàn, cũng may bàn tay to của anh bấu chặt lấy bầu vú sữa kịp níu lại, kéo cô trở về.

Lục Vị vẫn không hề ngừng nghỉ, quy đầu nghiêm túc bảo vệ lãnh địa vừa chiếm đóng, mỗi lần rút ra đều dùng hết sức cắm trở lại, thẳng tiến vào tử cung, vừa sâu vừa mạnh bạo, cứ như muốn đụ hỏng cái lồn này.

Bị người đè trên vị trí hiểm nghèo như vậy rồi không thèm kiêng nể phang phầm phập, Mạnh Nhạc Nhạc thật sự rất muốn đánh người, nhưng lúc này giá trị vũ lực của cô đang suy yếu, có phản kháng cũng không có tác dụng gì, thành ra chỉ có thể cố chịu đựng màn tấn công hung ác này, nước dâm nhóp nhép theo từng cú giã của anh phát ra tiếng vang, sâu bên trong cũng như dần tích nước phình lên.

Lục Vị đưa mắt nhìn lại, có gì đó sai sai.

Hôm nay cô nàng này cũng quá phối hợp rồi, trước đó nếu làm như vậy anh đã sớm bị phản kháng rồi đè lại, ( khụ, không thể không nói anh rất biết mình biết người nha ).

Hiện tại sức phản kháng của Nhạc Nhạc lại chỉ còn có một nửa so với ngày xưa, hơi vùng lên là đã bị anh nắc cho mấy cú trấn áp xẹp xuống. Cô gái bị ấn trên tay vịn cầu thang rồi phang cứ như bé dê con nằm trên thớt chờ bị thịt, không thể không nói, thế này lại làm Lục Vị thấy hơi không quen lắm.

Khụ, anh thậm chí sinh ra hoài nghi, mình không thật sự thành M rồi đấy chứ??? Ngay sau đó lại lập tức lắc đầu, sao có thể, bá đạo tổng tài như anh, nhất định phải là người đàn ông đứng đầu chuỗi thức ăn chứ!

Hừ, mặc kệ là vì nguyên nhân gì, hiện tại cô nàng đã không còn là người đàn bà lực điền khỏe như vâm lúc trước, chứng tỏ bản lĩnh đàn ông của anh đây quá đỉnh!

Xông lên!

Lục • bá đạo tổng tài • kẻ báo thù • không hề yếu nhớt • nhá!!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện