Nói thật, lúc đầu nhìn thấy khuôn mặt của Vi Đình Sâm, tôi đã nghi ngờ anh ta là một kẻ lừa đảo giả danh thần thánh. Nguyên nhân có thể là do sức khỏe của anh ấy không tốt và cần tiền gấp để phẫu thuật.
Anh ấy đã tuyệt vọng và bị lừa đến đây, nhưng buổi tối hôm đó tôi đã bị vả mặt. Ban ngày, Vi Đình Sâm hỏi tôi ở quán trà xem có ai vừa chế.t trong khách sạn không?
Buổi tối, tin tức nữ diễn viên nổi tiếng Dung Hy tử vong trong khách sạn đã trở thành chủ đề tìm kiếm hot. Tôi háo hức gõ vào tường để báo tin cho anh ấy.
Giọng nói của Vi Đình Sâm truyền qua bức tường, không có gì bất ngờ: “Tôi tính toán cô ta là người nổi tiếng, cái chế.t của cô ta chắc chắn sẽ được đưa tin”.
“Nhưng tin tức nói rằng cô ấy đã chế.t vào ban đêm sau khi được đưa đến bệnh viện để điều trị. Tại sao anh lại nói cô ấy chế.t vào ban ngày”
“Em có chắc đây là tin tức nghiêm túc từ phương tiện truyền thông chính thức không?”
Tôi đã gãi đầu vài lần và thực sự đúng là không phải nó. Vài chủ đề đầu tiên là được tiết lộ từ những người nổi tiếng đưa ra, trong khi công ty vẫn chưa công bố.
“Người đó không chế.t vào ban đêm. Cô ấy nhảy lầu vào sáng sớm và chế.t ngay tại chỗ. Việc đưa cô ấy đến bệnh viện chỉ là thủ tục” Vi Đình Sâm nói.
“Tại sao?” Tôi không mấy quan tâm đến ngành giải trí, nhưng tôi đã từng nghe đến tên Dung Hy.
Cô ấy rất nổi tiếng, có ngoại hình đặc biệt, kỹ năng diễn xuất đáng chú ý, có nhiều nguồn lực về phim ảnh, truyền hình và thời trang.
Thiên Thanh
Người ta đồn rằng, cô ấy có một người bạn trai rất yêu thương cô ấy, họ đang bàn về chuyện kết hôn. Cô ấy đã đạt được thành công trong cả sự nghiệp lẫn tình yêu, chắc chắn có một cuộc sống viên mãn.
“Để người thân, bạn bè và người hâm mộ có tâm lý thoải mái”. Vi Đình Sâm đáp.
“Không, ý tôi là tại sao cô ấy lại nhảy lầu? Có người nói rằng cô ấy đến thành phố S để tham gia sự kiện của một thương hiệu vào ngày hôm sau. Cô ấy vẫn đang tương tác với người hâm mộ trong siêu trò chuyện tối qua” .
“Cô ấy bị suy sụp tinh thần rồi tự mình nhảy xuống”.
Tôi lặp lại câu hỏi như một con vẹt: “Tại sao?”.
Vi Đình Sâm thở dài: “Chuyện dài lắm”.
“Có ai khác ở hiện trường không? Có ai ép cô ấy nhảy không?”
“Không”.
Khi tôi thức dậy vào ngày hôm sau, tôi thấy nó trở thành chủ đề thịnh hành trên Weibo.
Vào lúc 9 giờ 55 phút sáng, một người đàn ông tên là Sở Tây Trì tự nhận là chồng sắp cưới của Dung Hy chạy đến đồn cảnh sát đầu thú, nói rằng Dung Hy đã bị anh ta g.i.ế.c chế.t.
2 giờ sau, ông chủ công ty quản lý Dung Hy và nữ ca sĩ Tần Vũ Âm đã đến giải cứu anh, nộp các tập tin video và âm thanh để chứng minh sự trong sạch của Sở Tây Trì.
Vào lúc 1 giờ 21 phút chiều, người đại diện của Dung Hy là Đỗ Viên đã đăng tải thông tin chẩn đoán xác nhận Dung Hy mắc chứng trầm cảm nặng trước khi qua đời.
Đến 20 giờ 20 tối, thông tin về tang lễ của Dung Hy đã được công bố. Sự việc được xử lý bởi những người ngoài vòng bạn bè, người ta nghi ngờ rằng cô ấy không còn người thân nào còn sống.
Các tìm kiếm hot liên tiếp xuất hiện, đúng có, sai có, mỗi người đều có ý kiến riêng. Vi Đình Sâm đã quen với việc sống chế.t, ngôi sao lớn và người bình thường không có nhiều khác biệt nên anh không chú ý nhiều đến chuyện này.
Anh ấy không làm chuyện gì quan trọng ngoài việc ăn uống ngủ nghỉ, anh ấy dành phần lớn thời gian để ngủ. Anh cho biết điều này sẽ giúp cơ thể anh phục hồi nhanh hơn.
Đúng như anh ấy nói, sau hai tuần, anh ấy đã hoàn toàn thay đổi. Vóc dáng thẳng hơn, tràn đầy năng lượng hơn.
Áo nỉ và quần thường ngày không còn cảm giác rộng thùng thình và bồng bềnh khi mặc. Chúng vừa vặn khiến anh trông rạng rỡ và mạnh mẽ hơn.
Khi chúng tôi ra ngoài ăn, anh thường bị những cô gái lạ tiếp cận xin Wechat. Ngay cả khi gầy, khuôn mặt anh vẫn đẹp, nhưng má hóp nên trông rất yếu ớt. Rất ít người bỏ qua cơ thể như sắp gục ngã và chế.t bất cứ lúc nào của anh, chỉ chú ý đến việc nét mặt anh có đẹp hay không.
Tôi nghĩ vì tôi ngồi cạnh anh ấy nên anh ngại trao đổi thông tin liên lạc với những thiếu nữ xinh đẹp đó. Lần tới khi anh ấy ra ngoài ăn, tôi sẽ tự mình gọi đồ ăn mang về biệt thự. Anh đã cố thuyết phục tôi nhiều lần nhưng không thành công, thế nên anh ấy quyết định không ra ngoài nữa.
Anh ấy nhờ tôi gọi thêm suất ăn của anh ấy và chuyển cho tôi 10.000 tệ để chi trả. Tôi nghĩ mãi mà không hiểu: “Nghề của anh yêu cầu phải cấm dục à?”.
Vi Đình Sâm thấy buồn cười “Ngày nay, các nhà sư có thể kết hôn và sinh con, vậy tại sao một nhà ngoại cảm lại cấm dục".
“Anh có phải là chiến binh tình yêu thuần khiết không?”
Vi Đình Sâm Nhìn tôi vừa ánh mắt khó hiểu, nhưng anh không trả lời. Thay vào đó anh ấy hỏi tôi: “Em nghĩ sao?”
Tôi nghĩ sao tôi nghĩ sao ư?
Tôi gãi đầu, không dám mở miệng với đại soái ca luôn mời cơm mình này, chỉ có thể cười ngượng ngùng: “Tôi thấy không có gì to tát, anh biết phép tắc khi làm việc mà”.
Vi Đình Sâm Lại cười, sau đó thở dài, ngồi phịch xuống ghế sofa “Tôi chỉ không biết hỏi gì nữa thôi”
Tôi đặt đồ ăn rồi ngồi sang một bên chơi điện thoại.
Đồ ăn chưa được giao tới, nhưng một vị khách không mời lại xuất hiện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Sau 2 tuần chung sống, phong thái lịch thiệp của Vi Đình Sâm đã bị vứt bỏ. khi nghe thấy tiếng chuông cửa, anh ta cầm một chiếc gối và áp vào tai giả vờ như không nghe thấy.
Người trả tiền là bà chủ nên tôi không phàn nàn mà chạy ra mở cửa. Người Người tới là một thanh niên đẹp trai, cao lớn, làn da trắng nõn hơi trẻ con, đôi mắt to sáng ngời lộ ra một chút ngốc nghếch.
Có lẽ là một sinh viên đại học. Tôi không biết anh ta bèn hỏi: “Anh đang tìm ai?”
“Ờ”. Anh ta ngơ ngác nhìn tôi một lúc rồi lấy lại tinh thần ho nhẹ một tiếng nói: “Tìm Vi Đình Sâm, chú ấy sống ở đây à?”
Tôi thận trọng hơn hỏi: “Anh là gì với anh ấy”.
“Tôi là cháu của chú ấy”.
Cậu đang làm gì ở đây? Giọng nói của Vi Đình Sâm ngày càng gần. Chàng trai trẻ cười toe toét và vẫy điện thoại trong tay: “Có việc rồi chú".
Chàng trai trẻ tên là Tạ Trí Kiệt, 22 tuổi, là sinh viên năm cuối đại học. Vì là con trai sinh sau nên tuổi của Vi Đình Sâm gần bằng cháu trai mình. Khách hàng thì vội vã, nhưng Vi Đình Sâm và Tạ Trí Kiệt lại không vội, bọn họ thong thả chờ bữa tối.
Suất ăn được giao đến khá lớn với một ít cơm, ba chúng tôi có thể ăn được một bữa. Ăn uống xong, tôi và Vi Đình Sâm thay đồ đi chơi rồi lên xe của Tạ Trí Kiệt.
Mặc dù chuyện không liên quan gì tới tôi. Thứ nhất, tôi không phải là nhà ngoại cảm, thứ hai tôi sợ ma. Tôi có thể ảnh hưởng đến hiệu suất của họ.
Nhưng Tạ Trí Kiệt nói: “Bác tôi vừa mới khôi phục, vẫn còn yếu, nếu có con ma mù nào đến gần bác ấy, bác ấy sẽ phục hồi. Chị ở bên cạnh bác ấy, chị có một lá chắn tự nhiên bất khả xâm phạm rất hữu dụng, sao có thể gây phiền phức cho chúng tôi?”
Vi Đình Sâm nói: “Chẳng phải em đang thất nghiệp sao, tôi sẽ thuê em, tôi và Tạ Trí Kiệt sẽ chia đôi số tiền, tôi sẽ lấy 10% phần của mình làm tiền thưởng cho em”.
Tôi mạnh dạn hỏi họ kiếm được bao nhiêu tiền từ đơn hàng này.
Vi Đình Sâm thản nhiên nói ra một con số: hai trăm
Tạ Trí Kiệt mỉm cười giơ hai tay lên phải làm hai chữ v rồi từ từ ghép lại: “200 chữ w”
Nói cách khác, nếu tôi ra ngoài ở cùng Vi Đình Sâm vài tiếng, tôi có thể kiếm ngay 100.000 tệ, nhiều hơn số tiền suốt cả năm ngoái tôi kiếm được.
“Thỏa thuận như thế đi”
Trên đường đi, Tạ Trí Kiệt kể cho chúng tôi nghe tình hình chung:
“Chắc chị đã nghe về ngôi sao nổi tiếng đã chế.t cách đây không lâu. Vị hôn phu của cô ấy bị điên, khăng khăng cho rằng anh ta là kẻ g.i.ế.c người. Tuy nhiên, bằng chứng hiện có chứng minh rằng Dung Hy đã tự tử, cho nên cảnh sát không thể bắt giữ và kết án anh ta”.
“Tên họ Sở kia là một nhà sản xuất âm nhạc hàng đầu trong giới âm nhạc. Hắn đã sản xuất nhiều bài hát hit trong những năm gần đây, cũng có thể nói rằng tự tay nâng đỡ mấy ngôi sao mới trong giới âm nhạc.
“Các công ty giải trí và ca sĩ thường hợp tác với hắn sẽ không dám để hắn gặp rắc rối. Sau khi hắn được giải cứu khỏi đồn cảnh sát, ông chủ Lý đã cử người theo dõi hắn 24/24 giờ, sợ hắn xảy ra rủi ro gì”.
“Nửa đêm hai hôm trước, hắn tỉnh dậy sau ác mộng, hắn bò xuống giường, chạy vội vào bếp, lấy một con d.a.o gọt hoa quả cắt vài nhát vào cổ tay mình, mất m.á.u quá nhiều, hiện vẫn đang ở trong bệnh viện”
Tần Vũ Âm - một nữ ca sĩ nổi tiếng nghĩ rằng hồn ma của Dương Hy đã ám ảnh Sở Tây Trì, muốn kéo hắn đi làm bạn. Cô ta dùng nhiều mối quan hệ để tìm tôi.
Ban đầu cô ta muốn mời chú tôi, nhưng chẳng thấy tăm hơi chú đâu, vì vậy tôi đã giới thiệu chú, thú vị không?”
Vi Đình Sâm cười khẩy: “Cậu muốn tự mình ra tay, có làm được không?”
“Đừng coi thường tôi, dù sao tôi cũng có đôi mắt âm dương, muốn truyền đạt vài lời cho quỷ thần thì có khó khăn gì chứ?”
“Vậy Tại sao cậu lại tới tìm tôi? Tôi đã nói là hai tháng tới tôi sẽ không nhận bất kỳ công việc nào nữa mà”.
Tạ Trí Kiệt xum xoe hạ giọng: “Lúc Dung Hy nhảy lầu có mặc đồ đỏ, có trời mới biết bọn họ có ân oán gì. Nếu thật sự quay lại báo thù, kẻ nào không có ân oán thì không có nợ nần, kẻ nào cản đường đều phải chế.t, không có chú, tôi không yên tâm”
“Vậy nếu tự tử bằng cách mặc đồ đỏ sẽ thực sự biến thành lệ quỷ sao?” Tôi tò mò hỏi”
“Không nhất thiết” Vi Đình Sâm nói: “Chỉ là bọn họ có thể tự do đến và đi. màu đỏ là xương, thần hộ mệnh thường nhầm lẫn những con ma mặc đồ đỏ với người sống nên sẽ không ngăn cản. Nếu em tin lúc còn sống cố tình mặc đồ đỏ khi chế.t, điều đó có nghĩa là em đầy oán hận và muốn trả thù trước khi chế.t. Loại người này nếu họ mặc đồ sặc sỡ sẽ trở thành một con ma hung dữ”.
“Dung Hy là vậy hả?”
“Không”.
“Vậy đó thực sự là một cơn trầm cảm phải không?”.
“Không, cô ấy không bị trầm cảm”.
Tôi há hốc mồm “Công ty của họ làm giả giấy chứng nhận y tế để xoa dịu dư luận sao?”.
“Chẩn đoán là đúng, nhưng kết quả thì sai. Cô ấy đã ở trong tình trạng rất tệ trong 2 năm qua. Bác sĩ và những người xung quanh nghĩ rằng cô ấy bị trầm cảm, nhưng không phải vậy” .
“Phức tạp quá”.
Vi Đình Sâm liếc nhìn tôi mỉm cười lắc đầu: “Không phức tạp gì cả, chỉ là cảm xúc lúc đó vượt quá khả năng chịu đựng của cô ấy”.
Anh ấy đã tuyệt vọng và bị lừa đến đây, nhưng buổi tối hôm đó tôi đã bị vả mặt. Ban ngày, Vi Đình Sâm hỏi tôi ở quán trà xem có ai vừa chế.t trong khách sạn không?
Buổi tối, tin tức nữ diễn viên nổi tiếng Dung Hy tử vong trong khách sạn đã trở thành chủ đề tìm kiếm hot. Tôi háo hức gõ vào tường để báo tin cho anh ấy.
Giọng nói của Vi Đình Sâm truyền qua bức tường, không có gì bất ngờ: “Tôi tính toán cô ta là người nổi tiếng, cái chế.t của cô ta chắc chắn sẽ được đưa tin”.
“Nhưng tin tức nói rằng cô ấy đã chế.t vào ban đêm sau khi được đưa đến bệnh viện để điều trị. Tại sao anh lại nói cô ấy chế.t vào ban ngày”
“Em có chắc đây là tin tức nghiêm túc từ phương tiện truyền thông chính thức không?”
Tôi đã gãi đầu vài lần và thực sự đúng là không phải nó. Vài chủ đề đầu tiên là được tiết lộ từ những người nổi tiếng đưa ra, trong khi công ty vẫn chưa công bố.
“Người đó không chế.t vào ban đêm. Cô ấy nhảy lầu vào sáng sớm và chế.t ngay tại chỗ. Việc đưa cô ấy đến bệnh viện chỉ là thủ tục” Vi Đình Sâm nói.
“Tại sao?” Tôi không mấy quan tâm đến ngành giải trí, nhưng tôi đã từng nghe đến tên Dung Hy.
Cô ấy rất nổi tiếng, có ngoại hình đặc biệt, kỹ năng diễn xuất đáng chú ý, có nhiều nguồn lực về phim ảnh, truyền hình và thời trang.
Thiên Thanh
Người ta đồn rằng, cô ấy có một người bạn trai rất yêu thương cô ấy, họ đang bàn về chuyện kết hôn. Cô ấy đã đạt được thành công trong cả sự nghiệp lẫn tình yêu, chắc chắn có một cuộc sống viên mãn.
“Để người thân, bạn bè và người hâm mộ có tâm lý thoải mái”. Vi Đình Sâm đáp.
“Không, ý tôi là tại sao cô ấy lại nhảy lầu? Có người nói rằng cô ấy đến thành phố S để tham gia sự kiện của một thương hiệu vào ngày hôm sau. Cô ấy vẫn đang tương tác với người hâm mộ trong siêu trò chuyện tối qua” .
“Cô ấy bị suy sụp tinh thần rồi tự mình nhảy xuống”.
Tôi lặp lại câu hỏi như một con vẹt: “Tại sao?”.
Vi Đình Sâm thở dài: “Chuyện dài lắm”.
“Có ai khác ở hiện trường không? Có ai ép cô ấy nhảy không?”
“Không”.
Khi tôi thức dậy vào ngày hôm sau, tôi thấy nó trở thành chủ đề thịnh hành trên Weibo.
Vào lúc 9 giờ 55 phút sáng, một người đàn ông tên là Sở Tây Trì tự nhận là chồng sắp cưới của Dung Hy chạy đến đồn cảnh sát đầu thú, nói rằng Dung Hy đã bị anh ta g.i.ế.c chế.t.
2 giờ sau, ông chủ công ty quản lý Dung Hy và nữ ca sĩ Tần Vũ Âm đã đến giải cứu anh, nộp các tập tin video và âm thanh để chứng minh sự trong sạch của Sở Tây Trì.
Vào lúc 1 giờ 21 phút chiều, người đại diện của Dung Hy là Đỗ Viên đã đăng tải thông tin chẩn đoán xác nhận Dung Hy mắc chứng trầm cảm nặng trước khi qua đời.
Đến 20 giờ 20 tối, thông tin về tang lễ của Dung Hy đã được công bố. Sự việc được xử lý bởi những người ngoài vòng bạn bè, người ta nghi ngờ rằng cô ấy không còn người thân nào còn sống.
Các tìm kiếm hot liên tiếp xuất hiện, đúng có, sai có, mỗi người đều có ý kiến riêng. Vi Đình Sâm đã quen với việc sống chế.t, ngôi sao lớn và người bình thường không có nhiều khác biệt nên anh không chú ý nhiều đến chuyện này.
Anh ấy không làm chuyện gì quan trọng ngoài việc ăn uống ngủ nghỉ, anh ấy dành phần lớn thời gian để ngủ. Anh cho biết điều này sẽ giúp cơ thể anh phục hồi nhanh hơn.
Đúng như anh ấy nói, sau hai tuần, anh ấy đã hoàn toàn thay đổi. Vóc dáng thẳng hơn, tràn đầy năng lượng hơn.
Áo nỉ và quần thường ngày không còn cảm giác rộng thùng thình và bồng bềnh khi mặc. Chúng vừa vặn khiến anh trông rạng rỡ và mạnh mẽ hơn.
Khi chúng tôi ra ngoài ăn, anh thường bị những cô gái lạ tiếp cận xin Wechat. Ngay cả khi gầy, khuôn mặt anh vẫn đẹp, nhưng má hóp nên trông rất yếu ớt. Rất ít người bỏ qua cơ thể như sắp gục ngã và chế.t bất cứ lúc nào của anh, chỉ chú ý đến việc nét mặt anh có đẹp hay không.
Tôi nghĩ vì tôi ngồi cạnh anh ấy nên anh ngại trao đổi thông tin liên lạc với những thiếu nữ xinh đẹp đó. Lần tới khi anh ấy ra ngoài ăn, tôi sẽ tự mình gọi đồ ăn mang về biệt thự. Anh đã cố thuyết phục tôi nhiều lần nhưng không thành công, thế nên anh ấy quyết định không ra ngoài nữa.
Anh ấy nhờ tôi gọi thêm suất ăn của anh ấy và chuyển cho tôi 10.000 tệ để chi trả. Tôi nghĩ mãi mà không hiểu: “Nghề của anh yêu cầu phải cấm dục à?”.
Vi Đình Sâm thấy buồn cười “Ngày nay, các nhà sư có thể kết hôn và sinh con, vậy tại sao một nhà ngoại cảm lại cấm dục".
“Anh có phải là chiến binh tình yêu thuần khiết không?”
Vi Đình Sâm Nhìn tôi vừa ánh mắt khó hiểu, nhưng anh không trả lời. Thay vào đó anh ấy hỏi tôi: “Em nghĩ sao?”
Tôi nghĩ sao tôi nghĩ sao ư?
Tôi gãi đầu, không dám mở miệng với đại soái ca luôn mời cơm mình này, chỉ có thể cười ngượng ngùng: “Tôi thấy không có gì to tát, anh biết phép tắc khi làm việc mà”.
Vi Đình Sâm Lại cười, sau đó thở dài, ngồi phịch xuống ghế sofa “Tôi chỉ không biết hỏi gì nữa thôi”
Tôi đặt đồ ăn rồi ngồi sang một bên chơi điện thoại.
Đồ ăn chưa được giao tới, nhưng một vị khách không mời lại xuất hiện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Sau 2 tuần chung sống, phong thái lịch thiệp của Vi Đình Sâm đã bị vứt bỏ. khi nghe thấy tiếng chuông cửa, anh ta cầm một chiếc gối và áp vào tai giả vờ như không nghe thấy.
Người trả tiền là bà chủ nên tôi không phàn nàn mà chạy ra mở cửa. Người Người tới là một thanh niên đẹp trai, cao lớn, làn da trắng nõn hơi trẻ con, đôi mắt to sáng ngời lộ ra một chút ngốc nghếch.
Có lẽ là một sinh viên đại học. Tôi không biết anh ta bèn hỏi: “Anh đang tìm ai?”
“Ờ”. Anh ta ngơ ngác nhìn tôi một lúc rồi lấy lại tinh thần ho nhẹ một tiếng nói: “Tìm Vi Đình Sâm, chú ấy sống ở đây à?”
Tôi thận trọng hơn hỏi: “Anh là gì với anh ấy”.
“Tôi là cháu của chú ấy”.
Cậu đang làm gì ở đây? Giọng nói của Vi Đình Sâm ngày càng gần. Chàng trai trẻ cười toe toét và vẫy điện thoại trong tay: “Có việc rồi chú".
Chàng trai trẻ tên là Tạ Trí Kiệt, 22 tuổi, là sinh viên năm cuối đại học. Vì là con trai sinh sau nên tuổi của Vi Đình Sâm gần bằng cháu trai mình. Khách hàng thì vội vã, nhưng Vi Đình Sâm và Tạ Trí Kiệt lại không vội, bọn họ thong thả chờ bữa tối.
Suất ăn được giao đến khá lớn với một ít cơm, ba chúng tôi có thể ăn được một bữa. Ăn uống xong, tôi và Vi Đình Sâm thay đồ đi chơi rồi lên xe của Tạ Trí Kiệt.
Mặc dù chuyện không liên quan gì tới tôi. Thứ nhất, tôi không phải là nhà ngoại cảm, thứ hai tôi sợ ma. Tôi có thể ảnh hưởng đến hiệu suất của họ.
Nhưng Tạ Trí Kiệt nói: “Bác tôi vừa mới khôi phục, vẫn còn yếu, nếu có con ma mù nào đến gần bác ấy, bác ấy sẽ phục hồi. Chị ở bên cạnh bác ấy, chị có một lá chắn tự nhiên bất khả xâm phạm rất hữu dụng, sao có thể gây phiền phức cho chúng tôi?”
Vi Đình Sâm nói: “Chẳng phải em đang thất nghiệp sao, tôi sẽ thuê em, tôi và Tạ Trí Kiệt sẽ chia đôi số tiền, tôi sẽ lấy 10% phần của mình làm tiền thưởng cho em”.
Tôi mạnh dạn hỏi họ kiếm được bao nhiêu tiền từ đơn hàng này.
Vi Đình Sâm thản nhiên nói ra một con số: hai trăm
Tạ Trí Kiệt mỉm cười giơ hai tay lên phải làm hai chữ v rồi từ từ ghép lại: “200 chữ w”
Nói cách khác, nếu tôi ra ngoài ở cùng Vi Đình Sâm vài tiếng, tôi có thể kiếm ngay 100.000 tệ, nhiều hơn số tiền suốt cả năm ngoái tôi kiếm được.
“Thỏa thuận như thế đi”
Trên đường đi, Tạ Trí Kiệt kể cho chúng tôi nghe tình hình chung:
“Chắc chị đã nghe về ngôi sao nổi tiếng đã chế.t cách đây không lâu. Vị hôn phu của cô ấy bị điên, khăng khăng cho rằng anh ta là kẻ g.i.ế.c người. Tuy nhiên, bằng chứng hiện có chứng minh rằng Dung Hy đã tự tử, cho nên cảnh sát không thể bắt giữ và kết án anh ta”.
“Tên họ Sở kia là một nhà sản xuất âm nhạc hàng đầu trong giới âm nhạc. Hắn đã sản xuất nhiều bài hát hit trong những năm gần đây, cũng có thể nói rằng tự tay nâng đỡ mấy ngôi sao mới trong giới âm nhạc.
“Các công ty giải trí và ca sĩ thường hợp tác với hắn sẽ không dám để hắn gặp rắc rối. Sau khi hắn được giải cứu khỏi đồn cảnh sát, ông chủ Lý đã cử người theo dõi hắn 24/24 giờ, sợ hắn xảy ra rủi ro gì”.
“Nửa đêm hai hôm trước, hắn tỉnh dậy sau ác mộng, hắn bò xuống giường, chạy vội vào bếp, lấy một con d.a.o gọt hoa quả cắt vài nhát vào cổ tay mình, mất m.á.u quá nhiều, hiện vẫn đang ở trong bệnh viện”
Tần Vũ Âm - một nữ ca sĩ nổi tiếng nghĩ rằng hồn ma của Dương Hy đã ám ảnh Sở Tây Trì, muốn kéo hắn đi làm bạn. Cô ta dùng nhiều mối quan hệ để tìm tôi.
Ban đầu cô ta muốn mời chú tôi, nhưng chẳng thấy tăm hơi chú đâu, vì vậy tôi đã giới thiệu chú, thú vị không?”
Vi Đình Sâm cười khẩy: “Cậu muốn tự mình ra tay, có làm được không?”
“Đừng coi thường tôi, dù sao tôi cũng có đôi mắt âm dương, muốn truyền đạt vài lời cho quỷ thần thì có khó khăn gì chứ?”
“Vậy Tại sao cậu lại tới tìm tôi? Tôi đã nói là hai tháng tới tôi sẽ không nhận bất kỳ công việc nào nữa mà”.
Tạ Trí Kiệt xum xoe hạ giọng: “Lúc Dung Hy nhảy lầu có mặc đồ đỏ, có trời mới biết bọn họ có ân oán gì. Nếu thật sự quay lại báo thù, kẻ nào không có ân oán thì không có nợ nần, kẻ nào cản đường đều phải chế.t, không có chú, tôi không yên tâm”
“Vậy nếu tự tử bằng cách mặc đồ đỏ sẽ thực sự biến thành lệ quỷ sao?” Tôi tò mò hỏi”
“Không nhất thiết” Vi Đình Sâm nói: “Chỉ là bọn họ có thể tự do đến và đi. màu đỏ là xương, thần hộ mệnh thường nhầm lẫn những con ma mặc đồ đỏ với người sống nên sẽ không ngăn cản. Nếu em tin lúc còn sống cố tình mặc đồ đỏ khi chế.t, điều đó có nghĩa là em đầy oán hận và muốn trả thù trước khi chế.t. Loại người này nếu họ mặc đồ sặc sỡ sẽ trở thành một con ma hung dữ”.
“Dung Hy là vậy hả?”
“Không”.
“Vậy đó thực sự là một cơn trầm cảm phải không?”.
“Không, cô ấy không bị trầm cảm”.
Tôi há hốc mồm “Công ty của họ làm giả giấy chứng nhận y tế để xoa dịu dư luận sao?”.
“Chẩn đoán là đúng, nhưng kết quả thì sai. Cô ấy đã ở trong tình trạng rất tệ trong 2 năm qua. Bác sĩ và những người xung quanh nghĩ rằng cô ấy bị trầm cảm, nhưng không phải vậy” .
“Phức tạp quá”.
Vi Đình Sâm liếc nhìn tôi mỉm cười lắc đầu: “Không phức tạp gì cả, chỉ là cảm xúc lúc đó vượt quá khả năng chịu đựng của cô ấy”.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương