“Kẻ nào?”  

 

“Có người xông vào nhà chúng ta?”  

 

“Đi, đi xem sao!”  

 

“Sức mạnh thật khủng khiếp, là võ giả!”  

 

Khắp nơi nhà họ Quân, mọi người đều lần lượt ngẩng đầu.  

 

Diệp Bắc Minh đứng chắp tay, chờ đợi ở trước sân nhà họ Quân.  

 

Chưa đến năm phút, hơn một trăm người từ khắp các hướng đi tới.  

 

Người đàn ông trung niên cau mày: “Cậu thanh niên, cậu biết đây là đâu không?”  

 

“Nửa đêm xông vào đây, biết phải trả giá thế nào không?”  

 

Diệp Bắc Minh nhìn người này, lạnh giọng hỏi: “Ông là người phụ trách của nhà họ Quân?”  

 

“Hừ!”  

 

Người đàn ông trung niên hừ lạnh: “Ngay cả Quân Chính Dương tôi cậu cũng không nhận ra?”  

 

“Còn dám xông vào nhà họ Quân?”  

 

“Cậu tên gì?”  

 

“Diệp Bắc Minh!”, Diệp Bắc Minh nói.  

 

Ba chữ ngắn ngủi!  

 

Vù!  

 

Nhà họ Quân lập tức nổ tung.  

 

Diệp Bắc Minh!!!  

 

Cái tên này quả thực quá quen thuộc.  

 

“Hắn chính là Diệp Bắc Minh?”  

 

“Không thể nào, trông trẻ quá…”  

 

“Chính hắn giết Vô Hối?”  

 

Rất nhiều người cũng ngây ra.  

 

Ngay cả Quân Chính Dương cũng không ngờ cậu thanh niên trước mắt lại là Diệp Bắc Minh.  

 

Trong đám người, một người phụ nữ ăn mặc sang trọng ánh mắt phút chốc trở nên vô cùng cay độc.  

 

Bà ta cắn răng nghiến lợi, lạnh lùng hỏi: “Mày chính là Diệp Bắc Minh?”  

 

“Con trai Quân Vô Hối của tao chết trong tay mày?”  

 

Bà ta là mẹ của Quân Vô Hối, Quân Văn Tịnh.  

 

Một trong những người phụ nữ của Vạn Lăng Phong!  

Diệp Bắc Minh gật đầu: “Phải!”  

 

“Chuyện hôm nay không liên quan đến Quân Vô Hối”.  

 

“Tôi đến tìm Quân Vô Tà!”  

 

“Ha ha ha ha!”, Quân Văn Tịnh bật cười điên cuồng, chỉ vào Diệp Bắc Minh: “Chú Mạc, giết hắn cho tôi!”  

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện