“Đáng ghét, các nàng vậy mà vụng trộm ở lại ăn mảnh rồi.”

Nhìn thấy Tuyết Mộng, Vân Duyên vậy mà không cùng mình tiến ra bên ngoài, Long Uyển Ước bất mãn đến giậm chân.

Các nàng gả vào Lạc Gia sau cùng, còn chưa cùng phu quân động phòng hoa chúc, đã sớm nhất trí với nhau sẽ động phòng cùng một thời điểm, xem như kỷ niệm của tất cả các tỷ muội.

Vậy mà sáu nữ nhân kia lại lâm thời quyết định như vậy, cũng chẳng thương lượng một tiếng...

Kỳ Duyên ở một bên nhẹ chau mày liễu, không nói lời nào...nhưng trong lòng vẫn có chút cảm giác mất mát.

Tam Duyên Công Chúa các nàng vốn là ba người, bây giờ hai người đã trao thân cho phu quân, chỉ còn lại một mình nàng còn giữ khoảng cách với hắn.

Bất quá tính cách của nàng có phần kiêu kỳ, khó mà chủ động được như vậy.

Mấy nữ nhân còn lại như La Âm Khinh Nhạn, Huyết Chiêu Dương, Lâm My, Mỹ Mộng, Ngân Hà cũng bất đắc dĩ...chỉ có thể thầm than mình không nhạy bén như các nữ nhân khác, bỏ lỡ cơ hội.

Nói đến các nàng dù đã cùng Lạc Nam có danh nghĩa phu thê nhưng lại thiếu phu thê chi thực, trong lòng vẫn cảm thấy không được thoải mái, giống như chưa được danh chính ngôn thuận vậy.

Thế là các nàng thầm hạ quyết định, phải nhân khoảng thời gian tới ở bên cạnh phu quân mà cùng với hắn gạo nấu thành cơm.

Thật ra Lạc Nam đương nhiên hiểu rằng các thê tử của mình vẫn luôn chịu thiệt thòi vì phải sống kiếp chung một trượng phu với nhiều tỷ muội khác...vậy nên hắn vẫn cố gắng vun vén tình cảm với từng người các nàng, để khi mọi thứ chín muồi rồi mới nước chảy thành sông, cơ thể và linh hồn hoàn mỹ hoà hợp.

Chỉ tiếc người trong giang hồ thân bất do kỷ, vì nỗ lực cho tương lai mà thời gian hắn ở bên cạnh các nàng quá ít, phải tranh thủ từng chút một.

Nhân chuyến này đoàn tụ, hắn cũng muốn được bù đắp cho các thê tử...chẳng ngờ lại vướng vào trận chiến với Hải Thần Đảo...

So với mấy vị thê tử của Lạc Nam đang suy nghĩ miên mang vấn đề tình ái, mấy nàng Bích Tiêu, Trương Nhã Trâm lại thoải mái hơn nhiều.

“Linh Hi cô nương, Vực Thần Đạo Chủ vậy mà là đại ca của ngươi sao?” Trương Nhã Trâm hiếu kỳ hỏi:

“Chúng ta còn tưởng rằng ngươi là nữ nhi hay đồ đệ gì của hắn đấy.”

Mặc dù Phá Đạo Hội cũng như Trân Bảo Lâu có khá nhiều thông tin...nhưng tin tức về các nhân vật đẳng cấp Thần Đạo, đặc biệt còn là Thần Đạo Viên Mãn như Vực Thần Đạo Chủ lại ít đến đáng thương, bọn hắn hành tung quỷ dị khó lường...thần long thấy đầu không thấy đuôi, cực kỳ bí hiểm.

Thậm chí ngay cả mặt thật của đại đa số Thần Đạo Cảnh cường giả thì phần lớn tu sĩ cũng không hề nhận thức.

Trước đó biết rằng Bùi Linh Hi là Thiếu Thần Nữ của Vực Thần Đạo Thống, còn nghĩ rằng nàng là hậu bối của Vực Thần Đạo Chủ mới đúng.

“Trương tiểu thư có điều không biết, đại ca của ta tuy là Thần Đạo Cảnh trẻ tuổi nhất Đạo Địa nhưng tuổi tác giữa huynh muội chúng ta cũng chênh lệch rất lớn” Bùi Linh Hi ung dung nói:

“Thời điểm đại ca đạt đến Thiên Đạo Cảnh, phụ mẫu chúng ta lại sinh ra nhị ca và ta.”

“Thì ra là như thế.” Mấy nữ nhân bừng tỉnh đại ngộ.

Bùi Linh Hi là muội muội của một vị Thần Đạo Viên Mãn, đứng đầu Vực Thần Đạo Thống, còn là đệ nhất cường giả Độ Đạo Môn.

Thân phận như vậy vượt xa hầu hết mọi người, chỉ có Bích Tiêu với Đông Hoa là có thể sánh bằng khi các nàng cũng là muội muội của Phá Đạo Hội Trưởng.

“Linh Hi, lần này thật sự đa tạ ngươi.” Lạc Long Nhi cảm kích lên tiếng, nàng nắm tay Bùi Linh Hi đề nghị:

“Ta thiếu ngươi một cái mạng, tương lai chỉ cần ngươi nói một tiếng...bất cứ việc gì ta cũng đáp ứng ngươi.”

Cũng nhờ có Bùi Linh Hi ra sức kéo dài thời gian, bằng không trước khi Lạc Nam đuổi đến kịp thời sợ rằng nàng đã bị bắt đến Hải Thần Đảo.

“Không cần như thế.” Bùi Linh Hi chân thành nói:

“Khi chúng ta giao chiến...ta rất thưởng thức ngươi, đương nhiên không hy vọng ngươi bị huỷ hoại bởi sự hèn hạ của Hải Thần Đảo.”

“Rốt cuộc thì tại sao bọn chúng lại muốn bắt Long Nhi?” Bích Tiêu vẫn chưa rõ nguyên nhân:

“Chẳng lẽ tham lam công pháp Vô Hạn Trường Sinh Kinh của nàng ấy?”

“Cái này phải hỏi nàng mới đúng, vì sao lại đào hôn?” Lạc Long Nhi liếc nhìn sang Minh Hà.

Minh Hà cười khổ, chỉ có thể đem mọi chuyện kể lại một lần.

“Đã hiểu...” Lạc Long Nhi và Bùi Linh Hi gật đầu, liên tưởng đến thủ đoạn chiến đấu trước đó của Huyết Động, lời nói của Minh Hà hoàn toàn là sự thật.

“Hải Thần Đảo nhìn trúng ta, muốn bắt ta trở thành người thay thế cho Minh Hà trong hôn lễ.” Lạc Long Nhi cũng giải thích.

Bích Tiêu giật mình, thầm nghĩ nếu để Lạc Nam biết nguyên nhân như vậy...nói không chừng hắn sẽ sinh ra ý đồ diệt luôn cả Huyết Hải Đạo Thống chứ không riêng một mình Huyết Động.

“Hừ, bọn hắn vẫn luôn hành sử bá đạo như thế, ỷ thế hiếp người.” Minh Hà lạnh lùng nói:

“Tự ý quyết định số phận của những kẻ yếu hơn, cũng giống như cái cách mà bọn hắn từng muốn đối xử với ta.”

“Hiện tại đã cùng với Huyết Hải Đạo Thống, thậm chí là toàn bộ Hải Thần Đảo kết thù.” Trương Nhã Trâm lên tiếng:

“Gần đây vẫn thường nhận được tình báo các thế lực ở Đạo Vực xuất hiện tại Đạo Hải mời chào đồng minh, khả năng rất cao Hải Thần Đảo sẽ đứng ở phía đối nghịch Phá Đạo Hội chúng ta.”

Bùi Linh Hi nhìn thật kỹ Trương Nhã Trâm, trong lòng đã có kết luận Trân Bảo Lâu là cùng một phe với Phá Đạo Hội.

Ánh mắt nàng lấp loé, liên tưởng đến việc Trân Bảo Lâu bán đấu giá Tiểu Ma cho Không Mộc Đạo Nhân mua được...

Vậy khả năng rất cao Tiểu Ma là người của Phá Đạo Hội cài vào, đang nằm vùng tại Độ Đạo Môn.

Bất quá hiện tại nàng cũng có giao tình với Phá Đạo Hội...cho nên không thẳng thừng vạch trần, chỉ là sau khi trở về phải làm rõ với tên Tiểu Ma một phen, xem thử động cơ nằm vùng của hắn.

...

Đại địa mênh mông hùng vĩ chứa đựng vô số nền văn minh tu luyện phồn vinh, Đạo Thống như mây, thế lực tầng tầng lớp lớp, thiên kiêu xuất hiện như nấm mọc sau mưa...

Mặt đất nơi này có khoảng cách rất xa so với bầu trời, cũng không phải là trời cao hơn những nơi khác...mà vì đại địa ở đây thấp hơn so với phần còn lại.

Chính vì nguyên nhân này, nơi đây được xưng là Đạo Vực.

Thuộc một trong bốn đại khu cường đại nhất Nguyên Giới, chất lượng tu sĩ, cường giả ở nơi này không cần bàn cãi...Đạo Cảnh như chó đi đầy đất, Đại Đạo Cảnh chỉ thuộc dạng tầm trung, Thiên Đạo Cảnh nếu không có bối cảnh chống lưng tốt nhất đừng nên gây chuyện...về phần Thần Đạo Cảnh vẫn là nhân vật đỉnh cao nhất của thế giới này, ở bất cứ nơi đâu cũng được tôn trọng.

Đại Hoang Thành là thành trì lớn có tiếng tăm nhất ở Đạo Vực.

Không phải bởi vì thành chủ của Đại Hoang Thành là một vị Thần Đạo Cảnh cường giả, mà bởi vì Đại Hoang Thành nằm ở ngay bên cạnh Đại Hoang Thương Khung.

Đại Hoang Thương Khung, một trong những hiểm địa hàng đầu Đạo Vực đối với tu sĩ nhân loại.

Bởi lẽ Đại Hoang Thương Khung là vùng càn khôn của yêu tộc sinh tồn, hoàn cảnh khắc nghiệt, yêu tộc làm bá chủ từ thời đại thượng cổ xa xưa, khai hoang tích địa cho đến tận ngày nay.

Nhìn khắp toàn bộ Nguyên Giới, Đại Hoang Thương Khung cũng là một trong những nơi có yêu tộc cường thịnh nhất, đông đảo nhất, hùng mạnh nhất.

Có lời đồn Yêu Vực tại Ngũ Châu Tứ Vực là một vùng hẻo lánh cằn cõi là một phần nhỏ của Đại Hoang Thương Khung, sau khi Đạo Giới riêng biệt hình thành, những tồn tại Yêu Tộc khủng bố ghét bỏ mà phân tách Yêu Vực ra khỏi Đại Hoang Thương Khung này, để bọn hắn ở bên ngoài kia tự sinh tự diệt.

Bất quá đây chỉ là lời đồn đoán, sự thật chỉ có số ít nhân vật đủ khả năng biết rõ...

Đại Hoang Thương Khung có diện tích chiếm đến một phần ba Đạo Vực, bên trong tập hợp đủ loại chủng tộc yêu thú, thần thú, ma thú...tung hoành ngang dọc, cùng với lãnh thổ của tu sĩ nhân loại nước sông không phạm nước giếng.

Dù ngươi có là một vị nhân loại tu vi Thần Đạo Cảnh...ngươi cũng đừng nên gây sự bên trong Đại Hoang Thương Khung, bởi lẽ bất cứ lúc nào cũng có khả năng một vị Yêu Thần xuất hiện liền có thể đem ngươi trấn áp.

Trong bốn đại khu ở Đạo Giới, Đạo Vực là địa phương có nhiều Yêu Tộc cường giả nhất...chủ yếu là đến từ Đại Hoang Thương Khung.

Mà cũng chính vì hoàn cảnh đặc thù như thế, từ thời đại xa xưa...rất nhiều thế lực, đạo thống sinh tồn tại Đạo Vực đã sáng tạo ra những loại công pháp có liên quan đến Yêu Tộc, lợi dụng số lượng đông đảo Yêu Tộc biến thành lợi thế, gia tăng chiến lực.

Giống như Ngự Yêu Đạo Thống tương đối nổi danh tại Đạo Vực, sức mạnh của bọn hắn chủ yếu đến từ việc thu phục và kết hợp cùng Yêu Tộc, thường có thể nhìn thấy các đệ tử của Ngự Yêu Đạo Thống can đảm xâm nhập Đại Hoang Thương Khung để tìm kiếm, thu phục chiến thú đồng hành.

Lại cũng có những thế lực khác tu luyện công pháp cộng hưởng cùng yêu tộc để phát triển toàn diện...hoặc luyện hoá huyết mạch của yêu tộc...

Trong suốt dòng sông lịch sử, cũng không thiếu các mối tình giữa người và yêu phát sinh...

Vậy nên nếu có người đặt câu hỏi địa phương nào sở hữu nhiều bán yêu nhất, thì không thể nghi ngờ nơi đó cũng chính là Đạo Vực.

Và đương nhiên Đại Hoang Thương Khung cũng là vùng đất màu mỡ chứa đựng đa dạng tài nguyên, cơ duyên thích hợp với tu sĩ nhân loại...dẫn đến dù rằng nơi này là hiểm địa, vẫn có vô số người nguyện ý xông vào.

Đại Hoang Thành nằm giáp ranh giới Đại Hoang Thương Khung...là thành trì dưới trướng của một trong những thế lực hàng đầu Đạo Vực, có chống lưng khủng bố.

Thế nên Đại Hoang Thành nghiễm nhiên trở thành nơi giao điểm giữa người và yêu, là nơi diễn ra các cuộc giao dịch cao cấp đến từ hai phía, cũng là chỗ mà các loại nhiệm vụ hung hiểm được treo thưởng cho cường giả dám can đảm xông vào Đại Hoang Thương Khung hoàn thành.

Vẫn như thường lệ, cổng thành Đại Hoang vẫn luôn náo nhiệt, tu sĩ tiến vào nơi này đa phần đều cưỡi trên toạ kỵ bất phàm đã sớm không phải chuyện gì hiếm lạ.

Bất quá ngày hôm nay, tất cả ánh mắt vô thức đổ dồn về một thân ảnh đang tiến vào thành.

Đó là một tên thanh niên phong lưu tuấn tú, ăn mặc áo choàng thêu hoa cực kỳ sặc sở, trên tay cầm quạt xếp nhẹ nhàng phất phơ, rất có phong thái hoà hoa phong nhã.

Nhưng thứ khiến tất cả chú ý lại là toạ kỵ dưới thân của hắn.

Một con Bọ Hung to lớn màu đen, hình thể to tròn, trên người có lớp vỏ dày nhìn như chiến giáp oai vệ.

Đáng nói ở chỗ con hàng bọ hung này lại đi bằng hai chân giống như nhân loại, tám cái chi trước linh hoạt như cánh tay đung đưa từng nhịp, nó đem tên thanh niên phong lưu tuấn tú cõng ở trên lưng, ánh mắt cực kỳ linh hoạt đảo tròn tròn nhìn bốn phía, nửa thân dưới trùm vào một cái váy hoa màu phấn hồng che đậy hạ thể, hình tượng không giống ai cả.

“Đứng lại!”

Mắt thấy con bọ hung sắp cõng người thanh niên vào thành, thủ vệ lập tức ngăn chặn quát:

“Nhìn các ngươi khả nghi như vậy, lai lịch gì?”

“Mở to mắt chó của ngươi ra mà nhìn!” Thanh niên ngồi trên lưng bọ hung ngạo nghễ ném ra một khối lệnh bài.

Thủ vệ tiếp nhận, chỉ thấy lệnh bài này được đúc từ một loại khoáng thạch có bảy màu lấp lánh, phía trước có khắc bốn chữ “Đạo Yêu Thần Cung”, phía sau có khắc ba chữ “Trư Hùng Tuấn”.

Thủ vệ lập tức biến sắc, vội vàng cung cung kính kính chắp tay nói:

“Hoá ra là cao nhân của Đạo Yêu Thần Cung, thật sự thất lễ.”

Đạo Yêu Thần Cung chính là một trong những thế lực mạnh nhất Đạo Vực, Ngự Yêu Đạo Thống ở trước mặt bọn họ cũng chẳng tính là thứ gì.

Bởi lẽ Đạo Yêu Thần Cung là thế lực do những nhân loại và yêu tộc cường giả cộng đồng sáng lập, nơi đó người và yêu cùng nhau tu luyện và phát triển, có địa vị rất lớn ở cả địa bàn của nhân loại cũng như Đại Hoang Thương Khung.

Tương truyền Đạo Yêu Thần Cung có hàng trăm tộc Thần Thú, Ma Thú phụ thuộc.

Không ai trên thế giới này dám mạo nhận là người của Đạo Yêu Thần Cung, cho nên ngay khi lệnh bài được lấy ra, thủ vệ liền kính sợ.

Tuy rằng sau lưng Đại Hoang Thành cũng có chỗ dựa, nhưng chỗ dựa này còn kém hơn Đạo Yêu Thần Cung một bậc.

Trư Hùng Tuấn hài lòng trước thái độ của tên thủ vệ, thu hồi lệnh bài...liền phất tay ra hiệu Bọ Hung cõng mình vào thành.

Nhìn theo bóng lưng của bọn hắn, các tu sĩ lân cận âm thầm suy nghĩ:

“Không hổ là cao nhân của thế lực hàng đầu, phong cách độc đáo không phải kẻ tầm thường như chúng ta có thể lý giải.”

Vừa vào thành, Trư Hùng Tuấn và Bọ Hung lập tức chấn kinh.

Bởi vì bọn hắn nhìn thấy bố cáo truy nã được dán ở khắp nơi.

Từ tửu lâu, khách sạn, các bức tường thành...chỗ nào cũng có lệnh truy nã của một tên nam tử quen thuộc.

Tiến đến gần quan sát, chỉ thấy bên trên viết:

“Lệnh truy nã kẻ đứng đầu Ngũ Châu Tứ Vực – Lạc Nam, cung cấp tung tích của hắn được ban thưởng ít nhất một loại Thiên Đạo Vật phẩm, lấy đầu của hắn được ban thưởng 5 kiện Thần Đạo vật phẩm...”

“Moá nó, 5 kiện Thần Đạo...” Trư Hùng Tuấn liếm liếm môi nói:

“Cũng thật là dám bỏ ra được.”

“Hay là ta với ngươi hỏi mượn đầu hắn dùng một chút, đến nhận thưởng?” Bọ Hung truyền âm đề nghị.

Nếu chỉ đơn giản là chặt đầu cũng không chết được a, vẫn có thể đúc lại cái đầu khác.

Đổi lấy 5 kiện Thần Đạo, rất đáng...

“Ngươi bị ngu sao? Thần Đạo Cảnh đám lão quái vật cũng không dễ dàng qua mặt như vậy.” Trư Hùng Tuấn khinh bỉ nói.

“Vị đại nhân này...” Đúng lúc này, một vị mỹ nhân bại hoại, ăn mặc quyến rũ tiến đến gần mang theo từng trận hương thơm hướng Trư Hùng Tuấn nháy mắt đưa tình nói:

“Thiếp thân là Mỹ Mỹ, hoa khôi có tiếng tăm tại Đại Hoang Thành...nếu như đại nhân cô đơn, đêm nay không ngại ghé ngang phòng của thiếp một chuyến.”

Không ít tu sĩ nghe vậy ném cho Trư Hùng Tuấn ánh mắt ngưỡng mộ, Mỹ Mỹ chính là mỹ nhân khiến rất nhiều nam nhân thèm thuồng nhưng không thể đạt đến, lúc này nàng lại chủ động câu dẫn Trư Hùng Tuấn, rõ ràng là nhìn trúng thân phận Đạo Yêu Thần Cung của đối phương.

Có thể thấy danh tiếng và địa vị của Đạo Yêu Thần Cung là lớn đến mức nào.

Ánh mắt Trư Hùng Tuấn sáng lên, nhảy tọt xuống lưng Bọ Hung bước đến gần ra ám hiệu.

Mỹ Mỹ trong lòng thầm mừng nghênh đón.

Trư Hùng Tuấn ghé sát tai nàng, thì thầm lời lẽ đầy nóng bỏng:

“Trước tiên cho ta mượn quần lót của nàng một chút a!”

...



///









- Paypal: [email protected]

E chân thành cảm ơn &LT3
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện