“Không ngờ thật sự có thể chữa lành tâm bệnh của tộc trưởng phu nhân theo cách như vậy...”
Trên đường trở về, Chân Mật không ngừng cảm thán...
Lạc Nam cũng nhớ lại cảnh tượng vừa rồi, cảm ứng được khí tức quen thuộc của đứa nhỏ từ giọt huyết mạch, tộc trưởng phu nhân hôn mê bất tỉnh đã lâu vậy mà thật sự tỉnh lại.
Sau khi hiểu rõ đầu đuôi mọi chuyện, biết trượng phu của mình đã thông qua phương pháp như vậy đem đứa nhỏ đã mất sống lại theo một cách khác, tâm trạng liền trở nên nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Lại cảm giác được sự thân thuộc, huyết mạch tương liên từ Thanh Thiên Trùng Ngưu...liền ưa thích không muốn rời bỏ.
Trước tình cảnh như vậy, Chân Mật cũng không nỡ lập tức đem Thanh Thiên Trùng Ngưu rời đi, ngược lại quyết định để nó tạm thời ở lại Man Hoang Sơn chơi đùa với phu nhân, đợi sau khi kết thúc Long Phượng Võ Hội sẽ đem nó tiếp đón trở về.
Trước sự hào phóng và chân thành của Chân Mật, Man Lực Tộc Trưởng cũng hứa sẽ cố gắng đem Thanh Thiên Trùng Ngưu toàn lực bồi dưỡng đến đẳng cấp Thiên Đạo trước khi nàng đến đón nó.
Chuyện ở Man Hoang Sơn xem như êm đẹp kết thúc...
Lạc Nam được hưởng lợi dễ dàng hơn hắn tưởng tượng.
Không chỉ được sử dụng miễn phí Thể Thần Thác đột phá đến Thiên Đạo Cảnh, mà còn có được giao tình với Man Lực Thần Ngưu Tộc hùng mạnh.
Tuy rằng đôi bên không hề đề cập đến Phá Đạo Hội hay cái gì gọi là kết minh...nhưng hiện tại Chân Mật và Man Lực Thần Ngưu chẳng khác nào người một nhà, mà Chân Mật lại là thành viên của Phá Đạo Hội.
Vậy một khi xung đột xảy ra, Man Lực Thần Ngưu đứng về bên nào không cần nói cũng biết.
Đó mới là thu hoạch lớn nhất trong chuyến đi lần này...
Vốn hắn nghĩ rằng phải bỏ ra cái giá không nhỏ để có thể thu được hai loại huyết mạch và rèn luyện ở Thể Thần Thác, nào ngờ cuối cùng chẳng mất mát gì, còn được kết giao với chủng tộc Yêu Thần Đạo.
Chân Mật nhờ sự chân thành của mình thu được Man Lực Thần Ngưu tính nhiệm, Lạc Nam quả thật là thơm lây.
“Kết giao được với Man Lực Thần Ngưu Tộc xem như nàng lập công lớn, đợi ta nói cô em vợ trọng thưởng xứng đáng.” Lạc Nam nhìn Chân Mật cười nói.
Em vợ của hắn đương nhiên chính là Bích Tiêu, lời vừa rồi của Lạc Nam khiến Đông Hoa âm thầm bĩu môi một cái.
“Thật ra lần này cũng là cơ duyên xảo hợp, ta cũng không có ra sức gì cả a...” Chân Mật nở nụ cười mãn nguyện.
So với việc bản thân sở hữu một chiến thú cường đại, nàng cảm thấy việc thoả mãn tâm nguyện của Man Lực Tộc Trưởng và giải trừ tâm bệnh của tộc trưởng phu nhân mới thật sự có ý nghĩa.
“Yên tâm đi, sẽ có ban thưởng.” Bích Tiêu ở trong Phá Đạo Lệnh truyền âm nói.
Nàng cũng cảm thấy vui mừng vì thu hoạch ngoài ý muốn, đây chính là bước tiến lớn để lôi kéo Man Lực Thần Ngưu vào Phá Đạo Hội, tin tưởng đại tỷ sẽ cực kỳ hài lòng.
“Đa tạ Tam Đương Gia.” Chân Mật khách khí chắp tay, tuy rằng không cần cũng được...nhưng ban thưởng của Phá Đạo Hội đâu ai ngu xuẩn từ chối đúng không? Lạc Nam và Chân Mật đều đạt thành mục đích trong chuyến đi, cả hai leo lên lưng Tiểu Tinh mở ra Thời Không Môn, muốn quay lại phụ cận Loạn Đạo Thần Quốc.
ẦM ẦM...
Nào ngờ Thời Không Môn vừa mới mở ra, không gian bên trong đã truyền ra âm thanh kịch chấn, dường như vừa xảy ra một vụ nổ lớn.
“NGAO!”
Tiểu Tinh gầm lên một tiếng, truyền đạt ý niệm cho Lạc Nam khiến chân mày hắn hơi nhíu lại.
“Có chuyện gì thế?” Chân Mật có dự cảm không lành.
“Thời Không Môn va chạm cùng một thông đạo không gian của người khác.” Lạc Nam nghiêm túc nói.
Nguyên lý hoạt động của Thời Không Môn chính là tạo ra một thông đạo xuyên qua hư không, rút ngắn khoảng cách, nếu điều động thêm Thời Gian Chi Lực sẽ thay đổi được quỹ tích thời gian trong lúc di chuyển.
Nhưng vừa rồi khi Tiểu Tinh thi triển Thời Không Môn lại vô tình va chạm cùng với một thông đạo không gian của người khác, nghe vụ nổ có vẻ cũng không nhỏ.
Bên trong vô tận hư không, tỷ lệ hai cái thông đạo không gian được mở ra vô tình đụng trúng gần như bằng không, vậy mà lần này đã xui xẻo xảy ra rồi...
“Nguy hiểm quá, không biết người kia có bị gì không...” Chân Mật khẩn trương, sự cố xảy ra bên trong không gian là vô cùng nguy hiểm, đặc biệt còn là nơi có cường độ không gian cao cấp như Đạo Giới, rất dễ bị sức ép dữ dội bên trong đó nghiền thành bánh thịt.
“Kẻ nào dám gây sự với Chiến Không Thần Quốc?!”
Một tiếng phẫn nộ vang lên.
Không gian xung quanh Lạc Nam cùng Chân Mật vặn vẹo dữ dội như sóng thần cuồng nộ, bốn phía không gian hình thành từng con sóng lớn điên cuồng ép vào hai người.
RỐNG!
Tiểu Tinh ngửa đầu gầm lên thịnh nộ, Bá Lực Pháo ngưng tụ trong miệng rồng của nó cường hoành bắn ra các phương, trực tiếp nghiền nát các phía không gian đang ép đến.
“Tiểu Tinh trở về đi!” Lạc Nam thu Tiểu Tinh trở về đan điền, đồng thời sử dụng hình xăm che giấu diện mạo.
Vừa rồi nghe nhắc đến Chiến Không Thần Quốc, hắn không muốn thân phận của mình bị bại lộ ở đây.
Thân phận Bá Chủ Ngũ Châu Tứ Vực quá mức nhạy cảm, nhất là ở những nơi địch nhân đông đảo như Đạo Quốc và Đạo Vực.
Một khi để các Thần Quốc phát hiện cái gai trong mắt của bọn hắn đang ở Đạo Quốc, chắc chắn sẽ toàn lực truy sát hắn, không tiếc điều động Thần Đạo Cảnh ra tay, đến lúc đó lại có phiền toái nối liền không dứt.
ẦM ẦM ẦM...
Không gian sụp đổ, giữa những mảnh vụn như thuỷ tinh, một kiện Thiên Đạo Bảo như xa giá của hoàng đế, xung quanh còn có quân đội hộ tống băng băng đạp những bước chân nặng nề tiến ra.
Đi đầu là một tên tướng quân thân khoác chiến giáp, mặt dữ như hổ, thân thể cường tráng to lớn như sơn nhạc.
“Là các ngươi phá nát đường hầm không gian của Chiến Không Thần Quốc sao?” Tướng quân hướng Lạc Nam cùng Chân Mật cao giọng chất vấn.
Lạc Nam vừa nghe liền biết đây là con hàng vừa rồi phát động công kích mình, hơi bực mình vì đối phương chưa rõ chuyện gì xảy ra đã vội động thủ, bất quá vẫn kiên nhẫn giải thích:
“Chỉ là sự cố mà thôi, thông đạo của chúng ta vô tình đụng phải thông đạo của các vị, nếu không có ai bị thương là tốt rồi.”
“Thông đạo đụng nhau?” Tên tướng quân và đám người của Chiến Không Thần Quốc trở nên sửng sốt, sau đó sắc mặt liền trở nên bất thiện:
“Ngươi lừa trẻ con chắc? hư không mênh mông vô tận, ngươi lại nói hai cái thông đạo có thể trùng hợp đến mức đụng trúng?”
“Mặc dù rất khó nhưng không phải không thể.” Chân Mật yêu kiều hừ một tiếng:
“Đôi bên không thù không oán, chúng ta gây sự với các ngươi làm gì?”
“Nương môn này thật xinh đẹp.” Tên tướng quân chú ý đến nhan sắc của Chân Mật mà giật nảy mình, nhìn khắp Chiến Không Thần Quốc, mỹ nhân có thể so sánh với dung nhan như thế này gần như chỉ có một.
Hắn nảy sinh ý niệm háo sắc, đang muốn động thủ liền thấy một thân ảnh từ trong chiến xa chậm rãi bước ra.
“Chậm đã...”
Đây là một tên nam tử diện mục tuấn lãng, thân khoác bạch bào, mỗi bước chân đều được không gian nâng đỡ trong vô cùng thong dong nhàn nhã, bày tỏ khí chất bất phàm của mình.
“Vị mỹ nhân này, tại hạ là Không Dận, thái tử của Chiến Không Thần Quốc...đang trên đường đến Loạn Đạo Thần Quốc tham gia Long Phượng Võ Hội, không biết có thể được hộ tống giai nhân một chuyến?” Nam tử hướng Chân Mật mỉm cười.
Chân Mật sắc mặt lạnh lẽo, mặt dù tên này miệng nở hoa sen nhưng trong mắt lại không giấu được sự tham lam đối với nàng, đúng là khẩu phật tâm xà, thể loại đáng ghét.
Lúc này tim của Không Dận quả thật đập lên thình thịch, hắn xin thề nhìn khắp toàn bộ Chiến Không Thần Quốc, chỉ có một người là sở hữu nhan sắc sánh ngang Chân Mật...nhưng nàng đó lại là nữ nhân mà phụ hoàng của hắn sủng ái nhất, hắn không dám ngấp nghé.
Hôm nay đụng phải Chân Mật ở đây, bằng mọi giá hắn phải có được mỹ nhân như nàng.
Thấy thái tử nhà mình đã có ý, tên tướng quân chỉ đành ngoan ngoãn đứng sang một bên.
Nhưng Chân Mật lại không có tâm tình đếm xỉa đến, chỉ nhìn Lạc Nam nhàn nhạt nói: “Chúng ta đi!”
Lạc Nam gật gù, một tay ôm lấy vòng eo thon gọn của nàng, muốn thi triển Dịch Chuyển Tức Thời rời đi.
“Hừ, ở trước mặt chúng ta điều động Không Gian? Ngươi nghĩ mình là ai?” Không Dận sắc mặt âm trầm khi thấy có kẻ dám động vào nữ nhân của mình, liền ra hiệu cho tên tướng quân.
“Tuân lệnh!” Tướng quân bước lên, lẫm liệt gầm lên:
“Chiến Không Kinh – Thống Lĩnh Không Gian!”
Thanh âm vừa dứt, lấy hắn làm trung tâm, phạm vi vạn dặm không gian liền trở nên sôi sục như dầu nóng, hình thành tầng tầng lớp lớp con sóng phong toả bốn phương tám hướng.
Lạc Nam phát hiện mình vậy mà bị không gian nơi này cầm cố, không thể Dịch Chuyển Tức Thời.
“Haha Chiến Không Kinh của Chiến Không Thần Quốc chúng ta nổi tiếng với khả năng chiếm đoạt không gian, gia tăng chiến lực bên trong đó.” Không Dận cười đắc ý:
“Ở trong phạm vi không gian được chúng ta thống lĩnh, mọi kẻ khác đều phải phục tùng.”
Hắn vừa dứt lời, Không Gian Quy Tắc nặng nề như thái sơn áp đỉnh đè xuống, muốn nghiền ép Lạc Nam và Chân Mật.
Không Dận vô cùng tự tin, chờ mong cảnh tượng hai người quỳ xuống cầu xin tha thứ...nhưng hắn lại không biết mình đang đối mặt với một con quái vật vừa tiến vào Thể Thiên Đạo.
“Trò mèo!”
Lạc Nam sắc mặt lạnh nhạt, Bát Môn Độn Giáp triển khai, sức mạnh toàn diện của một vị Thể Thiên Đạo bùng nổ.
Nghịch Thiên Thủ triển khai, hắn nâng một tay lên bầu trời.
ẦM!
Không Gian như thế giới trấn xuống, lại bị Lạc Nam một tay đỡ lấy.
Hắn buông ra Chân Mật, một vạn hành tinh trong đan điền xoay tròn, không chút màu mè, vẫn là sử dụng sức mạnh nhục thân thuần tính, bá đạo đấm về phía trước.
OÀNH...
RĂNG RẮC...
Phạm vi Không Gian mà tên tướng quân làm chủ ầm ầm vỡ tan, từng ngọn sóng không gian đứt gãy, từng mảnh vỡ không gian nát bấy như bụi phấn rồi tan biến...
“Làm sao có thể?” Không Dận đám người rùng mình.
Còn chưa kịp định thần, Lạc Nam đã xuất hiện ở trước mặt của hắn, một chân dũng mãnh đạp ra.
“Nằm mơ!” Không Dận phản ứng cực nhanh, thi triển Không Gian Chi Lực dịch chuyển né tránh.
Nhưng mà mọi động tác của hắn đều đã bị dò thám tương lai từ Cấm Kỵ Chi Nhãn nhìn thấu...
Dường như đi trước một nhịp, Không Dận vừa mới né tránh, Lạc Nam đã như cái bóng hiện ra bên cạnh trong nháy mắt, vẫn là tung cước đạp ra với tốc độ và sức mạnh kinh hoàng.
Phân Chia Thiên Hạ!
PHỐC!
Không Dận điên cuồng thổ máu, chỉ cảm thấy xương cốt tàn thân như bị tách ra làm hai phần bằng nhau, như đạn pháo bị bắn xuống mặt đất tạo thành hố sâu hàng trăm mét...
“Dám mạo phạm Thái Tử!” Tên tướng quân và một đám quân đội phẫn nộ rút ra vũ khí.
Nhưng mà Chân Mật đã sớm ngưng tụ Địa Ngục trên tay, một chưởng hung hăng đẩy ra.
OÀNH OÀNH OÀNH...
Địa ngục đen kịch bạo phát sóng xung kích kinh hoàng càn quét tất cả, ngàn quân người ngã ngựa đỗ, tên tướng quân càng là liên tục lùi hàng trăm bước chân mới đứng vững thân mình.
“Làm sao có thể?” Hắn đổ mồ hôi lạnh ròng ròng, cảm giác áp lực trầm trọng chưa từng có.
Không ngờ mỹ nhân tuyệt sắc tưởng chừng liễu yếu đào tơ kia vậy mà là một thể tu mạnh hơn cả hắn.
Ở khoảnh khắc vừa rồi khi tiếp xúc một chưởng của nàng, hắn cảm giác được xương cốt toàn thân mình run lên lẩy bẩy...
Đôi nam nữ này rốt cuộc là thần thánh phương nào?
“Lần sau còn dám không phân lý lẽ, lấy mạng chó của các ngươi!” Lạc Nam cười gằn một tiếng.
Mặc cho ánh mắt biệt khuất không cam tâm của Chiến Không Thần Quốc, hai người ung dung rời đi, chỉ thoáng chốc đã biến mất ở phía chân trời.
“Mau cứu Thái Tử!” Tướng quân lấy lại tinh thần, vội vàng ra lệnh cho thuộc hạ độn thổ đem Không Dận đang bị thương kéo lên.
Sắc mặt cả đám tái mét, khí thế hùng hổ lúc đầu biến mất không còn chút nào, như chó nhà có tang vội vàng rút đi.
Cảnh tượng này vừa lúc lại bị một chiếc cổ kiệu màu bạc như tinh ngân đang lướt trên bầu trời thấy được...
“Hai người vừa rồi thật lợi hại quá, Chiến Không Thần Quốc này có nội tình cũng sánh ngang Ngân Thiên Thần Quốc của chúng ta, không ngờ Không Dận đường đường là Thái Tử đã dễ dàng bị người nam nhân kia thu thập.”
Bên trong cổ kiệu, Ngân Niên hít sâu một hơi, siết chặt nắm tay...Long Phượng Võ Hội đến gần, ngoạ hổ tàng long khắp nơi trổi dậy, ngay cả Thái Tử của một Thần Quốc cũng đã đắc tội với người không nên đắc tội.
“Tỷ tỷ...ngươi nói xem bọn họ sẽ là ai?” Ngân Niên nhìn tỷ tỷ của mình ngồi ở phía đối diện.
Chiếc cổ kiệu này là Thiên Đạo Bảo phi hành của Ngân Thiên Thần Quốc, bên trong chính là Ngân Niên Thái Tử và đại công chúa Ngân Dao.
Tỷ đệ bọn hắn cũng đang trên đường đến Long Phượng Võ Hội, nào ngờ vô tình nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi.
“Chân Mật của Chân Võ Thần Cung, nàng chẳng lẽ cũng đến tham gia náo nhiệt?” Cầm Dao Nhã mày liễu nhẹ chau, trong đôi mắt đẹp hiện lên một tia thắc mắc:
“Còn nam tử đi cùng với nàng ta là ai? vì sao có cảm giác quen thuộc?”
...
Chúc cả nhà chiều cuối tuần vui vẻ <3
///
- Paypal: [email protected]
E chân thành cảm ơn <3
Trên đường trở về, Chân Mật không ngừng cảm thán...
Lạc Nam cũng nhớ lại cảnh tượng vừa rồi, cảm ứng được khí tức quen thuộc của đứa nhỏ từ giọt huyết mạch, tộc trưởng phu nhân hôn mê bất tỉnh đã lâu vậy mà thật sự tỉnh lại.
Sau khi hiểu rõ đầu đuôi mọi chuyện, biết trượng phu của mình đã thông qua phương pháp như vậy đem đứa nhỏ đã mất sống lại theo một cách khác, tâm trạng liền trở nên nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Lại cảm giác được sự thân thuộc, huyết mạch tương liên từ Thanh Thiên Trùng Ngưu...liền ưa thích không muốn rời bỏ.
Trước tình cảnh như vậy, Chân Mật cũng không nỡ lập tức đem Thanh Thiên Trùng Ngưu rời đi, ngược lại quyết định để nó tạm thời ở lại Man Hoang Sơn chơi đùa với phu nhân, đợi sau khi kết thúc Long Phượng Võ Hội sẽ đem nó tiếp đón trở về.
Trước sự hào phóng và chân thành của Chân Mật, Man Lực Tộc Trưởng cũng hứa sẽ cố gắng đem Thanh Thiên Trùng Ngưu toàn lực bồi dưỡng đến đẳng cấp Thiên Đạo trước khi nàng đến đón nó.
Chuyện ở Man Hoang Sơn xem như êm đẹp kết thúc...
Lạc Nam được hưởng lợi dễ dàng hơn hắn tưởng tượng.
Không chỉ được sử dụng miễn phí Thể Thần Thác đột phá đến Thiên Đạo Cảnh, mà còn có được giao tình với Man Lực Thần Ngưu Tộc hùng mạnh.
Tuy rằng đôi bên không hề đề cập đến Phá Đạo Hội hay cái gì gọi là kết minh...nhưng hiện tại Chân Mật và Man Lực Thần Ngưu chẳng khác nào người một nhà, mà Chân Mật lại là thành viên của Phá Đạo Hội.
Vậy một khi xung đột xảy ra, Man Lực Thần Ngưu đứng về bên nào không cần nói cũng biết.
Đó mới là thu hoạch lớn nhất trong chuyến đi lần này...
Vốn hắn nghĩ rằng phải bỏ ra cái giá không nhỏ để có thể thu được hai loại huyết mạch và rèn luyện ở Thể Thần Thác, nào ngờ cuối cùng chẳng mất mát gì, còn được kết giao với chủng tộc Yêu Thần Đạo.
Chân Mật nhờ sự chân thành của mình thu được Man Lực Thần Ngưu tính nhiệm, Lạc Nam quả thật là thơm lây.
“Kết giao được với Man Lực Thần Ngưu Tộc xem như nàng lập công lớn, đợi ta nói cô em vợ trọng thưởng xứng đáng.” Lạc Nam nhìn Chân Mật cười nói.
Em vợ của hắn đương nhiên chính là Bích Tiêu, lời vừa rồi của Lạc Nam khiến Đông Hoa âm thầm bĩu môi một cái.
“Thật ra lần này cũng là cơ duyên xảo hợp, ta cũng không có ra sức gì cả a...” Chân Mật nở nụ cười mãn nguyện.
So với việc bản thân sở hữu một chiến thú cường đại, nàng cảm thấy việc thoả mãn tâm nguyện của Man Lực Tộc Trưởng và giải trừ tâm bệnh của tộc trưởng phu nhân mới thật sự có ý nghĩa.
“Yên tâm đi, sẽ có ban thưởng.” Bích Tiêu ở trong Phá Đạo Lệnh truyền âm nói.
Nàng cũng cảm thấy vui mừng vì thu hoạch ngoài ý muốn, đây chính là bước tiến lớn để lôi kéo Man Lực Thần Ngưu vào Phá Đạo Hội, tin tưởng đại tỷ sẽ cực kỳ hài lòng.
“Đa tạ Tam Đương Gia.” Chân Mật khách khí chắp tay, tuy rằng không cần cũng được...nhưng ban thưởng của Phá Đạo Hội đâu ai ngu xuẩn từ chối đúng không? Lạc Nam và Chân Mật đều đạt thành mục đích trong chuyến đi, cả hai leo lên lưng Tiểu Tinh mở ra Thời Không Môn, muốn quay lại phụ cận Loạn Đạo Thần Quốc.
ẦM ẦM...
Nào ngờ Thời Không Môn vừa mới mở ra, không gian bên trong đã truyền ra âm thanh kịch chấn, dường như vừa xảy ra một vụ nổ lớn.
“NGAO!”
Tiểu Tinh gầm lên một tiếng, truyền đạt ý niệm cho Lạc Nam khiến chân mày hắn hơi nhíu lại.
“Có chuyện gì thế?” Chân Mật có dự cảm không lành.
“Thời Không Môn va chạm cùng một thông đạo không gian của người khác.” Lạc Nam nghiêm túc nói.
Nguyên lý hoạt động của Thời Không Môn chính là tạo ra một thông đạo xuyên qua hư không, rút ngắn khoảng cách, nếu điều động thêm Thời Gian Chi Lực sẽ thay đổi được quỹ tích thời gian trong lúc di chuyển.
Nhưng vừa rồi khi Tiểu Tinh thi triển Thời Không Môn lại vô tình va chạm cùng với một thông đạo không gian của người khác, nghe vụ nổ có vẻ cũng không nhỏ.
Bên trong vô tận hư không, tỷ lệ hai cái thông đạo không gian được mở ra vô tình đụng trúng gần như bằng không, vậy mà lần này đã xui xẻo xảy ra rồi...
“Nguy hiểm quá, không biết người kia có bị gì không...” Chân Mật khẩn trương, sự cố xảy ra bên trong không gian là vô cùng nguy hiểm, đặc biệt còn là nơi có cường độ không gian cao cấp như Đạo Giới, rất dễ bị sức ép dữ dội bên trong đó nghiền thành bánh thịt.
“Kẻ nào dám gây sự với Chiến Không Thần Quốc?!”
Một tiếng phẫn nộ vang lên.
Không gian xung quanh Lạc Nam cùng Chân Mật vặn vẹo dữ dội như sóng thần cuồng nộ, bốn phía không gian hình thành từng con sóng lớn điên cuồng ép vào hai người.
RỐNG!
Tiểu Tinh ngửa đầu gầm lên thịnh nộ, Bá Lực Pháo ngưng tụ trong miệng rồng của nó cường hoành bắn ra các phương, trực tiếp nghiền nát các phía không gian đang ép đến.
“Tiểu Tinh trở về đi!” Lạc Nam thu Tiểu Tinh trở về đan điền, đồng thời sử dụng hình xăm che giấu diện mạo.
Vừa rồi nghe nhắc đến Chiến Không Thần Quốc, hắn không muốn thân phận của mình bị bại lộ ở đây.
Thân phận Bá Chủ Ngũ Châu Tứ Vực quá mức nhạy cảm, nhất là ở những nơi địch nhân đông đảo như Đạo Quốc và Đạo Vực.
Một khi để các Thần Quốc phát hiện cái gai trong mắt của bọn hắn đang ở Đạo Quốc, chắc chắn sẽ toàn lực truy sát hắn, không tiếc điều động Thần Đạo Cảnh ra tay, đến lúc đó lại có phiền toái nối liền không dứt.
ẦM ẦM ẦM...
Không gian sụp đổ, giữa những mảnh vụn như thuỷ tinh, một kiện Thiên Đạo Bảo như xa giá của hoàng đế, xung quanh còn có quân đội hộ tống băng băng đạp những bước chân nặng nề tiến ra.
Đi đầu là một tên tướng quân thân khoác chiến giáp, mặt dữ như hổ, thân thể cường tráng to lớn như sơn nhạc.
“Là các ngươi phá nát đường hầm không gian của Chiến Không Thần Quốc sao?” Tướng quân hướng Lạc Nam cùng Chân Mật cao giọng chất vấn.
Lạc Nam vừa nghe liền biết đây là con hàng vừa rồi phát động công kích mình, hơi bực mình vì đối phương chưa rõ chuyện gì xảy ra đã vội động thủ, bất quá vẫn kiên nhẫn giải thích:
“Chỉ là sự cố mà thôi, thông đạo của chúng ta vô tình đụng phải thông đạo của các vị, nếu không có ai bị thương là tốt rồi.”
“Thông đạo đụng nhau?” Tên tướng quân và đám người của Chiến Không Thần Quốc trở nên sửng sốt, sau đó sắc mặt liền trở nên bất thiện:
“Ngươi lừa trẻ con chắc? hư không mênh mông vô tận, ngươi lại nói hai cái thông đạo có thể trùng hợp đến mức đụng trúng?”
“Mặc dù rất khó nhưng không phải không thể.” Chân Mật yêu kiều hừ một tiếng:
“Đôi bên không thù không oán, chúng ta gây sự với các ngươi làm gì?”
“Nương môn này thật xinh đẹp.” Tên tướng quân chú ý đến nhan sắc của Chân Mật mà giật nảy mình, nhìn khắp Chiến Không Thần Quốc, mỹ nhân có thể so sánh với dung nhan như thế này gần như chỉ có một.
Hắn nảy sinh ý niệm háo sắc, đang muốn động thủ liền thấy một thân ảnh từ trong chiến xa chậm rãi bước ra.
“Chậm đã...”
Đây là một tên nam tử diện mục tuấn lãng, thân khoác bạch bào, mỗi bước chân đều được không gian nâng đỡ trong vô cùng thong dong nhàn nhã, bày tỏ khí chất bất phàm của mình.
“Vị mỹ nhân này, tại hạ là Không Dận, thái tử của Chiến Không Thần Quốc...đang trên đường đến Loạn Đạo Thần Quốc tham gia Long Phượng Võ Hội, không biết có thể được hộ tống giai nhân một chuyến?” Nam tử hướng Chân Mật mỉm cười.
Chân Mật sắc mặt lạnh lẽo, mặt dù tên này miệng nở hoa sen nhưng trong mắt lại không giấu được sự tham lam đối với nàng, đúng là khẩu phật tâm xà, thể loại đáng ghét.
Lúc này tim của Không Dận quả thật đập lên thình thịch, hắn xin thề nhìn khắp toàn bộ Chiến Không Thần Quốc, chỉ có một người là sở hữu nhan sắc sánh ngang Chân Mật...nhưng nàng đó lại là nữ nhân mà phụ hoàng của hắn sủng ái nhất, hắn không dám ngấp nghé.
Hôm nay đụng phải Chân Mật ở đây, bằng mọi giá hắn phải có được mỹ nhân như nàng.
Thấy thái tử nhà mình đã có ý, tên tướng quân chỉ đành ngoan ngoãn đứng sang một bên.
Nhưng Chân Mật lại không có tâm tình đếm xỉa đến, chỉ nhìn Lạc Nam nhàn nhạt nói: “Chúng ta đi!”
Lạc Nam gật gù, một tay ôm lấy vòng eo thon gọn của nàng, muốn thi triển Dịch Chuyển Tức Thời rời đi.
“Hừ, ở trước mặt chúng ta điều động Không Gian? Ngươi nghĩ mình là ai?” Không Dận sắc mặt âm trầm khi thấy có kẻ dám động vào nữ nhân của mình, liền ra hiệu cho tên tướng quân.
“Tuân lệnh!” Tướng quân bước lên, lẫm liệt gầm lên:
“Chiến Không Kinh – Thống Lĩnh Không Gian!”
Thanh âm vừa dứt, lấy hắn làm trung tâm, phạm vi vạn dặm không gian liền trở nên sôi sục như dầu nóng, hình thành tầng tầng lớp lớp con sóng phong toả bốn phương tám hướng.
Lạc Nam phát hiện mình vậy mà bị không gian nơi này cầm cố, không thể Dịch Chuyển Tức Thời.
“Haha Chiến Không Kinh của Chiến Không Thần Quốc chúng ta nổi tiếng với khả năng chiếm đoạt không gian, gia tăng chiến lực bên trong đó.” Không Dận cười đắc ý:
“Ở trong phạm vi không gian được chúng ta thống lĩnh, mọi kẻ khác đều phải phục tùng.”
Hắn vừa dứt lời, Không Gian Quy Tắc nặng nề như thái sơn áp đỉnh đè xuống, muốn nghiền ép Lạc Nam và Chân Mật.
Không Dận vô cùng tự tin, chờ mong cảnh tượng hai người quỳ xuống cầu xin tha thứ...nhưng hắn lại không biết mình đang đối mặt với một con quái vật vừa tiến vào Thể Thiên Đạo.
“Trò mèo!”
Lạc Nam sắc mặt lạnh nhạt, Bát Môn Độn Giáp triển khai, sức mạnh toàn diện của một vị Thể Thiên Đạo bùng nổ.
Nghịch Thiên Thủ triển khai, hắn nâng một tay lên bầu trời.
ẦM!
Không Gian như thế giới trấn xuống, lại bị Lạc Nam một tay đỡ lấy.
Hắn buông ra Chân Mật, một vạn hành tinh trong đan điền xoay tròn, không chút màu mè, vẫn là sử dụng sức mạnh nhục thân thuần tính, bá đạo đấm về phía trước.
OÀNH...
RĂNG RẮC...
Phạm vi Không Gian mà tên tướng quân làm chủ ầm ầm vỡ tan, từng ngọn sóng không gian đứt gãy, từng mảnh vỡ không gian nát bấy như bụi phấn rồi tan biến...
“Làm sao có thể?” Không Dận đám người rùng mình.
Còn chưa kịp định thần, Lạc Nam đã xuất hiện ở trước mặt của hắn, một chân dũng mãnh đạp ra.
“Nằm mơ!” Không Dận phản ứng cực nhanh, thi triển Không Gian Chi Lực dịch chuyển né tránh.
Nhưng mà mọi động tác của hắn đều đã bị dò thám tương lai từ Cấm Kỵ Chi Nhãn nhìn thấu...
Dường như đi trước một nhịp, Không Dận vừa mới né tránh, Lạc Nam đã như cái bóng hiện ra bên cạnh trong nháy mắt, vẫn là tung cước đạp ra với tốc độ và sức mạnh kinh hoàng.
Phân Chia Thiên Hạ!
PHỐC!
Không Dận điên cuồng thổ máu, chỉ cảm thấy xương cốt tàn thân như bị tách ra làm hai phần bằng nhau, như đạn pháo bị bắn xuống mặt đất tạo thành hố sâu hàng trăm mét...
“Dám mạo phạm Thái Tử!” Tên tướng quân và một đám quân đội phẫn nộ rút ra vũ khí.
Nhưng mà Chân Mật đã sớm ngưng tụ Địa Ngục trên tay, một chưởng hung hăng đẩy ra.
OÀNH OÀNH OÀNH...
Địa ngục đen kịch bạo phát sóng xung kích kinh hoàng càn quét tất cả, ngàn quân người ngã ngựa đỗ, tên tướng quân càng là liên tục lùi hàng trăm bước chân mới đứng vững thân mình.
“Làm sao có thể?” Hắn đổ mồ hôi lạnh ròng ròng, cảm giác áp lực trầm trọng chưa từng có.
Không ngờ mỹ nhân tuyệt sắc tưởng chừng liễu yếu đào tơ kia vậy mà là một thể tu mạnh hơn cả hắn.
Ở khoảnh khắc vừa rồi khi tiếp xúc một chưởng của nàng, hắn cảm giác được xương cốt toàn thân mình run lên lẩy bẩy...
Đôi nam nữ này rốt cuộc là thần thánh phương nào?
“Lần sau còn dám không phân lý lẽ, lấy mạng chó của các ngươi!” Lạc Nam cười gằn một tiếng.
Mặc cho ánh mắt biệt khuất không cam tâm của Chiến Không Thần Quốc, hai người ung dung rời đi, chỉ thoáng chốc đã biến mất ở phía chân trời.
“Mau cứu Thái Tử!” Tướng quân lấy lại tinh thần, vội vàng ra lệnh cho thuộc hạ độn thổ đem Không Dận đang bị thương kéo lên.
Sắc mặt cả đám tái mét, khí thế hùng hổ lúc đầu biến mất không còn chút nào, như chó nhà có tang vội vàng rút đi.
Cảnh tượng này vừa lúc lại bị một chiếc cổ kiệu màu bạc như tinh ngân đang lướt trên bầu trời thấy được...
“Hai người vừa rồi thật lợi hại quá, Chiến Không Thần Quốc này có nội tình cũng sánh ngang Ngân Thiên Thần Quốc của chúng ta, không ngờ Không Dận đường đường là Thái Tử đã dễ dàng bị người nam nhân kia thu thập.”
Bên trong cổ kiệu, Ngân Niên hít sâu một hơi, siết chặt nắm tay...Long Phượng Võ Hội đến gần, ngoạ hổ tàng long khắp nơi trổi dậy, ngay cả Thái Tử của một Thần Quốc cũng đã đắc tội với người không nên đắc tội.
“Tỷ tỷ...ngươi nói xem bọn họ sẽ là ai?” Ngân Niên nhìn tỷ tỷ của mình ngồi ở phía đối diện.
Chiếc cổ kiệu này là Thiên Đạo Bảo phi hành của Ngân Thiên Thần Quốc, bên trong chính là Ngân Niên Thái Tử và đại công chúa Ngân Dao.
Tỷ đệ bọn hắn cũng đang trên đường đến Long Phượng Võ Hội, nào ngờ vô tình nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi.
“Chân Mật của Chân Võ Thần Cung, nàng chẳng lẽ cũng đến tham gia náo nhiệt?” Cầm Dao Nhã mày liễu nhẹ chau, trong đôi mắt đẹp hiện lên một tia thắc mắc:
“Còn nam tử đi cùng với nàng ta là ai? vì sao có cảm giác quen thuộc?”
...
Chúc cả nhà chiều cuối tuần vui vẻ <3
///
- Paypal: [email protected]
E chân thành cảm ơn <3
Danh sách chương