Hắn càng hôn càng bá đạo, càng hôn càng mãnh liệt hơn.
Rõ ràng nên đẩy hắn ra, nhưng cơ thể cô lại mềm yếu khó tả.
Gần như chỉ có thể bám chặt vào hắn cô mới có thể đứng vững được.
Trong sâu thẳm trái tim cô nảy sinh một cảm giác lạ lùng, phấn khích, giống như có dòng điện, từng chút từng chút một chạy qua tứ chi.
Đường Tâm Nhan cảm thấy xấu hổ và bất lực, bây giờ cô chỉ muốn tránh xa người đàn ông nguy hiểm này.
Cô lại cố gắng dùng toàn bộ sức lực đẩy hắn một lần nữa, lần này thế mà lại đẩy được hắn.
Cơ thể cường tráng của hắn bị đẩy lùi lại hai bước.
Nhưng hai người vẫn rất gần nhau, gần đến nỗi cô không thể nào thoát ra được.
Khuôn mặt xinh đẹp của cô đỏ ửng, đôi môi xinh đẹp tươi tắn, khuôn ngực đầy đặn bên dưới xương quai xanh.
Không gian trong phòng vệ sinh trở nên tĩnh lặng, tĩnh lặng đến nỗi có thể nghe được nhịp tim của đối phương.
Đôi bàn tay Đường Tâm Nhan xuôi bên người hơi nắm lại thành nắm đấm, cô bắt gặp ánh mắt sâu như xoáy nước sâu của hắn.
Ánh mắt của hắn như muốn xuyên thấu tâm hồn cô.
Cô hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái rồi quay mặt định rời đi thì nghe có tiếng của Giang Na Nhi bên ngoài nhà vệ sinh, “Đạo diễn Chu, anh nhất định phải cho em thêm phần diễn đấy, em có thể một bước lên mây hay không đều trông cậy cả vào anh rồi!”
Đường Tâm Nhan vừa bước đến cửa liền nhìn thấy Giang Na Nhi và Phó đạo diễn Chu Sơn của phim《Mỹ nhân truyền kỳ》đang ôm hôn nhau thắm thiết tiến về phía nhà vệ sinh nam, đồng tử của cô co rút lại.
Nếu bây giờ bước ra nhất định sẽ gặp phải bọn họ…
Nghĩ đến những lời Giang Na Nhi nói cô trên xe, Đường Tâm Nhan không khỏi cảm thấy chột dạ.
Nếu như để cô ta nhìn thấy cô và Mặc Trì Úy cùng ở trong nhà vệ sinh nam, thì chẳng phải lời đồn trở thành sự thật rồi sao? Ngay khi Đường Tâm Nhan chuẩn bị trốn vào trong một vách nhà vệ sinh, thì cánh tay lại bị ai đó túm lấy.
Trong khoảnh khắc, cô bị kéo vào phòng tạp vụ ngay cạnh bồn rửa tay.
Cánh cửa theo đó cũng bị đóng lại, Giang Na Nhi cùng Đạo diễn Chu bước vào nhà vệ sinh, Đường Tâm Nhan nghe tiếng bọn họ đã khóa cửa bên ngoài lại.
Phòng tạp vụ rất chật hẹp, cơ thể cường tráng của Mặc Trì Úy đứng bên trong dường như đã chiếm hết không gian, thậm chí không khi xung quanh cũng trở nên loãng.
Lưng của cô dựa vào cửa, nhẹ nhàng áp vào lồng ngực của hắn.
Bên ngoài là những âm thanh ái muội của Giang Na Nhi và Đạo diễn Chu, từng cơn từng hồi lờ mờ gợi lên những suy nghĩ sâu xa.
Đường Tâm Nhan rũ đôi mi, đôi lông mi cong dày mảnh mai khẽ run. Cô không dám nhìn vào mắt Mặc Trì Úy, nhưng cô có thể cảm nhận được hắn đang nhìn cô chằm chằm.
Hơi thở của hắn từng đợt rơi xuống đỉnh đầu cô, vừa mát lạnh lại vừa mê người, dường như mang hương vị mê hoặc lòng người.
“Đạo diễn Chu, người ta là lần đầu tiên mà, anh nhẹ nhàng tý đi mà!”
“Ư, đạo diễn Chu, anh chậm thôi!”
“Ư, đau quá!”
“Đạo diễn Chu, anh hư quá!”
Giọng nói của Giang Na Nhi kiều diễm như rót mật vào tai, khiến người ta miên man bất định.
Đường Tâm Nhan nghe được những thứ này thì mặt đỏ tía tai, từ lâu cô đã nghe đươc chuyện Giang Na Nhi đánh đổi cả thân thể mình để lấy vai diễn, nhưng nay chính mình chứng kiến vẫn cảm thấy sốc và kỳ cục.
Đặc biệt là trước mặt cô còn có một người đàn ông khác.
Đầu cô càng lúc càng cúi thấp hơn, căn bản không dám nhìn vào người đàn ông vẫn luôn chăm chú nhìn cô.
Cô có thể cảm nhận được hơi thở của hắn càng lúc càng gấp gáp, ánh mắt càng lúc càng thiêu đốt người khác.
Không gian chật hẹp quá mức bí bách, máu của toàn bộ cơ thể đều đổ dồn lên mặt cô, mồm miệng khô khốc, đầu lưỡi hồng nhuận liếm môi.
Một cử động vô tình lại khiến con ngươi đen láy của hắn thắt lại.
Cô nhất định không thể nào biết được cô liếm môi như thế hấp dẫn thế nào!
Khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng vừa kiều diễm vừa mê hoặc quyến rũ, dưới chiếc mũi nhỏ nhắn xinh đẹp là bờ môi hồng nhuận như bông hồng tuyệt đẹp đang chờ đợi người hái đi, hấp dẫn hắn không ngừng tiến lại gần hơn.
Rõ ràng nên đẩy hắn ra, nhưng cơ thể cô lại mềm yếu khó tả.
Gần như chỉ có thể bám chặt vào hắn cô mới có thể đứng vững được.
Trong sâu thẳm trái tim cô nảy sinh một cảm giác lạ lùng, phấn khích, giống như có dòng điện, từng chút từng chút một chạy qua tứ chi.
Đường Tâm Nhan cảm thấy xấu hổ và bất lực, bây giờ cô chỉ muốn tránh xa người đàn ông nguy hiểm này.
Cô lại cố gắng dùng toàn bộ sức lực đẩy hắn một lần nữa, lần này thế mà lại đẩy được hắn.
Cơ thể cường tráng của hắn bị đẩy lùi lại hai bước.
Nhưng hai người vẫn rất gần nhau, gần đến nỗi cô không thể nào thoát ra được.
Khuôn mặt xinh đẹp của cô đỏ ửng, đôi môi xinh đẹp tươi tắn, khuôn ngực đầy đặn bên dưới xương quai xanh.
Không gian trong phòng vệ sinh trở nên tĩnh lặng, tĩnh lặng đến nỗi có thể nghe được nhịp tim của đối phương.
Đôi bàn tay Đường Tâm Nhan xuôi bên người hơi nắm lại thành nắm đấm, cô bắt gặp ánh mắt sâu như xoáy nước sâu của hắn.
Ánh mắt của hắn như muốn xuyên thấu tâm hồn cô.
Cô hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái rồi quay mặt định rời đi thì nghe có tiếng của Giang Na Nhi bên ngoài nhà vệ sinh, “Đạo diễn Chu, anh nhất định phải cho em thêm phần diễn đấy, em có thể một bước lên mây hay không đều trông cậy cả vào anh rồi!”
Đường Tâm Nhan vừa bước đến cửa liền nhìn thấy Giang Na Nhi và Phó đạo diễn Chu Sơn của phim《Mỹ nhân truyền kỳ》đang ôm hôn nhau thắm thiết tiến về phía nhà vệ sinh nam, đồng tử của cô co rút lại.
Nếu bây giờ bước ra nhất định sẽ gặp phải bọn họ…
Nghĩ đến những lời Giang Na Nhi nói cô trên xe, Đường Tâm Nhan không khỏi cảm thấy chột dạ.
Nếu như để cô ta nhìn thấy cô và Mặc Trì Úy cùng ở trong nhà vệ sinh nam, thì chẳng phải lời đồn trở thành sự thật rồi sao? Ngay khi Đường Tâm Nhan chuẩn bị trốn vào trong một vách nhà vệ sinh, thì cánh tay lại bị ai đó túm lấy.
Trong khoảnh khắc, cô bị kéo vào phòng tạp vụ ngay cạnh bồn rửa tay.
Cánh cửa theo đó cũng bị đóng lại, Giang Na Nhi cùng Đạo diễn Chu bước vào nhà vệ sinh, Đường Tâm Nhan nghe tiếng bọn họ đã khóa cửa bên ngoài lại.
Phòng tạp vụ rất chật hẹp, cơ thể cường tráng của Mặc Trì Úy đứng bên trong dường như đã chiếm hết không gian, thậm chí không khi xung quanh cũng trở nên loãng.
Lưng của cô dựa vào cửa, nhẹ nhàng áp vào lồng ngực của hắn.
Bên ngoài là những âm thanh ái muội của Giang Na Nhi và Đạo diễn Chu, từng cơn từng hồi lờ mờ gợi lên những suy nghĩ sâu xa.
Đường Tâm Nhan rũ đôi mi, đôi lông mi cong dày mảnh mai khẽ run. Cô không dám nhìn vào mắt Mặc Trì Úy, nhưng cô có thể cảm nhận được hắn đang nhìn cô chằm chằm.
Hơi thở của hắn từng đợt rơi xuống đỉnh đầu cô, vừa mát lạnh lại vừa mê người, dường như mang hương vị mê hoặc lòng người.
“Đạo diễn Chu, người ta là lần đầu tiên mà, anh nhẹ nhàng tý đi mà!”
“Ư, đạo diễn Chu, anh chậm thôi!”
“Ư, đau quá!”
“Đạo diễn Chu, anh hư quá!”
Giọng nói của Giang Na Nhi kiều diễm như rót mật vào tai, khiến người ta miên man bất định.
Đường Tâm Nhan nghe được những thứ này thì mặt đỏ tía tai, từ lâu cô đã nghe đươc chuyện Giang Na Nhi đánh đổi cả thân thể mình để lấy vai diễn, nhưng nay chính mình chứng kiến vẫn cảm thấy sốc và kỳ cục.
Đặc biệt là trước mặt cô còn có một người đàn ông khác.
Đầu cô càng lúc càng cúi thấp hơn, căn bản không dám nhìn vào người đàn ông vẫn luôn chăm chú nhìn cô.
Cô có thể cảm nhận được hơi thở của hắn càng lúc càng gấp gáp, ánh mắt càng lúc càng thiêu đốt người khác.
Không gian chật hẹp quá mức bí bách, máu của toàn bộ cơ thể đều đổ dồn lên mặt cô, mồm miệng khô khốc, đầu lưỡi hồng nhuận liếm môi.
Một cử động vô tình lại khiến con ngươi đen láy của hắn thắt lại.
Cô nhất định không thể nào biết được cô liếm môi như thế hấp dẫn thế nào!
Khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng vừa kiều diễm vừa mê hoặc quyến rũ, dưới chiếc mũi nhỏ nhắn xinh đẹp là bờ môi hồng nhuận như bông hồng tuyệt đẹp đang chờ đợi người hái đi, hấp dẫn hắn không ngừng tiến lại gần hơn.
Danh sách chương